1) Điểm khác nhau thứ nhất là con heo sinh ra ở Miền Nam, con lợn sinh
ra ở Miền Bắc.
2) Điểm khác nhau thứ hai là con heo thì ăn bắp, con lợn thì ăn ngô.
3) Điểm khác nhau thứ ba là con heo thì da không làm bánh được còn da con lợn làm bánh da lợn.
4) Điểm khác nhau thứ tư là con heo đóng phim người lớn, con lợn đóng
phim thiếu nhi (phim Hiệp sĩ lợn).
Sau đây là một số điểm thú vị của con lợn và con heo:
1) Miền Bắc không có con heo nhưng lại thích "nói toạc móng heo" - Miền Nam không có con lợn nhưng làm được bánh da lợn.
2) Miền Bắc có lợn sề, lợn nái, lợn giống, lợn cấn, lợn sữa, lợn choai,
lợn tháu, lợn ỷ, lợn rừng
Miền Nam có heo nhà, heo ruộng, heo bông, heo lang, heo cỏ, heo bò, heo đen, heo nọc, heo hạch, heo nái, heo nưa, heo lứa, heo mọi, heo sữa, heo rừng.
Ảnh minh họa
Một Chân Dài rất mừng vì lấy được chồng thông minh giỏi giang, mới 30 tuổi mà đã có bằng Tiến sĩ.
Nhờ có bằng tiến sĩ, anh được bổ nhiệm liền chức phó giám đốc công ty, lộc vào như suối.
Cuộc sống vợ chồng mặn nồng chưa được bao nhiêu thì ông chồng tiến sĩ mắc trọng bệnh đột ngột qua đời. Chân Dài khóc hết nước mắt, khóc tới lúc không khóc được nữa... thế là đứt gánh giữa đường.
Chân Dài một mình nuôi con trai, bây giờ nó mới vào lớp 1. Chân Dài dù đau khổ nhưng quyết tâm nuôi dạy con nên người, phải cho học hành tới nơi tới chốn như Bố của nó. Nhưng thằng con học càng ngày càng ngu.
Học lớp 1 còn được danh hiệu tiên tiến, tới lớp 2 tụt xuống trung bình, sang lớp 3 gần đội sổ.
Chân Dài chán đời nhưng không thể bỏ cuộc vì dạy người đâu phải một sớm một chiều.
Không thể đầu hàng, Chân Dài quyết tìm bằng được mấy Giáo Sư đầu ngành tới dạy thêm cho con nhưng không khả quan.
Càng dạy thêm, nó càng ngu si đần độn. Họ kết luận: “Thằng này ngu bởi Gen ngu di truyền rất khó dạy.”
Hàng xóm lời ra tiếng vào, rằng Chân Dài ngoại tình là cái chắc. Bố thằng này là Tiến sĩ, phó giám đốc công ty cơ mà, sao thằng này lại ngu đến thế.
Chân Dài buồn lắm, nhưng không biết thanh minh thể nào?
Tình ngay lý gian, họ nhà chồng đã có người đánh tiếng vu cho Chân Dài ngoại tình, nhục thật.
Một đêm Chân Dài nằm khóc hu hu... vì có tin họ nhà chồng tẩy chay không nhìn nhận thằng con ngu nầy nữa.
Chuyện tới tai mẹ chồng. Bà chạy tới ôm lấy con dâu, động viên:
- Thôi, con không phải khóc nữa. Thằng này là cháu đích tôn của Mẹ rồi, ai nói gì mặc họ đi.
Chân Dài ôm lấy Mẹ chồng, sướt mướt:
- Mẹ ơi, nhưng sao nó ngu quá, Bố nó là Tiến Sĩ cơ mà!?
Bà Mẹ chồng ôm lấy con dâu, chia sẻ:
- Con ơi. Cái bằng Tiến Sĩ của Bố nó là do mẹ mua bằng giả đấy, chứ hồi bé Bố nó học hành cũng ngu như nó bây giờ...
Nói về thơ gần như sống trong thơ một lần nữa. Đó cũng là cảm nhận dây chuyền, khi tình cờ gần gũi với dòng thơ. Thơ, vốn nội tâm, là niềm vui, nỗi buồn từ cuộc sống. Thơ vào đời và đời cũng nhập thơ. Như dòng nước với nụ cười; như hơi thở của sóng vơi.
Trong thơ, biển cả đã đổi màu, huyền biến vu vơ, trong tầm mắt và chiều sâu của hồn người thi sĩ. Tình yêu cũng vậy, qua lời lẽ ẩn vùi nhiệt độ, đã hoá chất thơ thành thứ ánh sáng tuyệt mỹ, sau và trước cả mọi bình minh, như tia nắng cuối cùng giữa lòng đêm và ngọn lửa rừng vừa chợt tắt, khi vạn vật còn hoang mê, chìm đắm, và chữ nghĩa còn lang bạt, lạnh nguồn.
Thơ đôi khi cũng yêu sách, đòi hỏi. Đòi hỏi mình và yêu sách cả cuộc đời. Đòi dòng sông nhập thành biển cả. Hỏi sao nguồn cảm hứng ngược dòng khơi. Yêu hạt sương tích tụ thành mây. Và sách cả niềm tin từ giọt nước mắt loài người. Từ nỗi đau triền miên quanh thế giới. Từ giọng hát vào đời, bỗng chia đôi. Còn yêu sách, đòi hỏi gắt gao hơn thế nữa, chẳng qua vì đáy lương tâm còn nguyên vẹn, hay đam mê chưa tắt hẳn mà thôi.
Thơ huyền biến, lúc hiền hoà, lúc độc ác. Như vị cay, vị ngọt cuối làn môi. Có lúc say đắm vô hạn. Có lúc hạn hẹp, chua xót, cạn vơi. Hư hư, thực thực. Ngập tràn trong dấu tích, xa cách trong buộc ghép ngàn nơi. Nhà thơ phải lòng chữ nghĩa. Phải lòng cuộc đời trọn vẹn, dang dở – ngay trong bạt xiêu, tuyệt vời.
Thơ là cơ thể và sức sống. Là đứa trẻ nghịch đùa với dòng sông như môi yêu với tình tứ. Là giọt máu buốt đau và mảnh da quằn quại. Thơ đấu tranh, đòi quyền sống trong nhu yếu vô thường, và bất lực trong đổi chác căn cơ. Bất lực, dù vĩnh cửu từ vắng vợi đời người.
Thơ vô hình, vô dạng. Thơ ở ngoài sách vở, ngoài hiện thực, vu vơ, miệt mài, lạc lõng. Thơ thất lạc ngay trong lòng thơ. Thất lạc ngay trong tâm hồn người thi sĩ – ngoài tầm giao cảm với đối nhân. Thơ đã trở thành đứa con tư sinh vô thừa nhận. Xiêu vẹo, nghiêng ngửa ngay tại dòng chữ nghiệt ngã, keo kiệt. Bị chèn ép trong nhịp bước trần gian, thơ cô đơn trong cảnh vọng trần tục, trong toang vỡ trần truồng. Vì thế, thơ không ai dám nhận, dám tin, dám hỏi. Và cũng ít ai đủ khả năng nuôi dưỡng, gả gấm, hoặc đủ bản lĩnh gạ gẫm nàng thơ.
Nhưng cũng có lúc thơ là tặng dữ cuối cùng trong cuộc đời, là niềm vui còn sót lại đêm qua. Những lúc tận cùng vời vợi đó, làm thơ tức là nhặt chữ nối nguồn, là đãi cát tìm vàng, là đào khởi lòng than âm u, tì tích, để tìm hạt kim cương tinh khiết, xuất chúng. Thơ sẽ gạt bỏ bạc bẽo để sưởi ấm lòng đau. Sẽ quét sạch đường đời và khởi sắc vạn nơi: thơ chiết xuất thơm tho từ ô uế, tiếp nhựa sống vào thân cây, và đặt niềm tin trong lòng người.
Vì thế, thơ là con đường văn chương hoá dạng: nửa nọ, nửa kia; nửa sáng nửa tối; nửa vui, nửa buồn; nửa người, nửa vật. Một thế giới bâng quơ, lơ lửng, ngược xuôi, xuôi ngược. Liên tục trong trí nhớ, lại có lúc cách quãng trong u uẩn, trước sau muôn mặt, thiên hình, vạn trạng. Có cũng như không, không rồi lại có. Tất cả là khát vọng, hay thất vọng, trong bao dung, toàn bích. Là hào hứng trong phân mảnh, tuyệt vời.
Thơ trong sạch hay bụi bậm là do lòng người tìm kiếm chất thơ. Thơ không mùi không vị, không tình không nghĩa, mà chỉ mýợn mùi thõm ngọt từ cỏ cây, vị say từ hõi thở nồng nàn, và tình nghĩa từ ánh mắt cô liêu, đắm đuối. Người thi sĩ nhìn và nhớ vạn vật chung quanh câm nín, hoang sơ. Thơ nguyên vẹn, mong manh trong dấu vết xa gần. Thơ bừng khởi trong tiềm thức sơ sinh, bao bọc. Ta đã khoác lên vai, lên tóc và vết tích nó những bụi bậm, tanh hôi của thân phận làm người. Thơ lạc lõng vì hồn người lạc lõng. Thơ chảy máu vì tế bào người u uẩn, cắt, vùi. Thơ tì ố, tàn tạ như chiếc áo kẻ tù đày. Thơ cũng trong sáng như ánh mắt thơ ngây, trong bình minh vĩnh cửu của vạn vật luân lưu, muôn thuở tái thế.
Thơ nổi chìm, sâu sắc. Thuyên chuyển từ tế bào này sang tế bào nọ. Như giọt tình, giọt nước mắt ngấm lòng người, ngấm lòng vạn vật. Thơ cũng là những câu hỏi không để trực tiếp trả lời, hay trả lời để hỏi lại. Trong vô hạn, mong manh, như những công án thiền định:
nếu mọi dòng sông đều ngọt ngào
biển cả lấy muối mặn từ đâu?
if all rivers are sweet
where does the sea get its salt?[1]
Ý thơ và bóng chữ đã đôi lúc chung tình, giao hợp để cùng nhau thoả ước, khép mở, mật thiết lẫn nhau. Thơ cố gắng trả lời sành sỏi. Nhưng nhiều lúc thơ lại vụng về, giả định, vu vơ, vì tạm bợ, không chủ đích. Tới nơi mà không biết. Lạc lõng mà không hay. Ngay lúc tuyệt độ trong cơ bản tâm tình. Ngay lúc phá thể trầm trọng để xây dựng lại một trật tự mới, khác với trật tự hiện hữu. Ngay trong cách sống vô vi, vô thường:
sáng trăng vời vợi xa bao ngả
xa cách lòng tình xa nguyệt nga?
how far is the light of the moon
from the moon?[2]
Nhà thơ không chịu trả lời gọn gàng, minh bạch, chỉ tủm tỉm cười, rồi trì hoãn vu vơ, hay giải đáp trong hững hờ, cởi, mở. Thành thử câu hỏi vẫn mãi mãi nguyên vẹn trong lòng người còn tìm, còn kiếm. Nguyên vẹn từ đầu, bất tận về sau.
Thơ có lúc vắng dấu chân người, mà chỉ còn là vết tích của đá, của hoa, cỏ lạ, nguồn, khơi. Trong những lúc khô khan tuyệt tích, cạn hơi, cạn hứng, người thi sĩ đã tìm đường về một địa hạt xa xăm siêu thực, như tìm đường lên nơi thần linh hay đất cấm, nơi dư âm, hoài cảm hay huyền thoại, hư vô. Thi sĩ đã thu ngắn lại, buộc nối lại con đường cũ đưa dẫn về nhà trời, xuyên qua hình dáng mong manh, mở đón của tạo hoá, của cỏ cây, của tảng đá dẫn lộ. Đó không phải là những cảnh vật vô tri vô giác, những khối tảng ù lì, cục mịch, mà là những hồn đất, hồn cây, nhữnh tảng đá từ không gian lạc vào lòng đất, nhưng vẫn biết bay bổng, vẫn nhớ bay bổng, thu hút; biết gọi nắng từ mưa; biết nghe tiếng thì thầm của những tâm hồn kiệt quệ, khát khao. Đó cũng là những hạt đá quý, những lệ đá xanh, những tâm linh ẩn náu cạnh thân thể người yêu:
khi em vuốt ve ngọc biếc
ngọc biếc vuốt ve em
when you touch topaz
topaz touches you[3]
Như vậy thơ có thế giới riêng biệt của nó, trong công cuộc tìm lại lòng người, tìm lại lòng nguyên thủy của đất trời, thiên nhiên, của tiếng nói đầu tiên từ trí nhớ nhân loại, từ huyền thoại của ý nghĩa ẩn vùi trong lãng quên tập thể. Thơ dẫn đường vào toàn bích, hé mở thành tôn giáo bỏ ngỏ, hoang vu. Thơ tìm nguồn để tạo lại cội nguồn, tạo lại tông tích siêu thoát. Thơ hy vọng cả trong nỗi tuyệt vọng.
Thơ là cuộc hành trình với con người vậy.
Lưu Nguyễn Đạt
Theo dữ liệu của hãng tin AP, chiến thắng vang dội của cựu Tổng thống Donald Trump, đề cử viên Đảng Cộng hòa hôm thứ Ba (5/11) cho thấy sự dịch chuyển đỏ trên khắp Hoa Kỳ. Đây là sự dịch chuyển sang ủng hộ Đảng Cộng hòa lớn nhất kể từ khi ông Ronald Reagan giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 1980.
Ảnh chụp màn hình trang The HillBảy mươi mốt phần trăm các tiểu bang của Hoa Kỳ đã chuyển nhiều hơn sang Đảng Cộng hòa trong cuộc bầu cử 2024 này so với năm 2016 khi ông Trump lần đầu tiên giành chiến thắng trong cuộc đua vào Nhà Trắng.
Chẳng hạn, mặc dù California vẫn vững chắc là tiểu bang Xanh, nhưng 72% các quận của tiểu bang này đã chuyển nhiều hơn sang cánh hữu trong năm nay so với mức cơ sở năm 2016, theo Axios.
Ông Trump thua ở New York, nhưng ông đã giành được 30,5% phiếu ở Thành phố New York và 43,3% trên toàn tiểu bang, nhiều nhất đối với bất kỳ ứng cử viên tổng thống Cộng hòa nào kể từ ít nhất năm 1996, theo Bloomberg đưa tin. Trong khi đó, Phó Tổng thống Kamala Harris, đề cử viên tổng thống Đảng Dân chủ đã giành được số phiếu bầu thấp nhất tại Manhattan đối với một ứng cử viên tổng thống của Đảng Dân chủ kể từ ứng viên Al Gore năm 2000.
Ông Trump đã giành chiến thắng dễ dàng tại Florida khi ông tiếp cận được cử tri ở các khu vực chiến trường của tiểu bang. Florida đã từng là một tiểu bang dao động nổi trội nhưng ngày càng tuột khỏi tầm kiểm soát của Đảng Dân chủ.
Năm 2020, ông Trump đã giành chiến thắng tại Florida với 51% số phiếu bầu so với 48% của ông Joe Biden. Năm 2016, ông Trump đã giành chiến thắng tại Florida với 49% so với 48% của bà Hillary Clinton. Và kỳ bầu cử 2024 này, ông đã giành chiến thắng với 56,1% so với 42,9% của bà Harris.
Các con số ở New Jersey cũng gây bất ngờ — bà Harris đã giành chiến thắng tại Garden State, nhưng không nhiều. Biên độ chiến thắng của bà — khoảng 5 điểm phần trăm — là sít sao nhất đối với một ứng cử viên Nhà Trắng của Đảng Dân chủ kể từ năm 1992, theo NJ.com. Ông Trump đã thua tiểu bang New Jersey lần lượt là 14 và 16 điểm phần trăm trong hai cuộc đua gần đây nhất của mình.
Ông Trump cũng đã cải thiện biên độ của mình tại Connecticut mặc dù bà Harris đã giành chiến thắng tại tiểu bang này.
Tại Texas, theo ProPublica, số phiếu bầu của ông Trump tại các khu vực dọc theo biên giới Hoa Kỳ là nhiều nhất đối với một ứng cử viên tổng thống của Đảng Cộng hòa trong ít nhất 30 năm qua.
Ông Trump đã nhận được hơn 6,3 triệu phiếu bầu tại Texas, nhiều hơn bất kỳ ứng cử viên nào khác trong lịch sử bầu cử tổng thống và nhiều hơn gần 500.000 phiếu so với số phiếu mà chính ông nhận được vào năm 2020.
Hải Đăng, theo Newsmax
Against all odds, former President Donald Trump was reelected on Nov. 5, ousting Vice President Kamala Harris, winning the popular vote for the GOP for the first time since 2004, decisively winning the Electoral College and reclaiming the U.S. Senate, all as only the second former president to win reelection after Grover Cleveland did it in 1892 with non-consecutive terms in what can only be described as the greatest political comeback in American history.
Trump dodged bullets, prosecutions, convictions, censorship and overcame the historic incumbency advantage — first term incumbent parties usually win about two-thirds of the time, but not this time — able to capitalize on inflation outpacing incomes, wages and earnings for too long during the Biden-Harris administration as Americans paid the price at the grocery store and gas pump, more than 8 million illegal border crossings by illegal aliens who Trump promised to deport and endless foreign wars that threaten to spark a wider conflict or even nuclear war.
The Biden-Harris administration was unpopular, and Democrats lost major ground in very blue states that would normally constitute their majority in the national popular vote. In 2020, President Joe Biden won New York by 23.5 points, but on Nov. 5, Harris only won it by 10 points. In New Jersey, Biden won it by 16 points, but Harris only won it by 6 points. In Illinois, Biden won by 17 points, but Harris only won it by 4 points. In California, Biden won it by 29 points, but Harris is only leading it by 21 points.
And in red states, Trump built on his working and middle class coalition with his twin messages on trade and immigration. In 2020, Trump won Florida by 3.5 points, but in 2024, he won it by 13 points. In Texas, in 2020, Trump won it by 5.5 points, but in 2024, he won it by 14.6 points. In Ohio, Trump won it by 8 points, but in 2024, Trump won it by 11.5 points.
It’s like that everywhere, where Trump overperformed dramatically in blue areas and red areas, it didn’t matter, securing the first Republican win of the national popular vote, again, since 2004, currently leading decisively 51 percent to 47.5 percent. This is a crushing defeat for Democrats by modern standards.
In the Electoral College, Trump currently leads 277 to 226, with North Carolina, Georgia, Wisconsin and Pennsylvania putting Trump over the top, and with leads in Michigan, Arizona, Nevada and Alaska, which, if they all come through, Trump could get up to 312. For Republicans that have struggled to put together Electoral College majorities the past 24 years, that is a landslide.
And polls once again were wrong, dramatically understating Trump’s support both nationally and in key battleground states as the so-called “shy” Trump voter showed to polls in the early vote and on Nov. 5 in droves in the one of the most shocking upsets in U.S. political history.
Swapping out the incumbent President Joe Biden for Harris, who was untested by the primaries and was unable to build her coalition in time for the election, might have been one of the greatest blunders in American political history.
All the signs were there that in hindsight make the outcome appear to have been obvious. Right-track, wrong-track polls, Trump leading Harris by double digits on the economy, immigration and foreign policy, Trump making historic inroads with Black, Hispanic and young Americans and even women. For Republicans, Trump has built the most diverse coalition since Ronald Reagan and Richard Nixon.
As a result, Republicans have reclaimed the U.S. Senate, winning at least 52 seats with pickups in West Virginia, Ohio and Montana, leading in Pennsylvania and Michigan and Nevada too close to call. At the end of the day, Trump could get to 53, 54 or maybe even 55 seats.
The House of Representatives is too close to call at the moment, with massive implications to Trump’s proposed legislative agenda including on tax cuts, the budget and restructuring the federal government, but if Republicans keep the House, they can thank Trump for campaigning in those blue areas including New York, New Jersey, Illinois and elsewhere. That is certainly something to keep an eye on, but if it stays Republican, Trump will have to be mindful of the limited window of opportunity he will have before the 2026 midterms to deliver on his promises.
Either way, there are challenges ahead, with the U.S. on the brink of a potential recession with unemployment up almost 1.3 million since Dec. 2022. The economy may yet get a so-called soft landing, but nothing’s guaranteed, and so the economy will undoubtedly be top of mind for the President-Elect.
Trump has promised to usher in a new “golden age” in America, and with the inroads he has made in traditional Democratic constituencies, his victory in 2024 could signal a potential realignment in U.S. politics. But now comes the hard part—as if the election wasn’t hard enough—and that is to govern. A lot depends on how the remaining races in Congress shake out, but with the popular vote, Trump has a mandate that alluded Republicans for 20 years.
This was the greatest comeback in political history.
— Robert Romano is vice president of Public Policy at Americans for Limited Government.
Trump’s victory is the greatest in U.S. political history
|
Sau 13 năm nội chiến, các lực lượng dân quân đối lập ở Syria nhận thấy thời cơ làm lung lay chiếc ghế quyền lực của Tổng thống Bashar al-Assad đã tới, và chừng sáu tháng trước, họ trao đổi với Thổ Nhĩ Kỳ về kế hoạch tổng tấn công và nhận được sự đồng thuận ngầm từ Ankara, theo hai nguồn thạo tin tiết lộ với Reuters.
https://baomai.blogspot.com/2024/12/chien-thang-than-toc-cua-quan-noi-day.html
***