Google Groups no longer supports new Usenet posts or subscriptions. Historical content remains viewable.
Dismiss

♦♪♫ Ông nào cũng hay, bài Shàighòn ĐẹpNhắm và Ghé Bến Shài-Ghòn

65 views
Skip to first unread message

Ghò Công ◄

unread,
Sep 9, 2016, 8:43:26 PM9/9/16
to
Ông nào cũng hay, bài Shàighòn ĐẹpNhắm và Ghé Bến Shài-Ghòn của nhạc sỹ Y-Vân và bài kia là của Văn Phụng


Xin mở đầu với nhạc sỹ Y-Vân https://www.youtube.com/watch?v=jg_4Q_4MUc4 https://www.youtube.com/watch?v=CUl_oG9OQIQ

https://cafevannghe.wordpress.com/2010/02/10/nh%E1%BA%A1c-si-y-van/

Nhạc sĩ Y VÂN
Posted on 10.02.2010 by hongoccan2015
TÁC GIẢ TÁC PHẨM 

“SÀI GÒN ĐẸP LẮM”
NHẠC SĨ Y VÂN
– NGUYỄN VIỆT

Nhạc sĩ Y Vân tên thật là Trần Tấn Hậu, sinh năm 1933 tại Hà Nội nhưng quê gốc ở Thanh Hóa. Thuở thiếu niên ông từng theo học nhạc với giáo sư – nhạc sĩ Tạ Phước, và đã tập tành sáng tác từ rất sớm nhưng không mấy thành công. Mồ côi cha, nhà nghèo, mấy mẹ con dắt díu nhau nương náu trong một túp lều xiêu vẹo ở ngõ chợ Khâm Thiên. Chính vì thế, Trần Tấn Hậu rất thương mẹ và các em.

Lúc đó chàng nhạc sĩ nghèo chưa lấy nghệ danh Y Vân, ông phải đi dạy đàn để nuôi gia đình. Có một người bạn thân giới thiệu anh đến dạy đàn cho một tiểu thư khuê các – nàng tên là Tường Vân. Rồi giữa họ hé nở một mối tình đằm thắm. Nhưng… tình đầu tan vỡ cũng là lẽ thường, huống chi chàng chỉ là anh “Trương Chi” si tình khốn khổ, còn nàng lại là một “Mỵ Nương” danh gia vọng tộc. Không thành duyên nhưng… thành danh, một loạt các ca khúc của Y Vân (có nghĩa là Yêu Vân) ra đời từ đó như : Đò nghèo, Ảo ảnh, Nhạt nắng… với phong cách tha thiết, trữ tình rất được công chúng yêu thích.

Không chỉ có vậy, sáng tác của Y Vân còn rất đa dạng : vui tươi, sôi động với Sài Gòn đẹp lắm, lung linh, sang trọng với Tiếng trống cao nguyên, Những bước chân âm thầm (thơ Kim Tuấn) và nhất là ca khúc Lòng mẹ êm ái đầy xúc cảm…

Tác giả biết rất nhiều về anh em nhạc sĩ Y Vân và Y Vũ, nhưng có bài viết của Nguyễn Linh Giang mang thật nhiều ý nghĩa về người nhạc sĩ sáng tác ca khúc “Người em sầu mộng” phổ thơ của Lưu Trọng Lư. Bài viết mở đầu có nội dung :

Y VÂN VÀ MẸ
– Ai là người Việt Nam mà không biết bài “Lòng Mẹ” cua Y Vân, thậm chí còn có thể ngân nga ít nhất là hai câu đầu của bài hát : “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào / Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào…”. Bài hát tha thiết, êm ái và chân thành quá khien ai cũng có thể… vơ vào để tưởng tượng người mẹ trong bài hát là mẹ của mình, để rồi hát lên và… chảy nước mắt.

Y Vân tên thật là Trần Tấn Hậu, sinh năm 1933 và mất năm 1992, đúng 60 tuổi, y như bài nhạc twist “60 năm cuộc đời” mà ông đã viết thuở nào. Y Vân lúc nhỏ nhà nghèo lắm, sống xa bố, chỉ có mẹ hiền và bên ngoại đùm bọc. Có lẽ ông đã thừa hưởng dòng máu nghệ sĩ từ bên ngoại vì ông ngoại giỏi thơ văn và mẹ cũng rất giỏi thơ văn.

Năm 1954, ông cùng 2 em và mẹ di cư vào Nam với hai bàn tay trắng, lúc vừa 21 tuổi. Mẹ hiền buôn bán nuôi 3 con. Còn Y Vân thì đã thích nhạc từ nhỏ, học đàn, sáng tác, hòa âm từ trước năm 54 nên vào Nam đã có thể đi trình diễn giúp vui cho đồng bào di cư.

Giai thoại ca khúc Lòng Mẹ :

Sau một buổi trình diễn với Phủ Tổng Ủy Di Cư về, Y Vân bị mưa ướt như chuột lột, quần áo dơ hết. Mới di cư còn nghèo, chỉ có một bo đồ coi được nhất để trình diễn, Y Vân rất lo lắng vì ngay sáng hôm sau lại phải đi đàn nữa. Khuya hôm đó, mẹ ông đã đem bộ quần áo ra máy nước công cộng đầu hẻm giặt sạch rồi về nhà đốt than lên hơ cho chóng khô. Sáng hôm sau, Y Vân đã nghiễm nhiên có được bộ quần áo sạch mặc đi diễn. Ông cảm động lắm và cảm hứng viết ca khúc đầu tay “Lòng Mẹ”, một bài hát đã đi vào lòng hằng triệu người dân nước Việt.

Và đó là khởi đầu cho sự nghiệp âm nhạc của một trong những nhạc sĩ tài hoa nhất của Việt Nam.

Người mẹ đã đóng một vai trò quan trọng trong suốt cuộc đời Y Vân. Mẹ là người nuôi nấng nên người từ khi còn nhỏ và săn sóc con khi đã lớn. Mẹ cũng chính là người dựng vợ cho con.

Một cô gái quen với Y Vân do bạn thân làm mối năm mới 16 tuổi. Cô không mê nhạc mà chỉ thích thơ. Y Vân về nói chuyện với mẹ. Bà cụ thân hành qua nhà cô để xem mặt. Để tìm hiểu về cô dâu tương lai, bà xin phép xuống nhà dưới đi vệ sinh nhưng mục đích chính là xem thử bếp nước như thế nào. Bà về nói với cô em gái :

– Được lắm! Bếp nước gọn gàng sạch sẽ.

Thế là Y Vân được vợ. Từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 5 tháng. Ngày đám cưới, Y Vân đã viết bài “Người Vợ Hiền” tặng vợ.

Y Vân là một trong số ít những nhạc sĩ Việt Nam sống hoàn toàn bằng âm nhạc.

Ngoài việc sáng tác và làm việc cho các đài phat thanh và truyền hình, ông còn đánh đàn contrebass và guitar tại các phòng trà ca nhạc ở Sài Gòn và các Club Mỹ. Là một nghệ sĩ, ông ít có đầu óc thương mại, thường bán đứt bản quyền các bài hát ăn khách. Trong một thời gian ông và vợ có thực hiện một số băng nhạc lấy tên Trung Tâm Mây Hồng nhưng cũng không kéo dài lâu

Sau 1975, Y Vân trở nên nghèo túng như tất cả những người Sài Gòn lúc gạo châu củi quế. Và nhiều bài hát của các nhạc sĩ chưa được cho phép trình diễn, nên ông không hành nghề được phải sống bằng tiền dành dụm. Đến những năm 80, hoạt động âm nhạc mới trở lại, nhưng lúc này ông ít sáng tác mà chỉ làm nhạc phim và viết hòa âm cho các ca sĩ.

Nhạc sĩ Y Vân mất ngày 28/11/1992, sau một cơn mệt tim nặng. Bà Minh Lâm, vợ cố nhạc sĩ Y Vân tâm sự :

– “Nhiều người thêu dệt Y Vân thành một con người đa tình, trăng hoa. Là vợ chồng, mấy mươi năm đầu gối tay ấp nên tôi rất hiểu nhà tôi. Anh ấy là một người đàng hoàng, có gì cũng thật thà kể với vợ (kể cả những việc sâu kín như trường hợp lấy nghệ danh Y Vân). Anh ấy rất có hiếu với mẹ và thương yêu vợ con.

“Thời gian sau năm 1975, Y Vân tham gia Đoàn ca nhạc Hương Miền Nam, rồi nhận viết nhạc cho nhiều nguồn : phối nhạc cho Saigon Audio, viết nhạc phim, nhạc nền cho sân khấu… Anh làm việc cật lực bất kể ngày đêm. Ban trưa, nhìn anh xoay trần viết nhạc dưới mái tôn thấp nóng hầm hập, thấy thương vô cùng. Trời thương, nên giai đoạn đó anh được “đặt hàng” dồn dập, có thể nói là “ăn nên, làm ra”, nhờ đó mà gia đình chúng tôi xây lại được căn nhà tạm gọi là ngăn nắp, nhưng anh làm ra cho mẹ con chúng tôi hưởng, bởi chỉ một năm sau thì anh mất.

“Dạo ấy, đứng trước quan tài của anh đang được quàn tại Hội Âm nhạc TP.HCM, mẹ chồng tôi không hề khóc một tiếng. Có lẽ tất cả nước mắt để khóc thương con, bà cụ đã âm thầm nuốt ngược vào trong. Chúng tôi nghe bà cụ nói : “Người đời thường bảo: Con “đi” trước mẹ là bất hiếu, nhưng mẹ chẳng trách con đâu bởi con đã làm tròn chữ hiếu ngay từ lúc viết xong bài Lòng mẹ”… Con đi trước mẹ nhưng không nợ mẹ, vì mẹ nuôi con 20 năm nhưng con đã nuôi mẹ đến 40 năm.
10 tháng sau, mẹ ông mất.

Nhạc phẩm “LÒNG M Ẹ”
I. Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,/ Tình Me tha thiết như giòng suối biển ngọt ngào,/ Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào./ Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu./ Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ./ Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ./ Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.

Thương con thao thức bao đêm trường,/ Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao./ Thương con khuya sớm bao tháng ngày./ Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền./ Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền./ Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm./ Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.

II. Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa./ Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,/ Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre./ Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru.

Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ./ Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca./ Mẹ hiền sớm tối khuyên ngủ bao lời mặn mà./ Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.

Thương con Mẹ hát câu êm đềm,/ Run lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm./ Bao năm nước mắt như suối nguồn./ Chảy vào tim con mái tóc chót đành đẫm sương.
Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu./ Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu./ Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu./ Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu.
Và ca khúc “Sài Gòn đẹp lắm” của Y Vân, có lẽ không người Việt nào không biết đến :

SÀI GÒN ĐẸP LẮM
SÀI GÒN ƠI !
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai, / Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay / Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này / Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau / Người ra thăm bến câu chào nói lao xao / Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui / Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !

Nhạc phẩm “NGƯỜI EM SẦU MỘNG”
(Thơ Lưu Trọng Lư – Nhạc Y Vân)
Em là gái trong song cửa / Anh là mây bốn phương trời / Anh theo cánh gió chơi vơi / Em vẫn nằm trong nhung lụa

Em chỉ là em gái thôi / Người em sầu mộng muôn đời / Tình như tuyết giăng đầu núi / Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời
Ai bảo em là giai nhân / Cho đời anh đau buồn / Ai bảo em ngồi bên song / Cho vương nợ thi nhân
Ai bảo em là giai nhân / Cho lệ đêm Xuân tràn / Cho tình tràn gối chăn
Em chỉ là em gái thôi / Người em sầu mộng muôn đời / Tình như tuyết giăng đầu núi / Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời

Trên đây chỉ là một số những nhạc phẩm tiêu biểu và được biết đến nhiều nhất cả Y Vân, một nhạc sĩ hiền hòa, nhiều suy tư và tràn đầy tính nhân bản. Phải nói nhạc sĩ Y Van là người có đóng góp lớn đối với nền tân nhạc còn phôi thai của miền Nam nói riêng và đất nước nói chung vào những thập niên 50, 60..

NGUYỄN VIỆT

Filed under: Giới thiệu Thẻ: | Giới thiệu, Nhân Vật
« Nhà văn THANH NAM Thi sĩ ĐINH HÙNG »
Một phản hồi

Bản tin số 289 – Ngày 15/10/12 « Bản tin Hồ Ngọc Cẩn 2012, on 15.10.2012 at 3:08 Sáng said:
[…] Hoặc các bạn bấm trực tiếp vào link sau đây : Nhạc sĩ Y VÂN […]
Trả lời



+++++++++++++++++++++



https://vi.wikipedia.org/wiki/Y_V%C3%A2n

Y Vân
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Y Vân
Yvan.jpg
Thông tin nghệ sĩ
Tên khai sinh Trần Tấn Hậu
Sinh 1933
Hà Nội
Mất 1992
Thành phố Hồ Chí Minh
Nghề nghiệp Nhạc sĩ
Thể loại Tình khúc 1954-1975
Ca khúc tiêu biểu "Lòng mẹ", "Sài Gòn", "60 năm cuộc đời", "Ảo ảnh", "Những bước chân âm thầm", "Xa vắng", "Người em sầu mộng", "Như bầy sơn ca"
Y Vân (1933–1992) là một nhạc sĩ tiêu biểu của nền Tân nhạc Việt Nam từ cuối thập niên 1950 đến 1990. Nhiều sáng tác của ông đã trở thành bất hủ và vẫn được trình diễn bởi những ca sĩ hiện thời. Em trai của ông là nhạc sĩ Y Vũ.

Mục lục [ẩn]
1 Tiểu sử
2 Bút hiệu
3 Sự nghiệp
4 Tác phẩm
5 Chú thích
6 Xem thêm
Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]
Y Vân tên thật là Trần Tấn Hậu, sinh năm 1933 tại Hà Nội (quê gốc ở Thanh Hóa). Thuở niên thiếu, ông từng theo học nhạc với Giáo sư - nhạc sĩ Tạ Phước và cũng đã tập tành sáng tác từ rất sớm. Mồ côi cha, nhà nghèo, cả nhà nhạc sĩ phải dắt díu nhau nương náu trong một túp lều xiêu vẹo ở ngõ chợ Khâm Thiên. Chính vì thế, ông rất thương mẹ và các em, ông phải đi dạy đàn để nuôi gia đình.


Những bước chân âm thầm
Năm 1952 ông vào Nam, tiếp tục sáng tác, chơi nhạc, hòa âm và dạy nhạc, ngoài ra còn viết sách dạy nhạc và đàn guitar. Ngoài ra ông còn là người đi tiên phong cho dòng nhạc nhẹ với những bài hát có giai điệu chachacha, disco, twist như: "Sài Gòn", "Ảo ảnh", "Sáu mươi năm cuộc đời", "Thôi".

Thời gian sau năm 1975, ông tham gia Đoàn ca nhạc Hương Miền Nam, rồi nhận viết nhạc cho nhiều nguồn: viết nhạc phim, nhạc nền cho sân khấu... Ông làm việc cật lực bất kể ngày đêm để tạo cuộc sống tương đối cho gia đình. Ông tham gia viết nhạc phim mà nổi tiếng nhất là tác phẩm "Như bầy sơn ca" trong bộ phim thiếu nhi "Sơn ca trong thành phố".

Nhạc sĩ Y Vân có 2 đời vợ và 8 người con. Con trai đầu là Tuấn Vũ, con gái thứ hai tên Thy Vân, con thứ ba tên Ngọc Tuyền, con thứ tư tên Thanh Hằng, con thứ năm tên Tấn Phong, con thứ sáu tên Kim Sa, con thứ bảy tên Ngân Hà và con thứ tám là Ngọc Tú. Ông mất vào ngày 28 tháng 11 năm 1992 (tức ngày 05 tháng 11 năm Nhâm Thân - âm lịch). Hưởng thọ 60 tuổi (đúng như dự đoán của ông trong bài 60 năm cuộc đời)

Bút hiệu[sửa | sửa mã nguồn]
Y Vân có nghĩa là "Yêu Vân", tên tiểu thư Tường Vân - người yêu đầu tiên của ông. Ông chọn tên này từ khi chuyện tình giữa ông và cô này tan vỡ. Một số ca khúc của ông đã được viết lên để nói lên tâm sự này: Đò nghèo, Ảo ảnh, Nhạt nắng....

Sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]
Ca khúc "Lòng mẹ"
Xem thêm về nội dung này tại Lòng mẹ.
Bài hát "Lòng mẹ" của ông rất nổi tiếng và được xem như một trong những ca khúc tiêu biểu, sâu sắc và thiêng liêng nhất về tình mẹ. Bài hát sáng tác năm 1952. Từ đó đến nay, bài hát đã được nhiều ca sĩ thể hiện, vì thế nó còn là một bài hát rất quen thuộc với người Việt Nam từ ngày ra đơì đến bây giờ.

Dân ca ba miền
Công trình nghệ thuật này được Nguyễn Văn Đông phác thảo và Y Vân sưu tầm tài liệu với các công việc: sưu tầm bài hát, tài liệu, nhạc khí cổ, tuyển chọn ca sĩ, ca nương theo đúng mẫu xưa phù hợp với phong cách từng địa phương. Dự án bao gồm 20 tiết mục chia đều cho ba miền và đã được phát hành trong nước trong băng/đĩa Continental 6. Ngoài ra, còn phát hành ấn bản tiếng Anh với tên gọi Vietnamese Traditional Songs để tặng tòa đại sứ các nước và các cơ quan văn hóa Việt Nam ở nước ngoài. Tác phẩm này gây tiếng vang lớn và được tổ chức UNESCO khích lệ, hỗ trợ chuyên gia giúp củng cố hồ sơ di sản văn hóa thế giới. Hồ sơ hoàn thành năm 1974, được Bộ Ngoại giao cùng Bộ Thông tin xét duyệt và sẽ chính thức gửi cho UNESCO vào đầu năm 1975. Tuy nhiên vì Sự kiện 30 tháng 4 năm 1975 nên cuối cùng không thể thực hiện được.

Sách
Tự học Tây Ban Cầm (nhạc thời trang - nhạc Jazz) viết chung với Lan Đài.
"Một công trình nghiên cứu và biên soạn công phu có đầy đủ những tiết điệu tân kỳ sẽ làm vừa lòng quý bạn yêu nhạc thời trang và nhạc Jazz."[1]

Tự học Tây Ban Cầm (phương pháp Flamenco) viết chung với Lan Đài.
"Một tập phương pháp dễ hiểu và đầy đủ nhất gồm 36 bài tập cần thiết để quý bạn luyện tập về lối chơi đặc biệt Tây Ban Nha này và 5 nhạc phẩm Việt Nam, ngoại quốc chọn lọc soạn riêng cho độc tấu và hòa tấu theo lối Flamenco."[1]

Tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]
20-40
60 năm cuộc đời
9 giờ thần tiên
Anh có thể
Anh đã làm khổ em
Anh đâu em đó
Anh đến bên tôi
Anh về thủ đô
Ảo ảnh
Bài hát của người tự do[2]
Bến thương
Biển sầu
Bóng người cùng thôn
Bụi hồng
Buồn
Bức thư trên lô cốt
Bước chân trên sa mạc
Cánh đồng xanh (Green Fields)
Cánh hoa thời loạn
Chèo thuyền vượt sóng
Chiến sĩ của mùa xuân[3]
Chiều mưa công viên
Chiều mưa nghĩa trang
Chim hoạ mi (Hoạ mi trong thành phố)[4]
Chuyện kỳ lạ

Con ve và con kiến
Cô bé bán sữa[5]
Dung nhan mùa hạ[6]
Duyên tình[3]
Dưới bóng dừa
Đại lộ hoàng hôn
Đèn xanh đèn đỏ
Đêm đen
Đêm đô thị
Đêm giao mùa
Đêm giã từ
Đêm huyền diệu
Đêm tái ngộ
Đi bên lính
Đỉnh sầu
Đò ngang
Đò nghèo
Đời còn ngăn cách
Đời là giấc mơ (Bésame Mucho)[7]
Đôi bờ Bến Hải
Đôi mái chèo trăng
Đôi mắt người xưa[8]
Đôi tám
Đồi thông
Đừng lừa dối nhau
Đường một chiều
Em chớ chê anh
Em gái Hà Tiên
Em từ nghìn xưa chuyển bước về
Giấc mơ Hà Nội
Gió hiền
Hai con la
Hát lên nào[5]
Hãy ngủ trong tay anh
Hãy yêu tôi
Hoàng hôn trên bãi biển
Hồn quê
Khi em nhìn anh
Khúc nhạc tơ duyên (Love Is a Many-Splendored Thing)
Lá thư mùa xuân
Lá úa (Les Feuilles mortes)
Lính du xuân
Lính mà em
Lòng mẹ
Lý ngựa ô
Lửa chiều
Mắt huyền
Món quà kỷ niệm
Một mình[6]
Một mối tình trong khói lửa
Một ngày không có em[9]
Múa lân
Ngăn cách
Ngày em đến
Ngày em về thăm quê tôi
Ngày mưa
Nghề của chàng
Ngoại ô đèn vàng
Người bạn mười năm qua
Người đẹp Tô Châu (Shina no yoru)
Người em sầu mộng[10]
Người lính em yêu
Người vợ hiền
Người yêu lý tưởng
Nhạt nắng[2]
Nhắn nhủ[11]
Nhịp sống vui[3]
Như bầy sơn ca
Như hạt mưa sa
Những bước chân âm thầm[12]
Những bước chân cao nguyên
Những ngày con xa mẹ
Những ngày yêu nhau
Những niềm thương
Non nước chung tình
Ơn cha
Phận má hồng
Qua miền Hà Tiên
Quán lá bên đường
Sài Gòn
Sao anh lỗi hẹn
Sao băng (La paloma)[13]
Suối tình (La Fontaine des amours)
Tát nước đầu đình
Thần tượng
Thăm lính
Thề non nước[14]
Thiên thần Mũ Đỏ
Thỏ và rùa
Thôi 2
Thương anh
Thương về 5 cửa ô
Thúy đã đi rồi[4]
Tiếng chuông trong đêm (Jingle Bells)
Tiếng hát quê hương
Tiếng hò yêu nước
Tiếng trống cao nguyên
Tìm về[15]
Tình chàng ý thiếp
Tình cha
Tình đôi ta[16]
Tình lính
Tình mỏng manh (Tennessee Waltz)
Tình người tình ta
Tình yêu dưới ánh mặt trời
Tình yêu phi công
Tình yêu thủy thủ
Tình yêu và giông tố
Tôi sẽ đưa em về
Tôi trở về thành phố[6]
Từ biệt mái trường xưa
Tưởng vọng
U hoài[10]
Về miền Tây[17]
Vì yêu anh là lính
Vườn cũ
Xa lộ không đèn
Xa vắng[18]
Xin yêu thương ở lại
Yêu nhau
Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]
^ a ă theo lời tựa do chính ông viết.
^ a ă đồng tác giả với Xuân Lôi.
^ a ă â đồng tác giả với Xuân Tiên.
^ a ă nhạc phim.
^ a ă nhạc thiếu nhi.
^ a ă â thơ Hoàng Huy.
^ Có hai lời Việt khác là "Yêu nhau đi" của Trường Kỳ và "Giấc mơ xưa" của Phong Vũ.
^ Viết chung với Nghiêm Phú Phi cho bộ phim cùng tên.
^ thơ Nguyễn Long
^ a ă thơ Lưu Trọng Lư.
^ thơ Thy Vân.
^ đồng tác giả với Kim Tuấn.
^ Còn có một lời Việt khác tựa là "Cánh buồm xa xưa".
^ Thơ Tản Đà.
^ đồng tác giả với Lan Đài.
^ đồng tác giả với Hoài Linh.
^ đồng tác giả với Văn Thế Bảo.
^ Thơ "Chinh phụ ngâm khúc" của Đặng Trần Côn & Đoàn Thị Điểm.
Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]
Văn Phụng
Lê Văn Thiện
Nghiêm Phú Phi
Thể loại: Sinh 1933Mất 1992Người Hà NộiNhạc sĩ Việt NamNhạc sĩ nhạc vàngNhạc sĩ tình khúc 1954-1975
Trình đơn chuyển hướng
Chưa đăng nhậpThảo luận cho địa chỉ IP nàyĐóng gópMở tài khoảnĐăng nhậpViết nháp
Bài viếtThảo luậnĐọcSửa đổiSửa mã nguồnXem lịch sửTìm kiếm

Tìm kiếm
Xem
Trang Chính
Bài viết chọn lọc
Tin tức
Bài viết ngẫu nhiên
Thay đổi gần đây
Phản hồi lỗi
Quyên góp
Tương tác
Hướng dẫn
Giới thiệu Wikipedia
Cộng đồng
Thảo luận chung
Giúp sử dụng
Liên hệ
Gõ tiếng Việt
Trợ giúp
Tự động [F9]
Telex (?)
VNI (?)
VIQR (?)
VIQR*
Tắt [F12]
Bỏ dấu kiểu cũ [F7]
Đúng chính tả [F8]
Công cụ
Các liên kết đến đây
Thay đổi liên quan
Các trang đặc biệt
Liên kết thường trực
Thông tin trang
Khoản mục Wikidata
Trích dẫn trang này
In/xuất ra
Tạo một quyển sách
Tải về dưới dạng PDF
Bản để in ra
Ngôn ngữ
Thêm liên kết
Trang này được sửa đổi lần cuối lúc 07:47 ngày 10 tháng 8 năm 2016.
Văn bản được phát hành theo Giấy phép Creative Commons Ghi công–Chia sẻ tương tự; có thể áp dụng điều khoản bổ sung. Với việc sử dụng trang web này, bạn chấp nhận Điều khoản Sử dụng và Quy định quyền riêng tư.
Wikipedia® là thương hiệu đã đăng ký của Wikimedia Foundation, Inc., một tổ chức phi lợi nhuận.
Quy định quyền riêng tưGiới thiệu WikipediaLời phủ nhậnNhà phát triểnTuyên bố về cookiePhiên bản di độngWikimedia Foundation



===========================



https://www.youtube.com/watch?v=jg_4Q_4MUc4

Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai,
Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !

Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
Người ra thăm bến câu chào nói lao xao
Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !

Lá la la lá la
Lá la la lá la
Tiếng cười cùng gió chan hòa niềm vui say sưa.
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Ôi đời đẹp quá, tràn bao ý thơ.

Một tình yêu mến ghi lời hát câu ca
Để lòng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa.
Sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !


===


Ghò Công ◄

unread,
Sep 9, 2016, 9:07:29 PM9/9/16
to
Và đây là nhạc sỹ Văn Phụng tuy nhiên cái FWD này có dzính vào với bài viết vê Nguyễn Thị Hoàng với tác phẩm "Em chỉ yêu anh Bình Nhì " ý wên xí lộn ... tuyệt phẩm "Vòng tray học trò" nên chúng ta cũng nên đọc để nhớ lại cái thuở xa xưa ấy có 1 cô giáo ấy yêu anh học sinh ấy rồi cứ mơ tuởng đến cái ấy và đằng kia cũng mộng mị đêm đêm để ấy ... thế rồi 1 tiếng nổ đùng long trời lở đất bật tỉnh dậy thì ra là mình nằm mơ ấy long cả 4 cái chân giuờng ... :)

TGIF ;)


PS: Tui nghe đi nghe lại 2 bài thì có lẽ tui khoái bài Ghé Bế XhèGòòng hơn
====

FWD: Ghé bến SàiGòn https://www.youtube.com/watch?v=WaulB6KDUBo

https://www.youtube.com/watch?v=dNMVyyG5uGo https://www.youtube.com/watch?v=wyZSIhjikqI

https://cafevannghe.wordpress.com/2011/12/06/ns-van-ph%E1%BB%A5ng-ng-th%E1%BB%8B-hoang/


NS VĂN PHỤNG & NG THỊ HOÀNG
Posted on 06.12.2011 by hongoccan2015

NHẠC SĨ VĂN PHỤNG

Nhạc sĩ Văn Phụng tên thật là Nguyễn Văn Phụng, sinh năm 1930 tại Hà Nội, trong một gia đình có 8 người con mà ông là thứ hai. Thuở ấy, phong trào âm nhạc cải cách (tân nhạc) mới du nhập vào Việt Nam và được giới trẻ nhiệt tình hưởng ứng.

Văn Phụng đặc biệt có năng khiếu về tân nhạc nên được các giáo sư dương cầm là bà Perrier và bà Vượng dìu dắt rất tận tình. 15 tuổi, ông đã nổi đình đám khi đoạt giải nhất độc tấu dương cầm với bản La Pirière d’une Viege tại Nhà hát Lớn Hà Nội, 16 tuổi ông đã thi đậu tú tài. Ngặt nỗi ông bố (vốn là thông phán) lại quá nghiêm khắc, ông cấm không cho cậu con trai đi theo phường “xướng ca vô loài” mà chỉ muốn con mình làm… bác sĩ, nhưng Văn Phụng theo học ngành y chỉ được một năm rồi bỏ học đi theo tiếng gọi của âm nhạc.

Năm 1948, Văn Phụng cho ra đời tác phẩm đầu tay Ô mê ly với tiết tấu sôi động, phấn chấn yêu đời Ô mê ly đời sống với cây đàn tình tình tang… Ô mê ly, mê ly đời ta. Ông thường cùng các bạn bè nam, nữ tụ tập đàn hát với nhau. Nếu như trong đám bạn trai, Văn Phụng như là một “chủ súy” bởi ngón đàn tài hoa thì trong đám bạn nữ vút lên một giọng hát rất đỗi “liêu trai” của Châu Hà, người thiếu nữ Hà Nội có mái tóc dài vẫn thường thả lỏng như một dòng suối.

“Trai tài, gái sắc” cứ quấn quýt bên nhau, thế nhưng ông thông phán lại rất ác cảm với nghề xướng ca vô loài nên tìm đủ cách để ly gián tình yêu của con trai mình. Biết rằng gia đình Văn Phụng không chấp nhận mình, Châu Hà phẫn uất đi lấy chồng và theo chồng vào Sài Gòn để xa hẳn một quá khứ đẹp mà… buồn.

Châu Hà đi rồi, một thời gian sau Văn Phụng cũng được bố mẹ cưới vợ. Ông chấp nhận như là để khỏa lấp những trống vắng mà Châu Hà đã để lại cho mình. Vợ ông cũng là người Hà Nội nổi tiếng “đẹp người, đẹp nết” rất được bố mẹ chồng thương quý. Đến khoảng đầu thập niên 1950, vợ chồng Văn Phụng đã có 2 người con gái.

Những tưởng mọi sự đã an bài, nhưng tình xưa đâu dễ quên… Tất cả những nỗi nhớ thương đều được ông đưa vào các ca khúc của mình Tìm đâu thấy liễu xanh xanh lả lơi. Hay đi tìm dòng suối tóc trên vai. Ghi trong khóe mắt u hoài hình bóng ai.

Tôi thấy em một đêm thu êm ái… Người em gái đứng im trong hồi lâu. Tôi ngập ngừng lòng muốn nói đôi câu. Xin cho suối nước non ngàn tìm đến nhau. Như chúng ta đôi đời hàn gắn thương yêu… (Suối tóc – 1954).

Rồi không ngăn được tiếng gọi của con tim, Văn Phụng vào Nam. Châu Hà lúc này đã trở thành ca sĩ chuyên hát ở đài phát thanh và các phòng trà cùng thời với những Mộc Lan, Linh Sơn, Ánh Tuyết… Văn Phụng cũng mau chóng hòa nhập vào làng ca nhạc miền Nam. Không chỉ sáng tác ca khúc, ông còn thành lập ban tam ca nam đầu tiên ở Việt Nam với Văn Phụng – Anh Ngọc – Nhật Bằng (Ban DoSiLa 1953-1954). “Tình cũ không rủ cũng tới” nhưng… không phải dễ dàng gì bởi còn đó những trói buộc gia đình, còn những lời đàm tiếu, dị nghị chung quanh. Chính những lúc buồn nản nhất, Văn Phụng đã viết Tôi đi giữa hoàng hôn (1962) với điệu slow rock :

Tôi đi giữa hoàng hôn, khi ánh chiều buông, khi nắng còn vương. Một mình tôi ngắm cánh chim lạc loài mà lòng thấy u hoài… Tôi thương nhớ ngày qua, trên bến Hoàng Hoa, trên những đường xa, thường thường hai đứa nắm tay nhau tươi cười, như thầm hẹn nhau mùa sau….

Ở Tôi đi giữa hoàng hôn không hề có sự yếm thế, bi thảm mà là một nỗi buồn lâng lâng, siêu thoát. nhẹ nhàng và trầm ấm đầy chất phương Đông : …Dù cho mưa gió bên mái tranh nghèo. Dù cho nắng, dù cho sương khói mịt mờ, niềm tin yêu hằng xin mãi mãi không hề phai. Nhớ… Nhớ… Nhớ đêm nao trên bến Hoàng Hoa, hai đứa nhìn nhau, không nói một câu…

Chính tình yêu đó, cuối cùng, vượt qua mọi trở ngại, “Kim – Kiều” đã lại tái hợp, tạo nên một đôi uyên ương nổi tiếng trong làng ca nhạc Sài Gòn một thời. Văn Phụng – Châu Hà có với nhau 2 người con gái (với người vợ trước ông có 5 gái, 1 trai). Văn Phụng mất ngày 17/12/1999, để lại khoảng 60 ca khúc.

Chúng tôi đã mất đi một người bạn và Việt Nam đã mất đi một thiên tài âm nhạc Từ thập niên 50, 60, từ Hà Nội đến Saigon, nhạc Văn Phụng đã mang đến một nét mới lạ trong vườn nhạc Việt Nam. Qua các làn sóng phát thanh, các đài truyền hình, băng nhạc, các buổi trình diễn, phòng trà, dạ vũ… , các bản nhạc như Ghé bến Saigon, Suối tóc, Ô Mê ly, Trăng sáng vườn chè, Tôi đi giữa hoàng hôn, Yêu, Bức họa đồng quê.. ai nghe cũng mê thích vì nét nhạc khi vui tươi, lúc êm đềm, vài bản với hòa âm kiểu Âu Mỹ, kể cả lời ca cũng khác lạ với những bản nhạc thường nghe.

Từ năm 75 có cuộc di cư vĩ đại ra ngoại quốc, nhạc Văn Phụng lại càng được trọng dụng. Các ban nhạc có khi đổi lại nhịp điệu cho hợp thời trang : slow đổi thành pop, boston thành rumba v.v… , ai mà không thích Ái Vân ca nhạc dân tộc tính Trăng sáng vườn chè…

Tôi là bạn thân của Văn Phụng hơn 50 năm nay, nên biết rõ nhau từ thuở mới bước chân vào nghề nhạc, chưa có danh vọng tiền bạc, cùng thời với Dương Thiệu Tước, Thẩm Oánh, Phạm Duy, Phạm Nghệ, và vì thời cuộc cùng gia nhập ban Quân nhạc, ta gọi là “lính kèn”, với Nguyễn Khắc Cung, Nhật Bằng, Ðan Thọ, Vũ Thành, Hoàng Trọng v.v… Chúng tôi cùng chia xẻ vui buồn, giúp đỡ nhau trong cuộc sống về nhạc, tuy nhiên không bao giờ tâng bốc nhau trong vấn đề nghệ thuật.

Hôm nay, Văn Phụng đã đi rồi, tôi viết ở đây vài giòng cảm nghĩ của tôi với người bạn vong niên mà tôi vẫn thần cảm phục, và tôi đã gán cho anh danh hiệu “thiên tài”, không phải là không lý do, cũng như đối với vài nhạc sĩ Việt Nam khác. Hai chữ đó là chữ Hán nhưng chắc ai cũng hiểu là nói về những người đã được trời ban cho tài cán đặc biệt mà người khác không thể nào bằng trong một giới nào, nhất là về nghệ thuật. Tìm trong hàng triệu người mới thấy một Beethoven hay một Picasso.

Văn Phụng đã được trời ban cho tài, không những là một nhạc sĩ về sáng tác mà còn là một nhạc sĩ về hòa âm, trình tấu và kỹ thuật âm thanh. Quý vị nào đã chơi hay hiểu về nhạc thấy rằng chỉ giỏi trong một phương diện về nhạc không thôi cũng đã khó và phải có đủ điều kiện thiên phú, thời gian học hỏi, kinh nghiệm v.v…

Trước hết, về tài sáng tác, anh đã viết rất nhiều, bài nào thường cũng hay cả lời lẫn nhạc, nét nhạc và đầu đề thật là độc đáo nên ca sĩ nào cũng thích hát nhạc Văn Phụng. Về tài trình tấu, Văn Phụng chơi nhạc trong ban Quân nhạc Ðệ tam Quân khu, đài phát thanh và Vô tuyến truyền hình Quốc gia và Quân đội, tại phòng trà và vũ trường nhiều năm ở Hà Nội, Saigon và Hoa Kỳ, sử dụng nhiều nhạc khí.

Tôi thích nhất là tiếng kèn clarinet của anh lả lướt êm dịu như của những nhạc sĩ Âu Mỹ có tiếng về jazz và ngón chơi piano đặc biệt của anh, với những lèo láy bay bướm hay những hợp âm mới lạ, lồng theo tiếng ca, khi anh đệm nhạc cho một ca sĩ.

Sau hết, về tài kỹ thuật âm thanh, Văn Phụng rất thành thạo cả về máy móc thâu thanh và các nhạc khí điện tử. Tôi còn nhớ một lần, sau khi mua một đàn điện synthetizer, có hơn 100 tiếng đàn khác nhau, anh đã xóa hết những tiếng cũ và thay vào trong đàn những tiếng theo thứ tự anh lựa chọn, một điều không dễ mà chưa bao giờ một nhạc sĩ mua đàn, mà lại mất công tự làm lại theo ý thích của mình. Hơn nữa, anh lại lấy một số tiếng đàn tây phương thay đổi, chuyển thành tiếng đàn ta như sáo tre, đàn tranh, đàn bầu ..

Vì thế, mỗi lần mua đàn điện mới, tôi cứ việc nhờ Văn Phụng đi mua cho tôi một chiếc đàn giống đàn của anh đã có và đã nghiên cứu rồi về chỉ lại cho tôi chơi ngay, nên tôi không phải mất công đọc sách chỉ dẫn. Tôi đã học hỏi nhiều ở anh nhữõng bước đầu về kỹ thuật và máy móc để thâu thanh.

Anh đã may mắn có nhiều kinh nghiệm về dụng cụ và kỹ thuật âm thanh khi anh làm việc tại đài phát thanh và cơ quan UFO Hoa Kỳ ở Việt Nam cùng đài TV56 PTA ở Virginia .

Nhân tiện, tôi xin phép quý vị kể vài cá tính của anh mà tôi biết đã giúp anh thành công trong đời nhạc sĩ của anh. Nhiều người có thiên tài chưa chắc đã thành công, nếu không thêm vào đó những cá tính hay, đặc biệt của mình.

Thứ nhất là Văn Phụng thật sự có một tâm hồn nghệ sĩ, một điều không bao giờ anh tự nói ra. Anh thích cây cỏ, thiên nhiên… Vài năm sau khi định cư tại Mỹ, anh mua được một căn nhà nhỏ ở đường Baclick, Springfield, Virginia . Anh thích thú trồng nhiều cây khác nhau, như 150 cây hoa hồng đủ các loại và biến mảnh vườn nhỏ của anh thành một tiểu thiên đàng, để sáng dậy sớm ngắm trời xanh, nghe chim hót, ngồi uống trà… Chính anh tự sửa sang vườn lấy, chăm sóc từng cây, nghiên cứu từng loại và anh kể là có lúc anh làm vườn cả ngày trong thời kỳ không có việc. Anh cũng thường nói nếu sau này được sống trong một căn nhà biệt lập trên núi, hoặc ở bãi bể, gần rừng cây để làm nhạc thì thật tuyệt. Giấc mơ đó đã muộn mất rồi !

Văn Phụng thường nói với nhiều người là ước gì cộng đồng Việt Nam thành lập được một Club giống như Country Club của Mỹ, nghĩa là một câu lạc bộ mà ngày nghỉ, gia đình, con cái, bạn bè đến tập họp ăn uống, vui chơi đủ môn giải trí, thể thao . Hơn nữa, câu lạc bộ còn có một sân khấu lớn đầy đủ âm thanh, đèn màu để tổ chức thường xuyên nhạc hội ca vũ nhạc Việt Nam, các đoàn ở xa đến đã có sẵn nơi trình diễn. Về cưới hỏi, câu lạc bộ có thể đảm nhiệm để lấy tiền. Các hội viên là những quý vị yêu nghệ thuật, sẽ đóng góp vài trăm một tháng, nếu cần Văn Phụng sẽ tình nguyện làm manager trông nom. Mỗi lần thấy Văn Phụng nói chuyện đó, tôi và Nhật Bằng thường cười với nhau, vì ước vọng của anh quá lớn, khó có thể thực hiện được.

Cá tính thứ hai của Văn Phụng là sự bền chí để đi đến tuyệt hảọ Anh tự thâu thanh lấy một nhạc phẩm của anh viết , soạn hòa âm và phối khí trên thị trường.

Bức tranh lớn, (1.20m x 0.80m) có khi đến 5, 7 lần mà vẫn không nản, thú thật tôi thâu đến 2, 3 lần là phải nghỉ rồi . Anh chơi nhạc tại vũ trường từ xưa nên quen thức đêm, thường đến 1, 2 giờ sáng. Mỗi lần mua một đàn điện, anh thức đêm có khi mấy tháng để nghiên cứu cây đàn mới .

Cá tính thứ ba của Văn Phụng là sự cẩn thận rất mực. Ở nhà anh, bất cứ chỗ nào, nơi làm việc, kể cả trong nhà tắm, nơi nào cũng đầy những mảnh giấy nhỏ ghi bằng mực đậm những điều phải làm, có khi những ý nghĩ riêng của anh nữa. Anh rất có trách nhiệm khi đi trình diễn, bao giờ cũng có mặt trước 2 tiếng đồng hồ.

Một lần tôi đi chơi nhạc đám cưới với anh tại nhà hàng China Garden, bắt đầu lúc 7 giờ, thế mà Văn Phụng đã rủ tôi đi từ lúc 3 giờ chiều để sửa soạn đàn và thử âm thanh. Anh nói sớm còn hơn muộn, ở nhà thêm ít phút có hơn gì đâu. Việc gì cũng có thể xảy ra được, lỡ đi đường gặp tai nạn thì làm sao kịp giờ. Anh không thích ai đến nói chuyện trong khi anh chơi nhạc hay để ly nước trên mặt đàn dương cầm của anh. Trong phòng nhạc, anh tự đóng lấy nhiều kệ bằng gỗ rất đẹp, chạy chung quanh tường, để xếp đàn, sách nhạc, dàn âm thanh v.v…

Vài kỷ niệm và đức tính của Văn Phụng kể trên đây có thể là những điểm son của một người bạn tài hoa, vui tính, đáng mến mới vĩnh biệt chúng tôi và Việt Nam cũng mất đi một thiên tài âm nhạc.

Huỳnh Văn Yên (Trích Nguyễn Túc – Arlington)

VIẾT VỀ
NGƯỜI MỘT THỜI
– thụyvi

Vừa nhận được tấm hình mới nhất của nữ văn sĩ do một người bạn từ Saigon gửi qua khiến tôi nảy ra ý định viết về những người đàn bà nổi danh một thời.

Viết về người khác không phải là một việc khó, nhưng viết mà lột trần một vài bí ẩn của họ thì có vẻ tàn nhẫn quá chăng ? Vì thế khi viết về họ, tôi cố gắng viết phớt qua những sự kiện trung thực, một vài nếp sinh hoạt nổi bật, hoặc qua lời người trong cuộc kể lại, hoặc từ những bài viết khả tín.

Tấm hình tôi vừa nhận được là tấm hình bà Nguyễn Thị Hoàng chụp mấy năm gần đây.
Lâu rồi không gặp, giờ nhìn lại thấy cung cách bà vẫn như ngày xưa, là thứ dáng dấp trưởng giả cấp tiến của Paris ít người bắt chước cho giống. Bà Nguyễn Thị Hoàng tuy không đẹp, nhưng khi xuất hiện bao giờ cũng tạo cho mình một nét riêng với lối chụp hình huyền ảo, huyễn hoặc.

Trong hình bà Hoàng đội chiếc nón rộng vành màu đen che khuất một góc mũi gãy trên khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi mắt tô mí thật đậm nhưng cố tình khép hờ để che giấu nét già nua mỏi mệt cùng với nụ cười mõng tinh quái trong chiếc áo len mềm màu lá úa ôm sát thân hình gầy dẹp nhưng mềm mại.

Trái với bà Linh Bảo và bà Nguyễn Thị Vinh được miệng lưỡi kẻ ái mộ văn chương dệt biết bao huyền thoại đẹp mê hồn từ lúc tác phẩm đầu tiên trình làng thì bà Nguyễn Thị Hoàng gặp biết bao điều tai tiếng.

Trước khi những trang Vòng Tay Học Trò dậy sóng trên Bách Khoa vào khoảng năm 1960 – 62 thì trước đó bà Nguyễn Thị Hoàng được nhiều người biết tới trong một scandale sôi nổi tại thành phố Nha Trang.

Những năm theo học tại trường Võ Tánh bà Nguy

ễn Thị Hoàng dan díu và có thai với ông Cung Giũ Nguyên, thầy dạy Pháp Văn, hơn bà gần ba mươi tuổi.

Theo anh K. một người hàng xóm với bà Nguyễn Thị Hoàng trên đường Hùng Vương thành phố Nha Trang kể lại vụ án đầy tai tiếng này được dàn xếp êm thấm ngoài sự giao hảo của những người lớn liên hệ chức quyền giữa những người như ông Chánh án Nguyễn Hữu Thứ cựu giáo sư Khải Định (Quốc Học, Huế) với ông Nguyễn Văn Hoằng thân sinh của bà Hoàng đang là Trưởng Ty Học Chánh cùng với ông Cung Giũ Nguyên đang giữ chức Hiệu Trưởng Trung học bán công Lê Qúy Đôn kiêm giáo sư dạy Pháp Văn trường Võ Tánh tại tỉnh Nha Trang mà còn vì câu thú nhận can đảm của bà Nguyễn Thị Hoàng : “Ông Cung Giũ Nguyên không có lỗi trong vụ này. Lỗi là do tôi dụ dỗ ông ta khi theo học thêm lớp Pháp Văn tại nhà, vì tôi muốn có một đứa con thông minh xuất chúng như ông ấy !”.

Đứa con gái với ông Cung Giũ Nguyên sinh ra được bà Nguyễn Thị Hoàng đặt tên Cung Giũ Nguyên Hoàng và giao cho bà vợ chính thức của ông Nguyên nuôi dưỡng vì bà Nguyên không thể có con.

Trong những ngày tang lễ của ông Cung Giũ Nguyên vào tháng 11 năm 2008 người ta thấy cô con gái Cung Giũ Nguyên Hoàng phục tang ôm bát nhang đi trước linh vị của ông.

Theo như ông Hồ Trường An trong cuốn Giai Thoại Hồng, bà Nguyễn Thị Hoàng sau đó lên Đà Lạt để dạy học, bà lại dan díu với một anh học trò tên Mai Tiến Thành.

Khi cả hai cùng về Saigon, cuộc tình lại tiếp tục. Bà Nguyễn Thị Hoàng lại có thai, sinh một gái nữa đặt tên là Mai Quỳnh Chi, giao cho mẹ của Thành nuôi. Đứa con này, không bao giờ bà Hoàng đặt chân tới thăm (GTH trang 272 ). Đây chính là mối tình bà Hoàng đã dựng nên cuốn Vòng Tay Học Trò.


Mặc dù anh học trò Mai Tiến Thành là nhân vật có thật đã được gặp ông Hồ Trường An và một số nhà văn. Được ông An đưa đến thăm bà Nguyễn Thị Hoàng lúc bà Hoàng đang sống với ông Bửu Sum, nhưng mới đây, trong một bài phỏng vấn trong nước, bà Nguyễn Thị Hoàng tâm sự : “…Truyện mình viết thường là truyện tình bế tắc và đi xuống. Trong đó những vai nữ bao giờ cũng khát khao đi tìm một đời sống thật của mình, nghĩa là tìm kiếm chính mình. Những nhân vật nữ lang thang bất định, và xa rời với phận sự gia đình. Chất liệu lấy từ những năm bất ổn lênh đênh trong cuộc đời đã qua của mình, đôi khi được ráp nối với những câu chuyện thời sự, cộng với một phần tưởng tượng, phóng tác, vẽ vời…rồi ráp thành chuyện. Không biết bên đàn ông thì sao, chứ cánh đàn bà thường mắc phải cái này là có những nét của nhân vật hoặc chính, hoặc phụ, thế nào cũng hắt bóng cá tính thói quen, đường nét và vóc dáng của tác giả. Riêng về Vòng Tay Học Trò, nếu bảo đó là thực thì cũng không hẳn là thực mà bảo là không thực thì… cũng chẳng phải là thế. Dư luận trộn lẫn tiểu thuyết của mình với đời sống thật. Cũng vì thế mà có những tiếng ác ý lao xao về đời sống của mình. Cho nên chỉ có cách là…phải thản nhiên. (ngưng trích).

Có lẽ trong số những nữ văn sĩ nỗi tiếng ngày xưa, cuộc đời và tình cảm của bà Nguyễn Thị Hoàng truân chuyên nhất bởi bà không thoả mãn những khát khao. Bởi lối sống lúc nào cũng nghi vệ màu mè mặc dù thực tế vào năm 1970 bà phải bỏ Saigon về sống trong ngôi nhà nhỏ tại miền quê Long Xuyên mà bà đặt tên thật thơ mộng “Trại Đá Mềm” để trốn nợ !

Hãy nghe bà than thở : “..Từ năm 1966 đến 1969, mình viết liên tục theo những “đơn đặt hàng”. Trong thời gian này mình viết rất nhanh, có khi viết hai, ba truyện cùng một lúc… rồi thì lại buồn chán, mệt mỏi, kiệt sức và mất hoàn toàn tinh thần làm việc vì trong suốt những năm dài liên tục mình chỉ sống với bổn phận làm vợ, làm mẹ và gánh vác kinh tế gia đình. Cái nguồn sống riêng phải nín lại, bị khô héo đi. Sau một chuyền đi xa vào năm 1970 mình lấy lại được hứng khởi và phần không nhỏ cũng vì năm đứa con, một đòi hỏi lớn về kinh tế gia đình nên phải tiếp tục viết… Do đó mà chưa có quyển nào coi như được viết từ tim óc của mình. Những cuốn đã xuất bản : Về Trong Sương Mù, Một Ngày Rồi Thôi, Vực Nước Mắt, Cho Ðến Khi Chiều Xuống, Tuần Trăng Mật Màu Xanh, Cuộc Tình Trong Ngục Thất vv…” (ngưng trích).

Cũng theo ông Hồ Trường An. Bà Nguyễn thị Hoàng mặc dù viết như gió táp mưa sa, không thèm đọc lại những gì mình đã viết; ngoài bút của chị như cuồng lưu, như ngựa phi đường xa, lướt phom phom, không có gì ngăn cản nổi. Vậy mà bà Nguyễn Thị Hoàng vẫn có thì giờ chăm sóc năm đứa con, dọn dẹp nhà cửa, đảm đang việc bếp núc. Ông Nguyễn Phúc Bửu Sum, chồng bà Hoàng (có họ hàng cô cậu với họa sĩ Nghiêu Đề) hết vụ trốn lính tới vụ đào ngũ, rồi bị bắt, rồi đào ngũ, không làm ăn gì được.

Chúng ta thử đọc quyển “Chuyện Tình Trong Ngục Thất” sẽ rõ một đoạn đời cũ của bà Hoàng. Bà giúp chồng đào ngũ khi ông Bửu Sum bị đưa đi tác chiến ngoài Quảng Ngãi. Đây là cuốn sách được nhiều văn hữu ưa thích nhất, không phải vì họ có óc phản chiến, mà vì nó diễn tả trung thực tâm tình và cảm nghĩ của tác giả nhất, chân thành và sống thực nhất, và có ít có tính chất tiểu thuyết hơn các cuốn khác, trừ “Vòng Tay Học Trò”. (GTH trang 278 & 279 ).

Sau năm 1975 trong màn tự phê tự kiểm trong khoá Bồi Dưỡng Chính Trị, bà Nguyễn Thị Hoàng nói trơn như mỡ, như rau muống lặt. Đại khái : “Bọn văn nghệ miền Nam chúng tôi bị tên đầu sỏ đế quốc và chế độ hư hỏng thối nát đầu độc. Chúng tôi là kẻ bịnh hoạn, viết những tác phẩm bịnh hoạn. Xin “cách mạng” giúp đỡ chúng tôi, dìu dắt những kẻ bịnh hoạn, tật nguyền là chúng tôi trên con đường sáng tác…
Rồi bà hướng về chúng tôi, những kẻ cầm bút phe bại trận, giọng van vỉ thật ai oán :

– Xin các anh cùng tôi, trước giờ phút sống chết này nói lên một lời gì đi.

Phe bại trận im lặng, mặt mày lạnh tanh. Còn phe thắng tức phe cán bộ văn hoá tổ chức khoá học tập, trong đó có nhà văn Vũ Hạnh thì mặt mày lầm lì, nặng nề như cái cối đá. Sự kêu ca van nài đã đẩy bà Nguyễn Thị Hoàng vượt qua khỏi cái lằn mức liêm sỉ cuối cùng. Thế là Vũ Hạnh cùng Sáu Lăng xúm lại hạch sách, sỉ vả bà, nêu hết cái tính chất đồi trụy tinh thần trong tác phẩm “Vòng Tay Học Trò”, bốc trần những tư tưởng ngoại lai trong các tác phẩm khác của chị. (GTH trang 280)
Từ đó một phần do chế độ kiểm duyệt nên không thấy bà viết gì. Mặc dù dư luận về sự trục trặc tan vỡ giữa bà với ông Bửu Sum. Vấn đề thêm nhiều mối tình lê thê của bà với người này người nọ vẫn được nhiều người râm ran bàn tán, chứng tỏ với tuổi “thất thập” số phận bà vẫn chưa chịu yên lành.

thụyvi (Hầm Nắng, 29/11/2011)
Filed under: Chuyện phiếm Thẻ: | Nhân Vật, Sài Gòn
« Nhạc sĩ LÊ DINH Vợ chồng nhà thơ LAM GIANG – HOA PHƯƠNG »
Một phản hồi

Ai Đây, on 29.07.2014 at 10:00 Sáng said:
Nhắn bà Nguyễn Thị Hoàng, tác giả “Vòng tay học trò”, về trả gấp số nợ hai cây vàng vay ngày 18 tháng 5 năm 1997. Kính nhờ các chị Thiên Kim, Thiên Hà, Thiên Nga, Thiên Phụng nhắc giùm mẹ. Xin trân trọng cảm ơn
Ngọc Châu, ĐT: 0937 955 520
Trả lời


===

Ghò Công ◄

unread,
Sep 9, 2016, 9:24:56 PM9/9/16
to
Ôi giời ạ !, vô tình dò tìm Ghé Bến Saigon thì thấy cô Thắm (ca sĩ Sơn Ca) nguời đẹp Dòng Chúa Cứu Thế năm nào https://vi.wikipedia.org/wiki/S%C6%A1n_Ca_(ca_s%C4%A9) https://www.youtube.com/watch?v=NzrZZhUt3Kk

Bravo :)

http://www.yeunhacvang.com/baiviet/ca_si/Son_Ca-147

Tiểu Sử Ca Sĩ > Sơn Ca
Sơn Ca
14/7/2013 8:11 AM





Sơn Ca tên thật là Nguyễn Thị Tuyết Nga, sinh năm 1953 tại Sài Gòn. Cha mẹ Sơn Ca là người miền Bắc, vào miền Nam lập nghiệp từ năm 1945 và cô là chị lớn nhất.

Cô theo học một thời gian tại trường Quốc gia Âm nhạc, song song với việc học văn hóa. Khi đang theo học Đại học Luật, vì lý do sinh kế, Sơn Ca đã tìm đến nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ để nhờ giúp đỡ bước vào đường ca hát. Và bước đầu với giọng hát trong trẻo và những ca khúc mộc mạc vui tươi mang âm hưởng dân ca của NS Hoàng Thi Thơ, cô đã nhanh chóng được biết đến tên tuổi qua những chương trình truyền thanh và truyền hình.

Sơn Ca bắt đầu thu băng nhạc (dưới dạng cassette) vào năm 1973. Băng nhạc đầu tiên của cô do hãng Continental của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông thực hiện dưới tên "Sơn Ca/Continental 6" với những nhạc phẩm Mùa Thu Cho Em, Bây Giờ Tháng Mấy, 3 bài Hòn Vọng Phu và một số bài về quê hương. Cô thường được đặc biệt yêu mến qua những bài hát song ca với Bùi Thiện (người luyện giọng cho cô tại trường Quốc Gia Âm Nhạc). Cuốn băng Sơn Ca 8 với giọng hát của cô đã thành công. Những nhạc phẩm đi liền với tên tuổi Sơn Ca là những sáng tác của Hoàng Thi Thơ đã sáng tác riêng cho cô như: Đám Cưới Trên Đường Quê, Rước Tình Về Với Quê Hương, Tình Ca Trên Lúa, Gạo Trắng Trăng Thanh vv... và một vài ca khúc của các nhạc sĩ khác như Cô Thắm Về Làng (Giao Tiên), Gánh Lúa (Phạm Duy), Duyên Nước Tình Trăng (Hoàng Nguyên), Tàu Về Quê Hương (Hồng Vân)...

Sau ngày Việt Nam thống nhất, cô cộng tác với đoàn ca kịch Kim Cương. Cô lập gia đình năm 1976 và vượt biên, sau đó định cư tại San Jose, Mỹ từ năm 1980. Từ năm 1984 đến 1990, cô thực hiện một loạt băng nhạc "Tiếng hát Sơn Ca hải ngoại" do Trung tâm Thanh Lan phát hành và đi lưu diễn nhiều nơi.

Từ năm 1995, cô cư ngụ tại thành phố Brisbane, tiểu bang Queensland ở Úc.



SƠN CA - "Cô Thắm" Của Tân Nhạc Việt Nam

Tôi gặp gỡ cô lần đầu tiên cách đây 32 năm. Thời gian này cô thường hát trong những buổi văn nghệ hoặc trên những chương trình Truyền Hình của trường Đại Học Luật Khoa Sài Gòn với tên thật là Tuyết Nga. Trước đó, khuôn mặt cô cũng đã trở thành quen thuộc với những chương trình văn nghệ học đường của trường trung học Lê Văn Duyệt. Tuy vậy, cô cho biết không bao giờ mơ tưởng đến việc trở thành một ca sĩ, mà chỉ muốn tiếp tục theo học nơi trường Luật. Gặp gỡ vài lần và quen biết cô, thế rồi thôi.

Nhưng một thời gian ngắn ngủi sau, tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện trên một chương trình ca nhạc truyền hình do nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ thực hiện dưới tên đi hát là Sơn Ca. Theo cô, cái tên của loài chim hót rất hay này do thân phụ cô đặt, và "hình như là tên của người bồ cũ của ba em!". Đến khi nghe nhạc phẩm "Cô Thắm Về Làng" của Giao Tiên và Xuân Tiên được trình bày bởi Sơn Ca dưới hình thức đơn ca và hoạt cảnh thì tên nhân vật Thắm đã gắn liền với người ca sĩ mang tên một loài chim hót rất hay này. Từ đó, nhiều khán giả đã thân mật gọi Sơn Ca là "Cô Thắm".

Người thiếu nữ có tên thật Nguyễn Thị Tuyết Nga - sinh tại Sài Gòn năm 1953 - đã bước vào một khúc quanh quan trọng của cuộc đời, từ khi được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ khám phá ra giọng hát trong trẻo và vững vàng của mình trong một lần coi một chương trình truyền hình học sinh, sinh viên. Sở dĩ Sơn Ca có được căn bản về ca hát là nhờ cô đã nhận được sự chỉ dẫn của các nhạc sĩ Nghiêm Phú Phi và Nguyễn Văn A về nhạc lý cũng như được nam ca sĩ Bùi Thiện luyện giọng khi cô theo học một thời gian tại trường Quốc Gia Âm Nhạc, song song với việc học văn hoá. Cô chỉ muốn học nhạc bán thời gian cho vui mà không hề nghĩ đến vấn đề đi theo con đường chuyên nghiệp.

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã đến tận nhà cô nữ sinh viên năm thứ nhất trường Luật này với những sáng tác mới của ông trong thời kỳ trở lại hoạt động mạnh mẽ trong lãnh vực âm nhạc. Đưa những sáng tác mới của mình để những giọng ca mới trình bày trong những chương trình truyền thanh và truyền hình mang tên "Chương Trình Hoàng Thi Thơ" nằm trong mục đích của ông lúc bấy giờ. Hơn nữa ông cũng muốn khám phá một số tài năng để giới thiệu trong những chương trình ca vũ nhạc do ông thực hiện tại vũ trường Maxim's.

Theo Hoàng Thi Thơ, việc hướng dẫn Sơn Ca cũng như Hoạ Mi đến thành công ở trong một trường hợp ông cho là hy hữu vì ông không chủ trương đào tạo một giọng ca nào trước đó. Trong lần đến nhà Sơn Ca, Hoàng Thi Thơ đã yêu cầu cô hát thử một số sáng tác của mình để rồi "không dè những bài hát của chú Hoàng Thi Thơ lại hợp với giọng hát của em", như lời Sơn Ca Kể. Về phần Hoàng Thi Thơ, ông cũng đưa ra nhận xét như vậy. Cũng kể từ đó, giấc mộng trở thành ca sĩ chớm nở nơi cô thiếu nữ vào thời kỳ này chưa đầy 20 tuổi.

Một lý do khác không kém quan trọng là Sơn Ca muốn góp phần vào việc phụ giúp gia đình cô trong tình trạng không mấy được sung túc. Song thân Sơn Ca là người miền Bắc, vào Nam lập nghiệp từ nă 1945. Họ có với nhau 6 người con mà Sơn Ca là chị cả "nên em thấy ba em có một mình mà phải nuôi cả gia đình nên em nảy ra ý định muốn giúp gia đình em. Thế là em nói, thôi mình học tới đây đã đủ. Rồi em ra đi hát luôn!". Bố mẹ Sơn Ca đều đã qua đời tại Sài Gòn cách nhau vài năm, trong thời gian Sơn Ca và cô em đang làm giấy tờ bảo lãnh sang đoàn tụ.

Sơn Ca đã đặt tin tưởng hoàn toàn vào khả năng của Hoàng Thi Thơ, để mong được nhạc sĩ họ Hoàng hướng dẫn vào con đường nghệ thuât, Hoàng Thi Thơ từng nói với người viết: "Thật ra trong việc đào tạo ca sĩ, tôi đâu có dám nghĩ tới, nhưng lại có những cơ hội rất hi hữu. Có những người thấy được những điều tôi đã thực hiện nên họ tin tưởng ở tôi và nhờ cậy ở tôi. Trong hoàn cảnh như vậy tôi đã làm việc một cách vô tư và không vụ lợi. Trong trường hợp đó, tôi đã đào tạo hai người là Sơn Ca và Hoạ Mi, là những người đã yêu cầu tôi giúp đỡ để làm thế nào cho họ bước vào ngành ca hát một cách thành công".

Từ khi đến với Hoàng Thi Thơ và nhận được sự nâng đỡ của ông, Sơn Ca không mấy chốc đã được biết đến tên tuổi qua những chương trình truyền thanh và truyền hình. Ngoài ra, hình ảnh của cô cũng được đưa lên bìa những bản nhạc rời của Hoàng Thi Thơ nên dần dần trở nên quen thuộc với mọi người để trở thành một giọng ca chuyên nghiệp. Việc gặp gỡ Hoàng Thi Thơ, Sơn Ca coi như là một sự ngẫu nhiên, do định mệnh đưa đẩy. Nhưng sau một thời gian bước vào lãnh vực ca hát, cô đã tỏ ra rất yêu nghề vì "ca hát nó nói lên được phần nào tâm trạng trong tâm hồn của mình".

Ngoài việc hợp tác với Hoàng Thi Thơ ở Maxim's và trên những chương trình truyền thanh và truyền hình của ông, tên tuổi của Sơn Ca được biết đến qua những chương trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ trên đài Quân Đội cùng với Nguyễn Đình Toàn vào những năm 72,73. Trên đài Sài Gòn, cô cộng tác với một số ban nhạc ở đây, không kể còn thỉnh thoảng đóng kịch với ban kịch của Dạ Thảo. Trong vòng chưa đầy 2 năm, tên tuổi của Sơn Ca đã trở nên nổi bật để trở thành một người luôn bận rộn trong lãnh vực trước đó cô chưa hề để tâm tới.

Sơn Ca bắt đầu thu băng vào năm 73. Băng nhạc đầu tiên của cô do hãng Continental của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông thực hiện dưới tên "Sơn Ca/Continental 6" với những nhạc phẩm Mùa Thu Cho Em, Bây Giờ Tháng Mấy, 3 bài Hòn Vọng Phu và một số bài về quê hương. Hãng Việt Nam cũng thực hiện một loạt băng nhạc cho Hoàng Thi Thơ, trong đó có tiếng hát của Sơn Ca có dịp trình bày rất nhiều, đặc biệt là những nhạc phẩm liên quan đến mùa cưới. Với trung tâm băng nhạc Shot-guns của nhạc sĩ Ngọc Chánh, Sơn Ca cũng đã có dịp hợp tác trong vài nhạc phẩm, nổi bật nhất phải là Cô Thắm Về Làng, song ca với Thái Châu. Ngoài ra Sơn Ca cũng từng thu thanh một vài nhạc phẩm cho một số trung tâm băng nhạc khác. Những nhạc phẩm đi liền với tên tuổi Sơn Ca dĩ nhiên là những sáng tác của Hoàng Thi Thơ đã sáng tác riêng cho cô như: Đám Cưới Trên Đường Quê, Rước Tình Về Với Quê Hương, Tình Ca Trên Lúa, vv...

Một thời gian sau, để tránh sự nhàm chán cho khán thính giả, Hoàng Thi Thơ đã đưa vào những chương trình của ông những tiết mục song ca với Sơn Ca và Bùi Thiện, người đã hướng dẫn cô về luyện giọng tại trường Quốc Gia Âm Nhạc. Sáng kiến của Hoàng Thi Thơ đã gây được nhiều chú ý và tạo được sự thu hút mạnh mẽ khán thính giả. Từ đó, tên Sơn Ca và Bùi Thiện trở thành một sự kết hợp đặc biệt để trở thành cặp song ca được biết đến rất nhiều trong những nhạc phẩm hay trong những hoạt cảnh của Hoàng Thi Thơ. Đặc biệt phải kể đến những nhạc phẩm Đưa Em Qua Cánh Đồng Vàng, từng được đưa vào chương trình Paris By Night với chủ đề đặc biệt về Hoàng Thi Thơ. Ngoài Bùi Thiện, Sơn Ca từng trình bày với một số nam ca sĩ khác như Hùng Cường, Quang Bình, Thái Châu, Phương Đại và gần đây là Anh Dũng trên những chương trình Thiền Ca Vô Vi.

Tên tuổi Sơn Ca đang trên đà đi lên thì biến cố tháng 4 năm 1975 xẩy ra. Tình trạng khó khăn đến với cô cũng như tất cả những nghệ sĩ khác trong một hoàn cảnh mới mà tương lai trên con đường ca hát trở nên mù tịt. Nhưng trót vướng nghiệp vào thân, và say mê ánh đèn sân khấu, Sơn Ca đã đến với những đoàn Kim Cương và Thẩm Thúy Hằng để có cơ hội trình diễn trước khán giả, dù bằng những nhạc phẩm mang nội dung hoàn toàn khác biệt trước đó. Sơn Ca hát cho đỡ nhớ và thực tế hơn cả để được cư ngụ tại thành phố, không phải đi về những vùng kinh tế mới, theo lời cô kể.

Nhờ có cơ hội lưu diễn tại nhiều tỉnh miền Tây, Sơn Ca quen biết với một số người để sau đó cùng nhau tổ chức vượt biên. Ý định của cô thành tựu vào năm 79, khi cùng chồng và một cô em ruột rời bỏ quê hương. Họ xuống Cần Thơ và ra thẳng cửa biển Rạch Giá, tới được Thái Lan và ở đây nửa năm, cho đến năm 1980 được định cư tại Mỹ. Tưởng rằng cuộc sống hôn nhân với người chồng đầu tiên - thành hôn năm 1976 - sẽ được êm xuôi nơi đất khách, nhất là sau khi đã có với nhau một coon gái tên Anh Thư, năm nay 19 tuổi, mới bước vào ngưỡng cửa Đại Học, hiện ở cùng với cô. Nhưng "Nói cho ngay đời sống hôn nhân của em trắc trở, không được vui vẻ lắm, thành thử em ly dị năm 90. Rồi thì 5 năm sau mới lập gia đình với ông bên này", như cô tâm sự. "Ông bên này" mà Sơn Ca đề cập tới hiện cùng với cô sống một cuộc sống hạnh phúc êm đềm từ năm 1995 tại thành phố Brisbane, tiểu bang Queensland ở Úc Châu.

Sơn Ca và người chồng cũ đặt chân tới San Jose lần đầu vào năm 80. Họ ở đây khoảng một năm, rồi dọn qua Houston để được mướn trông coi một tiệm tạp hoá và cây xăng làm kế sinh nhai. Sau 3 năm, Sơn Ca cảm thấy đuối sức và không được an toàn vì tình trạng cướp bóc đối với cơ sở thương mại do vợ chồng cô trông coi. Nhưng "không có tiền thì mình phải răng!", như cô nói. Ngoài ra tình trạng sinh hoạt ca nhạc còn èo uột tại thành phố này thời đó đã khiến cô muốn dời về một nơi có nhiều cơ hội gần gũi với khán thính giả hơn. Sau khi dành dụm được một số tiền, Sơn Ca quyết định về Cali để bắt đầu trở lại với những sinh hoạt ca hát tại Orange County.

Tại đây cô gặp lại Hoàng Thi Thơ, trước đó đã liên lạc bằng điện thoại từ khi mới qua. Khởi đầu, Sơn Ca thực hiện một loạt băng nhạc và do trung tâm Thanh Lan phát hành. Đầu tiên là băng nhạc Tiếng Hát Sơn Ca. Trên những băng nhạc kế tiếp, cô đã mời nhiều anh chị em nghệ sĩ khác hát chung, như Thanh Tuyền, Khánh Ly, Bùi Thiện, Giao Linh, Phương Hoài Tâm, Hương Lan, Phương Dung, vv...

Cũng trong thời kỳ cố gắng xây dựng lại tên tuổi ở hải ngoại, Sơn Ca được mời đi show gần như hàng tuần. Nhờ những hoạt động này, cô được coi như sống hẳn với nghề ca hát trong khoảng từ 84 đến 90. Trong thời gian đó cô đã được mời đi lưu diễn tại nhiều quốc gia Âu Châu cũng như Úc và Canada cùng với nhiều lần xuât hiện trên video. Với trung tâm Thúy Nga, Sơn Ca đã góp mặt trong những chương trình đầu tiên, thu hình tại Paris với những nhạc phẩm như Thương Quá Việt Nam, Liên Khúc Tình Ca, vv... Cũng với Thúy Nga, một thời gian sau cô được mời trình bày song ca với Phương Hồng Quế liên khúc "Gánh Lúa / Nương Chiều" trong chương trình Phạm Duy 2. Hai chương trình video đặc biệt dành cho Hoàng Thi Thơ của trung tâm Thúy Nga dĩ nhiên cũng có sự xuất hiện của cô trong hai tiết mục song ca. Một với Quang Bình trong nhạc phẩm Tình Ta Với Mình và một với Bùi Thiện trong ca khúc Đưa Em Qua Cánh Đồng Vàng. Ngoài Thúy Nga, Sơn Ca cũng đã từng xuất hiện trên những chương trình video của các trung tâm như Diễm Quỳnh, Văn Nghệ Việt Nam, Washington By Night, vv...

5 năm sau khi chia tay với người chồng đầu tiên, Sơn Ca chính thức thành hôn vào ngày 10 tháng 08 năm 95 với "ông bên này", quen biết trong một lần cô sang Úc hát tại thành phố Brisbane là nơi cô hiện cư ngụ. Mặc dù không có những sinh hoạt ca nhạc rầm rộ như ở California, nhưng Sơn Ca vẫn thích sống ở thành phố "yên tịnh và hiền hoà, và có vẻ tà tà hơn bên Mỹ" này với số người Việt chưa đầy 10 ngàn.

Sơn Ca tâm sự: "Tất cả đều là định mạng hết anh ơi! Nào là ở Mỹ, và rồi bây giờ định cư ở Úc luôn. Hơn nữa, em cũng đi hát lâu quá rồi, bây giờ thấy sống ở những vùng yên tịnh này lại hợp với em". Tuy không còn coi ca hát như nghề chính nhưng Sơn Ca vẫn thỉnh thoảng bay xuống Sydney hay Melbourne để góp mặt trong những chương trình văn nghệ. Ngoài ra từ nhiều năm nay, cô đã trở thành ca sĩ thường trực của những chương trình Thiền Ca Vô Vi, được tổ chức hàng năm tại nhiều thành phố lớn ở Hoa Kỳ và Canada.

Sơn Ca tỏ ra rất hài lòng với cuộc sống hiện nay, với công việc thường ngày là nhân viên bán y phục tại một siêu thị lớn ở Brisbane. Thì giờ còn lại, cô tập thể dục đều đặn và đang thực hành phương pháp Thiền của Hội Vô Vi. Sơn Ca còn tâm sự thêm là "Em hát lâu quá rồi, bây giờ cũng phải chuẩn bị cho đời sống "retire" của mình là vừa, nhất là bây giờ có những tài năng trẻ, mình cũng nên để cho những tài năng trẻ đó có được cơ hội phát triển và tiếp nối con đường đi của mình". Đến bao giờ mới có một "Cô Thắm" khác xuất hiện từ những tài năng trẻ này đây?...




=======




X> Và đây là nhạc sỹ Văn Phụng tuy nhiên cái FWD này có dzính vào với bài viết vê Nguyễn Thị Hoàng với tác phẩm "Em chỉ yêu anh Bình Nhì " ý wên xí lộn ... tuyệt phẩm "Vòng tray học trò" nên chúng ta cũng nên đọc để nhớ lại cái thuở xa xưa ấy có 1 cô giáo ấy yêu anh học sinh ấy rồi cứ mơ tuởng đến cái ấy và đằng kia cũng mộng mị đêm đêm để ấy ... thế rồi 1 tiếng nổ đùng long trời lở đất bật tỉnh dậy thì ra là mình nằm mơ ấy long cả 4 cái chân giuờng ... :)

Ghò Công ◄

unread,
Sep 9, 2016, 9:39:46 PM9/9/16
to

Omg !, shes still beautiful as today same as the yesteryears https://www.youtube.com/watch?v=kjl8c9XxOdI



Ôi giời ôi, Kiss, kissssss :)


Xem clip kịch nghệ này trong đó 2 vai chính là ca sĩ Sơn Ca năm nào và ca sĩ "Chiêu Hồi" Bùi Thiện ngày xưa


FWD: Published on Mar 12, 2016
Đưa Em Xuống Thuyền (Hoàng Thi Thơ) - Sơn Ca & Bùi Thiện - Video Diễm Quỳnh 5 "Giọng Buồn Chơi Vơi" (1990)
https://www.youtube.com/watch?v=6JQ-ztI8Yew



Zdất hay I would rate it as 4.5* Drama/Comedy 4.5




======
> > > – “Nhiều người thêu dệt Y Vân thành một con người đa tình, trăng hoa. Là vợ chồng, mấy mươi năm đầu gối tay ấp nên tôi rất hiểu nhà tôi. Anh ấy là một người đàng hoàng, có gì cũng thật thà kể với ...

Ghò Công ◄

unread,
Sep 9, 2016, 10:11:55 PM9/9/16
to
Quote: " .... 5 năm sau khi chia tay với người chồng đầu tiên, Sơn Ca chính thức thành hôn vào ngày 10 tháng 08 năm 95 với "ông bên này", quen biết trong một lần cô sang Úc hát tại thành phố Brisbane là nơi cô hiện cư ngụ. "


* Ồ thì ra, như vậy bây giờ là láng giềng của anh Thahuong Downunder rồi, anh Thahuonbg ôi, cuối tuần ban đêm cứ giờ Ngọ canh Tư chờ vợ ngủ say thì leo rào qua chiên trứng hột gà Ốp là Sunny side-up mời nàng ăn rồi cứ mõI lần gặp nàng thì cho tôi gởi lời hỏi thăm, thank kiu ;)

Quote: "....Thì giờ còn lại, cô tập thể dục đều đặn và đang thực hành phương pháp Thiền của Hội Vô Vi..."

* Xem clip này https://www.youtube.com/watch?v=kjl8c9XxOdI thì nàng đã trở thành nguời đẹp Italia Wine Barrel rồi chứ còn gì nữa ???? Mà này, thiền kiểu nào chứ đừng học thiền của Thày ThichNhatHanh có mà đột quỵ á khẩu luôn đó nhe ;) Its happened to Thày TNH rồi, no kiđing http://vntinnhanh.vn/the-gioi/7-buoc-nay-cua-thien-su-thich-nhat-hanh-co-the-lam-cuoc-doi-ban-thay-doi-tu-day-111568


Regards !.



====
> > > – “Nhiều người thêu dệt Y Vân thành một con người đa tình, trăng hoa. Là vợ chồng, mấy mươi năm đầu gối tay ấp nên tôi rất hiểu nhà tôi. Anh ấy là một người đàng hoàng, có gì cũng thật thà kể với ...

thahuong

unread,
Sep 11, 2016, 12:30:51 AM9/11/16
to
On Saturday, September 10, 2016 at 12:11:55 PM UTC+10, Ghò Công ◄ wrote:
> Quote: " .... 5 năm sau khi chia tay với người chồng đầu tiên, Sơn Ca chính thức thành hôn vào ngày 10 tháng 08 năm 95 với "ông bên này", quen biết trong một lần cô sang Úc hát tại thành phố Brisbane là nơi cô hiện cư ngụ. "
>
>

Thực sự thì toi không biết Ca Si Sơn Ca là ai , Brisbane thì cách Perth chỉ có trên 4000 Km ~ 2500 miles, mà khí hâu rất giống VN , ấm áp quanh năm ,có thể trồng cóc ổi xoài mít ,... vv ...

Ghe Ben Sai Gon - Van Phung -

https://www.youtube.com/watch?v=yYN2itL5z9k
> > > > Người mẹ đã đóng một vai...

0 new messages