Groups
Groups

Sống Hạnh Phúc, Chết Bình An | Tỳ-Khưu Thích-Chân-Tuệ

37 views
Skip to first unread message

Minh Nguyen Quang

unread,
Dec 24, 2023, 7:07:38 PM12/24/23
to giaitri

Sống Hạnh Phúc, Chết Bình An

Tỳ-Khưu Thích-Chân-Tuệ


image.png

Xưa kia, khi còn ở trong nước, đi ngang qua một địa phương, có người tự hỏi tại sao có quá nhiều nhà thờ,

khoảng vài cây số lại có một nhà thờ trong khi dân chúng nghèo khổ?

Bây giờ thì chùa chiền cũng mọc lên rất nhiều, không kém gì các nhà thờ xưa kia, mà có vẻ đồ sộ hơn,

còn dân chúng nghèo thì vẫn nghèo.

Cớ sao các vị tu sĩ không nhớ lại là khi đi tu, trong tâm chỉ xin Đức Chúa cho được hằng ngày đủ dùng, Đức Phật cũng dạy con người phải biết tri túc để sống đời an vui hạnh phúc.

Tri túc chi nhơn, tuy ngọa địa thượng, du vi an lạc.

Nghĩa là: Người nào biết đủ, tuy nằm trên đất, cũng thấy yên vui. 

Khi đủ sống rồi thì người tu phải làm gì để giúp đỡ người nghèo khổ,

người cầu học chánh pháp, người muốn giác ngộ và giải thoát.

Như thế mới thể hiện được lời dạy của các Đấng Tối Cao về lòng bác ái, tâm từ bi, thương người như thể thương thân.

Ngày xưa Đức Phật, đã từ bỏ ngôi báu, cung vàng điện ngọc, với một bát,

một cà sa, đi từng nhà này qua nhà khác để khất thực: «Nhất bát thiên gia phạn. Cô thân vạn lý du»

(Một bát ngàn nhà xin cơm. Đơn thân muôn dặm độc hành).
Đồng thời Ngài cũng bố thí pháp để cứu độ chúng sanh.

Đây chính là điểm quan trọng nhất mà các tu sĩ nhất định nên làm, phải làm.

 

Hình ảnh Đức Phật đi khất thực như thế đã cho chúng ta bài pháp thâm thúy nơi thân giáo của Ngài.

Vài người chưa kịp hiểu ý nghĩa cao thượng về pháp khất thực đã vội có tư tưởng và lời nói không hay.

Mỗi tu sĩ Phật giáo, nếu có cái nhìn sâu sắc, thì chính mỗi vị là một ngôi chùa di động

vì trong họ có đủ Tam bảo Phật, Pháp, Tăng.

Phật chính là tâm sáng suốt.

Pháp chính là tâm chân chánh.

Tăng chính là tâm thanh tịnh.

Ba tâm đó nói chung mọi người đều có - không phân biệt tôn giáo - người tu sĩ cũng như người cư sĩ đều có.

Họ chỉ cần tu tập, xây dựng vững chắc ngôi chùa trong bản thân thì ngôi chùa bên ngoài cũng có cơ hội hình thành. 

 

Nơi đâu cũng là đạo tràng, cũng là thiên đàng, cũng là niết bàn.

Ngôi chùa bên ngoài chỉ là phương tiện để hoằng pháp, chứ không phải là cứu cánh của người tu.

Người tu - dù là tu sĩ hay cư sĩ - đi đến chùa là để học hiểu chánh pháp,

đặng áp dụng trong đời sống thức tế hàng ngày,

chứ không phải để cầu nguyện suông được vãng sanh cực lạc,

mà chẳng tìm học và áp dụng những điều đức Phật dạy.

Do đó, người tu sĩ nhận của cúng dường, bố thí từ nơi bá tánh,

phải luôn luôn nhớ bổn phận tự tu, tự độ chính bản thân và giúp mọi người



24 thg 12

Ctrl+M

Reply all
Reply to author
Forward
0 new messages
Search
Clear search
Close search
Google apps
Main menu