Google Groups no longer supports new Usenet posts or subscriptions. Historical content remains viewable.
Dismiss

XIN ĐỪNG LÀM HOEN Ố TINH THẦN LM. HOÀNG QUỲNH

4,313 views
Skip to first unread message

ho tac

unread,
Sep 15, 2014, 3:55:43 PM9/15/14
to
"Vị linh mục bị CS hành hạ vô cùng dã man cho tới chết, xác trần truồng bỏ trong một cái thùng sắt tại khám Chí hoà năm 1975 là cha Hoàng Quỳnh, kẻ thù không đội trời chung của CS."

XIN ĐỪNG LÀM HOEN Ố TINH THẦN LM. HOÀNG QUỲNH



Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 17.10.2012

Web: http://VietTUDAN.net



Năm 1963, tôi đang là sinh viên Đại Học Văn Khoa, nên sống với những biến chuyển của Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa. Thời ấy, Đại Học Văn Khoa còn ở Khu nhà cũ gần xịt với Dinh Gia Long. Sau năm 1963, tại Văn Khoa, Gs NGUYỄN ĐĂNG THỤC, do «Chính trị/Tôn giáo« ủng hộ, lên làn Khoa trưởng Văn Khoa thay thế Gs BÙI XUÂN BÀO bị coi là thuộc cánh Tây học thân Cần Lao ?!

Phong trào tố cáo, gán ghép Cần Lao mỗi ngày mỗi lớn và xâm nhập lãnh vực Đại Học mà tượng trưng là Ban Chấp Hành Sinh viên Sài Gòn LÊ HỮU BÔI-NGUYỄN THỊ LAN-NGUYỄN TRỌNG NHO.

Sự gán ghép lớn mạnh này đã là nguyên cớ chính để có cuộc BIỂU TÌNH rất lớn tại Sài Gon dưới danh nghĩa chống gán ghép và khép tội Ông ĐẶNG SĨ. Người đứng tổ chức cuộc BIỂU TÌNH này là Linh mục HOÀNG QUỲNH.

Đã bao chục năm nay, tôi không hề viết về giai đoạn tranh chấp mang màu sắc Tôn giáo ấy, vì tôi nghĩ rằng khi viết ra giai đoạn quá khứ đó, có thể gây ra những phân tán, nhất là vì Dân tộc VN nói chung và Cộng đồng Hải ngoại nói riêng hãy đoàn kết lại và đặt trọng tâm vào công cuộc tiễu trừ Cộng sản Việt Nam để cứu nước.

Nhưng hôm nay, tôi đọc trên Diễn Đàn, thấy bài viết của Tác giả VŨ NGỌC ÁNH viết về Linh mục HOÀNG QUỲNH để yêu cầu rằng đừng gán ghép một câu nói "Thà mất nước chứ không mất đạo" cho chính Linh mục HOÀNG QUỲNH, người đã bao chục năm đấu tranh thực tiễn chống Cộng sản Việt Nam ngay từ thời còn ở Phát Diệm trước năm 1954, nên tôi cũng xin viết thêm về Linh mục HOÀNG QUỲNH vì tôi đã đấu tranh thời sinh viên trong tinh thần chống Cộng của Ngài và nhất là khi tôi rời Việt Nam ngày 1.11.1965, tôi ở một phòng bên cạnh phòng của Ngài tại Giáo xứ Phú Nhuận. Tôi cũng hút thuốc lào như Linh mục HOÀNG QUỲNH và ở phòng bên cạnh phòng Ngài, nên thường sang phòng Ngài hút thuốc lào hoặc xin thuốc lào hiệu « Cái Sắn« của Ngài về phòng của tôi để hút.

Tôi, nhất là Gia đình chúng tôi, biết đến Khu An Toàn Phát Diệm do Thầy già HOÀNG QUỲNH lãnh đạo để bảo vệ những ai chống Cộng sản VN, nhất là những đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng đang bị đảng Cộng sản lùng bắt giết hại. Gia đình chúng tôi ở Làng Văn Đức, Tổng Tân Phong, Huyện Nga Sơn, Tỉnh Thanh Hóa. Làng Văn Đức chỉ cách Phát Diệm 7 cây số. Hồi ấy anh Cả của tôi, thân phụ của Linh mục NGUYỄN THỂ HIỆN thuộc dòng Chúa Cứu Thế hiện nay, đã phải bỏ làng ra trú ngụ trong Khu An Toàn Phát Diệm. Một Vị biết nhiều về tinh thần chống Cộng của Thầy già HOÀNG QUỲNH, đó là Hòa Thượng THÍCH TÂM CHÂU, hồi ấy tụ trì tại Chùa ĐỒNG ĐẮC, chỉ cách Phát Diệm 3 cây số. Hoà Thượng THÍCH TÂM CHÂU không thể phủ nhận tinh thần chống Cộng của Thầy già HOÀNG QUỲNH. Tôi gọi là Thầy già HOÀNG QUỲNH vì hồi ấy Ngài đi tu chỉ làm «Thầy giảng« , chưa là Linh mục.

Vào Nam năm 1954, học hết chương trình Trung học, đi dậy học tại Xứ Thanh Hải (gốc dân Ba Làng miền Bắc), Phan Thiết, rồi học Đại học Văn Khoa Sài Gòn. Xin nhắc ở đây là năm Đệ Nhất của Chương trình Trung học, tôi học ở Trường CHU VĂN AN, cùng lớp với các Ông LÊ ĐÌNH ĐIỂU, PHẠM HỮU GIÁO (Mặc Giao). Lúc ấy, lớp Đệ Nhất CHU VĂN AN học ở khu "Chuồng Bò", cạnh trường Petrus KÝ.

Chính trong thời gian học ở Đại Học Văn Khoa Sài Gòn, tôi tham dự sinh hoạt Chính trị Sinh viên. Tôi hoạt động chống Cộng sản VN theo tinh thần của Linh mục HOÀNG QUỲNH. Thời kỳ đấu tranh cam go, gay gắt nhất là chống lại Tổ chức HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN CỨU QUỐC do Bác sĩ LÊ KHẮC QUYẾN lãnh đạo. Tổ chức này cho Thanh niên chiếm các Học đường từ Huế tràn vào đến Bình Tuy, rồi đe dọa Biên Hòa. Các trường sở bị chiếm và bãi khóa. Trước nguy hiểm ấy, tôi và một số Sinh viên thành lập LỰC LƯỢNG BẢO VỆ GIÁO DỤC THUẦN TÚY để từ Sài Gòn tiến ra Miền Trung, đến tận Đà Nẵng, chiếm lại các Trường sở, giao lại cho Chính quyền để Học sinh khỏi bãi khóa và có nơi học hành. Tôi là Chủ tịch Lực Lượng này chống lại Hội Đồng Nhân Dân Cứu Quốc của Bs Lê Khắc Quyến. Lực Lượng Sinh viên chúng tôi được sự hỗ trợ của Lực Lượng Thanh Niên do Cựu Nghị sĩ NGYỄN GIA HIẾN và Linh mục HOÀNG QUỲNH lãnh đạo. Tôi tin tưởng ở TINH THẦN YÊU NƯỚC VÀ CHỐNG CỘNG TRIỆT ĐỂ của Linh mục HOÀNG QUỲNH.

Thế rồi năm 1965, tôi tham dự cuộc CHỈNH LÝ tiễu trừ tướng NGUYỄN KHÁNH. Tướng NGUYỄN CHÁNH THI và Tướng NGUYỄN CAO KỲ lật lại cuộc Chỉnh Lý sau khi đã đẩy Tướng NGUYỄN KHÁNH ra nước ngoài. Cuộc Chỉnh Lý bị kết án do Tòa án Mặt Trận Vùng III Chiến thuật do ĐẶNG VĂN QUANG làm Chánh án. Tôi bị kết án khiếm diện 10 năm khổ sai, tịch thu tài sản, tước quyền công dân và cấm biệt xứ.

Khi tôi bị kết án khiếm diện như vậy, thì Linh mục HOÀNG QUỲNH đưa tôi về Giáo xứ Phú Nhuận, ở một phòng sát cạnh phòng của Ngài để cho an toàn. Tôi sống bên cạnh phòng ngài. Chính vì vậy mà Ngài và tôi thường chuyện vãn với nhau, nhất là trong lúc cùng hút thốc lào. Tôi càng cảm phục lòng can đảm đấu tranh của Ngài. Ngài chống Cộng triệt để và thực tiễn bằng hành động. Ngài sống rất đơn giản, góp ý chân thực về Chính trị. Tôi học được nơi Ngài nhiều lắm. Khi sống bên cạnh phòng của Linh mục HOÀNG QUỲNH tại xứ Phú Nhuận, Ngài thấy tôi không được đi đâu ngoài khuôn viên Nhà Xứ và Ngài thương tình tôi. Nên thỉnh thoảng Ngài rủ tôi đi xem Chiếu bóng ở Rạp cho vui. Ngài nói với tôi : « Đi với Cha, con đừng sợ ! Nếu họ bắt con, Cha sẽ cùng chịu bắt tù với con ! ». Lời nói xả thân vì tình thương ấy, tôi vẫn nhớ đến ngày hôm nay.

Đêm 1.11.1965, tôi quyết định ra đi, rời Việt Nam qua ngả Gò Dầu Hạ, Tây Ninh, đến Chợ Trời, rồi bước qua biên giới sang Cao Mên. Linh mục HOÀNG QUỲNH không hay biết gì về ngày tôi ra đi, ngay cả Mẹ ruột của tôi cũng không biết. Đêm hôm trước khi ra đi, tôi viết một lá thư để trên bàn trong phòng của tôi. Tôi cảm ơn Ngài đã không quản ngại che chở an ninh cho tôi trong những ngày sống cạnh phòng của Ngài. Tôi không có gì để lại cho Ngài. Tôi chỉ có một chiếc Điếu Cầy do một người dân sành làm điếu tại Ba Làng, Phan Thiết tặng tôi, nên tôi tặng chiếc Điếu Cầy này lại cho Ngài. Ngài rất thích chiếc Điếu Cầy của tôi vì khi rít xái thuốc, tiếng kêu của Điếu rất thanh tao, ròn rã ! Rít Điếu Cầy mà tiếng kêu chỉ xịt xịt thì mất hứng thú !

Hôm nay, tôi viết về những gì tôi sống cạnh phòng của Linh mục HOÀNG QUỲNH. Tôi đã đấu tranh chống Cộng trong tinh thần kiên quyết và thực tiễn hành động của Ngài. Tôi mong người ta đừng ĐỪNG LÀM HOEN Ố TINH THẦN LINH MỤC HOÀNG QUỲNH, người đã yêu nước và xả thân suốt đời chống Cộng sản Việt Nam ngay từ Miền Bắc cho tới trong Nam đến khi Ngài qua đời !



Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 17.10.2012

Web: http://VietTUDAN.net




--------------------------------------------------------------------------------



"Thà mất nước chứ không mất đạo"

Nhân nói chuyện về một câu nói được gán cho linh mục Hoàng Quỳnh

Tôi biết cha Hoàng Quỳnh từ hồi còn nhỏ vì bố tôi vốn là bạn rất thân với cha. Sau này, tôi đã theo cha lập chiến khu Rịa gần Quỳnh lưu (Ninh bình) chống Pháp và Nhật. Ngoài ra, sau 54, tôi cũng còn có dịp hợp tác với cha trong một vài hoạt động chính trị khác nữa.



Sau 45, khi bộ mặt thật của Việt minh đã lộ ra, cha cùng cố Giám mục Lê Hữu Tữ lập khu an toàn Phát Diệm công khai chống Việt minh CS. Đã đành là khu an toàn chỉ tồn tại được tới cuối hè 1954, tức vào thời điểm đất nước bị chia đôi.



Tuy nhiên, cũng chính nhờ có khu an toàn PD mà rất đông các chiến sĩ cách mạng cũng như các đảng phái quốc gia sau khi chạy thoát ra khỏi Hànội đã có nơi ẩn trú, nên nhờ đó mà họ đã không bị CS truy sát và tiêu diệt. Trong khi đó, một số người như Khái Hưng, Họa sĩ Cát Tường v.v. đã không biết tìm đường về PD, nên đã bị CS sát hại trên đường chạy loạn. Nếu họ sớm biết để rồi chạy về PD thì đêu đến nỗi. Chuyện này gần 500 ngàn người thành phố chạy về khu An toàn PD lánh nạn CS và chiến tranh trong những năm kháng chiến chống Pháp đều biết. Măt khác, cũng có thể nói là phần đông các tướng lãnh cũng như nhân sự trong cả 2 chế độ cộng hoà Miền Nam tự do sau này đều xuất phát từ khu An toàn PD dưới sự hướng dẫn của Giám mục Lê Hữu Tữ và Cha Hoàng Quỳnh. Hơn nữa, cũng có thể nói là chế độ Ông Diệm đã được phôi thai từ PD.



Nói một cách khác, nếu không có khu An toàn của Cha Quỳnh và Giám mục Lê Hữu Từ, chưa chắc về sau này đã có chế độ Ngô Đình Diệm.



Vì biết rõ cha Hoàng Quỳnh cùng như có nhiều dịp được bàn luận với cha về nhừng vấn đề Đất nước, nên tôi dám đoan chắc với quý vị rằng cha Hoàng Quỳnh là một vị chân tu hết lòng yêu nước, có nghị lực, lại có những cái nhìn rất sâu sắc về chính trị, vì có common sense hơn ai hết nên cha biết thẩm định sự việc một cách thực sáng suốt, cũng như biết phân biệt rõ ràng cái danh giới giữa đạo và đời. Cho nên cái câu nói " thà mất nước chứ không chịu mất chúa" mà một số người xấu miệng thường lải nhải gán ghép cho cha không biết đã tự đâu mà có. Theo tôi, một con người yêu nước, rất hiểu biết về chính trị, lại cương trực và sáng suốt như cha Hoàng Quỳnh thời đâu lại có thể nói những lời nói ngu dốt và vô lý đến như thế. Quả thực thiên hạ đã đánh giá cha Hoàng Quỳnh một cách quá thấp. Chẳng những thế, về phương diện xã hội và tôn giáo, cha H.Q. rất liberal. Cũng chính vì vậy một đôi khi cha đã vượt ranh giới đạo giáo để tham gia chính trị trực tiếp hoặc gián tiếp. Chính cha đã tự nhận lời mời của anh Nguyễn Hữu Đang tham gia Mặt trận Việt minh ngay từ buổi đầu, tức khoảng cuối năm 1944 để rồi sau đó đứng ra lập chiến khu Rịa mặc dầu chưa có được sự chấp thuận hay đồng ý của giáo quyền lúc đó. Ngoài ra, cũng ngay thời kỳ đó cha thường đi lại thân thiện với bên Phật giáo, đặc biệt là rất thân với các Thượng toạ Thích Tâm Châu và Thích Trí Dũng (nghe đâu ông này là CS nằm vùng?).



Có thể nói cha là linh hồn của những vụ xuống đường long trời lở đất tại Sài gòn trong mấy năm 64,65 nhờ đó mà nền Đệ nhị Cộng hoà đã có cơ hội thuận lợi để thành hình. Nếu không có bàn tay của cha lúc đó, không biết rồi cái miền Nam " năm ngày ba đảo chánh" kia đã đi về đâu.



Sau vụ Vũ Ngọc Nhạ vỡ lở cha đã rất buồn, không phải là bị hắn lừa cha tới tới hơn 10 năm mà là vì những tổn thất hắn có thể đã gây ra cho đất nước. Mặc dầu được ông Thiệu rất trọng nể, cũng như cả 2 anh em ông Diệm rất nhớ ơn và kính trọng vì "bát cơm phiếu mẫu" ngày nào nhưng cha luôn luôn giữ thái độ "kính nhi viễn chi" không bao giờ xin xỏ hay nhờ cậy các ông đó điều gì.



Đúng vậy, là một vị chân tu, cha luôn sống trong cảnh nghèo, ăn uống thanh đạm, suốt cả cuộc đời chỉ có một cái thú độc nhất là hút thuốc lào. Khi nào có chuyện gì khó khăn cần phải suy nghĩ nhiều, cha hút liên miên, để rồi ho khù khụ suốt đêm sau đó...


Cuôi tháng Tư đen, mặc dầu con chiên lũ lượt kéo nhau tìm đường đi và rồi cùng có nhiều người đề nghị giúp đưa cha đi, kể cả toà Đại sứ Mỹ và CIA nữa, vì ai nấy đều lo lắng cha sẽ bị CS trả thù một cách tàn bạo, nhưng cha đều từ chối ngay từ đầu, vì cha đã nhất quyết ở lại cùng sống cùng chết với con chiên và Đất nước...Và sau cùng, vào một ngày đầu tháng năm 75, cha đá bị CS bắt và biệt giam tai khám Chí Hoà, hoàn toàn bị cắt đứt với bên ngoài . Chừng mấy tháng sau, vào một buổi sáng sớm, cai tù thấy cha đã qua đời, thân xác trần truồng nằm co quắp trên sàn nhà xi măng giá lạnh, nhơ nhớp phân người và nước tiểu, trên mình đầy vết thương máu đọng đen sì.



Tôi vẫn nghĩ rằng cha Hoàng Quỳnh suốt đời lúc nào cũng chỉ nghĩ đến dân đến nước, và rồi sau chót, cha đã chết một cái chết đau đớn và điếm nhục nhất. Không sai, CHA ĐÃ CHẾT VÌ DÂN VÌ NƯỚC.



Mong rằng quý vị sau cùng đã hiểu rõ con người thực sự của Cha Hoàng Quỳnh. Và tôi cũng mong rằng, những người biết cha Hoàng Quỳnh nhiều hoặc đã có dịp cộng tác với cha trong một công tác hay hoạt động nào đó, xin hãy có đôi lời công đạo đối với một con người cả một đời hết lòng yêu thương Đất nước như Cha.

Cho tới nay, qua miệng lưỡi vô trách nhiệm của một số người vốn có thành kiến xấu và đầu óc kỳ thị quá trớn đối với đạo Gia tô tới độ tạo nên hận thù, chúng ta quả thật chỉ thấy buồn chứ cũng không thấy lạ khi một con người yêu nước thương dân hiếm có như cha Hoàng Quỳnh đã bị người đời đối xử một cách thiết là quá bất công và vô lý.

Vũ Ngọc Ánh

http://motgoctroi.com/StQHuong/Phatdiem/TinhThanLmHoangQuynh.htm

thao...@gmail.com

unread,
Aug 24, 2016, 11:30:25 AM8/24/16
to
Không theo Pháp nhưng lại đón Pháp nhảy dủ xuông BC-PD lâp ra cái gọi là vùng Công giáo tự trị BC-PD ... lập luận của lũ ngu chiên này trẽ con quá. Đã chông công từ tim gan lại cuồng tín như hắn thì việc thốt ra câu nói này là điều
hơp lý thôi.Lịch sử còn ghi mãi cái gọi là "lòng yêu nước- chống Pháp" của hai giáo dân nổi tiếng vào những năm 1950..
Đầu tiên là người hùng 'Vừa chống Pháp(xic) vưà chông Công Lê hữu Tư. Vừa nhận lời làm cố vấn cho chính phủ VN Dân chủ công hoà do chủ tịch Hồ Chí Minh đứng đầu chưa nóng chổ đã lộ măt gian khi bí mật cho Pháp nhảy dù xuống BC-PD ,đàn áp bắn giết cán bộ của chính quyền (mà một trong những kẻ thực hiện là "người hùng Hoàng Quỳnh)
Người thú hai :Nguyên vua đời chót nhà Nguyễn: Vĩnh Thuỵ _tên thường xưng :Bảo Đại_ cũng nhận vai trò cố vấn chính phủ mới...vài năm sau nhân chuyến công cán sang Hồng công (hay trốn ) đã cuỗm theo ít tiền còm của chính phủ mới, trốn biệt để rồi vài năm sau lại cúi măt quay về nhận cái chân "Quốc trưởng " của cái chỉnh phủ mà ngài chĩ dám đóng đô ,ăn chơi ở Đà lạt -chắc sợ ló đầu ở đâu cũng bị chính "chiến hữu" thit.
Cả hai đều là dân có Đạo (Kito)..Điều này khiến cho người ta nghĩ :Hình như mấy ngài này chức càng cao thì càng muốn làm vừa lòng quan thày ngoại quốc hay sao nhĩ ? Nếu là một đạo hữu yêu nước _ở cấp nào đi nửa- chắc phải xấu hổ cho hai tấm gương tày đình :"thà mất nước chứ không mất đạo"
Các con chiên của Chúa !Thôihãy im lặng đi ...đừng nói nhiều nữa ;chuyện quá khứ nên cho qua nhưng không được đổi trắng thay đen nha mấy cha !...

:))

unread,
Aug 24, 2016, 3:28:52 PM8/24/16
to
On Wednesday, August 24, 2016 at 8:30:25 AM UTC-7, thao...@gmail.com wrote:

Người thú hai :Nguyên vua đời chót nhà Nguyễn: Vĩnh Thuỵ _tên thường xưng :Bảo Đại_ cũng nhận vai trò cố vấn chính phủ mới...vài năm sau nhân chuyến công cán sang Hồng công (hay trốn ) đã cuỗm theo ít tiền còm của chính phủ mới, trốn biệt để rồi vài năm sau lại cúi măt quay về nhận cái chân "Quốc trưởng " của cái chỉnh phủ mà ngài chĩ dám đóng đô ,ăn chơi ở Đà lạt -chắc sợ ló đầu ở đâu cũng bị chính "chiến hữu" thit.
Cả hai đều là dân có Đạo (Kito).

---------------------------------------------------------------------------
Vua Bảo Đại coi vậy chứ rất thông minh và mưu lược. Hai lần bị Hochiminh bắt giữ làm con tin để mượn oai hùm làm việc chính trị và cướp chính quyền, nhưng hai lần vua Bảo Đại đều tìm cách thoát vòng vây, thoát vòng kềm tỏa của Hochiminh (tên phản thày, phản bạn, phản vua và phản phúc số #1 VN).

Tóm lại vua Bảo Đại có lẽ theo đạo Ông Bà (nếu như không theo đạo Phật như Đức Từ Cung, mẹ đẻ của vua). Bảo Đại không theo đạo Ki tô giáo như bạn phát xuất và ngôn như phần trên.


https://vi.wikipedia.org/wiki/Nam_Ph%C6%B0%C6%A1ng_ho%C3%A0ng_h%E1%BA%ADu

Bảo Đại say mê Nguyễn Hữu Thị Lan, ông viết lại: Lan có một vẻ đẹp thùy mị của người con gái miền Nam, hiền lành và quyến rũ làm tôi say mê. Và khi Bảo Đại hỏi cưới thì gia đình Nguyễn Hữu Thị Lan ra điều kiện:

Nguyễn Hữu Thị Lan phải được tấn phong Hoàng Hậu Chánh Cung ngay trong ngày cưới.
Được giữ nguyên đạo Công giáo, và các con khi sinh ra phải được rửa tội theo giáo luật Công giáo và giữ đạo.
Riêng Bảo Đại thì vẫn giữ đạo cũ là Phật giáo.
Phải được Tòa Thánh cho phép đặc biệt hai người lấy nhau và giữ hai tôn giáo khác nhau

lenguyen

unread,
Aug 24, 2016, 3:39:51 PM8/24/16
to

Thế thì anh Ho Chi Minh nhà ta đách giặc xâm lược Mỹ PHáp mà lại mời thằng Mao TSe Tung và thằng Xi JinPing vào VietNam đê" chém giết đồng bào NhanDan VN ta

Ai ngu và hèn mạt hơn ai ?

Xem các băng-rôn trong rừng ở biên giới Tây Ninh ca ngợi và đón chào Trung Quốc https://www.youtube.com/watch?v=uODXpHGdt-o



======

@> Không theo Pháp nhưng lại đón Pháp nhảy dủ xuông BC-PD lâp ra cái gọi là vùng Công giáo tự trị BC-PD ... lập luận của lũ ngu chiên này trẽ con quá. Đã chông công từ tim gan lại cuồng tín như hắn thì việc thốt ra câu nói này là điều

:))

unread,
Aug 24, 2016, 3:57:07 PM8/24/16
to
On Wednesday, August 24, 2016 at 12:39:51 PM UTC-7, lenguyen wrote:

Thế thì anh Ho Chi Minh nhà ta đách giặc xâm lược Mỹ PHáp mà lại mời thằng Mao TSe Tung và thằng Xi JinPing vào VietNam đê" chém giết đồng bào NhanDan VN ta

Ai ngu và hèn mạt hơn ai ?

------------------------------------------------------------------------------
Hochiminh cũng có thời làm việc đưa tin cho mật thám của Pháp để họ bắt bớ và thủ tiêu các nhà ái quốc VN (phản đối việc mang chủ thuyết Mác Lê, Cộng Sản vào Vietnam).

Hochiminh gian xảo, trộm cắp các danh hiệu và bài viết của các nhà cách mạng tiên phong và cùng thời, và phản phúc ....nhưng cuối đời ông thì có lẽ gặp quả báo nhãn tiền. -- Bị Lê Duẩn & Lê Đức Thọ thuốc cho thành kẻ mất trí và bất lực, đi đứng một mình không xong, và khi chết thì không có được một người thân thích nào để vuốt mắt và nghe lời trăn chối.

(Hochiminh trở thành con ma không mồ, không mả, không tổ quốc, và luôn bị nhân dân nguyền rủa ...ngoài cái xác ướp thối ở Ba Đình mà Đảng CSVN vẫn phải chi tiêu hàng triệu bạc mỗi năm đóng lệ phí cho Nga Sô để họ lo việc bảo trì ướp xác)


Quang Lưu Bùi

unread,
Jul 25, 2021, 1:12:34 AM7/25/21
to
Các thầy chú chống cộng giải thích thế nào về cuộc chiến tranh Việt - Trung 1979 (thực tế thì kéo dài đến năm 1990) mà tờ Los Angeles Times viết là "họ (Trung cộng) đã bị đánh hộc máu mồm"?
Nói là "mời thằng Mao TSe Tung và thằng Xi JinPing vào VietNam để chém giết đồng bào NhanDan VN ta" là bịa đặt trắng trợn, cốt để cố gắng xếp ngang hàng những người chiến đấu vì độc lập thống nhất của đất nước với những kẻ chỉ vì quyền lợi của gia đình, tôn giáo mình mà sẵn sàng làm tay sai cho bất kỳ ngoại bang nào.

van da

unread,
Sep 10, 2021, 11:52:16 AM9/10/21
to
On Sunday, July 25, 2021 at 1:12:34 AM UTC-4, Quang Lưu Bùi wrote:
> Các thầy chú chống cộng giải thích thế nào về cuộc chiến tranh Việt - Trung 1979 (thực tế thì kéo dài đến năm 1990) mà tờ Los Angeles Times viết là "họ (Trung cộng) đã bị đánh hộc máu mồm"?
> Nói là "mời thằng Mao TSe Tung và thằng Xi JinPing vào VietNam để chém giết đồng bào NhanDan VN ta" là bịa đặt trắng trợn, cốt để cố gắng xếp ngang hàng những người chiến đấu vì độc lập thống nhất của đất nước với những kẻ chỉ vì quyền lợi của gia đình, tôn giáo mình mà sẵn sàng làm tay sai cho bất kỳ ngoại bang nào.

Mỹ trao đổi Đông Dương với Nga để Nga bỏ rơi Trung Đông, để Do Thái tự do tung hoành. (DT là cha của Mỹ).

TC chơi sau lưng Nga, phỏng tay trên KPC, dùng đàn em là Pol Pot.

Nga giận ra lệnh đàn em VN phải đánh KPC, đuổi tàu về nước. VN phải bóp dái cọp cho dù biết là làm như vậy là tự sát.

TC nổi giận đánh VN, dạy một bài học "con chó phản chủ" năm 79. TC đẻ CSVN, nuôi nấng cho đến 75, nhưng cha là Nga làm chủ.

Cha (Nga), mẹ (TC) ly dị nhau trong cuộc chiến Nga-Trung 1969.

1989-1991, Liên Sô xụm bà chè. Sau đó Nga rút khỏi VN.

VN trống lưng, thằng Linh nói, "Thà mất nước hơn mất đảng", sợ nhân dân nổi lên lật đổ như Đông Âu, cả cái đám Ba Đình chạy qua tàu quỳ lại xin làm "con chó ghẻ" trở lại. Cái mà chúng gọi là 'Hội Nghị Thành Đô".

Sau đó TQ qua làm bá chủ VN, dần dần sát nhập vào TQ.

Xem ở VN bây giờ có bao nhiêu địa điểm TQ nó làm chủ trước khi nhảy xỏm lên la ó là không có chuyện bán nước cho tàu.

VN dám ló mặt ra BĐông hay không? Chỉ có ngu mới không thấy TQ làm chủ VN.

https://www.youtube.com/watch?v=3Oh5AAw-hfk

van da

unread,
Sep 10, 2021, 11:58:53 AM9/10/21
to
Có Bác thứ gì cũng tan nát

Từ ngày có Bác
Mọi thứ đi vào tan nát
Đầu tiên là do Bác
Rước thằng Mao ôm thằng Mác
Bắt dân ca tụng chủ nghĩa rác
Và tôn thờ thần ác
Để rồi Quê hương từng ngày tan nát
Từ ấy... nhân dân nghèo xơ xác
Cả nước triền miên đói khát
Hiện tại là chuỗi ngày dài bi đát
Tương lai thì mịt mù ngơ ngác.
Để chứng tỏ lập trường Giáo-Mác
Và lòng trung thành Mao Ác
Cùng nhiệm vụ được ban phát
Bác đấu tố ân nhân rồi hành xác
Viết báo vu khống họ là quỷ ác
Rồi tự sướng là tuyệt tác.
Bao nhân tài của Bác
Nguyện hy sinh làm lính lác
Vào chiến trường vùi thân xác
Xây lâu đài cho cái đảng của Bác
Đến khi nhận ra điều khang khác
Thì thân phận đã lầm than chua chát
Ôi sự nghiệp của Bác!
Di sản để lại là một đống rác
Chính quyền cực đỉnh thối nát
Lãnh đạo tận cùng dốt nát
Đảng viên quyền hành phân phát
Chúng cấu kết ăn bòn và chia chác
Tài nguyên thiên nhiên còn xơ xác
Hành xử với dân thì hung ác
Nhưng lạy giặc hơn lạy Bác.
Rồi diễn trò tập trận thao tác
Để làm bia cho phòng không đại bác
của bạn vàng láng giềng đối tác
Thế là SU ta bị trúng phát
Banh xác!
Phi công một sống còn chưa thác
Phi công hai được dù cuốn xác.
CASA cấp tốc được lệnh xuất phát
Lên đường thi hành công tác
Ra khơi cứu trợ dò xác
Trên vùng biển bao la bát ngát
Cứu nguy là nhiệm vụ to tác
Nhưng công cụ thì lác đác
Chỉ một chuyên cơ nhỏ gánh vác
Ứng phó kiểu... vớt vát
Tánh mạng đành phó thác...
Quả thật, lũ giặc rất tàn ác
Chúng châm thêm vài phát
CASA liền bị tan xác
Chín cứu nhân đang mất xác
Cả đoàn quân coi như tan tác
Giữa vùng trời đã bị đổi chác
Nơi mà giặc đã từ lâu tung tác
Ôi!
Một trận đòn đau thương và bi đát
Quá!
Hoang Nhi
22-6-2016


0 new messages