Lòng chung thủy, trong xã hội hiện đại đầy rẫy những cám dỗ và sự xao nhãng, không còn là một mặc định hay một trạng thái tự nhiên mà là một hành vi can đảm, một bản lĩnh sống được rèn giũa từ những lựa chọn đạo đức rõ ràng. Chung thủy không bao giờ đồng nghĩa với việc họ là những người miễn nhiễm trước mọi hấp lực của thế giới vật chất hay những khao khát mới lạ của cảm xúc; trái lại, những người chọn sống chung thủy vẫn cảm nhận được sức nặng của cám dỗ, vẫn thấy được sự mời gọi lấp lánh ngoài kia, nhưng họ đã cương quyết thiết lập và tuân thủ một tiêu chuẩn đạo đức vững chắc cho chính mình. Họ nhận thức sâu sắc rằng con người luôn có những nhu cầu, những khoảng trống và cả những sự tò mò vô tận, nhưng sự khác biệt cốt lõi giữa người chung thủy và người sa ngã nằm ở khả năng kiểm soát nội tại và sự tôn trọng đối với giá trị mà họ đã cam kết.
Sự chung thủy, trước hết và trên hết, không phải là một món quà dành cho người bạn đời, mà là một món quà tự tặng cho chính mình, là sự bảo vệ nhân phẩm và giá trị con người. Khi một người cam kết chung thủy, họ không chỉ đang giữ một lời thề hứa mang tính xã hội hay tôn giáo, mà họ còn đang xác lập một giới hạn thiêng liêng về lòng tự trọng. Họ hiểu rằng nhân phẩm của họ không phải là thứ để đem ra trao đổi hay bán rẻ chỉ vì những khoảnh khắc thoảng qua của dục vọng hoặc sự mới mẻ. Sự phản bội là một hành động tự hạ thấp, một sự phủ nhận chính bản thân mình và những giá trị cốt lõi mà mình đã xây dựng. Người chung thủy chọn cách đứng thẳng, đối diện với những cơn bão lòng, vì họ biết rằng sự bình an và cái nhìn tôn trọng về bản thân quan trọng hơn bất kỳ sự thỏa mãn ngắn ngủi nào. Đây chính là minh chứng hùng hồn nhất cho một người có thể kiểm soát được bản năng và nâng tầm mình lên thành một con người của ý chí và tinh thần.
Chúng ta sống trong một thế giới nơi mà sự thay đổi và sự kích thích liên tục được tôn vinh. Sự phù phiếm của sắc đẹp, sự mê hoặc của tiền tài, và sự hấp dẫn của những mối quan hệ ngoài luồng đôi khi được tô vẽ như những lối thoát hay những thử nghiệm đáng giá. Nhưng người chung thủy nhìn thấu sự hời hợt đó. Họ nhận ra rằng những "một hai, ba phút ngoài kia" chỉ là những hạt cát lấp lánh có thể đánh đổi bằng cả một gia tài tình cảm vô giá. Nhu cầu thì ai cũng có, đó là một phần không thể chối bỏ của bản chất con người, từ nhu cầu về sự công nhận, sự khao khát cảm xúc mới, đến nhu cầu sinh lý. Tuy nhiên, đạo đức không phải là sự triệt tiêu nhu cầu, mà là sự hướng dẫn cách thức thỏa mãn nhu cầu đó theo một quỹ đạo cao thượng và có trách nhiệm.
Người chung thủy đã chọn con đường đó. Họ không chọn cách "bán rẻ" đạo đức nhân phẩm của mình. Đây là một sự kiên định không hề dễ dàng, bởi nó đòi hỏi một sự hy sinh liên tục, một sự từ chối không ngừng nghỉ trước những lối đi dễ dàng. Họ hiểu rằng, những cám dỗ đó luôn ẩn chứa một cái bẫy tinh vi: nó hứa hẹn sự tự do và niềm vui, nhưng kết cục lại mang đến sự ràng buộc của tội lỗi, sự hổ thẹn và sự tan vỡ. Họ không chỉ từ chối cám dỗ vì sợ hãi hậu quả, mà còn vì một niềm tin sâu sắc vào giá trị của sự toàn vẹn và sự chân thật. Sự tự chủ này trở thành một bức tường thành bảo vệ không chỉ cuộc hôn nhân, mà còn là tâm hồn của chính họ khỏi sự mục ruỗng của dối trá.
Hơn cả việc bảo vệ nhân phẩm của bản thân, sự lựa chọn chung thủy còn là một hành động yêu thương vĩ đại dành cho những người thân yêu. Một người lựa chọn chung thủy là người mang trong mình trách nhiệm cao cả đối với không gian sống và tâm hồn của những người khác. Họ không chấp nhận vì "một phút mới lạ" hay một thoáng nông nổi mà đập nát ngôi nhà, phá nát tuổi thơ và hạnh phúc của con cái mình. Ngôi nhà, trong con mắt của trẻ thơ, là biểu tượng của sự an toàn, sự ổn định và niềm tin tuyệt đối. Khi sự chung thủy bị phá vỡ, không chỉ người bạn đời chịu đựng nỗi đau mà toàn bộ nền móng tâm lý của con cái cũng bị chấn động. Vết thương do sự phản bội gây ra cho một đứa trẻ có thể kéo dài suốt cuộc đời, làm méo mó cái nhìn của chúng về tình yêu, sự cam kết và sự an toàn.
Người chung thủy, do đó, là những kiến trúc sư của hạnh phúc gia đình. Họ lựa chọn sự ổn định và sự kiên định để những người thân của họ được sống trong niềm tin, được lớn lên trong sự ấm áp không bị gián đoạn. Họ hiểu rằng sự chung thủy là một hành động mang tính di sản, một bài học sống động nhất mà họ truyền lại cho con cái. Đó không phải là lời nói, mà là cách sống, là cách họ xử lý những cám dỗ và cách họ ưu tiên các mối quan hệ. Bằng cách giữ lời thề của mình, họ đã tạo ra một môi trường mà trong đó tình yêu và trách nhiệm được minh chứng rõ ràng mỗi ngày, nuôi dưỡng những tâm hồn nhỏ bé với niềm tin rằng tình yêu đích thực là có thật và đáng để chiến đấu giữ gìn. Sự hy sinh nhỏ bé của một người trước cám dỗ bên ngoài chính là sự bảo vệ lớn lao cho cả một thế hệ bên trong ngôi nhà.
Chung thủy là minh chứng rõ ràng nhất cho tình yêu và trách nhiệm trong hôn nhân. Tình yêu không chỉ là những cảm xúc thăng hoa ban đầu; tình yêu thực sự được đo lường bằng sự kiên nhẫn, sự tôn trọng và sự cam kết khi cảm xúc đã lắng xuống. Trách nhiệm trong hôn nhân không chỉ là việc chu cấp vật chất hay chia sẻ công việc nhà, mà là trách nhiệm duy trì sự tin tưởng tuyệt đối, sự độc quyền cảm xúc và thể xác đã cam kết. Lòng chung thủy chính là sự thể hiện cao nhất của trách nhiệm đó, là sự khẳng định rằng đối phương là người duy nhất và không thể thay thế trong cuộc đời mình. Nó chính là cột mốc phân biệt giữa một mối quan hệ thoáng qua và một giao ước vĩnh cửu.
Tuy nhiên, chung thủy cũng là món quà mà cuộc đời muốn gửi đến để thử thách tất cả mọi người. Giống như vàng phải thử qua lửa, giá trị của một con người, đặc biệt là bản lĩnh đạo đức, phải được thử thách qua những cám dỗ. Chính trong những khoảnh khắc yếu lòng, những giây phút đối diện với sự lựa chọn, phẩm giá thực sự của một người mới bộc lộ. Cuộc sống đặt ra trước chúng ta những gương mặt đẹp hơn, những cơ hội giàu có hơn, những cảm xúc mãnh liệt hơn chỉ để xem liệu chúng ta có thực sự trân trọng những gì đang có hay không, liệu chúng ta có đủ mạnh mẽ để nói "Không" với cái tôi ích kỷ hay không. Đây là trận chiến mà mỗi người phải tự chiến thắng, và chiến thắng đó không chỉ là sự bảo vệ gia đình, mà còn là sự trưởng thành của chính linh hồn mình.
Tôi mong rằng tất cả các bạn, những người đang đọc những dòng chữ này, dù đứng trước sắc đẹp cuốn hút hay tiền tài mê hoặc, dù đối diện với mọi cám dỗ từ bên ngoài hay sự dao động từ bên trong, đều không làm khó được bản lĩnh vững vàng của chính mình. Hãy nhớ rằng, bản lĩnh không phải là sức mạnh thể chất, mà là sự kiên định của ý chí và sự trong sáng của lương tâm. Hãy tự xây dựng cho mình một hệ thống giá trị không thể lay chuyển, một kim chỉ nam đạo đức mà bạn luôn hướng tới. Hãy luôn tự nhắc nhở về giá trị của ngôi nhà, về tiếng cười của con thơ, và về cái nhìn thanh thản của người bạn đời—những giá trị mà không một cám dỗ nào ngoài kia có thể sánh bằng.
Hãy cố lên nhé! Cuộc đời có thể không trao cho chúng ta cơ hội để trở thành một người tài giỏi xuất chúng, một thiên tài lẫy lừng được muôn người ngưỡng mộ. Nhưng cuộc đời luôn trao cho chúng ta một sự lựa chọn quan trọng hơn, đó là làm một người đàng hoàng và đứng đắn. Sự đàng hoàng không cần bằng cấp, không cần tài năng thiên bẩm, mà chỉ cần một trái tim biết tôn trọng người khác và một ý chí biết kiểm soát bản thân. Chung thủy chính là hành động đàng hoàng và đứng đắn nhất mà một người có thể thực hiện, là nền tảng của mọi phẩm chất tốt đẹp khác. Khi bạn sống đàng hoàng, bạn đã trở thành một cột mốc đạo đức vững chắc, một nguồn cảm hứng thầm lặng cho những người xung quanh và là niềm tự hào không thể thay thế của gia đình mình.
Lm. Anmai, CSsR.