|
Hiện nay cha
Juan Jose đang phục vụ tại Giáo Phận Almeira, Tân Ban Nha, nhớ lại rằng “Vào
những buổi sáng Chúa Nhật tôi thường đứng ở hành lang trên lầu nhà mình và nhổ
nước miếng xuống những người đi lễ. Tôi nói với họ rằng Giáo Hội là một giáo
phái chỉ muốn tiền.”
Cha mẹ của Juan Jose không phải là người Công
Giáo và cũng chẳng bao giờ dạy dỗ con mình về tôn giáo cả. Cha Juan Jose đã nói
rằng thực ra mình cũng chẳng biết tại sao lại ghét đạo như vậy dựa trên cái ý
niệm là Giáo Hội và Thiên Chúa chỉ là “một tổ chức đa quốc gia với nhiều chi
nhánh ở khắp mọi nơi để kiếm tiến, giống một giáo phái vậy.”
“Tôi nhất
định chống đạo. Tôi là học sinh đầu tiên trong trường tôi và trong thành phố
Carboneras, thị trấn Almeria không bao giờ chịu học về tôn giáo và môn thay thế
tôn giáo của tôi là môn Đạo đức. Cuối cùng cả lớp đều học môn Đạo đức, không còn
ai học môn Tôn giáo cả.”
Cha Juan Jose đã không thể ngờ được rằng mình
lại chính là người giúp các bạn cũ trở về với Giáo Hội. Cha nhớ rất rõ cái ngày
đầu tiên cha tới một nhà thờ Công Giáo với ý định là đến để diễu cợt những người
đã mời mình.
“Một ngày vào tháng Giêng năm 1995, một số bạn cùng lớp rủ
tôi tham dự một buổi cầu nguyện Canh Tân Đặc Sủng. Dĩ nhiên tôi nói với họ là
tôi không đi vì tôi không muốn họ tẩy não tôi. Nhưng họ cứ kiên trì mời tôi mãi
cả tháng trời, cuối cùng thì tôi nể tình mà đi theo họ. Tôi nhớ hôm đó là vào
ngày Thứ Năm của Tháng Hai, năm 1995, lần đầu tiên tôi bước vào nhà
thờ.”
Một cái hộp vàng.
Khi tới nơi tôi thấy rất nhiều các bạn của
tôi cũng có mặt ở đó và tôi rất đỗi ngạc nhiên là “tất cả họ đều chăm chú nhìn
vào chiếc hộp vàng đặt ở phía cuối nhà thờ. Tôi không biết là hộp gì nhưng cứ
nghĩ chắc là hộp đựng tiền của linh mục giáo xứ.”
Sau này tôi biết chiếc
hộp vàng đó chính là Nhà Tạm.
Cha Juan Jose nói rằng mình muốn chọc quê
các bạn bởi vì “tôi nghĩ họ đã bị điên rồi. Tôi muốn chọc cười họ lắm nhưng vì
lịch sự nên tôi cố nén lại và tôi quyết định sẽ trở lại vào Thứ Năm tuần kế tiếp
để tìm dịp diễu cợt họ.”
Và cứ thế, qua nhiều ngày Thứ Năm tham dự, cha
Juan Jose đã không còn ác cảm với Giáo Hội và tôn giáo nữa.
Cha Juan Jose
đã tâm sự với đài CNA rằng “Vị linh mục chính xứ lúc ấy là người rất khôn ngoan
giúp đỡ mọi người và dần dần tình yêu của Chúa đã thấm nhập vào tâm hồn tôi. Và
rồi vào tuổi 15, tôi bắt đầu hát lễ, điều này có nghĩa là tôi sẽ tham dự Thánh
Lễ vào những ngày Thứ Bẩy. Tôi lại cảm thấy thích ngồi trước Nhà Tạm và dần dà
tôi nhận ra sự hiện diện của Chúa và Chúa yêu tôi. Tôi bắt đầu yêu Chúa. Nhóm
Canh Tân Đặc Sủng, nhóm mà tôi đến để diễu cợt đã giúp tôi rất
nhiều.”
“Mắt tôi được mở ra và tôi đã thấy Thiên Chúa không phải là
truyện thần thoại, nhưng Chúa hiện hữu, Ngài nâng đỡ và hướng dẫn tôi. Tôi cảm
nghiệm rằng Thiên Chúa yêu tôi rất nhiều và chính Ngài đã gọi tôi.”
“Con
là của Chúa để Chúa dùng con theo ý Ngài”
Cha Juan Jose đã được rửa tội
và rước lễ lần đầu theo mong ước của ông bà nội nhưng mà vẫn chưa cảm thấy gắn
bó với Chúa nhiều. Cho mãi đến khi được chịu phép Thêm Sức thì “tôi mới cảm thấy
có sự hoán cải và đó chính là món quà tuyệt vời Chúa ban. Tôi đã thưa với Chúa
rằng: Con là của Chúa để Chúa dùng con theo ý Ngài! Hôm ấy có sự hiện diện của
mẹ tôi, nhưng cha tôi thì không đến. Đó chính là giây phút tuyệt vời trong đời
khi tôi lãnh nhận Chúa Thánh Thần và biết phó thác đời mình cho
Chúa.”
Thế rồi chàng thiếu niên Juan Jose đã không ngớt trăn trở với
tiếng gọi để trở thành linh mục. Chàng đã thưa với Chúa rằng “Con không muốn và
xin đừng quấy rầy con nữa.” Cuối cùng thì Juan Jose đã đầu hàng và quyết định
theo Chúa để trở thành linh mục.
Cha Juan Jose nhớ lại vào một buổi chiều
Thứ Bẩy, chàng thanh niên 17 tuổi lúc ấy, nói với bố mình là muốn đi tu. Thế là
ông bố nổi giận đánh cho một trận và đe rằng “muốn chết thì hãy làm linh
mục.”
Gia đình của Juan Jose không hiểu được vì sao mà ngài lại muốn trở
thành linh mục. Ông bố hứa sẽ trả tiền học phí để Jose theo học đại học ở Hoa Kỳ
nhưng sẽ không cho tiền nếu vào học ở chủng viện.
Trong lúc khó khăn như
thế, cha Juan Jose đã nhớ lại lời cầu xin của Thánh Teresa of Avila “Xin đừng để
bất cứ điều gì làm bạn bị phiền lo, làm bạn sợ hãi. Chỉ Thiên Chúa thôi mới thỏa
mãn tất cả những gì bạn cần” và khi ông bố đã nguôi cơn nóng giận thì cha đến ôm
hôn bố mình và nói “Con biết là bố sẽ phản ứng như thế, nhưng con cũng biết là
một ngày nào đó bố sẽ hiểu.”
Đón chào.
Ông bố của Jose còn phản
ứng mạnh hơn nữa là đe đọa sẽ tố cáo cha xứ nếu ngài còn tiếp tục giúp con ông
suy tư về ơn gọi tu trì. “Bố tôi đã cố gắng làm mọi thứ để ngăn cản tôi, nhưng
Thiên Chúa mạnh mẽ hơn nhiều.”
Để nghe lời bố, cha Juan Jose đã không vào
chủng viện, nhưng bắt đầu học ngành sư phạm tại Đại Học Almeria. Qua nhiều năm
kiên trì tiếp tục với ơn gọi làm linh mục, vào một ngày của tháng Năm, năm 1999,
mẹ của cha báo tin là ông bố đã đồng ý cho cha vào chủng viện. Khi nghe tin vui
cha đã bật khóc và “Tôi còn nhớ là khi tôi đến báo tin cho cha xứ, ngài đã ôm
chầm lấy tôi.”
Thế là vào tháng Chín, năm 2000, Jose đi vào chủng
viện.
Vào năm 2006, cha Juan Jose đã được thụ phong Linh Mục tại nhà thờ
chính tòa Almeria, có cả bố của ngài cũng tham dự.
Cha Juan Jose chia sẻ,
“Dĩ nhiên bố tôi không muốn tôi làm linh mục vì ông cố chấp lắm, nhưng khi thấy
tôi hạnh phúc theo lý tưởng của mình thì bố tôi cũng phải chấp nhận dù ông không
thể hiểu nổi.”
Đặc biệt là cách đây hai năm,trước khi chết, “ bố tôi đã
nhận phép sức dầu cho bệnh nhân và chính tôi là người đã ban phép sức dầu cho
ông.”
“Khi có ai đó nói với tôi là họ không tin vào Thiên Chúa, tôi luôn
nói với họ rằng cả tôi cũng đã không tin vào Ngài. Nhưng đó là sự sai lầm của
tôi bởi vì tôi đã khám phá ra niềm hạnh phúc tuyệt vời mà Thiên Chúa ban cho
tôi. Nếu bạn cảm thấy không hạnh phúc, thì hãy xin Chúa giúp bạn bởi vì chỉ có
Chúa mới ban cho bạn niềm hạnh phúc thật mà
thôi.”
(Giuse Thẩm Nguyễn, Vietcatholic 10.03.2017/ EWTN News/CNA)