Ngồi buồn nhớ Ngoại ta xưa | Nguyễn Ngọc Tư

34 views
Skip to first unread message

Minh Nguyen Quang

unread,
Mar 14, 2023, 3:04:12 AM3/14/23
to giaitri
Ngồi buồn nhớ Ngoại ta xưa
ảnh.png

"Uổng tiền, đó là câu nói đầu môi của bà ngoại. Nó làm mất lửa bất cứ ai hí hửng đem cho ngoại bộ đồ mới, cái võng mới, hay nón mới. Đồ cũ còn mặc được (dù đã vá mấy chỗ, dù lưng áo đã mỏng te, mấy nẹp áo đã sờn). Võng cũ còn nằm được (dù đã vá chồng mấy lớp). Đội nón cũ đâu có chết (dù đã bung vành, xuống màu, thâm kim). Cái gì ngoại cũng tận dụng đến cùng, bao gạo, hay cái mùng vải đều nằm trong chủ trương “còn rách còn… vá”. Cấp bậc cao hơn là vá… lu, xoong chảo bằng gang cũng vá luôn. Nếu vá mà vẫn không dùng được, lu ngoại sẽ để dành dú chuối, xoong chảo để làm mẻ ung muỗi cho heo. Áo, nếu đã không còn mặc được nữa, ngoại sẽ lắt mấy cái nút bóp trước khi chuyển áo qua làm… nùi giẻ. Mà, nó sống hết đời lau chùi, thì chỉ có nước làm phân cho… cây.
Trời ban cho ngoại bàn tay lẹ làng, tướng đi lật đật, con mắt lanh lợi nên bà giỏi giang. Làm bánh hết sẩy, buôn bán cũng có khiếu...(Nhưng đấy không phải là chân dung đầy đủ nhất của bà ngoại).
Ở ngoại, luôn có mùi lưu cửu, cũ kỹ. Nó thống nhất từ bộ đồ sờn rách đôi ba chỗ, từ mùi dầu dừa trên tóc, bàn tay đượm hương lá dứa. Cái tiệm của ngoại cũng cũ mèm những hũ tương da bò, khạp đường mía, mấy cái móc bẻ bằng dây chì treo lùm đùm bọc to bọc nhỏ. Có thể tìm thấy đủ thứ hầm bà lằng món ở đây, từ kim chỉ, nút bóp, đến đá lửa, hột quẹt, ống cuốn (quấn tóc, tạo nếp cho tóc), kiếng lược, đường đậu, bột khoai, bột mì, tương chao, nước màu nước mắm xì dầu, kẹo dừa,...
Không còn thấy nữa bà già nhỏ nhắn, miệng luôn rầy la, chửi chó mắng mèo nhưng trong bụng hiền khô. Bà già đó, nhiều khi cũng cực đoan, cũng phong kiến cũ kỹ, nhưng nền nếp, tử tế.
Nhưng bà vẫn ở bên ta hoài, theo một cách riêng của bà, thí dụ gặp khuôn bánh, ai đó vô tình buột miệng, “bà ngoại hồi đó hay nướng bánh kẹp, bánh bông lan…”.

(Ảnh: Bui Dinh Chuong

Giaitri&Kienthuc

unread,
Mar 15, 2023, 6:58:48 AM3/15/23
to Giaitri&Kienthuc

Hana Nguyễn:

Đọc bài này tôi bỗng nhớ bà ngoại của mình. Tôi xin kể về bà của mình một xíu nhé. Ngoại dáng không cao, da trắng hồng, khuôn mặt trái xoan, mũi cao, thẳng. Ngoại đẹp nên các sinh ra các dì, mẹ tôi, các cậu đều đẹp. Trong tất cả các con gái của ngoại thì mẹ tôi là đẹp nhất. Ngoại học vấn ở trường không cao nhưng có nhiều kinh nghiệm trường đời nên ngoại rất hiểu tôi, theo tôi thì ngoại rất thông minh, cái gì cũng biết. Hồi tôi còn nhỏ hè hay về quê thăm bà. Quê ngoại tôi ở biển nên có rất nhiều cái thú vị của vùng biển, như là ăn cá, mực...rất tươi. Mỗi khi các cậu đi biển đánh cá về, có khi cá đem nướng chấm với nước mắm, chanh, gừng, mực ...cũng vậy ăn rất ngon. Bà cũng hay đi chợ mua cá, tôm, mực ...về nấu cho tôi ăn. Mỗi khi cúng xong, bà hay cất trái  cây trong tủ để dành cho tôi mỗi khi tôi về quê ngoại chơi. Lúc đó tôi khoảng 9 - 10 tuổi, ngoại chăm tôi từng miếng ăn giấc ngủ. Giờ ngoại không còn nữa nhưng những ký ức về ngoại vẫn luôn hiển hiện trong tâm trí tôi. Ký ức về ngoại thì rất nhiều, không thể kể hết ra đây. Nhớ ngoại thật nhiều nhiều ngoại ơi!!!



Vào lúc 14:04:12 UTC+7 ngày Thứ Ba, 14 tháng 3, 2023, KiếnThức&GiảiTrí đã viết:
Reply all
Reply to author
Forward
0 new messages