Trong Thánh lễ, phần Phụng vụ Lời Chúa được kết thúc bằng Lời Nguyện Tín Hữu (còn được gọi là Lời Nguyện Chung hay Lời Chuyển Cầu). Đây không phải là một phần phụ, mà là cao điểm của việc cộng đoàn đáp lại Lời Chúa mà họ vừa lắng nghe. Sau khi được Lời Chúa nuôi dưỡng và sau khi tuyên xưng Đức Tin qua Kinh Tin Kính, toàn thể cộng đoàn đứng lên để thực thi sứ mạng tư tế của mình: dâng lên Thiên Chúa những lời nguyện xin cho toàn thể nhân loại.
I. Nguồn Gốc Kinh Thánh và Lịch Sử: Một Truyền Thống Lâu Đời
Việc cầu nguyện cho người khác không phải là một phát kiến mới, mà bén rễ sâu trong truyền thống Kinh Thánh và lịch sử lâu đời của Hội Thánh.
"Trước hết, tôi khuyên ai nấy dâng lời cầu xin, khẩn nguyện, nài van, tạ ơn cho tất cả mọi người, cho vua chúa và tất cả những người cầm quyền, để chúng ta được an cư lạc nghiệp mà sống thật đạo đức và nghiêm chỉnh." (1 Tm 2, 1-2)
Lời khuyên này cho thấy ngay từ thời các Tông đồ, cộng đoàn Kitô hữu đã ý thức trách nhiệm phải cầu nguyện không chỉ cho mình, mà cho hết thảy mọi người, từ những nhà lãnh đạo cho đến toàn thể xã hội.
II. Cấu Trúc Bốn Nhịp Cầu Nguyện: Vòng Tay Ôm Trọn Thế Giới
Lời Nguyện Tín Hữu không phải là những lời cầu nguyện tự phát, ngẫu hứng, mà được cấu trúc một cách hợp lý và có chủ đích, theo Sách Lễ Rôma hướng dẫn. Cấu trúc này giống như một vòng tay yêu thương của Hội Thánh, mở rộng dần ra để ôm trọn mọi nhu cầu của nhân loại, thường theo bốn ý chính:
1. Cầu cho Hội Thánh: Đây là lời nguyện đầu tiên, hướng về gia đình thiêng liêng của chúng ta. Chúng ta cầu cho Đức Giáo Hoàng, các Giám mục, linh mục, tu sĩ và toàn thể dân Chúa. Chúng ta cầu cho sự hiệp nhất, cho công cuộc truyền giáo, cho ơn gọi, để Hội Thánh luôn là dấu chỉ và khí cụ cứu độ cho toàn thế giới.
2. Cầu cho thế giới và những người cầm quyền: Vòng tay cầu nguyện mở rộng ra toàn thể xã hội. Chúng ta cầu cho các nhà lãnh đạo quốc gia, cho các nhà chức trách, xin cho họ được ơn khôn ngoan và công chính để phục vụ lợi ích chung, xây dựng hòa bình và tôn trọng phẩm giá con người. Chúng ta cũng cầu cho ơn cứu độ của toàn thế giới.
3. Cầu cho những người đang gặp thử thách, khó khăn: Trái tim của cộng đoàn hướng về những thành phần đau khổ và yếu đuối nhất. Chúng ta cầu cho người nghèo đói, bệnh tật, người bị áp bức, tù đày, người tị nạn, các nạn nhân thiên tai, chiến tranh. Đây là lúc chúng ta thể hiện tình liên đới cụ thể với những anh chị em đang chịu đau khổ trên khắp thế giới.
4. Cầu cho cộng đoàn địa phương: Cuối cùng, vòng tay cầu nguyện quay về với chính cộng đoàn đang cử hành phụng vụ. Chúng ta cầu cho những nhu cầu riêng của giáo xứ: cho người mới qua đời, cho các gia đình đang gặp khó khăn, cho các em sắp lãnh nhận bí tích, cho những người phục vụ trong giáo xứ... Điều này kết nối đức tin với cuộc sống thực tế của mỗi người.
Sau mỗi ý nguyện, cộng đoàn cùng đồng thanh đáp lại, thường là: "Xin Chúa nhậm lời chúng con." Lời đáp chung này không phải là một câu nói theo thói quen, mà là sự hiệp thông sâu sắc, là dấu chỉ toàn thể cộng đoàn cùng chung một tấm lòng để dâng lời nguyện xin lên Thiên Chúa.
III. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc: Chúng Ta Là Ai Khi Đọc Lời Chuyển Cầu?
Khi tham gia vào Lời Nguyện Tín Hữu, chúng ta không chỉ đơn thuần là những người đi "xin ơn". Chúng ta đang thực thi một vai trò cao cả hơn nhiều.
IV. Làm Sao Để Tham Dự Sốt Sắng Hơn?
Để Lời Nguyện Tín Hữu không trở thành một nghi thức nhàm chán, chúng ta có thể tập một vài thói quen thiêng liêng:
Kết Luận
Lời Chuyển Cầu trong Thánh lễ là một khoảnh khắc vô cùng quý giá và đầy quyền năng. Đó là lúc chúng ta không còn nghĩ đến riêng mình, mà mở rộng trái tim ra với toàn thể Hội Thánh và nhân loại. Đó là lúc cộng đoàn nhỏ bé của chúng ta được kết hợp với lời chuyển cầu của chính Chúa Giêsu, và trở thành một lời chúc lành cho cả thế giới.
Ước mong rằng, mỗi khi đứng lên đọc Lời Nguyện Tín Hữu, mỗi người chúng ta sẽ ý thức sâu sắc về phẩm giá và trách nhiệm của mình: là những tư tế của giao ước mới, là trái tim đang đập nhịp cầu nguyện cho sự sống của toàn thế giới.
Lm. Anmai, CSsR