Thượng đế không cho ai quá nhiều? (chuyện) (BL) | HCD

34 views
Skip to first unread message

Mikali Nguyễn

unread,
Sep 14, 2025, 11:08:40 PM (11 days ago) Sep 14
to Giaitri & Kienthuc (EG), Alphonse Family (AF)
Thượng đế không cho ai quá nhiều?
image.png


Kính thưa quý bạn, tình cờ nhận được cái email “triết lý” này “hay”đến độ bà con forward cho nhau quá nhiều lần. Nhân lúc thiếu chuyện đời thường xin gởi các bạn đọc. Hãy để ý xem ý tưởng đầu tiên hiện ra trong đầu các bạn thế nào. Ý nghĩ tức thì của tôi sau khi đọc được ghi bên dưới. 
Email nhận được như sau

 

THƯỢNG ĐẾ KHÔNG CHO AI QUÁ NHIỀU…

 

Ở một đất nước giàu có của Châu Âu, có một cô ca sĩ rất nổi tiếng. Tuy mới chỉ 30 tuổi nhưng danh tiếng cô đã vang dội khắp nơi, hơn nữa cô có một người chồng như ý và một gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Một lần, sau khi tổ chức thành công một đêm diễn, cô ca sĩ cùng chồng và con trai bị đám đông người hâm mộ cuồng nhiệt bao quanh. Mọi người tranh nhau chuyện trò với cô. Những lời lẽ tán tụng khen ngợi tràn ngập cả sân khấu.

 

Có người khen cô tuổi nhỏ chí lớn, vừa tốt nghiệp đại học đã bước chân vào nhà hát tầm cỡ quốc gia và trở thành nữ ca sĩ trụ cột của nhà hát. Có người tán tụng rằng mới có 25 tuổi mà cô đã được lựa chọn là một trong 10 nữ ca sĩ có giọng hát opera xuất sắc nhất thế giới. Có người lại ngưỡng mộ cô có người chồng tuyệt vời, một cậu con trai kháu khỉnh, dễ thương.

 

Trong khi mọi người thi nhau bà luận, cô ca sĩ này chỉ im lặng lắng nghe, không thể hiện thái độ gì. Khi mọi người nói xong cô chậm rãi nói: “Trước tiên, tôi cảm ơn những lời ngợi khen của mọi người dành cho tôi và những người trong gia đình tôi. Tôi hy vọng có thể chia sẻ niềm vui này với mọi người. Nhưng các bạn chỉ nhìn thấy một số mặt trong cuộc sống của tôi còn một số mặt khác, các bạn vẫn chưa nhìn thấy. Cậu con trai của tôi mà mọi người khen là bé kháu khỉnh, đáng yêu, thật bất hạnh, nó là 1 đứa trẻ bị câm. Ngoài ra, nó còn có một người chị tâm thần và thường xuyên bị nhốt ở nhà.

 

Mọi người đều ngơ ngác, sửng sốt nhìn nhau, dường như rất khó chấp nhận một sự thật như thế. Lúc này, cô ca sĩ mới điềm tĩnh nói với mọi người: “Tất cả những chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ chúng nói lên một triết lý, đó là, Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá nhiều thứ bao giờ.”

 

Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá ít, cũng không cho ai quá nhiều. Vì thế, đừng nên chỉ nhìn thấy hoặc ngưỡng mộ những thứ người khác có, mà nên nghĩ và trân trọng những thứ bạn đang có, cho dù đó không phải là những vinh quang tột đỉnh.

 

Vậy nên, nếu ai hỏi bạn “Bạn có hạnh phúc không?”. Bạn hãy trả lời rằng: “Mình hạnh phúc. Hạnh phúc theo cách sống và những gì mình đang có trên đời này.”

 

SƯU TẦM 


HCD: 
Đọc xong thấy muốn hỏi tác giả câu này: "Thế còn đứa nhỏ bị câm và người chị bị bệnh tâm thần có phải là bị Thượng đế cho quá ít không?" Thượng đế không cho ai quá nhiều cho là đúng đi (thật sự không đúng), nhưng Thượng đế cho quá ít thì đúng.Tôi để chữ màu đen từ đây.

Đó là trường hợp những người khuyết tật bẩm sinh, những người mắc bệnh hiểm nghèo, hoặc những người phải sống trong hoàn cảnh quá khó khăn, thiếu thốn đủ đường. Cuộc sống của họ có thể không có được những thứ căn bản mà người khác có. Trong trường hợp này có phải là Thượng Đế thực sự "cho quá ít".

 

Thông điệp của câu chuyện có thể bị coi là:

Thiếu sự thông cảm: Câu chuyện dùng nỗi đau của cô ca sĩ (con bị câm, con bị bệnh tâm thần) để làm dẫn chứng cho một triết lý chung chung. Điều này vô tình làm cho những vấn đề nghiêm trọng như khuyết tật hay bệnh tâm thần trở thành "cái giá" phải trả cho sự thành công. Tại sao đứa con và người chị trả giá cho sự thành công của cô ca sĩ.

Không công bằng: Triết lý "được cái này thì mất cái kia" không thể áp dụng cho tất cả mọi người. Một số người sinh ra đã có quá nhiều lợi thế, trong khi những người khác phải đối mặt với quá nhiều thiệt thòi.

 

Tóm lại:

Sự công bằng của Thượng Đế không thể giải thích cho đứa trẻ bị câm hay cho người chị bị bệnh tâm thần. Hai người này có được chi đâu mà lại trả "cái giá" cho thanh danh của cô ca sĩ.
Vậy
ta gán cho Thượng Đế không cho ai quá nhiều, thật sự có cho quá nhiều, chỉ tác giả cố tình né không thèm nhìn. Ngược lại, hình như Thượng Đế đã cho một số người quá ít.

 


Reply all
Reply to author
Forward
0 new messages