Vài lời năm 2025 (cập nhật) | Lm. An Mai CSsR

608 views
Skip to first unread message

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 19, 2025, 6:43:38 PMJan 19
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 17/1
CÓ VUI CÓ BUỒN MỚI LÀ CUỘC ĐỜI: SỐNG VỚI CHÚA, BỎ LẠI QUÁ KHỨ

Cuộc đời này, ai cũng trải qua những cung bậc cảm xúc – lúc vui, lúc buồn, lúc ngọt ngào, lúc đắng cay. Đó chính là bản chất của trần thế, nơi mà niềm vui và nỗi đau luôn song hành, đan xen trong mỗi bước đi của chúng ta. Nhưng chính những điều ấy làm nên giá trị và ý nghĩa của cuộc sống, giúp chúng ta trưởng thành và biết trân trọng từng khoảnh khắc.
Có những đau thương khiến lòng ta nhức nhối, có những nỗi buồn như cơn mưa dai dẳng không dứt. Nhưng dù cho hôm qua có khó khăn đến đâu, hãy nhớ rằng: “Ngủ một giấc dậy thì hãy cho vào quá khứ.” Quá khứ là thứ đã qua, và việc cứ mãi ôm lấy những vết thương cũ chỉ làm bản thân thêm mệt mỏi, chùn bước trên con đường phía trước.
Hãy học cách buông bỏ. Những nỗi đau, thất bại, hay những điều không như ý không định nghĩa con người bạn. Chúng chỉ là những thử thách, những bài học mà cuộc đời dành tặng để bạn rèn luyện ý chí và trưởng thành hơn. Đừng để ký ức hôm qua cướp đi sự bình yên của ngày hôm nay.
Trong mọi đau khổ hay thử thách, hãy bám vào Chúa. Ngài là nguồn an ủi lớn nhất, là Đấng luôn sẵn sàng lắng nghe, đồng hành và chữa lành những vết thương trong tâm hồn bạn. Khi bạn đặt niềm tin vào Chúa, bạn sẽ nhận ra rằng, ngay cả trong những lúc tối tăm nhất, Ngài vẫn luôn mang lại ánh sáng và hy vọng.
Hãy cầu nguyện và dâng mọi nỗi buồn, đau thương của mình lên Ngài. Chúa sẽ giúp bạn tìm lại sự bình an, hướng dẫn bạn bước đi trên con đường của tình yêu thương và sự tha thứ. Nhờ Ngài, bạn sẽ nhận ra rằng những khó khăn chỉ là tạm thời, còn bình an Ngài ban cho là vĩnh cửu.
Niềm vui và nỗi buồn, ngọt ngào và đắng cay – tất cả đều là những màu sắc tạo nên bức tranh cuộc đời. Hãy biết ơn những niềm vui đã qua, và học hỏi từ những nỗi buồn đã trải. Hãy sống trọn vẹn với hiện tại, yêu thương bản thân và những người xung quanh, và không ngừng tìm kiếm sự dẫn dắt từ Chúa.
Cuộc đời không hoàn hảo, nhưng khi bạn sống với lòng biết ơn và niềm tin vào Chúa, bạn sẽ thấy mọi thứ trở nên ý nghĩa hơn. Hãy để Ngài giúp bạn biến những ngày đau khổ thành cơ hội để trưởng thành, và biến những khoảnh khắc bình dị thành nguồn hạnh phúc đích thực.
Cuộc đời là một hành trình đầy sắc thái, nơi bạn sẽ gặp cả nụ cười và nước mắt. Nhưng đừng để quá khứ trói buộc, hãy để những gì đã qua thuộc về hôm qua. Hãy sống trọn vẹn với hôm nay, bám vào Chúa để tìm thấy sức mạnh và sự bình an. Khi bạn đặt niềm tin nơi Ngài, dù cuộc đời có vui hay buồn, ngọt hay đắng, bạn vẫn sẽ tìm thấy ý nghĩa và hạnh phúc đích thực.
Lm. Anmai, CSsR

Chia sẻ Lời Chúa: Lòng tin cá nhân và cộng đoàn (gia đình) Chuyện bên ly cà phê Lòng biết ơn-Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/amGBOybvkr4
Giảng Lễ 17 tháng 1
https://youtu.be/480R0L0BTJ8
Vài lời ngày 17 thang 1 Lm Anmai, CSsR
https://youtu.be/pKW-ddY1TNo

Vài lời ngày 20 tháng 1
Nước sâu không nói, người trầm ổn không khoe 

Nước sâu không nói, người trầm ổn không khoe. Đây là một triết lý sống giản dị nhưng vô cùng sâu sắc, giúp ta hiểu rõ hơn về giá trị của sự kiên nhẫn, khiêm tốn và sự tự tin im lặng. Thật vậy, những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống đôi khi không cần phải phô trương, mà vẫn có thể tỏa sáng một cách mạnh mẽ.
Nước sâu là nước không lặng, nhưng lại chứa đựng một sức mạnh vô hình, là dòng chảy âm thầm và kiên cường. Nước sâu không cần phải lên tiếng, vì bản thân nó đã đủ để nuôi dưỡng sự sống. Cũng như vậy, một người trầm ổn không cần phải khoe khoang, vì hành động của họ tự nói lên tất cả. Họ không cần phải làm ầm ĩ để người khác biết mình có giá trị. Sự trầm lặng của họ chính là cách họ thể hiện sự tự tin và sự thấu hiểu bản thân.
Đời sống của những người này không phô trương, nhưng họ lại có khả năng gây ấn tượng sâu sắc. Họ luôn giữ cho mình một cái nhìn sâu sắc về thế giới xung quanh, không vội vàng, không nóng vội, mà luôn điềm tĩnh và quyết đoán trong mọi hành động. Sự trầm ổn ấy không chỉ là một thái độ sống, mà còn là sức mạnh giúp họ đối mặt với mọi thử thách một cách bình tĩnh và tự chủ.
Trong xã hội hiện đại, nhiều người thường tìm cách để nổi bật, để thể hiện bản thân mình. Họ muốn được công nhận, được chú ý và đôi khi, để chứng minh giá trị của mình, họ sẽ làm mọi thứ để tạo sự chú ý. Nhưng thật sự, những người hiểu rằng giá trị bản thân không cần phải chứng minh qua những lời nói hay hành động ồn ào, mới là những người sống thực sự khôn ngoan.
Họ hiểu rằng sự thật của mình đã đủ mạnh để không cần khoe khoang, và cái đẹp thật sự không cần phô trương. Một tâm hồn tĩnh lặng, một trái tim chân thành luôn là thứ mang lại sự thanh thản và sức mạnh bền vững. Sự trầm ổn của họ không chỉ là hình ảnh bề ngoài, mà là nền tảng vững chắc của một con người có đức tin, có lòng kiên nhẫn và sự điềm tĩnh trước mọi hoàn cảnh.
Vì vậy, thay vì cố gắng chạy theo những thứ phù phiếm hay tìm cách để người khác công nhận, hãy học cách trở thành người trầm ổn như dòng nước sâu. Đừng cần khoe khoang hay tranh cãi để khẳng định mình, mà hãy để hành động và sự tĩnh lặng của chính mình nói lên tất cả. Bởi lẽ, sự trầm ổn sẽ tự khắc tỏa sáng, và ai đủ thấu hiểu sẽ thấy rõ giá trị thực sự của bạn.
Hãy sống cuộc đời không ồn ào, để mỗi bước đi đều vững chãi và chắc chắn. Hãy để hành động của bạn nói thay lời nói, vì trong sự im lặng, chúng ta thường tìm thấy những điều quan trọng nhất.

Giảng Lễ ngày 20 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/pSIGXVSG9zw
Vài lời ngày 20 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/P5xJ8CNCHHA

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 20, 2025, 4:35:31 PMJan 20
to Alphonse Family (AF)
Vài lời 21 tháng 1
 TRÂN TRỌNG CẢM XÚC CỦA NGƯỜI KHÁC
image.png

Cảm xúc của một con người là một món quà quý giá, tựa như viên ngọc trong sáng nằm sâu thẳm bên trong trái tim họ. Nó là biểu hiện của sự sống, của những rung động chân thành mà họ sẵn sàng chia sẻ với ta. Nhưng cũng như viên ngọc dễ vỡ, cảm xúc cần được trân trọng và nâng niu, không phải để đùa giỡn hay thử thách.
Khi bạn đùa giỡn với cảm xúc của người khác, bạn không chỉ làm tổn thương trái tim họ, mà còn đánh mất lòng tin mà họ đã đặt nơi bạn. Có thể bạn sẽ cảm thấy rằng mình đã thắng, rằng bạn có thể điều khiển được người khác theo ý mình, nhưng sự thật là, cái giá phải trả luôn lớn hơn bạn tưởng. Trong trò chơi này, chiến thắng không mang lại niềm vui, mà là sự mất mát – mất đi một người có thể đã yêu thương, tin tưởng, và sẵn sàng đồng hành cùng bạn trong suốt cuộc đời.
Cảm xúc không phải là công cụ để mua vui hay chứng tỏ bản thân. Đừng bao giờ coi nhẹ những gì người khác bày tỏ, vì bạn không biết rằng để chia sẻ cảm xúc, họ đã vượt qua biết bao nhiêu nỗi sợ và rào cản. Một câu nói vô tình, một hành động thiếu suy nghĩ, có thể để lại vết thương mãi mãi không lành trong trái tim người khác.
Hãy sống với lòng chân thành, trân trọng cảm xúc của những người xung quanh. Đừng chỉ lắng nghe bằng tai, mà hãy lắng nghe bằng trái tim. Đừng chỉ phản hồi bằng lời nói, mà hãy đáp lại bằng sự đồng cảm. Cuộc sống không được đo bằng số người bạn có thể chinh phục hay thao túng, mà bằng số trái tim bạn có thể chạm tới bằng tình yêu và sự thật.
Hãy nhớ rằng, một khi bạn làm tổn thương cảm xúc của ai đó, bạn có thể mất đi cơ hội được yêu thương, được thấu hiểu bởi họ mãi mãi. Đừng để những phút giây bồng bột khiến bạn đánh mất những điều quý giá mà cuộc đời ban tặng. Hãy sống để tạo dựng và nuôi dưỡng những mối quan hệ tốt đẹp, thay vì để hủy hoại chúng.
Trân trọng cảm xúc của người khác chính là trân trọng chính bạn. Bởi vì khi bạn sống với lòng chân thành, cuộc đời sẽ trả lại cho bạn những gì đẹp đẽ nhất: niềm tin, tình yêu, và sự bình yên trong tâm hồn.

Giảng Lễ ngày 21 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/37el9vfT4Og
Vài lời ngày 21 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/35O3Gy261Is

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 22, 2025, 5:20:12 PMJan 22
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 23 tháng 1 
"BIẾT ƠN KHỔ ĐAU"
image.png

Trong hành trình sống, có lẽ điều khó khăn nhất không phải là đối mặt với khổ đau, mà là học cách biết ơn những khổ đau ấy. Bởi lẽ, khổ đau không chỉ mang đến mất mát, mà còn trao cho ta những bài học quý giá và sức mạnh để trưởng thành.
Nếu không từng bị tổn thương, ta sẽ không biết trái tim mình yếu đuối và cần được chăm sóc. Nếu không từng trải qua mất mát, ta sẽ không hiểu rõ giá trị của những gì mình đang có. Khổ đau chính là bức tranh tương phản làm nổi bật sắc màu rực rỡ của hạnh phúc. Nó giúp ta nhận ra rằng hạnh phúc không ở đâu xa, mà nằm trong những điều bình dị hàng ngày: một nụ cười, một cái ôm, hay đơn giản là khoảnh khắc ta được bình yên trong chính tâm hồn mình.
Khổ đau là tấm gương phản chiếu sâu sắc những giới hạn trong ta:
• Nếu không bị thất bại, ta sẽ không biết mình mạnh mẽ đến đâu để đứng lên và làm lại.
• Nếu không bị tổn thương, ta sẽ không biết khả năng phục hồi bên trong mình mạnh mẽ nhường nào.
• Nếu không bị bỏ rơi, ta sẽ không biết tự yêu thương và tìm sự vững chãi từ chính bản thân.
Chính khổ đau, bằng cách nào đó, khơi dậy những sức mạnh tiềm ẩn bên trong mà ta chưa từng nghĩ mình sở hữu. Nó không chỉ giúp ta vượt qua nghịch cảnh, mà còn giúp ta xây dựng sự tự tin và lòng biết ơn với chính cuộc đời.
Khổ đau không đến để hủy hoại ta, mà để ta hiểu rõ hơn về bản thân và cách vận hành của tâm hồn mình. Từ những trải nghiệm ấy, ta học cách điều chỉnh suy nghĩ, cảm xúc và hành động sao cho hài hòa với quy luật tự nhiên của vũ trụ. Ta học cách buông bỏ oán giận, chấp nhận vô thường, và mở rộng lòng với tình thương.
Khi ta thấu hiểu rằng khổ đau chỉ là một phần của cuộc sống, ta sẽ không còn sợ hãi trước những bất trắc nữa. Cuộc sống là sự đan xen giữa thành và bại, giữa hợp và tan. Hiểu được điều này, ta sẽ đi qua những thăng trầm với một tâm thế vững vàng, thong dong và tự tại.
Không ai có thể làm ta đau khổ, trừ khi ta cho phép điều đó xảy ra. Khi ta có sự hiểu biết đúng đắn và khả năng chấp nhận đủ lớn, ta sẽ thấy rằng mọi nghịch cảnh chỉ là thử thách, không phải là kẻ thù. Khổ đau vốn dĩ là sản phẩm của tâm trí, và chính tâm trí ta cũng có khả năng hóa giải nó.
Hãy cảm ơn khổ đau, vì nó đã giúp ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Hãy cảm ơn những giông bão, vì chúng đã giúp ta học cách yêu quý những ngày bình yên. Và hãy cảm ơn cả những vấp ngã, vì chúng đã dạy ta cách đứng dậy và bước đi vững chãi hơn.
Khi ta biết ơn khổ đau, ta sẽ không còn oán trách cuộc đời. Thay vào đó, ta sẽ nhìn đời bằng đôi mắt tràn đầy hy vọng và yêu thương, biết rằng mọi điều xảy ra đều mang đến một ý nghĩa sâu sắc nào đó. Khổ đau, xét cho cùng, là món quà quý giá mà cuộc đời dành tặng cho ta.

Giảng Lễ 23 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/5NQiLM8qBzY
Vài lời ngày 23 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/i-Q0t18VaRg

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 24, 2025, 7:05:13 PMJan 24
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 25 tháng 1 – Lm. Anmai, CSsR

Chút tâm tình cuối năm
image.png

Ngày cuối năm, những giờ phút chuyển giao giữa cũ và mới, là lúc lòng người lặng lại giữa bao bộn bề. Có lẽ ai trong chúng ta cũng cần một chút thời gian để nhìn lại những gì đã qua, như một chuyến hành trình dài với đầy đủ cung bậc cảm xúc: vui có, buồn có, nhưng tất cả đều đáng trân trọng.
Buồn cũng thế, vui cũng thế, một năm nữa rồi cũng khép lại. Những khó khăn và thử thách dẫu làm ta chùn bước, nhưng chính chúng lại khiến trái tim ta mạnh mẽ hơn, bản thân ta trưởng thành hơn. Nếu không có mưa rơi, làm sao cầu vồng có thể hiện diện? Và nếu không có những ngày gian khó, làm sao ta biết quý trọng niềm vui giản đơn?
Ngày cuối năm là dịp để ta cảm ơn đời. Cảm ơn bầu trời vẫn xanh, những ngọn gió vẫn thổi dịu dàng. Cảm ơn những người đã ở bên ta, trao ta yêu thương, dù đậm sâu hay chỉ thoáng qua. Tất cả đều là những mảnh ghép quan trọng trong bức tranh cuộc đời, góp phần làm nên câu chuyện của chính ta.
Những gì nên buông bỏ, hãy buông. Hãy thả theo gió những âu lo, những giận hờn, những muộn phiền chẳng đáng bận tâm. Đừng để tâm hồn mình nặng nề bởi những điều đã cũ. Ngược lại, hãy giữ chặt những khoảnh khắc đẹp đẽ, những kỷ niệm ấm áp đã tô điểm cho năm qua.
Xuân mới đang đến rất gần, mang theo niềm hy vọng và những khởi đầu mới. Hãy mở rộng lòng mình để đón nhận tất cả – cả niềm vui lẫn thử thách – với một trái tim an nhiên và một nụ cười bình thản.
Chúc bạn và những người thân yêu một năm mới an lành, hạnh phúc tràn đầy. Ngày cuối năm, hãy mỉm cười và sẵn sàng bước tiếp trên con đường phía trước, với lòng biết ơn và niềm tin rằng điều tốt đẹp vẫn luôn đợi ta phía trước.

Vài lời ngày 25 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/X96e4mLTxbE
Chia sẻ Lễ Thánh Phaolô trở lại - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/RXJD-D5qwoE

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 26, 2025, 6:57:37 PMJan 26
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 27 tháng 1 Lm. Anmai, CSsR
NHẬN NHIỀU, VÀ PHÓ THÁC CHO CHÚA

Khi còn trẻ, ta thường lao mình vào cuộc đua không hồi kết để gom góp những thứ mình nghĩ là cần thiết: tiền bạc, danh vọng, sự công nhận từ người khác. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi, liệu những thứ đó có thực sự làm trái tim mình bình yên? Có lẽ, giữa những bộn bề ấy, ta quên mất rằng hạnh phúc chân thật lại nằm ở những điều giản dị nhất: một cơ thể khỏe mạnh để yêu thương, một tâm hồn an yên để tận hưởng, và một trái tim rộng lượng để biết đủ là đủ.
Cuộc đời là một hành trình dài, nơi ai cũng khao khát tìm kiếm hạnh phúc. Nhưng trớ trêu thay, hạnh phúc chẳng bao giờ ở đâu xa xôi. Nó nằm ngay trong chiếc áo vừa vặn ta mặc mỗi ngày, trong mâm cơm gia đình ấm cúng, hay trong tiếng cười hồn nhiên của những người thân yêu. Chỉ là đôi khi, ta quá mải mê chạy theo những thứ hào nhoáng mà bỏ quên những điều gần gũi, chân thật nhất.
Thế nên, hãy sống chậm lại một chút. Hãy cho mình thời gian để lắng nghe tiếng nói từ bên trong, để cảm nhận từng khoảnh khắc bình dị mà cuộc đời ban tặng. Hãy trân quý từng hơi thở, từng giây phút với người thân yêu, và học cách yêu thương mọi điều mà Chúa đã an bài cho bạn. Bởi lẽ, hạnh phúc thật sự không cần tìm kiếm xa vời – nó luôn ở đó, chỉ chờ bạn dừng lại và nhận ra.
Và trên tất cả, hãy phó thác cuộc đời mình cho Chúa. Hãy để Ngài dẫn dắt bạn qua những thử thách, ban cho bạn sự bình an và ánh sáng của niềm tin. Chúa không chỉ ban cho bạn sức mạnh để vượt qua nghịch cảnh, mà còn nhắc bạn rằng, hạnh phúc không phải là những gì ta tích góp, mà là sự an yên trong tâm hồn, sự trọn vẹn trong tình yêu và niềm tin vào Ngài.
Hạnh phúc thật ra rất đơn sơ, như một bài hát Chúa đã viết sẵn cho mỗi chúng ta. Hãy tin tưởng vào giai điệu ấy, cảm nhận từng nhịp đập của cuộc sống, và để trái tim bạn được an lành. Hãy sống chậm, yêu thương sâu sắc và phó thác mọi điều cho Chúa – đó chính là con đường dẫn đến một cuộc đời bình an và trọn vẹn.

Giảng Lễ ngày 27 tháng 1 - Lm. Anmai CSsR
https://youtu.be/x1hoI7LbhvU
Giảng Lễ ngày 27 tháng 1 - Lm. Anmai CSsR
https://youtu.be/I21mnupDt1Q

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 27, 2025, 8:03:38 PMJan 27
to Alphonse Family (AF)
NGÀY CUỐI NĂM
image.png

Ngày cuối năm, trong không gian xao xuyến và nhộn nhịp, ta lại tất bật với những công việc còn dang dở, với những điều chưa hoàn thành trong suốt một năm dài. Nhưng giữa những lo toan ấy, tôi muốn nhắn nhủ bạn rằng: Đừng giận ai thêm nữa nhé, bạn hiền! Đừng để những bất đồng, những mâu thuẫn cũ làm đau lòng bạn thêm một lần nữa. Hãy để quá khứ qua đi, đừng ghim trong lòng những muộn phiền của năm cũ, vì cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, và ta xứng đáng có được bình yên trong tâm hồn. Buông đi nào, để những lo toan ấy không còn chi phối bạn, để đón nhận năm mới với trái tim nhẹ nhàng, trong sáng.

Ngày cuối năm, đất trời như cũng thay đổi, bầu không khí trở nên tươi mới hơn, không chỉ là sự chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là sự hòa quyện của những sắc màu thiên nhiên tươi đẹp. Hoa nở nhiều, lá cỏ cũng biếc xanh, khắp nơi đều tràn đầy sức sống. Mâm ngũ quả trên mỗi bàn thờ mang đậm ý nghĩa, tượng trưng cho những điều tốt đẹp, bình an trong năm mới. Tiệc Tất Niên, trong không khí rộn ràng ấy, là dịp để mỗi người mở lòng, chia sẻ yêu thương và sự biết ơn với những người thân yêu xung quanh.

Phiên chợ Tết, những người nối người hối hả, mỗi người đều mang trong mình niềm vui, hy vọng cho năm mới. Ta hãy đến chợ Tết, mua về những niềm vui, những món quà ý nghĩa để trao cho nhau, để chia sẻ với những người yêu thương. Đào, Mai, Quất, Lá Dong, Gạo Nếp, tất cả đều là những biểu tượng của một cái Tết đầy đủ, đầm ấm và hạnh phúc. Và mỗi khi nghĩ đến cái Tết của người quê, tôi lại cảm thấy lòng mình ấm áp, bởi đó là những giá trị giản dị nhưng sâu sắc, là tình yêu thương nối kết mọi người lại với nhau.

Ngày cuối năm, đừng quên về bên Mẹ, về với gia đình, nơi luôn là bến đỗ bình yên cho mỗi chúng ta. Hãy cùng nhau thu xếp lại căn phòng, dọn dẹp không gian sống, buông bỏ những gì không cần thiết, để đón chào năm mới trong sự thanh thản. Cùng nhau nghe những bài nhạc Tết, để cảm nhận không khí ấm áp, thân thương, để nhắc nhở nhau về tình yêu thương, về những điều quý giá mà cuộc sống đã ban tặng.

Ngày cuối năm, dù có bao nhiêu lo toan, hãy nhớ rằng, điều quan trọng nhất là ta sống trọn vẹn, yêu thương và chia sẻ. Hãy để năm cũ đi qua nhẹ nhàng, đón chào năm mới với tất cả hy vọng, với trái tim rộng mở và tấm lòng yêu thương. Vì khi ta cho đi yêu thương, yêu thươn

Lm. Anmai, CSsR

TẾT LÀ CƠ HỘI ĐOÀN VIÊN, CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ GÁNH NẶNG

Tết đến rồi, ai cũng mong muốn một không khí gia đình sum vầy, đầm ấm, nhưng thật đáng tiếc, không phải gia đình nào cũng có thể tận hưởng Tết theo cách trọn vẹn. Có những gia đình, cứ qua năm mới là lại gặp phải những tình huống trớ trêu, căng thẳng, thậm chí còn khiến ngày Tết trở thành một “nghi lễ” mệt mỏi, xa rời những gì mà chúng ta mong muốn.

Thứ nhất, có những gia đình cả năm không dọn dẹp, đến Tết mới cuống cuồng trang hoàng nhà cửa. Cảnh tượng người mẹ mệt mỏi, cuống cuồng chạy quanh nhà, chồng cáu gắt, con cái cãi nhau… Đến tối 30 Tết, thậm chí sáng mùng 1 cũng không ai còn sức để tận hưởng không khí ngày Tết. Cuối cùng, Tết kết thúc trong mệt mỏi, không hề có niềm vui trọn vẹn.

Thứ hai, có những gia đình cứ luẩn quẩn trong công việc. Mẹ lo gói bánh, cha lo cắt tỉa, con cái dọn dẹp, và cả nhà lại bị cuốn vào vòng xoáy của công việc mà không thể thảnh thơi tận hưởng những khoảnh khắc quý giá bên nhau. Họ tạo ra áp lực không cần thiết, làm công việc không ngừng nghỉ cho đến phút cuối cùng, và đến cuối Tết, mọi người chỉ còn lại sự mệt mỏi, không còn tâm trí để cảm nhận sự yêu thương.

Thứ ba, có những gia đình giữ truyền thống cúng bái nghiêm ngặt, ngày nào cũng cúng, cũng lễ. Nhưng thay vì cảm nhận được sự linh thiêng, họ lại chỉ thấy mình quay quắt trong những công việc liên quan đến cúng bái, thắp hương, dọn dẹp mà không có thời gian dành cho chính mình. Đặc biệt là những người làm vợ, làm dâu trong những gia đình này, họ luôn cảm thấy mình bị bó buộc, không thể thở được. Cuối cùng, Tết trôi qua trong sự mệt mỏi, căng thẳng mà chẳng có niềm vui.

Thứ tư, có những người luôn sợ bị đánh giá bởi người khác, bởi hàng xóm, bạn bè. Họ lo lắng liệu Tết này mình có được lì xì nhiều hay không, món ăn có đủ sang trọng hay không… và trong khi họ lo lắng cho cái nhìn của người ngoài, họ lại bỏ quên những giây phút ấm áp, hạnh phúc bên gia đình. Họ sống vì cái nhìn của xã hội, chứ không phải vì chính mình, nên cuối cùng Tết chỉ là những căng thẳng và sự mệt mỏi.

Thứ năm, có những gia đình suốt ngày chuẩn bị đón tiếp khách. Ngày Tết, họ cứ loay hoay pha trà, rót nước, lau bàn… để phục vụ khách, nhưng lại bỏ qua việc dành thời gian cho nhau. Mọi người không còn niềm vui, sự quây quần vì phải luôn bận rộn với người ngoài. Cuối cùng, ngày Tết chẳng còn ý nghĩa gì ngoài việc chạy đua theo sự đoan trang và trách nhiệm xã hội.

Thứ sáu, có những ông chồng suốt ngày lang thang, ăn Tết qua các nhà bạn bè, đối tác. Sau những cuộc vui, họ về nhà với đầu óc mệt mỏi, đôi khi lại gây lục đục trong gia đình. Họ thiếu sự chăm sóc, quan tâm, và đôi khi là một chút tình yêu dành cho gia đình. Họ chỉ sống cho mình, bỏ qua cảm xúc của những người thân yêu. Ngày Tết kết thúc trong sự thiếu vắng yêu thương, thiếu sự gắn kết.

Cuối cùng, có những gia đình mà vì sự cuồng công việc, lo toan cho những bữa tiệc, những món ăn, những cuộc vui mà quên đi mục đích thực sự của Tết. Tết không phải là sự mệt mỏi, căng thẳng, mà là cơ hội để đoàn viên, để yêu thương và sẻ chia. Một cái Tết thật sự phải là một cái Tết yên bình, đầm ấm, nơi mỗi người trong gia đình đều được quan tâm, được tôn trọng, được yêu thương.

Tết là dịp để chúng ta tạm gác lại những lo toan, để trở về với gia đình, với những người thân yêu, để cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong một năm qua. Vì vậy, hãy nhớ rằng Tết không phải là thời gian để chuốc lấy mệt mỏi, căng thẳng, mà là thời gian để cảm nhận sự bình yên trong lòng.

Chúc mọi người một năm mới An Khang Thịnh Vượng, và đừng để Tết trở thành những trải nghiệm “phát kinh”. Hãy để Tết là thời gian yêu thương và gắn kết.

Lm. Anmai, CSsR 

KHÉP LẠI MỘT NĂM CŨ

Một đời người có bao nhiêu lần chứng kiến thời khắc cuối năm? Những dịp ấy luôn mang đến cho ta những phút giây lắng đọng, để ngồi lại, ngẫm nghĩ về vòng xoay bất tận của cuộc sống. Khi từng khoảnh khắc trầm lặng trôi qua, ta lặng lẽ đếm ngược, nhìn lại một năm đã khép lại với biết bao cung bậc cảm xúc: buồn, vui, hạnh phúc, và cả những trăn trở.

Dẫu cho năm qua có bộn bề lo toan hay vất vả nhọc nhằn, giờ đây, tất cả cũng được gói gọn lại, nhường chỗ cho sự thảnh thơi trong lòng. Cuộc sống vốn dĩ là thế, đầy những bất ngờ và khó lường. Nhưng nếu ta nhìn đời bằng ánh mắt bao dung, biết bỏ qua những giận hờn, trách móc, thì niềm vui và sự an yên sẽ tự khắc tìm đến.

Chiều cuối năm là dịp để ta trút bỏ những muộn phiền còn sót lại. Dẫu năm qua có mang đến thất bại hay đau buồn, tất cả cũng chỉ là quá khứ. Một chương cũ đã khép lại, mở ra hy vọng mới, những điều tốt đẹp hơn đang chờ phía trước.

Và giữa thời khắc giao mùa ấy, còn gì hạnh phúc hơn khi ta được trở về nhà, quây quần bên cha mẹ trong bữa cơm chiều đầm ấm? Dù cuộc sống có thế nào, vẫn còn những giây phút sum họp đầy yêu thương, để ta cảm thấy lòng mình thật ấm áp và biết ơn.

Chiều cuối năm, không giống như bất cứ buổi chiều nào khác. Sự tất bật, hối hả thường ngày dường như biến mất. Thay vào đó là một cảm giác bình yên đến lạ, khi lòng người lặng lại, đếm từng phút giây trôi qua, để khép lại một năm đầy sắc thái và chuẩn bị bước vào những ngày mới với hy vọng tràn đầy.

Lm. Anmai, CSsR

TẠM BIỆT NHA, NĂM CŨ!

Năm cũ đã qua, ta nhìn lại những tháng ngày đã qua với bao gian nan, vất vả. Cuộc sống cứ xoay vần với những lo toan về cơm áo gạo tiền, và dù ta luôn mong cầu một tương lai sáng lạn, vẫn không ít lần phải đối mặt với nỗi tủi sầu và những khó khăn không tên. Ta đã mơ về một tương lai tươi đẹp, chăm chỉ làm việc với tất cả tâm huyết, nhưng sau mười hai tháng dài, mọi thứ vẫn chỉ là một bức tranh mịt mờ, đầy âm u.

Từ tháng này qua tháng khác, năm qua năm lại, ta nhìn lại tổng kết, chẳng thấy dư dả gì ngoài nỗi buồn. Những ngày giáp Tết, ta vừa khóc vừa cười như kẻ điên, không biết mình đang ở đâu giữa cuộc đời đầy thử thách này. Dẫu thế, ta cũng không thể không cảm nhận được sự vô thường của đời sống. Tạm biệt nhé, năm cũ! Tết về, tay ta vẫn trắng, dù làm lụng hết sức, vẫn không đủ đầy.

Nhưng dù năm qua có bao nhiêu vất vả, nỗi buồn hay thất bại, ta cũng không thể không gửi gắm niềm hy vọng vào năm mới. Mong rằng năm mới sẽ đem đến cho ta những điều tươi sáng, những cơ hội mới mẻ, mọi chuyện sẽ thuận buồm xuôi gió, lộc tài không ngừng đến, và cuộc sống trở nên êm ấm cả trong lẫn ngoài. Mong cho ông bà, cha mẹ, con cái, bạn bè và những người thân yêu luôn an lành, khỏe mạnh. Cầu mong dù có cách xa, nhưng tình thân vẫn luôn gần gũi.

Dù cho năm cũ có mang lại thành công hay thất bại, tất cả đã qua. Hãy để nó lại phía sau và bắt đầu lại, bắt đầu một hành trình mới với niềm tin và hy vọng vào năm mới. Trong mọi hoàn cảnh, ta không quên tạ ơn Chúa vì những điều đã qua, vì sự quan phòng của Ngài và phó thác mọi sự vào tay Ngài, để Ngài dẫn dắt bước đường phía trước.

Lm. Anmai, CSsR

NHÂN NGHĨA Ở ĐỜI

Ai ơi, sống ở trên đời, đừng bao giờ quên đi chữ "Nhân" và "Nghĩa". Đó là hai giá trị cốt lõi, như là ánh sáng soi đường cho mỗi bước đi trong cuộc sống. Trong cuộc đời đầy bon chen này, nếu không giữ được chữ "Nhân", "Nghĩa", ta sẽ dễ dàng mất đi sự thanh thản trong tâm hồn, và làm tổn thương người khác mà không hề hay biết.

Khi ta mới bắt đầu bước vào đời, tay không, chân ướt, chẳng ai biết ta là ai. Trong lúc ấy, biết bao người đã giang tay giúp đỡ, nâng đỡ, dìu dắt ta qua những bước đi đầu tiên. Chính vì vậy, ta phải nhớ ơn, đừng quên cội nguồn mà mình đã đi qua. Ông bà ta đã từng dạy rằng: "Uống ngụm nước mát, nhớ ân khơi nguồn". Đó là lời nhắc nhở ta sống có ơn, có nghĩa với đời.

Cuộc sống này không phải lúc nào cũng dễ dàng, và đôi khi ta phải biết phân định đúng sai, ghét yêu một cách rõ ràng. Phàm là người, ta phải biết yêu thương, biết cảm thông và sống vì mọi người. Đừng vì chút lợi ích nhỏ mà quên đi cái tâm. Học hỏi là một hành trình dài, đừng vội vàng muốn có ngay thành quả mà không chịu rèn luyện. Hãy nhớ rằng, nếu không có sự kiên nhẫn, vội vàng sẽ dẫn đến ngã nhào.

Vì chút lợi ích, đừng đánh đổi đạo đức. Đừng sống theo kiểu "sáng ăn cây táo, chiều rào cây sung". Cuộc sống này rộng lớn, nhưng không có chỗ cho những kẻ có lòng dạ chia hai. Chỉ có lòng chân thành, sống đúng với bản chất của mình mới thật sự có thể tồn tại lâu dài. Đừng vì danh lợi mà bất chấp mọi thứ. Dù có giàu sang, quyền quý đến đâu, nếu không có đức, người khác vẫn sẽ không tôn trọng.

Chúng ta hãy sống theo lời dạy của Chúa, sống bằng tình yêu thương, sự chia sẻ và lòng nhân ái. Hãy làm gương sáng cho những người xung quanh, để mọi hành động của ta luôn phản chiếu sự chân thành, nhân ái mà Chúa đã dạy. Cả cuộc đời này, chỉ có "Nhân" và "Nghĩa" là những điều sẽ theo ta mãi mãi.

Lm. Anmai, CSsR

TẾT NÀY ĐÃ KHÁC

Tết này, tôi nhận thấy mọi thứ đã khác so với những mùa xuân trước. Thời gian như một dòng chảy không ngừng nghỉ, mang theo tuổi tác và những dấu vết của sự mệt mỏi, khiến tôi nhìn vào gương và không khỏi thất thần. Tết này, tôi đã già, đã xấu, và trên khuôn mặt, những nếp nhăn đã trở nên rõ rệt hơn. Đời tôi đã trôi qua một nửa, và mùa xuân này không còn đậm đà như thuở ban đầu nữa.

Tuy nhiên, năm nay cũng có những điều thay đổi. Mọi thứ đã bớt khó khăn hơn trước, dù vậy, tôi vẫn phải vội vã chạy đua với cuộc sống, miệt mài kiếm tiền để mưu sinh. Tết đến, tôi vẫn chưa thực hiện được giấc mơ bình yên, vẫn còn bận rộn với công việc và những lo toan không dứt. Cuộc sống có những lúc thật bề bộn, nhưng trong lòng tôi luôn cố gắng tìm kiếm sự an yên.

Tết này, nhìn những người bạn thân, tôi thấy họ đang sống trong niềm vui trọn vẹn, khoe khoang về những thành tựu vật chất mà họ đạt được. Xe đẹp, nhà sang, và cuộc sống đầy đủ khiến tôi không khỏi cảm thấy mình còn quá nghèo nàn, vẫn phải vật lộn kiếm từng đồng lương. Nhưng không vì thế mà tôi cảm thấy buồn. Mỗi người có một con đường, và tôi biết rằng, dù mình có chưa đạt được những gì mong muốn, nhưng mình vẫn có những điều quý giá hơn – đó là gia đình và tình yêu thương.

Với mỗi năm mới đến, tôi luôn mong cho gia đình mình sức khỏe, các con tôi trưởng thành, và công việc sẽ ổn định để có thể đủ sống, đủ ăn. Dù cuộc sống này còn thiếu thốn, tôi vẫn biết ơn vì được sống một cuộc đời đầy những người thân yêu bên cạnh.

Mặc dù bây giờ tôi không còn trẻ, không còn đẹp như xưa, và không thể tránh khỏi quy luật của cuộc sống, nhưng tôi chấp nhận. Những nếp nhăn, những thay đổi là phần không thể thiếu của hành trình sống. Dẫu sao, tôi vẫn mỉm cười và đón nhận mọi thứ, vì tôi biết, cuộc sống này không chỉ có những niềm vui tươi mới, mà còn có những bài học quý giá từ sự trưởng thành.

Tất cả những gì tôi có được trong cuộc sống này, tôi xin phó dâng cho Chúa. Ngài là nguồn sống, là sức mạnh để tôi vượt qua mọi thử thách. Mỗi bước đi của tôi đều được Ngài dẫn dắt, và dù có khó khăn hay gian nan, tôi vẫn tin rằng tất cả sẽ được Ngài soi sáng và giúp đỡ.

Lm. Anmai, CSsR

SUY NGẪM

Cuộc sống trên đời này thật không dễ dàng, ai cũng có những nỗi niềm riêng, những trăn trở và cả những lời gièm pha không ngừng. Đôi khi, chúng ta gặp phải những ánh mắt nghi ngờ, những lời nói sau lưng, nhưng điều quan trọng là chúng ta phải sống đúng với bản thân, không để những điều đó làm ảnh hưởng đến tâm hồn mình. "Chín người mười ý", đời này luôn đầy những đánh giá và nhận xét, không thể tránh khỏi những lời nói trái chiều. Vì vậy, ta phải nhớ rằng, mỗi người sống với ánh sáng riêng của mình, đừng để những lời nói của người khác làm mờ đi con đường mà mình đã chọn.

Có thể sẽ có những lúc ta cảm thấy mệt mỏi khi đối diện với những lời bàn tán, nhưng "im lặng mà bước" là cách tốt nhất để giữ cho tâm hồn mình bình yên. Lời nói không phải lúc nào cũng phản ánh đúng con người thật của chúng ta, và chính vì vậy, không cần phải quá bận tâm về những điều vô nghĩa đó. Dù bạn sống tốt đến đâu, vẫn sẽ có những người không hài lòng, và điều đó là điều không thể tránh khỏi. Vì vậy, thay vì phản ứng lại những lời gièm pha, chúng ta nên chọn cách bỏ qua, sống đúng với chính mình và tiếp tục đi trên con đường của mình.

Đôi khi, chúng ta cảm thấy cô đơn, vất vả, và những khó khăn trong cuộc sống cứ đeo bám mãi. Nhưng hãy nhớ rằng, trên đời này, chẳng ai có thể lo cho mình ngoài chính bản thân mình. Mỗi người đều có cuộc sống riêng, và không ai có thể thay ta sống thay ta được. Vì vậy, hãy sống vì chính mình, sống vì những người thân yêu, và đừng mong đợi quá nhiều từ những người xung quanh. Cuộc đời này là của ta, và ta phải là người quyết định mọi điều.

Cuối cùng, Chúa dạy chúng ta rằng, trong cuộc sống này, ta cần phải biết lựa chọn. Chọn người bạn, chọn con đường, và chọn những giá trị đích thực mà ta tin tưởng. Hãy gieo nhân tốt, bởi vì chỉ khi ta gieo những hạt giống tốt, cuộc sống mới mang lại những hoa trái ngọt ngào. Nhân quả là điều không thể tránh khỏi, hương thơm từ những việc làm thiện sẽ luôn quay lại với ta, giúp ta cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc thật sự trong lòng.

Vậy nên, hãy sống sao cho đúng, sống với lòng nhân ái và sự hiểu biết, để cuộc sống của chúng ta luôn được tô điểm bằng những điều đẹp đẽ và đáng trân trọng.

Lm. Anmai, CSsR

ĐỜI NGẮN LẮM

Cuộc đời con người thật sự rất ngắn ngủi. Bao nhiêu điều xung quanh vẫn luôn khiến chúng ta bận tâm, lo lắng, nhưng liệu những điều ấy có thực sự xứng đáng? Chúng ta không thể dành cả đời để theo đuổi những mối quan hệ, những thị phi hay những lời nói xấu từ người khác. Cuộc sống là của mình, vì vậy hãy học cách rộng lòng tha thứ và bỏ qua những điều không đáng, bởi vì tâm hồn an yên mới chính là điều quan trọng nhất.

Ai nói xấu ta, ai có ác cảm với ta, tại sao phải đau lòng? Mỗi người đều có lý do của riêng mình để hành động, và những điều người ta nói không phải lúc nào cũng phản ánh đúng bản chất. Những lời đàm tiếu, những điều tiêu cực từ người khác chẳng thể làm thay đổi sự thật trong lòng ta. Hãy để cho mọi điều đó tự nhiên trôi qua, không cần phải bận tâm, bởi vì "chuyện đời họ tự trả".

Ai sân si, ai đố kỵ, thì đó là gánh nặng của họ, không phải của ta. Chúng ta đâu thể thay đổi cách suy nghĩ hay hành động của người khác. Cái ta có thể làm, chính là giữ cho tâm mình luôn trong sạch, không vướng bận vào những mưu toan hay ganh ghét. Cuộc sống vốn dĩ không dài, tại sao phải để những điều vô nghĩa chiếm lĩnh tâm trí?

Đúng vậy, thời gian của ta thật sự có hạn. Hãy dành nó để yêu thương, để trân trọng những giây phút hạnh phúc bên gia đình, bạn bè, và những người thân yêu. Hãy sống theo cách Chúa dạy, yêu thương người khác như chính mình, sống thanh thản, không để những điều tiêu cực làm mờ đi trái tim đầy yêu thương của mình.

Vì vậy, hãy bỏ qua những thị phi, đừng để lòng mình vướng bận vào những sân si. Hãy sống đúng với những giá trị đích thực, sống với lòng nhân ái và tha thứ. Khi đó, cuộc sống của chúng ta sẽ không chỉ tràn đầy bình an mà còn là một hành trình ý nghĩa, đúng đắn và hạnh phúc.

Lm. Anmai, CSsR

NGƯỢC ĐÃI KHÔNG NHẤT THIẾT PHẢI LÀ ĐÁNH ĐẬP

Ngược đãi không phải lúc nào cũng là những hành động bạo lực rõ rệt, mà đôi khi, nó thể hiện qua những cách hành xử tinh vi và khó nhận diện. Đó có thể là những lời nói, những hành động nhỏ nhặt nhưng lại mang theo sức mạnh tàn phá lớn. Khi người khác cố tình làm bạn cảm thấy xấu hổ, bẽ mặt trước mặt người khác, khi họ áp đặt và kiểm soát từng bước đi trong cuộc sống của bạn, đó chính là những dấu hiệu ngược đãi mà bạn cần phải nhận thức.

Việc xâm phạm vào không gian cá nhân, không tôn trọng những giới hạn mà bạn đặt ra, cũng là một hình thức ngược đãi. Khi bạn liên tục bị hạ thấp, bị coi nhẹ, hoặc bị làm cho cảm thấy mình không đủ tốt, không đủ đẹp, đó là lúc bạn đang đối diện với sự tổn thương tinh thần vô hình nhưng rất sâu sắc. Những cảm xúc và nhu cầu của bạn không được lắng nghe, không được tôn trọng, đó là lúc bạn phải dừng lại và tự bảo vệ mình.

Trong những mối quan hệ như công việc, gia đình, tình yêu hay bạn bè, nếu bạn luôn cảm thấy không ổn khi ở bên cạnh ai đó, hãy dũng cảm vạch rõ ranh giới và biết cách tạo ra khoảng cách an toàn. Đừng để ai đó làm tổn thương bạn một cách không thương tiếc. Những vết bầm trên cơ thể có thể không nhìn thấy, nhưng nỗi đau trong tâm hồn thì vẫn tồn tại.

Chúa dạy chúng ta phải yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, điều này bao gồm việc không làm tổn thương người khác, dù là thể xác hay tinh thần. Vì vậy, nếu bạn đang cảm thấy bị ngược đãi, hãy nhớ rằng không ai có quyền làm bạn cảm thấy thấp kém, không đủ giá trị. Hãy biết tự bảo vệ mình, tìm kiếm sự bình yên trong những mối quan hệ và dứt khoát rời đi nếu cần thiết. Hạnh phúc của bạn là điều quan trọng nhất.

Lm. Anmai, CSsR

KHI PHỤ NỮ CÓ TIỀN, ĐÀN ÔNG CHỈ LÀ …

Tiền bạc có thể mang lại quyền lực, sự tự do và những cơ hội mới. Nhưng không nên để nó chi phối cách sống và nhìn nhận về những người xung quanh. Khi phụ nữ có tiền, họ không còn phải phụ thuộc vào ai. Họ tự quyết định cuộc sống của mình, tự do chọn lựa con đường mà mình muốn đi. Trong những trường hợp như vậy, đàn ông chỉ đơn giản là một giới tính, không phải là yếu tố quyết định đến giá trị và thành công của người phụ nữ đó. Tiền giúp họ tự tin, độc lập, nhưng không thể thay thế giá trị nhân cách và phẩm hạnh.

Tuy nhiên, điều quan trọng hơn hết là không để tiền bạc làm lu mờ nhân cách và lòng nhân ái. Đừng vì tiền mà xem thường người khác, đừng để sự giàu có trở thành cái cớ để bạn coi thường những ai không có được sự may mắn như mình. Mỗi con người đều có giá trị riêng biệt, không thể đánh giá chỉ qua điều kiện tài chính hay địa vị xã hội. Những phẩm chất như tình yêu, sự kiên nhẫn, lòng trung thực và sự sẻ chia mới là những thứ giúp con người thực sự trở nên quý giá.

Chúa dạy chúng ta sống vì tình yêu và sự tốt lành, không phải vì tiền bạc. Nếu cuộc sống của bạn chỉ xoay quanh tiền bạc, bạn sẽ mất đi những giá trị thực sự của cuộc sống. Đừng để sự giàu có làm bạn quên đi những giá trị tinh thần và đạo đức. Sống với lòng nhân ái, yêu thương và tôn trọng tất cả mọi người, không phân biệt giàu nghèo, và luôn nhớ rằng tiền có thể mua được rất nhiều thứ, nhưng không thể mua được sự thanh thản trong tâm hồn.

Vì vậy, hãy sống vì Chúa, vì tình yêu và sự thật, chứ đừng vì tiền. Khi bạn sống với mục đích đúng đắn, tiền bạc sẽ chỉ là một công cụ giúp bạn thực hiện những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống, chứ không phải là thứ quyết định giá trị của bạn.

Lm. Anmai, CSsR 

TRÊN THẾ GIỚI CÓ RẤT NHIỀU NGƯỜI TỐT. NẾU KHÔNG GẶP HỌ, HÃY TRỞ THÀNH HỌ..

Trong cuộc sống, chúng ta thường mong muốn gặp được những người tốt, những người có thể mang đến sự ấm áp, cảm hứng và sự tử tế. Những người ấy như những ngọn đèn sáng, dẫn lối cho chúng ta vượt qua những chông gai, khó khăn. Họ có thể là bạn bè, người thân, hay thậm chí là những người mà bạn gặp trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó, nhưng sự tốt bụng và lòng nhân ái của họ lại để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm hồn bạn.

Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng có cơ hội gặp được những người như vậy. Có những lúc, bạn cảm thấy cô đơn, thiếu thốn sự tử tế và yêu thương trong cuộc sống xung quanh. Nhưng thay vì chờ đợi, thay vì ngóng trông người khác mang lại sự thay đổi, tại sao không tự mình trở thành người tốt mà bạn mong muốn gặp?

Nếu không gặp được những người tốt, hãy là người đó. Hãy là nguồn cảm hứng, sự động viên cho những người xung quanh bạn. Sự tốt bụng không cần phải vĩ đại hay hoành tráng, đôi khi chỉ là những cử chỉ nhỏ như một lời hỏi thăm, một nụ cười, hay sự quan tâm chân thành đối với những người trong cuộc sống của bạn. Đó là cách để tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn, dù bạn có đang ở đâu.

Khi bạn trở thành người tốt, bạn không chỉ thay đổi cuộc sống của mình mà còn góp phần tạo dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn. Tình yêu thương, lòng nhân ái và sự tử tế là những giá trị không bao giờ lỗi thời, không bao giờ thừa thãi. Chúng có thể lan tỏa từ người này sang người khác, mang lại sự thay đổi tích cực cho xã hội.

Chúng ta không thể thay đổi cả thế giới, nhưng mỗi hành động tốt của mình có thể là một viên gạch xây dựng nên một thế giới tươi đẹp hơn. Vì vậy, nếu bạn không gặp được những người tốt, đừng ngồi chờ đợi. Hãy đứng lên, sống với phẩm hạnh và trở thành người tốt mà bạn khao khát.

Lm. Anmai, CSsR

THẾ GIAN CÓ MỘT KIỂU NGƯỜI

Trong cuộc sống, có những kiểu người mà sự hiện diện của họ không ồn ào, không phô trương, nhưng lại đầy kiên cường và mạnh mẽ. Họ là những người độc lập đến mức không cần sự sẻ san từ ai, dù cuộc đời họ đầy rẫy thử thách và gian nan. Những khó khăn, bất trắc không thể khiến họ gục ngã, mà họ vẫn đứng vững, đàng hoàng vượt qua từng chông gai. Họ không chia sẻ nỗi đau, không than vãn một lời, không trông chờ sự thương cảm từ người khác. Đơn giản vì họ biết cách tự mình đối diện với sóng gió cuộc đời.

Không phải vì họ không cần ai, mà bởi vì họ không muốn làm người khác phải phiền lòng. Họ sống âm thầm, chịu đựng trong im lặng, không cần đến sự giúp đỡ của người khác để cảm thấy mạnh mẽ. Họ không phải là những người bất cần, mà là những người hiểu rằng trong cuộc sống, có những lúc phải tự mình tìm lấy lối đi. Họ sống để mình, không phải để nhận lấy sự thương hại của ai.

Kiểu người này có thể không mang vẻ ngoài hiền lành, nhưng trong sâu thẳm, họ lại là những người rất kiên nhẫn và đầy sức chịu đựng. Họ có thể nhìn như chẳng quan tâm đến điều gì, nhưng thực tế họ chỉ đang âm thầm chịu đựng nỗi muộn phiền của riêng mình, không muốn để người khác phải gánh vác. Với họ, muộn phiền không phải là một gánh nặng, mà chỉ là một phần của cuộc sống mà họ cần vượt qua.

Đôi khi, kiểu người này chỉ cần một mình là đủ. Họ không cần sự thương hại, không cần sự an ủi. Họ cần một chút thời gian, một chút không gian để tự chữa lành vết thương của mình. Sự kiên cường của họ không đến từ việc không sợ hãi, mà là từ khả năng chấp nhận đau khổ và biết cách vươn lên dù cuộc sống có tàn nhẫn đến đâu.

Kiểu người này chính là hình mẫu của sự can trường, của việc sống mạnh mẽ mà không cần sự trợ giúp của người khác. Họ không đổ lỗi cho hoàn cảnh, không than vãn về cuộc đời, mà chỉ âm thầm tìm cách vượt qua từng ngày, từng thử thách. Họ chính là những người "chưa bao giờ bỏ cuộc", và họ biết rằng, dù có phải đi một mình, họ vẫn sẽ luôn tìm được con đường riêng của mình.

Kiểu người này là những chiến binh thực sự trong cuộc sống, những người biết rằng, đôi khi, để đứng vững, chỉ cần một niềm tin vào chính bản thân mình và một sự kiên nhẫn không thể lay chuyển. Họ chính là những người hùng thầm lặng, những người mà khi nhìn vào, người khác không thể đoán biết được những khó khăn họ đã trải qua.

Lm. Anmai, CSsR

CUỘC SỐNG CỨ BÌNH THẢN MÀ SỐNG, THUẬN THEO TỰ NHIÊN

Trong cuộc sống, nhiều người luôn khao khát một điều gì đó lớn lao, một thành công vang dội hay những ước mơ vượt tầm mà đôi khi quên mất rằng sự bình yên chính là giá trị quý báu nhất. Chúng ta không cần phải tìm kiếm sự phồn vinh hay vươn tới những đỉnh cao vật chất để cảm nhận sự hạnh phúc. Đôi khi, một cuộc sống bình thản, đơn giản và hòa hợp với tự nhiên lại mang đến cho ta sự bình an trong tâm hồn.

Cuộc đời giống như một dòng chảy, có thể là một ao nhỏ với nước lặng lẽ trôi qua hoặc là biển cả mênh mông với những đợt sóng dập dồn. Nhưng quan trọng không phải là bạn sống trong ao nhỏ hay biển lớn, mà là cách bạn sống như thế nào. Sống trong sự bình yên, không quá lo lắng, không chạy theo những điều phù phiếm, chỉ cần mỗi ngày trôi qua nhẹ nhàng mà không có sóng gió đã là một món quà tuyệt vời. Bình yên không phải là một điều gì quá xa vời, mà đôi khi chỉ là việc chấp nhận cuộc sống như nó vốn có và sống hòa hợp với những gì xung quanh.

Quan trọng nhất trong cuộc sống này là có Chúa, là niềm tin vào sự bảo vệ và bình an mà Ngài mang lại. Khi chúng ta tin tưởng vào Chúa, dù có gặp phải những thử thách, những khó khăn, ta vẫn luôn cảm thấy bình an trong lòng. Chúa dạy chúng ta không phải tìm kiếm hạnh phúc ở những điều vật chất hay vinh quang phù du, mà là ở sự an yên trong tâm hồn, ở việc sống lương thiện, yêu thương và tôn trọng mọi người.

Với Chúa, chúng ta không cần phải chạy đua với đời, không cần phải gồng mình vì những điều không thể kiểm soát. Đôi khi, chỉ cần một chút tĩnh lặng, một chút thấu hiểu và một niềm tin vững chắc vào Ngài, ta đã có thể tìm thấy bình yên trong từng khoảnh khắc. Cuộc sống không cần phải quá phức tạp, cũng không cần phải mưu cầu quá nhiều. Quan trọng là sống sao cho mỗi ngày trôi qua trong an lành, trong sự yêu thương và trong niềm tin vào Chúa.

Vì vậy, hãy sống bình thản mà không lo nghĩ quá nhiều, thuận theo tự nhiên, đón nhận cuộc sống với tất cả những gì nó mang lại. Bình yên chính là sự lựa chọn tốt nhất, và khi có Chúa trong lòng, bạn sẽ luôn tìm thấy sự bình an dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào.

Lm. Anmai, CSsR
 
TRẢI QUA BAO NHIÊU CHUYỆN, CHÚNG TA PHẢI CỐ GẮNG TỪ NGOẠI HÌNH ĐẾN TÀI CHÍNH

Cuộc sống là hành trình đầy thử thách, và để có thể vững vàng bước đi, chúng ta phải không ngừng nỗ lực, từ ngoại hình cho đến tài chính. Mỗi ngày trôi qua, chúng ta không chỉ cố gắng hoàn thiện bản thân về mặt trí tuệ hay tâm hồn, mà còn không quên chăm sóc cơ thể, giữ gìn vẻ ngoài để luôn tự tin đối diện với thế giới. Một ngoại hình khỏe mạnh, tự tin sẽ giúp ta mở ra nhiều cơ hội trong cuộc sống, tạo dựng sự tôn trọng từ người khác.

Ngoài ra, tài chính cũng là yếu tố quan trọng giúp chúng ta độc lập và tự chủ. Trong cuộc sống, ai cũng muốn trong tách có trà, trong tay có hoa và trong ví có tiền. Những điều này không phải là những mơ ước xa vời, mà là những mục tiêu thiết thực mà chúng ta có thể phấn đấu để đạt được. Đó không chỉ là sự tiện nghi, mà còn là cách để ta có thể tự lo cho bản thân, không cần phải phụ thuộc vào ai, và đặc biệt là không cảm thấy thiếu thốn khi gặp khó khăn.

Bởi vì, trong cuộc sống này, không ai có thể chắc chắn rằng mình sẽ luôn được yêu thương, chăm sóc. Mối quan hệ có thể thay đổi, tình cảm có thể phai nhạt, nhưng điều quan trọng nhất là chính ta phải luôn là phiên bản hoàn hảo nhất của cuộc đời mình. Khi ta có khả năng tự lo cho mình, ta không còn phải sống trong lo sợ hay hy vọng vào ai khác. Ta sẽ trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất của chính mình, người duy nhất mà ta cần và có thể yêu thương bất kể hoàn cảnh.

Đừng để cuộc sống làm ta mất đi chính mình, đừng để những khó khăn khiến ta từ bỏ những ước mơ và hoài bão. Hãy sống mạnh mẽ, độc lập và tự tin, vì nếu không may sau này, nếu không ai yêu ta, ta sẽ tự yêu chính mình, tôn trọng chính mình và luôn biết rằng mình đã sống tốt nhất có thể. Bản thân mình chính là người bạn quan trọng nhất, và khi có thể tự chăm sóc bản thân, ta sẽ luôn tìm thấy sự an yên trong mọi hoàn cảnh.

Lm. Anmai, CSsR

TRÊN ĐỜI NÀY CÓ HAI DẠNG MỆT MỎI

Cuộc sống đôi khi đưa ta vào những ngã rẽ khó khăn, nơi mà mọi thứ dường như trở nên u ám và mệt mỏi. Trên đời này, có hai dạng mệt mỏi, và không phải ai cũng nhận ra được điều này ngay lập tức. Dạng mệt mỏi đầu tiên là khi cơ thể cần được nghỉ ngơi. Có những lúc chúng ta làm việc quá sức, chịu đựng quá lâu, và chỉ cần một giấc ngủ ngon, một kỳ nghỉ ngắn là lại cảm thấy khoan khoái, sảng khoái như chưa từng có gì xảy ra.

Nhưng còn một dạng mệt mỏi khác, sâu thẳm hơn, không thể giải quyết bằng những giờ nghỉ ngơi. Đó là những lúc lòng ta cảm thấy rối bời, trái tim nặng trĩu, tâm hồn như chìm trong cơn bão mà không ai có thể nhìn thấy. Dạng mệt mỏi này không dễ dàng gì để xoa dịu, dù bạn có ngủ đủ giấc hay làm những điều yêu thích. Cảm giác mệt mỏi đó không đến từ cơ thể, mà từ trong sâu thẳm tâm hồn.

Có những người trông có vẻ rất mệt mỏi, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một chút là lại khỏe mạnh, sẵn sàng bước tiếp. Nhưng cũng có những người, nhìn bên ngoài họ chẳng có gì khác biệt, lại như thể không hề có gì xảy ra, nhưng trong lòng họ lại là một cơn bão giông đang quằn quại, đau đớn. Cái mệt mỏi của họ không thể nhìn thấy bằng mắt thường, và đôi khi, chính họ cũng không biết cách để giải quyết nó.

Nếu bạn đang cảm thấy mệt mỏi, tôi muốn gửi đến bạn một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng: Mong những điều dịu dàng sẽ sớm đến với bạn. Mong rằng ngày mới sẽ đẹp hơn, gió sẽ nhẹ nhàng thổi qua tâm hồn bạn, và dưới vòi sen, nước vẫn chảy thật êm, như một lời vỗ về để bạn cảm nhận được sự bình an trong chính cuộc sống của mình. Mọi mệt mỏi rồi sẽ qua, vì khi bạn có Chúa trong lòng, bạn sẽ tìm thấy sự bình an. Chúa sẽ là nguồn sức mạnh, là chỗ dựa vững chắc để bạn vượt qua mọi khó khăn, và tìm lại niềm vui trong những điều giản đơn nhất.

Hãy để sự bình yên đến với bạn, vì bạn xứng đáng có một cuộc sống an lành, nhẹ nhàng và đầy yêu thương.

Lm. Anmai, CSsR
 
CHỢT THẤY MÌNH NHỎ BÉ

Có những lúc, trong cuộc sống đầy những bộn bề và lo toan, ta chợt nhận ra sự nhỏ bé của mình giữa nhân sinh vô thường. Mọi thứ xung quanh cứ thay đổi, mọi người xung quanh cũng thay đổi, chỉ có ta vẫn cố chấp trong những suy nghĩ cũ, trong những vướng bận không đáng có. Chính lúc ấy, ta mới hiểu rằng, không phải tất cả những gì ta trân trọng đều sẽ ở mãi bên mình.

Vậy thì, từ giờ, tôi sẽ gieo trồng mầm yêu thương. Bởi yêu thương là thứ duy nhất không bao giờ làm tổn thương ai, là thứ vĩnh cửu còn lại sau tất cả. Mình đâu cần thù hận, cũng chẳng cần oán trách những điều mà mình không thể thay đổi. Đôi khi, chỉ cần một chút lòng bình lặng, một chút an nhiên là đủ để thấy thế giới này đẹp đẽ hơn rất nhiều.

Đừng mong cầu hạnh phúc ở những nơi quá xa xôi, cũng đừng tìm kiếm nó trong những điều phức tạp. Hạnh phúc, đôi khi chỉ là những thứ giản dị quanh ta, là những khoảnh khắc bình yên mà ta dễ dàng bỏ quên vì cứ chạy đua với thời gian. Một ngày nào đó, ta sẽ nhận ra, thời gian đã trôi qua rất nhanh và những gì ta mong mỏi, kỳ vọng lại chẳng ở đâu xa mà chính ngay trong những giây phút ta đang sống.

Ai trong chúng ta cũng từng đau khổ, từng sai lầm, từng vấp ngã. Nhưng điều quan trọng là nếu đã sai, hãy sửa. Chỉ cần mình thật tâm, chân thành, những điều tốt đẹp sẽ đến. Sống không phải để hoàn hảo, mà là để học hỏi, để yêu thương và tha thứ. Đừng để nỗi đau khiến ta chùn bước, mà hãy để nó trở thành động lực để ta vươn lên.

Gió ngàn năm vẫn thổi, lá trên cành vẫn xanh, và niềm vui đâu có lỗi. Đôi khi chỉ vì ta quá bận rộn mà bỏ quên nó. Đừng để thời gian trôi qua mà không sống trọn vẹn. Hãy luôn giữ trong lòng sự bình an và lòng yêu thương, vì đó chính là nguồn sức mạnh giúp ta vượt qua tất cả.

Lm. Anmai, CSsR

TRÂN TRỌNG NHỮNG NGƯỜI ĐỐI TỐT VỚI BẠN

Trong cuộc sống, có những mối quan hệ không dựa trên huyết thống, nhưng lại mang một giá trị vô cùng sâu sắc. Những người này, dù không có mối quan hệ máu mủ với bạn, lại luôn sẵn lòng đối tốt với bạn bằng tất cả tấm lòng. Đó là những người bạn thật sự nên trân trọng. Thế giới này rộng lớn, nhưng nếu có ai đó đối xử với bạn bằng sự chân thành, đó chính là niềm kiêu hãnh của bạn. Trong một xã hội đầy thử thách, nếu ai đó luôn ở bên cạnh, quan tâm, chăm sóc bạn mà không vì bất kỳ lý do nào khác ngoài sự yêu thương, bạn thật sự là người may mắn.

Lòng người vốn nhỏ bé, nhưng khi có ai đó giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim họ, đó là niềm tự hào của bạn. Chúng ta đều biết rằng tình cảm, sự chân thành không thể mua bán được bằng tiền. Tiền có thể mua cho bạn những món đồ xa xỉ, những dịch vụ sang trọng mà bạn mơ ước, nhưng không thể mua được một trái tim chân thành và đầy yêu thương. Một trái tim yêu thương và đối xử tốt với bạn là thứ vô giá, không thể đong đếm bằng vật chất.

Chúa đã dạy chúng ta về sự chân thành, tình yêu thương vô điều kiện. Đó chính là điều quan trọng mà chúng ta cần giữ gìn trong mọi mối quan hệ. Hãy sống như Chúa dạy, đối xử với người khác bằng tình yêu và sự tử tế, vì đó mới chính là giá trị đích thực của con người. Dù cho bạn có bao nhiêu tiền, hãy nhớ rằng tấm lòng chân thành mới là thứ quý giá nhất mà bạn có thể tìm thấy trong cuộc sống này.

Hãy đối xử với người khác như bạn muốn được đối xử, và trân trọng những người đã dành tình cảm chân thành cho bạn. Vì trong một thế giới rộng lớn này, sự yêu thương và lòng chân thành sẽ luôn là ánh sáng dẫn đường, giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.

Lm. Anmai, CSsR

CUỘC SỐNG LÀ MỘT CHUYẾN HÀNH TRÌNH, KHÔNG PHẢI CUỘC ĐUA

Cuộc sống đôi khi khiến ta cảm thấy như đang tham gia một cuộc đua không có điểm dừng. Chúng ta chạy đua với thời gian, với những kỳ vọng của xã hội, của gia đình, thậm chí là với chính bản thân mình. Nhưng thật ra, cuộc sống không phải là một cuộc đua. Nó là một chuyến hành trình dài, đầy thử thách, nhưng cũng không thiếu niềm vui, hạnh phúc và những khoảnh khắc đáng quý.

Khi ta chạy đua quá nhanh, chúng ta dễ dàng bỏ qua những điều quan trọng xung quanh mình. Những giây phút bình yên, những khoảnh khắc yêu thương, những cảm xúc thật sự chỉ đến khi ta đủ chậm lại để cảm nhận. Những bước chân vội vã đôi khi chỉ dẫn ta đến những ngõ cụt, nơi ta không còn thời gian để nhìn lại, để suy ngẫm, để trân trọng những gì mình đang có.

Thực tế, sự vội vã có thể khiến ta bỏ lỡ những cơ hội học hỏi, phát triển và tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn. Bước đi vội vã khiến ta trở nên mệt mỏi, căng thẳng và dễ rơi vào trạng thái kiệt sức. Đôi khi, ta cần phải dừng lại, hít thở sâu và nhìn ra xung quanh, để thấy rằng cuộc sống này có rất nhiều điều tuyệt vời đang chờ ta khám phá.

Hãy bước đi chậm rãi, đừng để cuộc đời chỉ là những bước chạy vội vã. Hãy sống với tâm hồn thanh thản, để mỗi bước đi của mình đều mang theo sự bình yên và yêu thương. Đừng quên rằng, trong hành trình này, ta không phải đi một mình. Hãy bước đi với Chúa và cùng Chúa, vì Ngài luôn ở bên ta, dẫn dắt ta qua mọi khó khăn, thử thách. Chúa sẽ giúp ta nhìn thấy vẻ đẹp trong từng bước đi, trong từng khoảnh khắc của cuộc sống.

Cuộc sống này không phải là để sống trong vội vã và áp lực. Cuộc sống là để cảm nhận, để yêu thương, và để trưởng thành. Hãy bước đi từng bước một, nhẹ nhàng và kiên định. Để khi nhìn lại, ta không hối tiếc về những gì đã qua, mà chỉ thấy lòng mình bình an và mãn nguyện vì ta đã sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.

Và quan trọng hơn cả, hãy nhớ rằng trong hành trình này, Chúa luôn đồng hành cùng ta. Khi ta bước đi với Chúa, ta sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn, vì Ngài luôn là nguồn động viên, sự dẫn dắt và ánh sáng chiếu rọi trên con đường ta đi.

Lm. Anmai, CSsR

ĐỪNG ĐỂ LỜI PHÁN XÉT CẢN TRỞ ƯỚC MƠ CỦA BẠN

Cuộc sống này không thiếu những người luôn sẵn sàng đưa ra lời phán xét về hành động, lựa chọn và cách sống của người khác. Đặc biệt là khi bạn quyết định đi theo con đường riêng của mình, bước ra ngoài những khuôn mẫu mà xã hội đặt ra, những lời nhận xét, sự nghi ngờ và thậm chí là những lời chê bai sẽ đến với bạn không ngừng. Nhưng bạn cần phải nhớ rằng, người đời có thể nhìn bạn với ánh mắt nghi ngờ, có thể chỉ trích bạn, nhưng họ không sống thay cuộc đời bạn. Cuộc đời của bạn là của chính bạn, và bạn mới là người quyết định cách mình sẽ đi, cách mình sẽ sống.

Đừng bao giờ để lời phán xét của người khác trở thành xiềng xích trói buộc bạn lại. Đôi khi, vì sợ bị đánh giá, sợ bị chỉ trích, ta có thể đánh mất chính mình, bỏ qua những cơ hội, từ bỏ những ước mơ và hoài bão của mình. Những lời nói tiêu cực của người khác không thể định đoạt giá trị của bạn, vì giá trị thật sự của bạn không phụ thuộc vào cách người khác nhìn nhận bạn mà chính là ở sự tự nhận thức và sự kiên định trong lòng bạn.

Những ai không dám sống cuộc đời của mình, không dám theo đuổi ước mơ của mình, sẽ luôn tìm cách kéo bạn xuống, đưa ra những lời phán xét, những sự nghi ngờ. Nhưng bạn không cần phải chấp nhận điều đó. Đừng để họ làm bạn dao động. Hãy tin vào chính mình, vào sức mạnh nội tại và vào khả năng mà bạn có. Hãy nhớ rằng, trong thế giới rộng lớn này, không ai có quyền quyết định bạn nên sống thế nào ngoài chính bạn.

Có thể những bước đi của bạn khác biệt với đám đông, con đường bạn chọn có thể khó khăn và gian nan hơn, nhưng đó là con đường của bạn, và chỉ có bạn mới biết bạn muốn đi đâu. Đừng để những lời phán xét của người khác khiến bạn thay đổi mục tiêu, thay đổi ước mơ, thay đổi chính bản thân mình. Hãy sống trung thực với những gì bạn tin tưởng, dám sống với ước mơ của mình, vì một ngày nào đó, khi bạn đạt được điều mình muốn, những người đã từng chỉ trích bạn sẽ phải ngỡ ngàng nhìn lại.

Hãy nhớ, cuộc sống là của bạn, không phải của ai khác. Bạn không cần phải sống theo những tiêu chuẩn hay kỳ vọng của người ngoài. Những điều người khác nghĩ về bạn chỉ là phản chiếu của họ, không phải sự thật về bạn. Bạn là người duy nhất có thể viết nên câu chuyện của cuộc đời mình, và chỉ có bạn mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng về việc bạn sẽ đi đâu và làm gì.

Hãy bước đi vững vàng, bất chấp mọi lời phán xét. Chỉ có bạn mới hiểu rõ nhất con đường mình chọn, và dù cho thế giới có nghi ngờ, chỉ cần bạn tin tưởng vào mình và không từ bỏ, thì mọi thứ sẽ đến đúng lúc. Ước mơ của bạn xứng đáng được theo đuổi, và bạn có quyền sống cuộc đời mình muốn, không cần phải nhìn lại những ánh mắt nghi ngờ hay những lời chỉ trích.

Lm. Anmai, CSsR

KHI KHÔNG SỐNG TRONG HOÀN CẢNH CỦA NGƯỜI KHÁC, BẠN NÓI RẤT HAY

Trong cuộc sống, chúng ta dễ dàng trở thành những người chỉ trích. Khi nhìn thấy một ai đó gặp khó khăn, mắc phải sai lầm, hay phải đối diện với những thử thách, chúng ta thường dễ dàng lên tiếng, đưa ra ý kiến, thậm chí là phê phán. Dường như việc chỉ trích người khác là điều dễ dàng nhất, vì khi đó chúng ta không phải chịu trách nhiệm, không phải trải qua những cảm xúc, suy nghĩ và hoàn cảnh mà người đó đang đối mặt. Nhưng khi bạn không sống trong hoàn cảnh của người khác, bạn nói rất hay, nhưng liệu bạn có hiểu được hết những điều họ đang trải qua?

Đôi khi, những gì chúng ta thấy chỉ là phần nổi của tảng băng. Mỗi người đều có câu chuyện riêng, những nỗi đau, khó khăn và thách thức mà người ngoài không thể nhìn thấy. Không ai biết rõ hoàn cảnh, tâm trạng và quyết định của người khác trừ chính họ. Vì vậy, khi bạn chỉ trích một ai đó mà không hiểu rõ về họ, bạn đang đánh giá sự việc một cách vội vàng và thiếu thấu hiểu.

Nhưng khi bạn đứng trong đôi giày của họ, khi bạn phải đối mặt với những thử thách mà họ đang đối mặt, bạn sẽ hiểu rằng mọi quyết định đều có lý do, và mỗi người đều có những lý do riêng của họ để hành động theo cách họ đã làm. Chính vì thế, đừng vội vàng chỉ trích, đừng phán xét quá nhanh khi bạn chưa thực sự hiểu rõ. Vì khi ở trong hoàn cảnh đó, bạn sẽ nhận ra rằng không phải lúc nào mọi thứ cũng đơn giản như bạn nghĩ.

Nói thì dễ, nhưng làm mới là khó. Đó là điều mà chúng ta cần phải nhận thức. Khi đối diện với chính mình, nhìn lại chính mình và những quyết định mình đã đưa ra, chúng ta mới nhận ra rằng việc sống đúng với giá trị và đương đầu với những thử thách trong cuộc sống không bao giờ là dễ dàng. Đôi khi, việc thấu hiểu và đồng cảm với người khác cũng chính là việc học cách đối diện với những thiếu sót, những sai lầm và những yếu đuối của chính mình.

Chỉ trích người khác là điều dễ dàng, nhưng nhìn lại bản thân mình và nhận thức rõ ràng về những lựa chọn của mình, về những sai lầm mình đã mắc phải, là điều không phải ai cũng làm được. Thực sự thay đổi và trưởng thành là khi bạn học được cách đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ, thay vì chỉ ngồi từ xa mà phán xét. Chúng ta không hoàn hảo, và nếu có thể, hãy dành thời gian để hiểu và giúp đỡ thay vì chỉ trích.

Hãy nhớ rằng mỗi người đều có hành trình riêng, và đôi khi, bạn không cần phải hiểu tất cả mọi thứ, chỉ cần bạn biết lắng nghe và tôn trọng những gì họ đang trải qua. Hãy cố gắng sống với lòng bao dung, đừng vội vàng đánh giá hay phán xét, vì bạn không thể sống thay cuộc đời của người khác, và cũng không thể biết hết những nỗi đau, những thử thách mà họ phải đối mặt.

Lm. Anmai, CSsR

BỐN GÓC NHÌN CUỘC SỐNG

Cuộc sống là một hành trình dài và đầy thử thách, nơi chúng ta phải học cách nhìn nhận và đối mặt với mọi thứ để phát triển và trưởng thành. Trong hành trình đó, có bốn góc nhìn quan trọng giúp ta nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống và tìm thấy sự bình an trong tâm hồn.

Nhìn lại: Để rút ra bài học.
Mỗi bước đi trong cuộc sống đều có những thử thách và sai lầm. Đôi khi, chúng ta gặp thất bại, nhưng thất bại không phải là điểm kết thúc mà là một bài học quý giá. Khi nhìn lại quá khứ, chúng ta không chỉ thấy những vết thương mà còn nhìn thấy những gì mình đã học được, những gì mình đã trưởng thành qua từng trải nghiệm. Nhìn lại là cách giúp chúng ta hiểu rõ hơn về những quyết định, hành động của mình, và nhận thức được những điều cần thay đổi để sống tốt hơn trong tương lai.

Nhìn trước: Để thấy tương lai.
Cuộc sống không chỉ là hiện tại, mà còn là tương lai. Đôi khi, ta quá chú tâm vào những gì đang xảy ra xung quanh mà quên mất rằng mỗi hành động hôm nay đều là nền tảng cho tương lai. Nhìn trước giúp ta có cái nhìn rõ ràng hơn về những gì mình mong muốn đạt được, những mục tiêu, ước mơ cần vươn tới. Nó là động lực để ta không ngừng cố gắng, để ta không bao giờ bỏ cuộc khi đối mặt với khó khăn.

Nhìn xung quanh: Để nhận ra thực tại.
Đôi khi chúng ta quá bận rộn với chính mình mà quên mất nhìn xung quanh. Thực tế là cuộc sống không chỉ có chúng ta, mà còn có những con người, những sự kiện và những hoàn cảnh khác. Khi nhìn xung quanh, ta nhận ra rằng có nhiều người cũng đang vật lộn với những thử thách giống như mình, có nhiều hoàn cảnh đáng để ta học hỏi và cảm nhận lòng biết ơn. Nhìn xung quanh cũng giúp ta nhận ra những cơ hội và thử thách mà cuộc sống mang lại, giúp ta không bị lạc lối trong cuộc sống ồn ào.

Nhìn vào chính mình: Để tìm thấy sức mạnh.
Cuối cùng, khi đối mặt với mọi khó khăn, điều quan trọng nhất là nhìn vào chính mình. Chúng ta không thể thay đổi thế giới hay những gì xảy ra xung quanh, nhưng chúng ta có thể thay đổi cách nhìn nhận và thái độ của mình. Khi nhìn vào chính mình, chúng ta nhận ra sức mạnh tiềm tàng, sự kiên cường và khả năng vượt qua khó khăn của bản thân. Đó là lúc ta tìm thấy niềm tin và động lực để bước tiếp, dù cho cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Bốn góc nhìn này đều quan trọng, bởi chúng giúp ta hiểu rõ bản thân, học hỏi từ quá khứ, vươn tới tương lai và sống hòa hợp với thực tại. Mỗi góc nhìn đều mở ra một phần của sự thật, và chỉ khi chúng ta kết hợp tất cả, chúng ta mới có thể sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa.

Lm. Anmai, CSsR

BA ĐIỀU “ĐỪNG”

Cuộc sống của mỗi người đều là một chuỗi những quyết định, hành động, và những lời nói. Đôi khi, chỉ một khoảnh khắc bất cẩn có thể thay đổi hoàn toàn dòng chảy của cuộc đời. Vì vậy, để tránh những hậu quả đáng tiếc, có ba điều mà mỗi người chúng ta cần nhớ và thực hiện trong cuộc sống.

Đừng hứa khi lòng đang hân hoan.
Khi tâm trạng đang vui vẻ, khi chúng ta cảm thấy phấn khởi, đôi khi chúng ta dễ dàng đưa ra những lời hứa mà không suy nghĩ kỹ lưỡng. Những lời hứa khi hân hoan có thể mang lại những sự mong đợi, nhưng chúng cũng có thể trở thành gánh nặng khi thực tế không như chúng ta nghĩ. Hãy luôn thận trọng với những lời hứa, vì chỉ khi chúng ta thật sự cân nhắc, khi tâm trí sáng suốt, mới có thể giữ được lời hứa một cách trọn vẹn. Đừng để cảm xúc nhất thời quyết định hành động của bạn.

Đừng đáp trả trong lúc tức giận.
Cơn giận là một cảm xúc mạnh mẽ, có thể khiến chúng ta mất kiểm soát và làm tổn thương người khác. Khi tức giận, chúng ta dễ nói những lời không suy nghĩ, những lời mà sau này có thể hối hận. Việc phản ứng vội vàng trong cơn giận sẽ chỉ tạo thêm mâu thuẫn và làm tình huống trở nên tồi tệ hơn. Hãy nhớ rằng, im lặng hoặc bước ra ngoài để thư giãn một chút sẽ giúp bạn kiềm chế cảm xúc và tránh làm tổn thương bản thân và người khác. Đừng để giận dữ khiến bạn hối tiếc.

Đừng quyết định khi tâm hồn đang nặng trĩu.
Khi tâm hồn của bạn đang chịu đựng quá nhiều lo âu, đau khổ hay bối rối, đừng vội đưa ra bất kỳ quyết định quan trọng nào. Những quyết định trong trạng thái như vậy thường không sáng suốt, và có thể dẫn đến những lựa chọn sai lầm. Hãy để thời gian chữa lành những vết thương trong tâm hồn bạn. Khi bạn cảm thấy bình tĩnh, nhẹ nhõm, và đã tìm lại được sự cân bằng, bạn sẽ đưa ra những quyết định sáng suốt và hợp lý hơn.

Cuộc sống là một hành trình dài, và mỗi bước đi đều cần sự suy nghĩ thấu đáo. Ba điều "đừng" này không chỉ là lời khuyên mà là những nguyên tắc vàng giúp chúng ta tránh những sai lầm không đáng có. Hãy luôn giữ cho tâm hồn mình bình an và suy nghĩ chín chắn trước khi hành động, để mỗi quyết định trong cuộc sống đều mang lại niềm vui, sự bình yên và hạnh phúc.

Lm. Anmai, CSsR

THÀNH CÔNG KHÔNG ĐẾN TỪ TỐC ĐỘ HAY SỰ VỘI VÃ, MÀ TỪ SỰ KIÊN ĐỊNH VÀ LÒNG QUYẾT TÂM

Trong cuộc sống, nhiều người thường nghĩ rằng thành công là điều có thể đạt được ngay lập tức, hoặc càng nhanh càng tốt. Nhưng sự thật lại khác, thành công không phải là cuộc đua, mà là một hành trình dài. Đôi khi, chúng ta có thể thấy mình đang đi chậm, hoặc cảm giác như không đạt được kết quả nhanh chóng, nhưng điều quan trọng không phải là tốc độ, mà là sự kiên trì và lòng quyết tâm.

Những bước đi vững chãi, dù chậm rãi, vẫn sẽ dẫn chúng ta đến đích. Không cần phải lao vào cuộc đua với thời gian, vì thành công không bao giờ là một sự ngẫu nhiên. Mỗi nỗ lực, dù nhỏ, đều góp phần tạo nên thành quả. Những người thành công thực sự là những người hiểu rằng quá trình quan trọng hơn kết quả. Họ kiên nhẫn, không nôn nóng, và sẵn sàng học hỏi từ từng sai lầm. Sự kiên trì là một trong những yếu tố quan trọng nhất trong mọi lĩnh vực, và chính sự bền bỉ, chậm rãi ấy sẽ giúp bạn đạt được thành tựu vĩ đại.

Dù có bao nhiêu khó khăn, thử thách, hay thất bại, nếu bạn vẫn giữ vững quyết tâm và đừng từ bỏ, thì thành công sẽ không còn là điều xa vời. Lòng quyết tâm giúp bạn vượt qua những thời điểm khó khăn, vượt qua sự mệt mỏi và tiếp tục tiến bước. Mọi sự nỗ lực, dù không có kết quả ngay lập tức, đều đáng giá vì chúng giúp bạn trưởng thành và mạnh mẽ hơn.

Đừng vội vàng chạy theo những gì người khác đang làm. Mỗi người có một hành trình riêng, một cách thức riêng để đạt được thành công. Bạn không cần phải nhanh như họ, bạn chỉ cần kiên định với con đường của riêng mình. Mọi sự chậm rãi đều đáng giá nếu bạn đi đúng hướng và không ngừng nỗ lực.

Cuối cùng, hãy nhớ rằng thành công không phải là một đích đến mà là một quá trình. Mỗi ngày trôi qua là một bước gần hơn đến mục tiêu của bạn, dù cho bạn có cảm thấy chậm chạp hay mệt mỏi. Điều quan trọng là bạn không bỏ cuộc, và cứ kiên trì, từng bước, từng bước một. Hãy tin tưởng vào quá trình, vào những nỗ lực của bản thân, và rồi thành công sẽ đến với bạn.

Lm. Anmai, CSsR

Mikali Nguyễn

unread,
Jan 29, 2025, 10:32:40 PMJan 29
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 30 tháng 1
SỐNG THẬT TRONG CHÚA – TĨNH LẶNG GIỮA ĐỜI

Trong cuộc sống, ta thường bắt gặp những câu chuyện thị phi, những lời bàn tán sau lưng, hoặc thậm chí là những lời nói xấu làm tổn thương người khác. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi: Khi nói xấu người khác, bạn có thật sự hạnh phúc không? Hay đó chỉ là sự thỏa mãn nhất thời, đến từ thói ganh ghét và đố kỵ trong lòng?
Những lời chỉ trích sau lưng, những hành động bắt lỗi người khác, liệu có giúp ta tốt đẹp hơn? Hay chỉ phơi bày sự yếu đuối và thiếu hoàn thiện của chính mình? Hãy nhớ rằng chẳng có ai trên đời này là hoàn hảo. Mỗi người đều có những khiếm khuyết, những vấp ngã. Thay vì phán xét, tại sao không chọn lặng im? Thay vì hơn thua, tại sao không học cách yêu thương và tha thứ?
Cuộc đời ngắn ngủi, nhưng lại đầy rẫy những dối trá, sân si. Ta mải miết "diễn" những vai trò không thuộc về mình, khoác lên lớp mặt nạ giả tạo để giành lấy sự hài lòng từ người khác, nhưng cuối cùng chỉ nhận lại mệt mỏi và trống rỗng. Vậy tại sao không sống thật, buông bỏ những gánh nặng sân hận, và dành thời gian tập trung vào cuộc đời mình?
Hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt cảm thông. Ai cũng có nỗi đau và cuộc chiến riêng mà ta không hiểu hết. Chỉ khi ta buông bỏ sự phán xét, ta mới có thể tìm thấy bình an trong tâm hồn. Đừng để ý chuyện người, hãy lặng im khi có thể.
Và quan trọng hơn, hãy bám đời mình vào Chúa. Chỉ có Ngài là nơi trú ẩn vững chắc, là nguồn suối ủi an và dẫn dắt ta sống trong chân lý. Khi cuộc đời bất công, khi lòng người đổi thay, hãy nhớ rằng Chúa luôn yêu thương bạn, dù bạn yếu đuối, bất toàn. Ngài không phán xét, nhưng mở rộng vòng tay đón bạn trở về.
Sống thật với mình, chân thành với người, và tín thác vào Chúa. Đó mới chính là lẽ sống giúp ta tìm được hạnh phúc thật sự, giữa một thế gian đầy dối trá và thử thách.
Hãy lặng thinh trước thị phi, hãy để Chúa dẫn lối, và hãy sống một đời bình an.

Vài lời ngày 30 tháng 1 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/cOI9zhJqkBk
Mùng 2 Tết - Kinh nhớ ông bà tổ tiên - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/v3KovctRSEo

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 2, 2025, 10:49:00 PMFeb 2
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 3 tháng 2

MỈM CƯỜI DÙ NGÀY MAI LÀ TẬN THẾ
image.png

Cuộc đời vốn là một hành trình ngắn ngủi. Chúng ta không biết ngày mai sẽ mang đến điều gì, cũng chẳng ai đoán được tương lai là hạnh phúc hay khổ đau. Nhưng có một điều chắc chắn: hôm nay vẫn đang hiện hữu, vẫn là cơ hội để sống và yêu thương.

Dù ngày mai có là tận thế, tại sao ta không chọn mỉm cười hôm nay? Mỉm cười không phải vì mọi chuyện đều hoàn hảo, mà bởi ta biết ơn vì ta vẫn còn được thở, được sống, được yêu và được hy vọng.

Cuộc đời chẳng bao giờ hứa hẹn sẽ dễ dàng. Sẽ có những ngày mưa xối xả tưởng chừng như không có hồi kết, sẽ có những lần trái tim vỡ vụn, nhưng ngay cả giữa những đau thương ấy, nụ cười vẫn là ánh sáng nhỏ nhoi dẫn lối ta đi qua bóng tối.

Nếu ngày mai là ngày cuối cùng, hãy mỉm cười vì những gì ta đã có: những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc ta yêu thương và được yêu thương. Hãy nhớ lại tiếng cười ta đã chia sẻ với bạn bè, cái ôm ấm áp từ gia đình, hay ánh mắt trìu mến của một người từng làm ta xao xuyến.

Mỉm cười hôm nay không chỉ là cách ta sống cho chính mình, mà còn là món quà ta dành cho người khác. Một nụ cười có thể làm ấm lòng ai đó đang buồn, mang hy vọng cho ai đó đang lạc lối. Và dù ngày mai có ra sao, ta vẫn sẽ để lại một dấu ấn đẹp đẽ trong trái tim người khác.

Hãy sống như thể ngày mai là tận thế, nhưng đừng sống trong lo âu và sợ hãi. Hãy sống với tất cả đam mê, sự tử tế, và niềm tin vào những điều tốt đẹp. Bởi khi ta mỉm cười, thế giới xung quanh cũng sẽ sáng lên một chút, dù chỉ là trong khoảnh khắc.

Ngày mai chưa biết ra sao, nhưng hôm nay, ta chọn mỉm cười. Bởi cuộc đời, dù ngắn hay dài, vẫn đáng để ta sống thật trọn vẹn.

Giảng Lễ Thứ Hai tuần IV TN - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/GkWpqMYy1wM
Vài lời ngày 3 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtube.com/shorts/JTNfPJD0EtU

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 5, 2025, 6:44:23 AMFeb 5
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 5 tháng 2

CÓ BAO GIỜ BẠN THẤY CHƠI VƠI GIỮA CUỘC ĐỜI?

Có những lúc bạn cảm thấy mình lạc lõng giữa dòng đời, dù xung quanh vẫn đầy người qua lại. Bạn mải miết chạy theo những ước mơ, những thú vui, những điều mà xã hội cho là đáng giá, nhưng trong lòng vẫn thấy trống rỗng. Bạn tìm kiếm niềm vui trong những cuộc chơi, trong những lời chúc tụng hào nhoáng, trong những thứ vật chất phù du, nhưng càng đuổi theo, bạn lại càng thấy chán nản.

Bạn đã bao giờ tự hỏi: “Mình sống vì điều gì? Cuộc đời này có thật sự ý nghĩa hay không?” Có lẽ bạn đã từng cố gắng hết mình để đạt được điều gì đó, nhưng khi chạm tay vào rồi, bạn lại thấy nó chẳng như mong đợi. Thành công không làm bạn hạnh phúc như bạn nghĩ, những cuộc vui không làm dịu đi nỗi cô đơn trong lòng, và ngay cả những người bên cạnh cũng không thể lấp đầy khoảng trống ấy.

Đó là khi bạn cần dừng lại. Không phải để trốn tránh hay buông xuôi, mà để nhìn lại bản thân, để tìm về nơi có thể cho bạn sự bình an thật sự. Hãy trở về bên Chúa! Đừng đợi đến lúc hoàn toàn gục ngã, đừng đợi đến khi chẳng còn ai bên cạnh mới tìm đến Ngài. Chúa vẫn luôn ở đó, chờ bạn quay về, chờ bạn buông bỏ những gánh nặng của đời mình để Ngài gánh thay.

Ngài không hứa sẽ khiến cuộc đời bạn không còn giông tố, nhưng Ngài hứa rằng bạn sẽ không đơn độc. Ngài sẽ cho bạn sức mạnh để đứng vững, cho bạn sự an ủi khi bạn yếu mềm, và soi sáng con đường khi bạn lạc lối. Bình an thật sự không đến từ những điều phù phiếm, mà đến từ một đức tin vững chắc, từ sự phó thác nơi Chúa, từ một tấm lòng biết trân trọng những điều giản dị mà sâu sắc.

Cuộc sống này quá ngắn để mãi chạy theo những thứ vô nghĩa. Hãy tìm kiếm điều có giá trị thật sự. Hãy để Chúa bước vào đời bạn, và bạn sẽ thấy, chưa bao giờ cuộc đời lại ý nghĩa đến thế!


Vài lời ngày 5 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/D4wSMGxnGWk

Giảng lễ Thánh Agata trinh nữ tử đạo - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/E2b5bDuVCCw

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 6, 2025, 4:51:08 PMFeb 6
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 6 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

NGƯỜI GIÀU CÓ THẬT SỰ LÀ NGƯỜI BIẾT CHO ĐI NHƯ CHÚA DẠY

Có bạc vàng dư dật, nhưng lòng đầy lo lắng, liệu đó có phải là giàu có? Có nhà cao cửa rộng, nhưng tâm hồn mãi bất an, liệu đó có phải là hạnh phúc? Con người vẫn thường mải mê tìm kiếm của cải, tích lũy vật chất với mong muốn có được sự bảo đảm cho cuộc sống, nhưng mấy ai nhận ra rằng giàu có thật sự không nằm ở những gì ta nắm giữ, mà ở những gì ta biết trao ban.

Tiền bạc có thể mua được sự tiện nghi, nhưng không thể mua được sự bình an. Nó có thể mang lại những thú vui nhất thời, nhưng không thể đem lại hạnh phúc trường tồn. Thế gian dạy ta tích lũy để có nhiều hơn, nhưng Chúa Giêsu lại dạy ta hãy biết cho đi, vì "cho thì có phúc hơn là nhận" (Cv 20,35). Người giàu có nhất không phải là người sở hữu nhiều của cải, mà là người biết dùng của cải để yêu thương và san sẻ.

Cho đi không có nghĩa là mất đi, nhưng là một cách để nhận lại gấp bội trong tình thương của Thiên Chúa. Khi ta biết mở lòng ra với tha nhân, ta cũng mở rộng tâm hồn để đón nhận ân sủng của Chúa. Một lời động viên chân thành cũng là một sự cho đi. Một nụ cười khích lệ cũng là một sự cho đi. Một hành động yêu thương vô vị lợi cũng là một sự cho đi. Khi ta trao ban từ trái tim, ta không chỉ giúp người khác, mà chính mình cũng được no thỏa trong tình yêu.

Chúa Giêsu đã nêu gương về sự cho đi trọn vẹn khi Ngài hiến dâng chính mạng sống mình để cứu chuộc nhân loại. Ngài không giữ lại điều gì cho riêng mình, nhưng đã tự nguyện trao ban tất cả vì yêu thương. Ngài mời gọi chúng ta bước theo con đường của Ngài, không phải bằng cách tích lũy cho bản thân, mà bằng cách biết chia sẻ và giúp đỡ những người nghèo khó. "Hãy cho đi, anh em sẽ được Thiên Chúa cho lại" (Lc 6,38). Khi ta rộng rãi với tha nhân, Thiên Chúa cũng sẽ rộng rãi với ta, không chỉ bằng vật chất, mà còn bằng sự bình an và niềm vui thiêng liêng.

Người hạnh phúc thật sự không phải là người có tất cả, mà là người biết đủ và biết san sẻ. Tiền bạc có thể mất đi, nhưng những việc lành phúc đức thì tồn tại mãi mãi trong lòng Chúa. Hãy sống như Chúa dạy, hãy biết cho đi với một tâm hồn quảng đại, vì có thể khi ta cho đi, Chúa lại ban cho ta nhiều hơn gấp bội, không phải chỉ bằng của cải, mà bằng chính sự bình an và niềm vui vĩnh cửu trong Ngài.


Vài lời ngày 6 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/j71rvlvRS9c

Giảng Lễ Thứ NămThánh Phao-lô Mi-ki và các bạn, tử đạo - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/cIFaT-kzyvM

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 6, 2025, 5:00:16 PMFeb 6
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 7 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

KHI BẠN ĐÁNH MẤT MỘT NGƯỜI THẬT LÒNG YÊU THƯƠNG BẠN

Khi bạn làm tổn thương một người thực lòng yêu thương bạn, có thể bạn sẽ không nhận thấy điều đó ngay lập tức. Họ sẽ không trách móc, không oán hận, cũng chẳng tìm cách làm bạn tổn thương như cách bạn đã làm với họ. Họ chỉ lặng lẽ chịu đựng, âm thầm giấu đi những nỗi đau mà bạn không bao giờ nhìn thấy.

Nhưng có một điều chắc chắn đã thay đổi. Một phần của tình yêu, của niềm tin mà họ đã dành cho bạn dần phai nhạt. Không phải bằng những cơn giận dữ hay những lời trách cứ, mà bằng sự im lặng. Họ bắt đầu rút lui, không phải vì họ không còn yêu thương, mà vì họ đã hiểu rằng, có những điều dù cố gắng đến đâu cũng không thể níu giữ. Họ chọn rời xa, không phải để trốn chạy, mà để bảo vệ chính mình khỏi những tổn thương không đáng có. Và đau đớn nhất là, họ sẽ ra đi mà không một lần ngoảnh lại.

Những người thật lòng yêu thương bạn, họ đã từng xem bạn là một phần quan trọng trong cuộc đời. Họ đã đặt trọn niềm tin, đã dành cho bạn những gì chân thành nhất. Nhưng một khi tình yêu ấy bị tổn thương quá nhiều, họ không chọn cách níu kéo, không tìm cách đòi hỏi bạn thay đổi. Họ chỉ chọn cách rời xa một cách lặng lẽ, dù trái tim họ có đau đớn đến nhường nào. Họ không cần một lời xin lỗi muộn màng, cũng không mong chờ bạn nhận ra lỗi lầm, bởi họ hiểu rằng, có những điều khi đã vỡ, dù có hàn gắn cũng không bao giờ trở lại như cũ.

Dù họ rời xa, họ vẫn giữ trong mình sự bao dung, vẫn sống với tình yêu như bản chất của họ vốn có. Nhưng ánh mắt, trái tim họ sẽ không còn nhìn bạn như ngày đầu tiên nữa. Một khi họ chọn đi, bạn sẽ nhận ra rằng mình đã đánh mất một điều vô giá – một người từng yêu thương bạn bằng tất cả những gì chân thành nhất.

Vài lời ngày 7 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/30a_xesMapI

Chia sẻ Thứ Sáu tuần IV TN - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/iqI-NkMS3aY

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 7, 2025, 6:20:40 PMFeb 7
to Alphonse Family (AF)

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 9, 2025, 1:26:26 AMFeb 9
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 9 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR
GIÀU HAY NGHÈO, TẤT CẢ NẰM Ở TÂM
image.png

Người ta có thể sinh ra trong nghèo khó, nhưng không ai bị buộc phải chết trong sự nghèo khó. Cái nghèo của vật chất có thể chỉ là tạm thời, nhưng cái nghèo của tâm hồn mới là thứ kéo dài mãi mãi. Nhà nghèo, ta có thể lao động, có thể cố gắng, có thể từng bước thay đổi cuộc sống. Nhưng nếu tâm nghèo, dù có bao nhiêu tiền trong tay cũng không bao giờ thấy đủ, dù có bao nhiêu cơ hội cũng không biết nắm bắt.
Có những người giàu có về vật chất, nhưng tâm hồn họ lại rỗng tuếch. Họ sống trong nhà cao cửa rộng, nhưng lòng lúc nào cũng bất an. Họ có mọi thứ trong tay, nhưng lại chẳng biết giá trị của điều gì. Họ chạy theo danh vọng, quyền lực, vật chất mà quên mất ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Còn có những người chẳng có gì trong tay, nhưng họ biết trân trọng những gì mình đang có, biết hạnh phúc với từng niềm vui nhỏ bé, biết sống một cách đầy đủ dù cuộc sống giản dị. Họ có thể không giàu về tiền bạc, nhưng họ giàu có về tâm hồn.
Tâm nghèo là khi con người chỉ biết oán trách số phận, than vãn về hoàn cảnh mà không chịu thay đổi. Tâm nghèo là khi nhìn thấy ai đó thành công liền đố kỵ, mà không chịu học hỏi, không chịu nỗ lực để vươn lên. Tâm nghèo là khi luôn cảm thấy thiếu thốn, luôn bị ám ảnh bởi những thứ mình không có mà quên mất những gì mình đang có. Tâm nghèo là khi con người không dám bước ra khỏi vùng an toàn, cứ mãi chấp nhận cuộc sống tầm thường, không có ước mơ, không có khát vọng.
Cuộc đời này ngắn lắm, đừng để tâm mình nghèo. Hãy học cách mở rộng lòng, học cách biết ơn, học cách trân trọng. Hãy hiểu rằng giá trị thật sự không nằm ở những gì ta sở hữu, mà ở cách ta sống, cách ta đối diện với khó khăn và cách ta biết vươn lên. Nghèo tiền bạc không đáng sợ, nghèo ước mơ mới đáng sợ. Thiếu thốn không đáng sợ, thiếu ý chí vươn lên mới là điều đáng lo. Bởi vậy, nếu nghèo, hãy nghèo một lúc, đừng nghèo cả đời. Nếu khó khăn, hãy xem đó là động lực, đừng xem đó là định mệnh. Vì không ai quyết định được nơi mình sinh ra, nhưng ai cũng có thể quyết định cách mình sống và hướng đi của cuộc đời mình.

Vài lời ngày 9 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/HEVGE89Ald8
Chúa nhật V TN - Vâng Lời Thầy - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/BL5agRGrQSY
Chia sẻ Lời Chúa - Chúa Nhật 5 TN C !
Chuyện bên ly cà phê : Mẹ đơn thân - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/DFxhBbPy2Ns

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 10, 2025, 1:23:07 AMFeb 10
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 10 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

ÔM CHẶT LẤY MÌNH, CHỮA LÀNH TÂM HỒN


Có những lúc, bạn cần chính mình hơn bất cứ ai khác. Có những ngày, không ai có thể hiểu thấu nỗi đau trong lòng bạn, không ai có thể bước vào để vỗ về những tổn thương mà bạn cố giấu kín. Có những khoảnh khắc, thế giới ngoài kia quá xô bồ, quá lạnh lẽo, quá ồn ào, và bạn chỉ muốn thu mình lại, lặng yên trong không gian của riêng mình. Khi ấy, hãy ôm lấy chính mình. Hãy dùng chính vòng tay bạn để bao bọc tâm hồn bạn, vì đôi khi, sự chữa lành không đến từ ai khác, mà đến từ chính sự yêu thương mà bạn dành cho bản thân.

Chúng ta thường quá bận rộn với cuộc sống, quá quan tâm đến người khác, quá cố gắng để làm hài lòng thế giới mà quên mất rằng chính mình cũng cần được yêu thương. Ta dễ dàng ôm một người đang khóc, an ủi một người tổn thương, vỗ về một người chênh vênh, nhưng lại không làm điều đó với chính mình. Ta khắt khe với những lỗi lầm của bản thân, tự trách khi không đủ giỏi, tự dằn vặt khi không đạt được kỳ vọng. Nhưng đã bao giờ bạn dừng lại và tự hỏi: "Mình đã dành bao nhiêu tình yêu cho chính mình?"

Hãy ôm lấy mình khi mệt mỏi. Khi cảm thấy cô đơn, hãy để chính vòng tay bạn nhắc nhở rằng bạn xứng đáng được yêu thương, dù không có ai ở đó. Hãy đặt tay lên trái tim mình, cảm nhận từng nhịp đập, từng hơi thở, để biết rằng bạn vẫn đang sống, vẫn đang mạnh mẽ bước đi dù thế gian có quay lưng. Hãy tha thứ cho chính mình, vì không ai hoàn hảo. Hãy dịu dàng với chính mình, vì bạn cũng cần sự vỗ về. Hãy tự nhắc nhở rằng bạn đã đi qua biết bao ngày giông bão, đã đứng vững sau biết bao vấp ngã, và bạn xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp.

Bạn không cần phải chờ ai đó đến để yêu thương bạn. Hạnh phúc không nằm ở một cái ôm từ ai khác, mà là ở sự bình yên khi bạn biết rằng bạn đã đủ đầy dù không có ai bên cạnh. Ôm lấy mình, không phải vì bạn yếu đuối, mà vì bạn đủ mạnh mẽ để hiểu rằng bạn xứng đáng với tình yêu – ngay cả khi tình yêu đó đến từ chính bạn. Ôm lấy mình, không phải để cô lập với thế giới, mà để tìm lại chính mình giữa những bộn bề. Ôm lấy mình, để trái tim được chữa lành, để nỗi đau được xoa dịu, để yêu thương được lan tỏa từ trong chính bạn.

Đừng chờ đợi ai đó đến để trao cho bạn tình yêu, hãy là người đầu tiên làm điều đó. Khi bạn biết cách yêu chính mình, bạn sẽ không còn quá mong mỏi tình yêu từ người khác. Khi bạn biết cách chữa lành tâm hồn mình, bạn sẽ không còn sợ hãi trước những nỗi đau. Khi bạn biết cách ôm lấy chính mình, bạn sẽ nhận ra rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn vẫn có chính mình – một người luôn sẵn sàng ở lại, yêu thương và nâng đỡ bạn, dù cả thế gian có quay lưng.


Vài lời ngày 10 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/jLZ1wUpAsl8 

Thứ Hai tuần V TN - Tin để được chữa lành - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/l9UUydmYwW4

Chia sẻ Lễ Thánh Colatica  - Chuyện bên ly cà phê sáng GIÁ TRỊ CỦA LỜI NÓI TRÊN MẠNG XÃ HỘI – HÃY CHỌN ĐIỀU TỐT ĐẸP ĐỂ LAN TỎA  - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/xFos5EDLZS4

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 10, 2025, 10:50:51 PMFeb 10
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 11 tháng 2 

NÓI RA MỚI THẤU HIỂU – ĐỪNG KHÉP KÍN LẠI RỒI OÁN TRÁCH THẾ GIAN

image.png


Có một nghịch lý trong lòng người: ta khao khát được ai đó hiểu hết nỗi niềm, nhưng ta lại sợ hãi, không dám bày tỏ, cứ đinh ninh rằng tình yêu đủ sâu thì ắt sẽ “đọc” được tâm trí ta. Niềm mong mỏi ấy đôi khi biến thành một suy nghĩ ích kỷ.

Vì nếu thật lòng không muốn nói, đó là quyết định riêng của ta, không ai có quyền phán xét. Nhưng, nếu ta nửa muốn, nửa không, lại đòi hỏi người khác phải tự đoán biết, rồi khi họ không thể hiểu nổi những ẩn ức trong ta, ta liền trách móc rằng họ vô tâm, rằng cả thế giới bỏ mặc ta – thì sự tàn nhẫn ấy lại chính là của ta. Mọi người đều có thể yêu ta hết lòng, nhưng họ không phải là “bậc thầy đọc ý nghĩ”. Nếu tình yêu cần thấu hiểu, hãy can đảm hé mở lòng mình. Sự “câm lặng” được ngụy trang dưới danh nghĩa “yêu đủ sâu sẽ tự hiểu” vô tình biến ta thành kẻ tàn nhẫn, khi đặt gánh nặng quá lớn lên vai người kia, buộc họ phải đoán định những cảm xúc mà chính ta chưa sẵn sàng bộc lộ. Và đến khi cái bóng cô độc phủ lên tâm hồn, ta đổ lỗi cho mọi người xung quanh, rằng họ không yêu ta đủ. Thực ra, ta đã khép cánh cửa của mình lại rồi đợi chờ một phép màu của sự đồng cảm. Không ai buộc ta phải nói hết tất cả, nhưng một mối quan hệ muốn bền chặt cần có sự chia sẻ.

Nếu ta cứng nhắc giữ khư khư những khúc mắc, mà lại ngấm ngầm đòi hỏi người khác phải tự hiểu, ta đã tự tước đi cơ hội để được lắng nghe, để được chữa lành. Tình yêu chân thành không phải là đọc tâm, mà là cùng nhau đối diện với mọi cảm xúc, kể cả những khó chịu, tổn thương sâu kín nhất. Chỉ khi ta dám mở lời, dám đặt niềm tin vào sự lắng nghe, ta mới thực sự bước chân vào không gian tương giao, nơi trái tim được xoa dịu bởi sự cảm thông đích thực.


Vài lời ngày 11 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/QVCVrvpQszA

Lễ Đức Mẹ Lộ Đức - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/RQxmCzpFtM0

 https://mehangcuugiup.tv/cac-bai-giang-ve-le-duc-me-lo-duc-lm-anmai-cssr-6-bai/

https://mehangcuugiup.tv/cac-bai-giang-le-thu-ba-tuan-v-tn-lm-anmai-cssr-5-bai/

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 10, 2025, 10:52:24 PMFeb 10
to Alphonse Family (AF)

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 11, 2025, 7:25:31 PMFeb 11
to Alphonse Family (AF)
Vài lời 12 tháng 2
BẠN ĐỐI XỬ TỐT VỚI AI?

Sống trên đời, đừng chờ đợi người khác đối xử tốt với mình rồi mới đáp lại. Cuộc sống không phải là một sự trao đổi hay sự so đo hơn thiệt. Thay vì mong đợi, hãy chủ động đối xử tốt với mọi người, và quan trọng hơn, hãy đối xử tốt với chính bản thân mình. Khi bạn biết yêu thương chính mình, bạn sẽ không cần phải cầu mong sự quan tâm từ ai khác.

Lòng người đáng sợ nhất không phải là hận thù, mà là sự lạnh nhạt. Tình cảm đáng sợ nhất không phải là chia xa, mà là sự lừa dối. Trong thế gian rộng lớn này, không có ai là không thể thiếu vắng, cũng không có thứ gì là mãi mãi không mất đi. Đừng nghĩ rằng bản thân mình quá quan trọng trong mắt người khác, bởi vì ngay cả khi bạn rời đi, thế giới này vẫn vận hành như cũ, thời gian vẫn trôi, và cuộc sống của mọi người vẫn tiếp diễn. Đừng để bất kỳ điều gì ràng buộc mình quá chặt, đừng tự đày đọa bản thân trong những thứ không đáng.

Có những người bạn đối xử tốt thế nào cũng chẳng thể khiến họ thay đổi. Khi một người không quý trọng bạn, dù bạn làm bao nhiêu điều, dù bạn chân thành đến đâu, họ cũng sẽ không cảm thấy trân quý. Ngược lại, với những người thương quý bạn, dù bạn có đôi khi sai sót, họ vẫn sẽ bao dung và thấu hiểu. Vì vậy, đừng cố gắng lay động một trái tim đã khép chặt, đừng cố bước vào một thế giới không thuộc về mình. Nếu bạn không thể bước vào, thì hãy quay lưng, đừng miễn cưỡng, cũng đừng làm phiền ai khác, càng không nên xem thường chính mình.

Làm người, điều đầu tiên cần học là biết sống vì mình. Muốn được người khác tôn trọng, trước tiên phải có lòng tự trọng. Nếu một tấm chân tình không được trân trọng, nếu tình cảm của bạn không có người tiếp nhận và hồi đáp, thì hãy thay đổi và chuyển hướng. Đừng để bản thân mãi bị mắc kẹt trong những mối quan hệ chỉ mang lại tổn thương. Đời người ngắn ngủi, đừng tự làm mình đau, đừng khiến bản thân phải sống trong dằn vặt hay tiếc nuối.

Hãy dành thời gian cho những người xứng đáng, những người thực sự quan tâm và trân trọng bạn. Đừng để tâm hồn mình bị tiêu hao bởi những điều không đáng. Hãy biết cách tận hưởng niềm vui, chia sẻ những điều tích cực với những người yêu thương mình. Quan trọng nhất, hãy đối xử tốt với chính mình, bởi vì trong cuộc đời này, không ai có thể đi cùng bạn mãi mãi ngoại trừ chính bạn.

Vài lời ngày 12 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/JFzLtGSSDF8
Chia sẻ Lời Chúa thứ Tư tuần V TN - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/TApSuTzwGug

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 12, 2025, 5:22:38 PMFeb 12
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 13 tháng 2 


CHÚNG TA KHÔNG CÓ QUYỀN ÉP BUỘC AI SỐNG VÌ MÌNH

Trong cuộc đời, ai cũng có một hành trình riêng, một thế giới riêng, một lối đi mà họ phải tự mình bước qua. Không ai sinh ra để sống chỉ vì người khác, cũng như không ai có quyền ép buộc một ai đó phải tồn tại theo mong muốn của mình. Tình yêu, tình thân, hay bất kỳ mối quan hệ nào, nếu phải gắn bó bằng sự ép buộc, thì đó không còn là sự gắn kết chân thành mà chỉ là sự ràng buộc mệt mỏi. Chúng ta có thể yêu thương ai đó, có thể mong muốn họ ở bên cạnh, nhưng không có nghĩa là ta có quyền ép họ phải sống chỉ để làm ta hài lòng.

Mỗi người đều có một cuộc đời để sống, một sứ mệnh riêng mà họ cần phải thực hiện. Đừng vì yêu mà kiểm soát, đừng vì thương mà ràng buộc, đừng vì sợ mất đi mà níu kéo bằng mọi giá. Khi một ai đó chọn ở bên ta, đó phải là vì họ thực sự muốn thế, vì họ cảm thấy bình yên, hạnh phúc khi đồng hành cùng ta, chứ không phải vì họ bị áp lực, bị trói buộc bởi trách nhiệm hay sự chiếm hữu của ta. Nếu một ai đó rời đi, hãy học cách chấp nhận. Nếu một ai đó không thể sống theo mong đợi của ta, hãy để họ tự do với con đường của chính họ. Tình yêu thực sự không phải là giữ chặt, mà là để người kia có thể là chính họ một cách trọn vẹn nhất.

Có những người dành cả đời để làm vừa lòng người khác, để chạy theo mong muốn của người khác, nhưng cuối cùng lại đánh mất chính mình. Không có gì đáng buồn hơn khi một người sống chỉ để đáp ứng kỳ vọng của ai đó mà quên mất rằng họ cũng có quyền được hạnh phúc theo cách của riêng mình. Nếu bạn yêu ai đó, hãy yêu bằng sự tôn trọng. Nếu bạn mong muốn họ ở lại, hãy cho họ lý do để ở, chứ không phải những áp lực khiến họ không thể rời đi. Mối quan hệ nào dựa trên sự ép buộc, sớm muộn gì cũng sẽ tan vỡ. Mối quan hệ nào dựa trên sự tự nguyện, dù có thử thách, vẫn có thể bền vững theo năm tháng.

Chúng ta không có quyền ép ai phải sống vì mình, nhưng ta có quyền sống một cách trọn vẹn để những người yêu thương ta cảm thấy an tâm khi ở bên ta. Đừng đặt gánh nặng lên người khác, đừng mong ai đó sẽ mãi mãi hy sinh cho ta, đừng nghĩ rằng ai đó nợ ta một cuộc đời chỉ vì ta yêu họ. Hãy yêu thương theo cách mà họ có thể cảm nhận được sự bình yên, hãy trân trọng theo cách mà họ vẫn có thể là chính mình. Khi ta để người khác tự do, ta cũng đang giải thoát chính mình khỏi những ràng buộc không cần thiết. Và chỉ khi đó, ta mới có thể hiểu rằng tình yêu đích thực không bao giờ là sự ép buộc, mà là sự tự nguyện xuất phát từ hai phía.


Vài lời ngày 13 tháng 2 Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/yMLcVfId9GI

Tin như người phụ nữ Hy Lạp, gốc Phê-ni-xi - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/D_Pz39jI9FQ

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 13, 2025, 7:34:50 PMFeb 13
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 14 tháng 2
HÃY CẨN THẬN VỚI NGƯỜI BẠN CẢM THẤY THƯƠNG HẠI

Có những người bước vào cuộc đời ta không phải để đồng hành, mà để trở thành gánh nặng. Ta cảm thấy thương hại họ, thấy họ đáng tội nghiệp, và rồi ta tự nguyện mở lòng, giúp đỡ, trao đi lòng tốt một cách vô điều kiện. Nhưng không phải ai cũng biết trân trọng điều đó. Có những người chỉ biết nhận mà không biết cho đi, chỉ biết dựa dẫm mà không hề muốn đứng lên bằng đôi chân của chính mình. Và đến một lúc nào đó, ta sẽ nhận ra rằng lòng thương hại của mình đã trở thành xiềng xích, trói buộc chính ta vào những rắc rối không đáng có.
Thương hại không phải là yêu thương. Yêu thương là khi ta giúp ai đó tìm lại chính mình, giúp họ đủ mạnh mẽ để đứng dậy, để bước đi trên đôi chân của họ. Còn thương hại lại là khi ta đặt họ vào vị thế yếu đuối, khiến họ quen với sự dựa dẫm, khiến họ không còn muốn cố gắng vì biết rằng luôn có ta gánh vác thay họ. Đó là một vòng lặp nguy hiểm. Ta cứ nghĩ rằng mình đang làm điều tốt, nhưng thực chất ta chỉ đang tiếp tay cho sự ỷ lại, đang tạo ra một sự lệ thuộc mà một ngày nào đó, chính ta sẽ là người phải gánh chịu hậu quả.
Những người luôn tìm cách làm nạn nhân của số phận, luôn kể lể về bất hạnh của mình, không phải lúc nào cũng đáng thương. Có những người thực sự gặp khó khăn và cần sự giúp đỡ, nhưng cũng có những người dùng nỗi đau làm vũ khí để khiến người khác cảm thấy có trách nhiệm với họ. Họ khiến ta tin rằng ta là người duy nhất có thể cứu rỗi họ, rằng nếu ta rời đi, họ sẽ suy sụp, sẽ mất hết tất cả. Nhưng sự thật là, không ai có thể cứu được một người nếu họ không muốn tự cứu chính mình.
Hãy cẩn thận với những người khiến ta cảm thấy thương hại quá mức. Hãy tự hỏi rằng liệu họ có thực sự muốn thay đổi hay chỉ đang lợi dụng lòng tốt của ta. Hãy giúp đỡ, nhưng đừng để bản thân bị cuốn vào một mối quan hệ một chiều, nơi mà ta luôn là người phải hy sinh. Hãy nhớ rằng, lòng tốt phải đi kèm với sự tỉnh táo. Nếu không, ta sẽ trở thành tù nhân trong chính lòng thương hại của mình, bị mắc kẹt trong một mối quan hệ mà chính ta cũng không thể thoát ra.
Cuộc sống này, hãy yêu thương bằng sự chân thành, nhưng cũng hãy biết đặt ra giới hạn. Hãy giúp đỡ những ai thật sự cần, nhưng đừng biến mình thành chỗ dựa vĩnh viễn cho những người không muốn tự bước đi. Hãy cẩn thận với người khiến ta cảm thấy thương hại, vì đôi khi, lòng trắc ẩn không được đặt đúng chỗ có thể trở thành gánh nặng lớn nhất của cuộc đời ta.

Vài lời ngày 14 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/xEh0dR-MUv0
HÃY MỞ RA – LÒNG TIN VÀ SỰ THA THỨ - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/SljBisFGntc

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 14, 2025, 5:23:01 PMFeb 14
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 15 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

HẠNH PHÚC VÀ KHỔ ĐAU ĐỀU THOÁNG QUA

Cuộc đời con người thật ngắn ngủi, như một làn gió thoảng qua. Hạnh phúc và khổ đau, những cảm xúc tưởng như mạnh mẽ và sâu sắc, lại chỉ là những khoảnh khắc thoáng qua, rải rác khắp các chương lớn hơn trong suốt hành trình sống. Thật vậy, đôi khi, cả cuộc đời của một con người có thể trôi qua chỉ trong một nháy mắt, và khi nhìn lại, chúng ta mới nhận ra rằng tất cả những điều ta trải qua chỉ là những lát cắt nhỏ trong tổng thể cuộc sống vĩ đại.

Vậy thì, hơn thua được mất để làm gì? Liệu những tranh chấp, sự ganh đua, hay những nỗ lực không ngừng nghỉ để có được những gì của người khác có thực sự mang lại cho ta niềm vui lâu dài? Khi nhìn vào một cuộc đời trôi qua nhanh chóng như vậy, những giây phút ta cãi vã, chiến đấu vì những điều nhỏ nhặt, phải chăng chỉ làm gia tăng sự mệt mỏi mà thôi?

Cuộc sống không phải là một cuộc đua để giành lấy tất cả những thứ có thể khoe khoang trước mắt người khác. Đôi khi, chúng ta chỉ mãi chạy theo những thứ vô nghĩa mà quên mất bản chất thực sự của cuộc sống. Những thứ bạn muốn có, những thứ bạn tranh giành, có thật sự là của mình nếu như bạn phải hy sinh sự bình an trong tâm hồn? Có thật sự đáng để bạn bức bách bản thân mình, để lôi kéo cái tôi, để để tâm trí dẫn dắt các mối quan hệ mà trái tim bạn không hề mong muốn?

Mãi ôm lấy uất hận, nuôi dưỡng sự ghen tị, để cái tôi dẫn dắt mọi hành vi, rồi làm cho tâm trí bạn thao túng những mối quan hệ xung quanh theo cách mà trái tim bạn không hề muốn, liệu điều đó có ý nghĩa gì? Liệu có đáng để bạn tự trói buộc mình trong những cảm xúc tiêu cực, để rồi đánh mất đi những giá trị thực sự của cuộc sống? Những cảm xúc như vậy chỉ khiến bạn đau khổ và làm cho cuộc sống trở nên tăm tối. Thế nhưng, thực tế là những thứ này chỉ là tạm bợ, chúng chỉ là một phần rất nhỏ trong hành trình dài đằng đẵng mà bạn đang đi.

Hạnh phúc và khổ đau đến rồi đi, chỉ như một cơn gió thoảng qua, không có gì tồn tại mãi mãi. Nếu bạn cứ mãi đắm chìm trong những cảm xúc đó, bạn sẽ không bao giờ thực sự sống trọn vẹn. Vì thế, đừng để những thứ nhỏ nhặt làm bạn mệt mỏi. Đừng để cái tôi và những mong muốn ngoài tầm với chi phối cuộc sống của bạn. Hãy sống với sự bình an trong tâm hồn, bởi khi bạn hiểu rằng mọi thứ đều chỉ thoáng qua, bạn sẽ không còn bận lòng với những điều không thực sự quan trọng.

Cuộc đời này rất ngắn ngủi. Hãy sống một cách trọn vẹn, không phải để thỏa mãn cái tôi, mà là để tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc thực sự trong mỗi khoảnh khắc.

Tin tưởng và phó thác - Thứ Bảy tuần V TN - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/rgwPcxb7DZs

Vài lời ngày 15 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/p493TrV4PQ0

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 16, 2025, 6:38:06 PMFeb 16
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 17 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

TÂM TRÍ LUÔN NHỚ VỀ CHÚA THÌ KHÔNG BAO GIỜ TỔN THƯƠNG

Cuộc sống này vốn dĩ không tránh khỏi những nỗi đau, những tổn thương mà đôi khi ta chẳng thể lường trước. Người ta tổn thương không phải vì thế giới quá khắc nghiệt, mà vì chính tâm trí ta đã cho phép những điều đó chạm đến mình. Nếu không để tâm, sẽ chẳng có gì làm ta đau khổ. Nếu không khắc ghi, những chuyện buồn rồi cũng sẽ tan biến như mây trời. Tổn thương không nằm ở những điều xảy đến, mà nằm ở cách ta đón nhận và ghi nhớ chúng trong tâm trí mình.

Có những lời nói vô tình khiến ta đau lòng, nhưng nếu ta không để tâm, chúng cũng chỉ là những thanh âm thoáng qua. Có những việc làm tưởng như tàn nhẫn, nhưng nếu ta không bám víu vào nó, thì nó cũng chẳng thể khiến ta tổn thương. Cuộc đời này có bao nhiêu điều đáng nhớ, sao ta lại để những điều làm mình đau khổ chiếm lấy tâm trí? Nếu cứ mãi khắc ghi những tổn thương, ta chỉ đang tự làm mình thêm đau, tự đẩy mình vào hố sâu của sự dằn vặt.

Nhưng nếu tâm trí luôn nhớ về Chúa, thì sẽ không bao giờ tổn thương. Bởi vì nơi Ngài có sự bình an, có tình yêu vô điều kiện, có lòng bao dung và che chở không bao giờ cạn. Khi ta đặt trọn niềm tin vào Chúa, thế gian có xoay vần thế nào cũng không thể khiến ta chao đảo. Khi ta để tâm trí mình tràn ngập hình bóng Chúa, những điều làm ta tổn thương sẽ chẳng còn chỗ để tồn tại. Ngài không bao giờ để ta một mình giữa những sóng gió, không bao giờ bỏ mặc ta trong nỗi đau. Chỉ cần ta hướng lòng về Ngài, mọi vết thương rồi cũng sẽ được chữa lành.

Có những lúc ta cảm thấy cô đơn, cảm thấy bị tổn thương bởi những người mình yêu thương nhất. Nhưng hãy nhớ rằng, con người là hữu hạn, chỉ có Chúa là vĩnh cửu. Nếu ta cứ mong chờ thế gian mang lại cho mình sự an ủi tuyệt đối, thì ta sẽ mãi thất vọng. Nhưng nếu ta tìm đến Chúa, nếu ta để Ngài làm chủ tâm trí và trái tim mình, thì sẽ không còn những vết thương dai dẳng, không còn những nỗi đau cứa vào lòng. Vì Ngài là nguồn bình an đích thực, là nơi ta có thể dựa vào mà không sợ bị bỏ rơi.

Tổn thương chỉ đến khi ta để nó đến. Đau khổ chỉ tồn tại khi ta chấp nhận nó ở lại. Hãy để tâm trí mình hướng về những điều tốt đẹp, hãy để lòng mình lấp đầy bằng tình yêu của Chúa. Đừng để những nỗi đau vô nghĩa chiếm lấy tâm hồn, đừng để những điều tiêu cực lấn át ánh sáng của niềm tin. Cuộc đời này có quá nhiều điều đáng để yêu thương, đáng để hy vọng. Chỉ cần ta luôn nhớ về Chúa, thì dù có trải qua bao nhiêu sóng gió, ta vẫn sẽ luôn bình an. Vậy nhé, đừng tổn thương nữa, vì Chúa đã yêu thương ta hơn cả chính bản thân ta!

 

Vài lời 17 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/7hAnDPJmyiE

Ta có làm cho Chúa thở dài hay không ? (Thứ Hai tuần VI TN) - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/4kq-Y-a7NNg

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 17, 2025, 11:49:40 PMFeb 17
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 18 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR
Vài lời ngày 18 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/4vtF7s3MpzQ
SỐNG TRUNG THÀNH VỚI THIÊN CHÚA GIỮA NHỮNG THỬ THÁCH - Thứ Ba tuần VI TN - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/gHfM9lzyDj4

 

 

 



 

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 18, 2025, 8:29:59 PMFeb 18
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 19 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR
ÁNH SÁNG TỪ ĐỨC TIN - Thứ Tư tuần VI - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/Bdp-xeE3ITI
Vài lời ngày 19 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/1KfNES7jrqw

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 19, 2025, 6:38:25 PMFeb 19
to Alphonse Family (AF)
CHỈ KHI GIÔNG BÃO ĐẾN, TA MỚI BIẾT AI LÀ NGƯỜI THẬT LÒNG - Vài lời ngày 20 tháng 2

Trong tất cả các mối quan hệ, không ai có thể nói trước được điều gì. Những lời hứa hẹn có thể được thốt ra dễ dàng, những nụ cười có thể là giả tạo, những sự quan tâm có thể chỉ là hình thức. Nhưng khi giông bão ập đến, khi ta thực sự gặp khó khăn, khi cuộc sống không còn bằng phẳng như trước, lúc đó ta mới biết ai là người thật lòng, ai là người chỉ đứng bên cạnh khi trời còn trong xanh.

Có những người ở cạnh ta trong những ngày vui, cùng ta tận hưởng những khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc đời. Họ có thể nói rằng họ quan tâm, họ yêu thương, họ sẽ không bao giờ rời xa. Nhưng đến khi thử thách xuất hiện, đến khi ta gục ngã, đến khi những cơn mưa cuộc đời đổ xuống, họ biến mất, để lại ta một mình với những nỗi đau không ai chia sẻ. Đó là lúc ta nhận ra rằng không phải ai cũng thật lòng, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để đi cùng ta qua những ngày giông bão.

Những người thật lòng không cần phải nói nhiều, không cần phải hứa hẹn điều gì. Họ không cần xuất hiện khi ta đang ở đỉnh cao, nhưng họ sẽ luôn có mặt khi ta rơi xuống vực sâu. Họ không cần thể hiện bằng những lời hoa mỹ, nhưng họ sẽ lặng lẽ ở bên, mang cho ta một chiếc ô khi trời đổ mưa, cho ta một bờ vai khi ta cần một điểm tựa. Họ không đến vì lợi ích, không ở lại vì bất kỳ lý do nào ngoài sự chân thành xuất phát từ trái tim.

Cuộc đời không thể tránh khỏi những lúc khó khăn, những ngày mưa gió. Nhưng đó cũng chính là cơ hội để ta nhìn rõ hơn về những mối quan hệ xung quanh mình. Ai chỉ ở lại khi ta thành công, ai sẵn sàng cùng ta vượt qua giông bão? Ai yêu thương ta vì con người ta, và ai chỉ tìm đến khi họ cần điều gì đó từ ta? Chúng ta không cần quá nhiều người bên cạnh, chỉ cần những người thật sự ở lại khi mọi thứ trở nên khó khăn nhất.

Vậy nên, đừng vội tin vào những lời hứa hẹn, đừng vội tin vào những mối quan hệ khi chưa được thử thách bởi thời gian và biến cố. Hãy để cuộc sống tự trả lời cho ta biết ai mới là người thật lòng. Và khi tìm được những người như thế, hãy trân trọng họ, vì họ là những người hiếm hoi trong thế gian này, những người mà dù cho cuộc đời có thay đổi thế nào, họ vẫn chọn ở lại, vẫn chọn yêu thương, vẫn chọn bên ta mà không cần bất cứ điều kiện nào.

THẦY GIÊSU VÀ CÂU HỎI VỀ CĂN TÍNH: AI LÀ NGƯỜI THẦY C.TA ĐANG THEO- Thứ Năm tuần VI TN - Anmai, CSsR
https://youtu.be/1HqpywouZhw
Vài lời 20 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/OWZrTxb_zkc

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 20, 2025, 6:47:10 PMFeb 20
to Alphonse Family (AF)
CHÚNG TA Ở VỚI ĐỨC GIÁO HOÀNG, VÌ Ở VỚI NGÀI, CHÚNG TA Ở VỚI THIÊN CHÚA

Có một chân lý quan trọng trong đời sống đức tin: lòng trung thành và hiệp nhất với Đức Giáo Hoàng, vị đại diện hữu hình của Chúa Kitô trên trần gian. Lịch sử Giáo Hội đã minh chứng rằng nơi nào có Giáo Hoàng, nơi đó có Giáo Hội; và nơi nào có Giáo Hội, nơi đó có sự hiện diện của chính Thiên Chúa. Vì vậy, khi chúng ta ở với Đức Giáo Hoàng, chúng ta không chỉ đơn thuần trung thành với một con người hay một tổ chức trần thế, mà chính là ở cùng với Chúa Kitô, ở cùng với Thiên Chúa, Đấng đã thiết lập Giáo Hội trên nền tảng các Tông Đồ và đặt Thánh Phêrô làm đá tảng.

Từ những trang Kinh Thánh đầu tiên, chúng ta đã thấy ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa khi Người muốn quy tụ con cái mình trong một cộng đoàn duy nhất, dưới sự dẫn dắt của một vị mục tử. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã thiết lập các thủ lãnh, các ngôn sứ, và đặc biệt là các vị vua để hướng dẫn dân Israel. Đỉnh cao của kế hoạch cứu độ ấy được thực hiện trong Tân Ước, khi Đức Giêsu Kitô - Mục Tử nhân lành - đích thân tuyển chọn các Tông Đồ và trao cho Thánh Phêrô sứ vụ lãnh đạo Giáo Hội với lời phán dạy đầy uy quyền: “Còn Thầy, Thầy bảo cho con biết: Con là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18). Đây là một cam kết vững chắc của Thiên Chúa đối với Giáo Hội: Ngài sẽ gìn giữ và bảo vệ Giáo Hội đến muôn đời qua vị mục tử mà chính Ngài đã đặt lên làm đầu.

Vì thế, từ thời Giáo Hội sơ khai cho đến nay, mọi tín hữu đích thực đều hướng về Đức Giáo Hoàng như dấu chỉ hữu hình của sự hiệp nhất. Thánh Ignatio thành Antiokia đã sớm nhận ra điều này khi ngài khuyên nhủ các tín hữu: “Ở đâu có Giám mục, ở đó có cộng đoàn; cũng như ở đâu có Đức Kitô Giêsu, ở đó có Giáo Hội Công Giáo”. Và như chúng ta biết, giữa các Giám mục, có một Đấng được tuyển chọn để trở thành người kế vị Thánh Phêrô, đó chính là Đức Giáo Hoàng. Trong suốt dòng lịch sử, các vị Giáo Hoàng đã là cột trụ đức tin, là ánh sáng soi đường cho đoàn chiên của Chúa, ngay cả trong những giai đoạn đen tối nhất của Giáo Hội.

Chúng ta có thể đặt câu hỏi: Tại sao trung thành với Đức Giáo Hoàng lại quan trọng đến thế? Chúng ta có thể chỉ cần giữ đức tin vào Thiên Chúa mà không cần một vị lãnh đạo hữu hình chăng? Câu trả lời đã được chính Chúa Giêsu mặc khải: Ngài không thiết lập một đức tin cá nhân đơn lẻ, nhưng thiết lập một Giáo Hội duy nhất, có tổ chức, có phẩm trật, có sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần qua các vị kế vị Thánh Phêrô. Nếu không có một vị mục tử chung, Giáo Hội sẽ ra sao? Như con thuyền không người lái, như bầy chiên tản mác giữa bầy sói dữ, như một thành phố không có luật lệ, và như một cây cổ thụ bị mất gốc rễ. Chính vì thế, Đức Giáo Hoàng không chỉ là nhà lãnh đạo của Giáo Hội mà còn là người cha chung, người bảo vệ đức tin, và là sợi dây hiệp nhất nối kết mọi thành phần trong đại gia đình Kitô hữu.

Chúng ta hãy nhìn vào các thánh tử đạo, những con người đã minh chứng bằng chính máu của mình rằng: Trung thành với Giáo Hội, với Đức Giáo Hoàng chính là trung thành với Đức Kitô. Khi đối diện với các cơn bách hại, họ không bao giờ từ bỏ đức tin, không bao giờ chối bỏ sự hiệp nhất với Đức Giáo Hoàng. Các thánh như Thánh Tôma More, Thánh Gioan Fisher hay các thánh tử đạo Việt Nam đã chọn con đường tuẫn đạo thay vì phản bội Giáo Hội. Họ hiểu rằng xa rời Đức Giáo Hoàng là xa rời Giáo Hội, mà xa rời Giáo Hội chính là xa rời Chúa Kitô.

Ngày nay, chúng ta đang sống trong một thế giới đầy xáo trộn, nơi mà những tư tưởng thế tục, chủ nghĩa cá nhân, và những ý thức hệ sai lầm đang tìm cách làm lung lay niềm tin của các tín hữu. Nhiều người muốn một Kitô giáo không có Giáo Hội, một niềm tin không có kỷ luật, một sự tự do không có trách nhiệm. Nhưng đó không phải là đường lối của Thiên Chúa. Chúng ta phải nhớ rằng: Thiên Chúa đã đặt để Đức Giáo Hoàng để gìn giữ Giáo Hội khỏi sai lầm, để bảo vệ đức tin tinh tuyền và hướng dẫn chúng ta trên con đường dẫn đến ơn cứu độ. Khi chúng ta ở với Đức Giáo Hoàng, chúng ta không chỉ vâng phục một con người, mà chúng ta đang sống trong sự vâng phục Thiên Chúa, bởi vì chính Ngài đã đặt vị mục tử ấy để chăn dắt đoàn chiên của Ngài.

Vậy, chúng ta hãy làm gì để thể hiện sự trung thành và hiệp nhất với Đức Giáo Hoàng? Trước hết, chúng ta hãy cầu nguyện cho ngài mỗi ngày, để Thiên Chúa ban cho ngài sự khôn ngoan, sức mạnh và lòng can đảm để lèo lái con thuyền Giáo Hội. Thứ đến, chúng ta hãy lắng nghe và thực hành những giáo huấn của ngài, vì đó chính là những giáo huấn được Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Sau cùng, chúng ta hãy bảo vệ Giáo Hội bằng chính đời sống chứng tá của mình, sống yêu thương, hiệp nhất, và trung thành với đức tin Công Giáo giữa một thế giới đầy thử thách.

Ở với Đức Giáo Hoàng là ở với Thiên Chúa, vì Ngài là đại diện hữu hình của Chúa Kitô trên trần gian. Khi chúng ta giữ lòng trung thành với vị cha chung của mình, chúng ta đang sống trong sự hiệp nhất mà Chúa Kitô đã thiết lập. Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta một đức tin kiên vững, một lòng trung thành sắt son, và một tình yêu mãnh liệt đối với Giáo Hội. Nguyện xin Mẹ Maria, Mẹ của Giáo Hội, cầu bầu cho chúng ta luôn hiệp nhất với Đức Giáo Hoàng, để nhờ đó, chúng ta được sống trong ân sủng và chân lý của Thiên Chúa đến muôn đời.

Lm. Anmai, CSsR

Vài lời ngày 21 tháng 2

GIỮ LỜI HỨA

Trong đời, có những thứ có thể thay đổi, có những thứ có thể mất đi, nhưng lời hứa là thứ không nên bị phai nhạt. Một lời đã nói ra, dù lớn hay nhỏ, đều mang theo trách nhiệm. Không phải vì lời hứa sâu sắc hay lớn lao mà nó trở nên quan trọng, mà chính sự chân thành khi giữ lời mới là điều đáng giá nhất.

Lời hứa không cần phải là những điều vĩ đại. Đôi khi, chỉ là một câu nói đơn giản: "Tôi sẽ ở đó," "Tôi sẽ giúp bạn," hay "Tôi sẽ không quên." Những câu nói ấy, một khi đã thốt ra, thì phải làm cho được. Không cần quá nhiều cảm xúc, không cần phải đậm sâu, chỉ cần đúng với những gì đã nói. Một người có thể không có tài năng xuất chúng, không có quyền lực hay của cải, nhưng nếu là người giữ lời, thì họ đáng tin cậy hơn bất cứ ai.

Giữ lời hứa không phải là vì ai khác, mà là vì chính bản thân mình. Một khi đã hứa mà không làm, lòng sẽ cảm thấy nặng nề. Khi đánh mất sự tin tưởng, dù có nói bao nhiêu lời đẹp đẽ, người khác cũng sẽ không còn tin. Một lần thất hứa có thể là vô tình, nhưng nhiều lần thất hứa sẽ trở thành thói quen, và khi ấy, lời nói không còn giá trị.

Cuộc sống không yêu cầu ai phải hoàn hảo, nhưng nó đòi hỏi con người phải chân thành. Không cần phải làm những điều quá cao xa, chỉ cần sống đúng với lời đã nói. Đừng để những lời hứa trở thành gió thoảng. Đừng để người khác phải thất vọng vì những gì mình không thực hiện. Giữ lời hứa không chỉ là giữ chữ tín với người khác, mà còn là giữ lòng tự trọng của chính mình.

Có những lời hứa có thể mất cả đời để thực hiện, có những lời hứa chỉ cần vài giây để hoàn thành, nhưng dù ngắn hay dài, một khi đã nói thì hãy làm. Người giữ lời là người có thể bước đi trong cuộc đời mà không phải cúi đầu trước ai. Bởi vì, cuối cùng, giá trị của một con người không nằm ở những điều họ nói, mà ở những điều họ thực sự làm.

SỐNG THẬT VỚI CHÚA – TỪ BỎ CHÍNH MÌNH ĐỂ THEO NGƯỜI - Lm. Anmai, CSsR (thứ Sáu tuàn VI TN)
https://youtu.be/M2NQs9J_PgM
Vài lời ngày 21 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtube.com/shorts/VEBY8YyDh2w
Suy niệm Tin Mừng 21 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR
https://mehangcuugiup.tv/cac-bai-suy-niem-tin-mung-thu-sau-tuan-vi-tn-lm-anmai-cssr/

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 21, 2025, 7:41:21 PMFeb 21
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 22 tháng 2

CUỘC ĐỜI LÀ MỘT CHUYẾN TÀU – KHÔNG PHẢI AI CŨNG ĐI CÙNG TA ĐẾN CUỐI HÀNH TRÌNH

Cuộc đời này chẳng khác gì một chuyến tàu dài, nơi mỗi người đều có một hành trình riêng, một điểm lên và một điểm xuống. Có những người bước vào cuộc đời ta, đồng hành một đoạn đường, rồi rời đi khi đến ga của họ. Không ai có thể đi cùng ta mãi mãi, và ta cũng không thể giữ ai đó bên cạnh khi họ đã chọn một con đường khác. Khi bạn đã cố gắng hết sức để giữ một người nhưng họ vẫn rời xa, hãy học cách dừng lại, buông tay và để họ đi.
Chúng ta thường nghĩ rằng một mối quan hệ, một tình bạn hay một tình yêu có thể kéo dài mãi mãi nếu ta đủ cố gắng, nếu ta đủ chân thành. Nhưng sự thật là, không phải ai cũng được định sẵn để ở lại bên ta suốt đời. Có những người đến để dạy ta một bài học, để mang lại những khoảnh khắc đẹp đẽ, rồi ra đi khi vai trò của họ trong cuộc đời ta đã kết thúc. Việc của ta không phải là níu kéo, mà là trân trọng quãng thời gian đã có, và tiếp tục hành trình của chính mình.
Có những mối quan hệ tan vỡ không phải vì ta chưa đủ tốt, mà đơn giản vì ta và họ không còn chung một con đường. Cố giữ một người không còn muốn ở lại chỉ khiến ta thêm đau khổ, chỉ khiến hành trình của ta nặng nề hơn. Sự trưởng thành không nằm ở việc giữ tất cả mọi thứ bên mình, mà nằm ở việc hiểu khi nào nên buông bỏ, khi nào nên để dòng đời tự nhiên đưa ta đến những điều tốt đẹp hơn.
Nếu ai đó chọn rời đi, đừng vội trách họ, cũng đừng trách mình. Hãy tin rằng, những người thực sự thuộc về ta sẽ luôn tìm cách ở lại. Những ai không thể đi cùng ta đến cuối hành trình, có lẽ họ chỉ là một phần của câu chuyện, không phải toàn bộ cuộc đời ta. Mỗi cuộc gặp gỡ đều có lý do, mỗi sự chia ly đều có bài học. Thay vì đau buồn vì những gì đã mất, hãy nhìn về phía trước, vì con tàu cuộc đời vẫn tiếp tục lăn bánh, và những người xứng đáng sẽ bước vào cuộc đời ta vào đúng thời điểm.
Hãy sống hết mình, yêu thương chân thành, nhưng cũng hãy học cách chấp nhận khi một ai đó chọn rời đi. Không có ai ở lại mãi mãi, nhưng điều đó không có nghĩa là ta đơn độc. Chỉ cần ta vẫn tiếp tục hành trình, vẫn mở lòng với những điều tốt đẹp phía trước, ta sẽ luôn tìm thấy những người đồng hành thực sự – những người sẽ ở bên ta không vì bất kỳ lý do gì, mà chỉ vì họ thật sự muốn cùng ta đi đến cuối con đường.

Vài lời ngày 22 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/ixbQfC4DCCU
Lễ kính Lập Tông Tòa Thánh Phêrô - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/iEFR8XRzy4A
6 bài suy niệm Lễ Lập tông tòa Thánh Phêrô – Lm. Anmai, CSsR
https://mehangcuugiup.tv/6-bai-suy-niem-le-lap-tong-toa-thanh-phero-lm-anmai-cssr/

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 23, 2025, 2:26:48 AMFeb 23
to Alphonse Family (AF)

Vài lời ngày 23 tháng 2

KHÔNG CÓ GÌ LÀ MIỄN PHÍ – MUỐN TRƯỞNG THÀNH PHẢI CHỊU ĐỰNG ÁP LỰC

Trên đời này, không có gì là miễn phí. Mỗi thứ ta đạt được đều có một cái giá phải trả, dù sớm hay muộn, dù ít hay nhiều. Muốn có tri thức, phải đánh đổi bằng những ngày tháng học hỏi miệt mài. Muốn thành công, phải chịu áp lực của thất bại, của sự cố gắng không ngừng nghỉ. Muốn trưởng thành, phải trải qua những lần vấp ngã, những đêm dài tự hỏi bản thân liệu có thể tiếp tục hay không. Không ai có thể khôn ngoan mà không từng chịu đựng áp lực, không từng rơi vào những khoảnh khắc bế tắc đến tận cùng.

Cuộc sống là một chuỗi những bài học, mà mỗi bài học đều được đánh đổi bằng thời gian, công sức và thậm chí là nước mắt. Khi còn trẻ, ta mong muốn mọi thứ đến với mình một cách dễ dàng. Ta ao ước có thể thành công mà không cần trải qua gian khổ, muốn có kiến thức mà không phải học tập vất vả, muốn được người khác yêu quý mà không cần phải thay đổi bản thân. Nhưng thực tế không bao giờ vận hành theo cách đó. Không có tri thức nào đến một cách tự nhiên, không có sự vững vàng nào được xây dựng mà không qua thử thách. Người càng khôn ngoan bao nhiêu thì càng từng trải qua nhiều áp lực bấy nhiêu.

Có những ngày, ta cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình. Công việc không thuận lợi, những cố gắng dường như vô nghĩa, những người xung quanh không hiểu được nỗi lòng của ta. Nhưng chính những ngày tháng ấy là nền tảng cho sự trưởng thành. Mỗi áp lực mà ta chịu đựng hôm nay chính là viên gạch xây nên bản lĩnh của ta ngày mai. Không ai bước lên đỉnh cao mà chưa từng trải qua những con đường đầy chông gai. Mọi thành công đều có một cái giá, và cái giá đó chính là sự kiên trì, là sự chịu đựng những áp lực không ai nhìn thấy.

Chúng ta có thể ghen tị với những người giàu có, những người giỏi giang, những người dường như có tất cả trong tay. Nhưng ta không thấy được những gì họ đã đánh đổi. Ta không thấy được những đêm không ngủ, những ngày chiến đấu với chính mình, những lần họ bị vùi dập bởi cuộc đời nhưng vẫn phải đứng dậy. Không ai sinh ra đã mạnh mẽ, không ai sinh ra đã có sẵn mọi thứ. Những người khôn ngoan nhất không phải là những người chưa từng sai lầm, mà là những người biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã, biết biến áp lực thành động lực, biết dùng khó khăn để rèn giũa chính mình.

Vậy nên, khi cuộc đời đặt ta vào những hoàn cảnh khắc nghiệt, đừng vội oán trách hay tìm cách trốn tránh. Hãy hiểu rằng mọi thứ đều có cái giá của nó. Nếu muốn mạnh mẽ, ta phải dám đối diện với đau khổ. Nếu muốn giỏi giang, ta phải chấp nhận những ngày tháng học hỏi đầy áp lực. Nếu muốn trưởng thành, ta phải chấp nhận những bài học khắc nghiệt nhất. Không có gì là miễn phí, nhưng nếu ta dám đánh đổi, dám chịu đựng và không bỏ cuộc, phần thưởng mà ta nhận lại sẽ là một phiên bản mạnh mẽ và kiên cường hơn của chính mình.

Vài lời ngày 23 tháng 2 - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/eslxqPBCXK0
LÒNG NHÂN TỪ VÀ THA THỨ: CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN SỰ HOÀN THIỆN NHƯ CHA TRÊN TRỜI - CN 7 TN-Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/epUad-d0Ohk
7 bài suy niệm Tin Mừng CN VII TN - Lm. Anmai, CSsR
https://mehangcuugiup.tv/7-bai-suy-niem-tin-mung-cn-vii-tn-lm-anmai-cssr/

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 23, 2025, 6:34:16 PMFeb 23
to Alphonse Family (AF)
RA KHƠI TỪ ĐÂU?

LỜI MỞ ĐẦU

Trong dòng lịch sử nhân loại, hình ảnh “ra khơi” luôn gợi lên bao nhiêu cung bậc cảm xúc và ý nghĩa sâu xa. Đó có thể là hành trình của những nhà hàng hải xa xưa, dám vượt qua đại dương mênh mông để khám phá những lục địa mới. Đó cũng có thể là hình ảnh của những ngư phủ thức dậy từ tờ mờ sáng, lên thuyền hướng về phía chân trời để mưu sinh. Và trong ý nghĩa biểu tượng, “ra khơi” còn phác họa một quá trình vượt qua sự an toàn quen thuộc của vùng đất cũ để tiến bước về phía trước, đón nhận những điều mới mẻ trong cuộc sống.

Đối với người Kitô hữu, từ “ra khơi” (Latinh: duc in altum) còn mang một sắc thái thiêng liêng đặc biệt. Nó gắn liền với lời mời gọi của Chúa Giêsu gửi đến các môn đệ năm xưa, và hiện vẫn vang vọng đến chúng ta ngày nay:

“Hãy chèo ra chỗ nước sâu và thả lưới” (Lc 5,4).

Lời mời ấy không chỉ nhắm tới việc đánh cá đơn thuần, mà còn là một biểu tượng cho sự vượt qua, can đảm dấn bước và dám “thả lưới” ở nơi mà lý trí con người có thể nghĩ rằng vô ích. Đó là một lời kêu gọi tiến vào sự mầu nhiệm, đối diện với những thách đố và để cho Thiên Chúa bày tỏ quyền năng của Ngài.

Thế nhưng, hành trình “ra khơi” ấy không phải lúc nào cũng dễ dàng. Chúng ta có thể tự hỏi: “Tôi phải bắt đầu từ đâu?” Hay: “Làm sao để biết lúc nào và cách thức nào để ra khơi?” Bởi lẽ, nếu đứng ở bờ biển, chỉ nghe tiếng sóng vỗ mà không dám bước xuống thuyền, chúng ta sẽ mãi quẩn quanh ở bến bờ an toàn. Trong khi đó, đại dương kia đầy những cơ hội, những thử thách, và cả những hứa hẹn về một “mẻ cá lạ lùng” mà Chúa dành sẵn cho ai biết vâng phục và tin tưởng.

Bài luận này – với độ dài và chiều sâu được đào sâu gấp bội – mong muốn mở ra một cái nhìn toàn diện hơn về ý nghĩađiểm xuất phát của việc “ra khơi.” Chúng ta sẽ đi qua những khía cạnh sau đây:

  1. Hình ảnh “ra khơi” trong Kinh Thánh và truyền thống Kitô giáo.
  2. “Ra khơi” trong đời sống hằng ngày: dám vượt qua vùng an toàn của bản thân.
  3. Chúng ta ra khơi từ đâu – những nền tảng cần thiết cả nhân bản lẫn thiêng liêng.
  4. Hành trang thiết yếu cho người muốn “ra khơi”.
  5. Các thử thách trên đại dương cuộc đời và đức tin.
  6. Thành quả và ý nghĩa sau cùng khi can đảm “ra khơi cùng Chúa”.

Qua đó, ước mong rằng mỗi người chúng ta, khi đọc xong, sẽ được khích lệ để tự hỏi: “Mình còn ngần ngại gì mà không ra khơi?” và “Làm thế nào để mình bắt đầu, để hành trình đời sống và đức tin của mình trở nên phong phú, vượt qua khỏi những giới hạn quen thuộc?”


I. HÌNH ẢNH “RA KHƠI” TRONG KINH THÁNH VÀ TRUYỀN THỐNG KITÔ GIÁO

1. Ra khơi trong Cựu Ước

Mặc dù hình ảnh cụ thể “ra khơi” không được đề cập nhiều trong Cựu Ước, song biểu tượng biển cả lại gắn liền với những câu chuyện nổi bật.

  • Trường hợp Biển Đỏ (Xh 14): Dân Israel, sau khi được Môsê dẫn ra khỏi ách nô lệ Ai Cập, phải đối diện với Biển Đỏ – một “đại dương” cản đường trốn thoát. Tại đây, Thiên Chúa tỏ uy quyền bằng cách rẽ biển, mở ra con đường khô ráo cho họ vượt qua. Ở khía cạnh biểu tượng, việc bước xuống làn nước cũng như “ra khơi” này đòi hỏi dân Chúa phải đặt niềm tin tuyệt đối.
  • Câu chuyện Giôna (Gn 1–2): Ngôn sứ Giôna cũng được Chúa gọi “ra khơi” – đi đến Ninivê, nhưng ông lại chạy trốn bằng cách lên tàu đi Tác-sít. Tại biển khơi, Giôna đã đối diện với bão tố như hình phạt cho sự lẩn trốn ý Chúa. Cuối cùng, chính trong lòng cá, ông nhận ra quyền nănglòng thương xót của Thiên Chúa, từ đó mới trở lại vâng phục.

Dù không nói đến “ra khơi” theo nghĩa đánh cá, nhưng qua những sự kiện này, biển đã đóng vai trò như một nơi thử thách, nơi con người buộc phải chọn tin cậy vào Thiên Chúa hoặc chạy trốn Ngài.

2. Ra khơi trong Tân Ước

Chính trong Tân Ước, hình ảnh “ra khơi” được nêu bật rõ nhất:

  • Câu chuyện Phêrô và các bạn chài (Lc 5,1-11): Họ đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì. Thế nhưng, chỉ một lời của Chúa Giêsu: “Hãy chèo ra chỗ nước sâu và thả lưới,” đã làm thay đổi toàn bộ cục diện. Một mẻ cá lạ lùng đã diễn ra. Đây được coi là hình mẫu cho lời gọi “duc in altum” – “hãy ra khơi” trong đời sống Kitô hữu.
  • Chúa Giêsu đi trên mặt nước (Mt 14,22-33; Mc 6,45-52; Ga 6,16-21): Khi các môn đệ đang lênh đênh giữa biển đêm, đối mặt với sóng gió, Chúa Giêsu xuất hiện và nói: “Hãy yên tâm, Thầy đây, đừng sợ!” Hành trình “ra khơi” nhiều lúc làm con người hoảng sợ, nhưng sự hiện diện của Chúa mang lại bình an.
  • Thánh Phêrô bước ra khỏi thuyền (Mt 14,28-31): Một chi tiết quan trọng là Phêrô, khi nhìn thấy Chúa đi trên mặt nước, cũng muốn bước xuống thuyền để đi về phía Ngài. Ban đầu ông đi được, nhưng vì sợ nên bắt đầu chìm. Chúa kéo ông lên và hỏi: “Người đâu mà kém tin vậy!” – Một bài học sống động: ra khơi luôn đòi hỏi niềm tin, và chỉ khi đặt mắt nhìn vào Chúa, ta mới giữ vững được bước chân.

3. Truyền thống “Duc in Altum” của Giáo Hội

  • Thánh Gioan Phaolô II trong Tông thư “Novo Millennio Ineunte” đã nhấn mạnh lời mời gọi “Duc in altum” dành cho Giáo Hội trong thiên niên kỷ mới. Ngài kêu gọi mỗi Kitô hữu đừng sợ trước những thách thức của thời đại, hãy tiến ra biển cả để sống và loan báo Tin Mừng.
  • Nhiều vị thánh đã hiện thực hóa lời gọi “ra khơi” này bằng cuộc đời truyền giáo như Thánh Phanxicô Xaviê, Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu (dù ở trong tu viện kín nhưng tâm hồn “ra khơi” đến tận chân trời truyền giáo), Thánh Têrêxa Calcutta (Mẹ Teresa) dấn thân giữa “đại dương” của nghèo khổ…

Tóm lại, “ra khơi” trong Kinh Thánh và truyền thống Kitô giáo luôn gắn liền với việc tháo gỡ sợ hãi, phó thácdấn bước theo lời mời gọi của Thiên Chúa. Nó là một hành động niềm tin vượt qua ranh giới hiểu biết và kinh nghiệm thường ngày của con người.


II. “RA KHƠI” TRONG ĐỜI SỐNG THƯỜNG NHẬT: DÁM VƯỢT QUA VÙNG AN TOÀN

1. Khái niệm “vùng an toàn”

“Vùng an toàn” (comfort zone) là nơi mà con người cảm thấy thoải mái, quen thuộc, ít rủi ro. Đó có thể là công việc hiện tại, thói quen hàng ngày, hay một nếp sống khiến ta không muốn thay đổi.

  • Mặt tích cực: Vùng an toàn giúp ta ổn định, đỡ áp lực, có thể tập trung vào những công việc thường ngày.
  • Mặt tiêu cực: Nếu ở mãi trong vùng an toàn, chúng ta dậm chân tại chỗ, không phát triển thêm, bỏ lỡ những cơ hội lớn để trưởng thành và bứt phá.

2. Cú hích để “ra khơi” trong đời thường

  • Khát khao khám phá, học hỏi: Như người thủy thủ khao khát nhìn thấy chân trời mới, chúng ta có thể muốn mở rộng vốn hiểu biết, học kỹ năng mới hoặc thử sức ở một lĩnh vực chưa từng trải nghiệm.
  • Nhu cầu thay đổi, tìm hướng đi mới: Có những người đã quá chán nản với lối sống cũ, công việc cũ. “Ra khơi” ở đây đồng nghĩa với việc bước sang một trang mới trong cuộc đời: đổi việc, chuyển nơi sống, thậm chí thay đổi góc nhìn về một mối quan hệ.
  • Ước muốn phục vụ và dấn thân: Một số người muốn “ra khơi” bằng cách tham gia các hoạt động thiện nguyện, truyền giáo, hay lập các dự án cộng đồng. Đó là hướng ra khơi đi vào cuộc sống của người nghèo, người bị gạt ra bên lề.

3. Tâm lý sợ hãi – rào cản lớn nhất

Khi nghĩ tới chuyện “ra khơi,” chúng ta dễ bị chi phối bởi nỗi sợ: sợ thất bại, sợ mất mát, sợ phán xét từ người khác, sợ chính mình không đủ năng lực.

  • Sợ thất bại: Như Phêrô nói, “Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả!” (Lc 5,5). Chúng ta cũng nhiều lần đã “vất vả suốt đêm” rồi, và kết quả chẳng được gì, nên bây giờ ngại thử lại.
  • Sợ thay đổi: Thay đổi đồng nghĩa với việc phải học lại, phải thích nghi, chịu áp lực. Nhiều người “thỏa hiệp” với hiện trạng, chấp nhận một cuộc sống tẻ nhạt nhưng an toàn, thay vì bước vào cơn sóng gió.
  • Sợ mất sự ủng hộ: Đôi khi, ta e ngại rằng người thân, bạn bè sẽ không đồng tình hoặc cười chê khi mình quyết định “ra khơi.”

Dẫu vậy, chính những nỗi sợ này lại là động lực để ta kết nối với Chúa, để nhận ra rằng mình yếu đuốicần ơn thánh, cần cộng đoàn, cần sự đồng hành.


III. CHÚNG TA RA KHƠI TỪ ĐÂU? – NHỮNG NỀN TẢNG CẦN THIẾT

1. Bắt đầu từ sự Nhận Biết Mình

Không ai có thể ra khơi mà không hiểu rõ con tàu mình lái. Con tàu ở đây là bản thân, với những giới hạn, tài năng, ước mơ và cả những vết thương.

  • Khiêm nhường nhìn nhận giới hạn: Ta không phải là siêu nhân, do đó cần đánh giá khách quan: “Tôi có thể đi bao xa? Tôi cần học hỏi và chuẩn bị gì thêm?”
  • Khám phá ước mơ sâu thẳm: Trong tim mỗi người đều có những khát khao tốt lành, những “tiếng gọi” thầm kín. Đôi khi, do bận rộn, ta quên lãng ước mơ ấy. Muốn ra khơi, hãy lắng nghe tiếng nói bên trong.

2. Khởi đầu từ Lòng Tin và Lời Chúa

Đối với Kitô hữu, Lời Chúa chính là la bàn, là ngọn hải đăng soi đường. Câu nói của Phêrô: “Dựa vào Lời Thầy, con thả lưới” (Lc 5,5) cho thấy bí quyết cốt lõi để có một “mẻ cá lạ lùng.”

  • Cầu nguyện và suy niệm Lời Chúa mỗi ngày giúp chúng ta biện phân: Chúa muốn tôi ra khơi ở lĩnh vực nào? Ra khơi lúc này đã thích hợp chưa?
  • Tin tưởng vào sự quan phòng: Biển cả mênh mông và nguy hiểm, nhưng Thiên Chúa mạnh hơn sóng gió. Nếu Ngài cho phép ta “ra khơi,” ắt Ngài sẽ đồng hành.

3. Từ cộng đoàn và sự đồng hành

Ra khơi một mình dễ gặp rủi ro lớn. Chúa Giêsu đã huấn luyện các tông đồ từng người, nhưng luôn mời gọi họ cùng nhau dấn thân. Giáo Hội cũng là con thuyền rộng lớn đưa tất cả chúng ta vượt biển đời.

  • Tìm linh hướng, người hướng dẫn thiêng liêng: Một linh mục, tu sĩ, hay người có kinh nghiệm trong đời sống đức tin có thể giúp ta nhận ra dấu chỉ Chúa muốn.
  • Tham gia các nhóm, hội đoàn: Điều này tạo nên môi trường nâng đỡ, nơi ta được học hỏi, chia sẻ niềm vui và lo lắng, rút kinh nghiệm từ những ai đã từng “ra khơi” trước mình.

4. Từ sự vâng lời và phó thác

Đôi khi, “ra khơi” bắt đầu từ việc đón nhận lời mời của Chúa hoặc của Giáo Hội, dù ta còn do dự. Phêrô đã dám nói: “Vâng, con sẽ thả lưới” dù ông từng thất bại.

  • Vâng phục trong đức tin: Nhiều người lo ngại mình chưa sẵn sàng, nhưng Chúa cần sự vâng phục hơn là sự hoàn hảo. Vì chỉ khi vâng phục, ta mới để Chúa hành động.
  • Quyết định dựa trên ý Chúa: Đây là cốt lõi: thay vì hỏi “Tôi muốn làm gì?”, ta đặt câu hỏi “Chúa muốn tôi làm gì?” – Đây chính là điểm xuất phát đưa ta đến những vùng nước sâu mà chính ta cũng không ngờ.

IV. HÀNH TRANG RA KHƠI: NHỮNG “DỤNG CỤ” CẦN THIẾT CHO CHUYẾN ĐI

1. Đức Tin, Đức Cậy, Đức Mến

  • Đức tin: Là nền tảng giúp ta bước đi trong bóng tối, tin rằng Chúa đang dẫn dắt dù ta không thấy rõ toàn cảnh.
  • Đức cậy: Giúp ta vững lòng trước nghịch cảnh, không tuyệt vọng khi sóng gió ập tới. Nhờ đức cậy, ta chờ đợi “bình minh” sẽ tới sau đêm dài.
  • Đức mến: Nếu “ra khơi” chỉ để tìm danh, tìm lợi cho bản thân, ta dễ thất bại. Đức mến hướng chúng ta tới tha nhân, xem việc ra khơi là đóng góp, là phục vụ, là làm sáng danh Chúa.

2. Kiến thức và Kỹ năng

  • Hiểu biết về chuyên môn: Nếu ra khơi trong lĩnh vực công việc, ta cần trau dồi kiến thức, kỹ năng. Nếu ra khơi trong lĩnh vực tông đồ, ta cũng phải học Lời Chúa, giáo lý, lịch sử Giáo Hội...
  • Kỹ năng sống: Giao tiếp, quản lý thời gian, làm việc nhóm, tư duy sáng tạo... là những “mái chèo” giúp ta lèo lái con thuyền cuộc đời.
  • Kỹ năng thiêng liêng: Cầu nguyện, tĩnh tâm, sám hối, lãnh nhận bí tích... là những “bộ lưới” giúp ta đón nhận ơn sủng Chúa trong hành trình.

3. Sức khỏe thể lý và tinh thần

  • Sức khỏe thể chất: Đại dương đòi hỏi sức mạnh để đối đầu với sóng gió. Dù “ra khơi” về mặt tinh thần hay thực tế, một cơ thể khỏe mạnh là lợi thế lớn.
  • Tâm lý vững vàng: Biển đời nhiều áp lực, căng thẳng. Chúng ta cần học cách quản trị cảm xúc, giải tỏa stress, tránh suy sụp khi gặp biến cố không như ý.

4. Tính kỷ luật và kiên trì

  • Kỷ luật: Giúp ta theo đuổi mục tiêu lâu dài, không bỏ dở giữa chừng.
  • Kiên trì: Khi sóng nổi, gió thổi, ta có thể chùn bước. Nhưng chính kiên trì trong ơn Chúa giúp ta không quay về trước khi đạt bến bờ.

V. CÁC THỬ THÁCH TRÊN “ĐẠI DƯƠNG” CUỘC ĐỜI VÀ ĐỨC TIN

1. Sóng gió và bão táp: Thực tế khắc nghiệt

Dù khởi hành với nhiệt huyết, ai cũng sẽ gặp những đợt sóng gió:

  • Thất bại ban đầu: Như Phêrô từng “không bắt được gì,” ta cũng có thể trải qua nhiều nỗ lực vô ích.
  • Sự phản đối từ xung quanh: Gia đình, bạn bè, xã hội đôi khi không ủng hộ, chê cười hoặc cản trở.
  • Khó khăn về tài chính, nguồn lực: Chuyến đi nào cũng cần chi phí, vật chất. Thiếu thốn có thể khiến ta nao núng.

2. Cám dỗ quay lại bờ cũ

Trong hành trình ra khơi, không ít lần chúng ta muốn quay lui:

  • Cảm giác an toàn của bờ cũ: Bến đỗ quen thuộc cho ta ảo tưởng rằng ít nhất ở đó ta không gặp sóng to gió lớn.
  • Sự thiếu kiên nhẫn: Con người ngày nay quen với kết quả nhanh, khi không thấy “mẻ cá” ngay, ta dễ bỏ cuộc.
  • Nỗi nhớ sự ổn định: Cuộc sống trên “biển khơi” đòi hỏi liên tục thích nghi, ta có thể “mệt mỏi” và thèm về lại chỗ cũ, dù biết chỗ đó chẳng còn gì mới.

3. Thử thách nội tâm: Hoài nghi và ngã lòng

  • Hoài nghi chính mình: “Tôi có thật sự được kêu gọi không? Tôi có đủ khả năng không?”
  • Hoài nghi Thiên Chúa: “Tại sao Ngài để tôi cô đơn thế này? Tại sao tôi cầu nguyện hoài vẫn không thấy thay đổi?”
  • Ngã lòng và trầm cảm: Có người rơi vào trạng thái bế tắc, cảm giác mình làm gì cũng vô dụng, dẫn đến stress, trầm cảm.

4. Cơn bão “tự mãn” và “kiêu ngạo”

Không chỉ có sóng gió tiêu cực, mà đôi khi thành công cũng là một thử thách ngầm.

  • Khi mẻ cá bội thu, ta dễ quên mất Đấng đã ban ơn. Tự mãn, kiêu ngạo, nghĩ rằng đó hoàn toàn do tài năng của ta.
  • Điều này nguy hiểm vì nó làm ta mất khiêm nhường, dần xa rời nguồn ân sủng.

VI. THÀNH QUẢ VÀ Ý NGHĨA CUỐI CÙNG KHI RA KHƠI CÙNG CHÚA

1. Mẻ cá lạ lùng: Hồng ân bất ngờ

Câu chuyện Phêrô cho thấy: khi tin tưởng và vâng phục, kết quả đôi lúc vượt quá mọi mong đợi.

  • Không phải lúc nào mẻ cá cũng đến sớm, nhưng Chúa không bao giờ thất hứa.
  • Mẻ cá ấy có thể không phải là tiền bạc, nhưng là niềm vui, sự bình an, một trái tim được biến đổi, hay một công việc sinh ích cho cộng đồng.

2. Khám phá bản thân và trưởng thành

Hành trình “ra khơi” giúp ta:

  • Phát hiện năng lực tiềm ẩn: Qua thử thách, ta nhận ra sức bền, sự sáng tạo và can đảm của mình.
  • Rèn luyện đức tính: Kiên trì, nhẫn nại, đối nhân xử thế tốt hơn.
  • Trở nên chứng nhân: Câu chuyện cá nhân ta có thể truyền cảm hứng cho người khác dám “ra khơi.”

3. Sự đổi mới trong tương quan với Chúa

  • “Ra khơi” với Chúa càng làm ta thân thiết với Ngài. Bởi lẽ, chính trên biển cả bão tố, ta học cách cầu nguyện khẩn thiết, bám vào Chúa như chiếc phao cứu sinh.
  • Nhờ vậy, mối tương quan trở nên sâu sắc: Ta không còn chỉ “biết về” Chúa, mà trải nghiệm sự hiện diện quyền năng và đầy yêu thương của Ngài.

4. Góp phần xây dựng Nước Trời

Khi người tín hữu can đảm ra khơi, họ:

  • Mang Tin Mừng đến những “vùng biển” chưa được rao giảng, hoặc những môi trường còn “hững hờ” với đức tin.
  • Phục vụ những người nghèo khổ, bất hạnh, xa lạ. Từ đó, làm lớn mạnh tình yêu và công bằng xã hội.
  • Xây dựng cộng đoàn: Một tâm hồn “ra khơi” sẽ đóng góp vào Giáo Hội bằng nhiệt huyết, kinh nghiệm, sẵn sàng trở nên muối men trong lòng thế giới.

VII. GỢI Ý CỤ THỂ ĐỂ DÁM “RA KHƠI”

1. Dành thời gian cầu nguyện, tĩnh tâm

  • Mỗi ngày hãy dành ít phút lặng lẽ, đối thoại với Chúa, xin ơn soi sáng về hướng đi.
  • Tham gia tĩnh tâm, linh thao để nghe rõ tiếng Chúa hơn.

2. Dấn thân phục vụ, nhỏ bé nhưng kiên trì

  • Bắt đầu bằng những hành động nhỏ: Giúp đỡ một người xung quanh, tham gia một nhóm thiện nguyện, đọc sách thiêng liêng…
  • Chính trong các việc nhỏ, ta sẽ thấy “mẻ cá” ân sủng và dần dần mở rộng được chân trời của mình.

3. Tìm người đồng hành, đừng một mình

  • Tâm sự với linh hướng hoặc những anh chị có kinh nghiệm sống đức tin.
  • Tham gia hội đoàn, nhóm cầu nguyện, hoặc các tổ chức tông đồ giáo dân.

4. Học hỏi và rèn luyện không ngừng

  • Đọc sách, tham gia khóa học về thần học, giáo lý, kỹ năng sống để tự trang bị “nhiên liệu” và “bản đồ” cho hành trình.
  • Cập nhật kiến thức xã hội, văn hóa, khoa học, để “ra khơi” không lạc lõng với thời đại.

5. Xác định mục tiêu và kiên trì theo đuổi

  • Đặt ra mục tiêu rõ ràng: Tôi muốn “ra khơi” trong lĩnh vực nào (làm kinh tế, học thuật, tu trì, truyền giáo...)? Trong thời gian bao lâu?
  • Lập kế hoạch cụ thể, sẵn sàng linh hoạt khi Chúa dắt ta đến những con đường khác.

VIII. KẾT LUẬN: HÃY CAN ĐẢM “RA KHƠI” VÀ TIN TƯỞNG

“Ra khơi” luôn là một hình ảnh vừa đẹp đẽ, vừa đầy thách đố. Đẹp vì đó là lúc chúng ta dám vượt qua chính mình để đi tới những chân trời bao la của cuộc sống và của ơn gọi. Thách đố vì biển cả không yên ả, đòi hỏi chúng ta trả giá bằng sự cố gắng, lòng dũng cảm và cả niềm tin sâu xa vào Thiên Chúa.

Thế nhưng, Chúa Giêsu – Đấng mời gọi các môn đệ “chèo ra chỗ nước sâu” – không phải là một “hải trưởng” đứng ngoài quan sát, mà chính Ngài cùng đi với chúng ta. Ngài từng tuyên bố:

“Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).

Dù trong cuộc sống thường nhật, hay trong đời sống thiêng liêng, nếu chúng ta bắt đầu từ niềm tin, từ Lời Chúa, và từ sự đồng hành của cộng đoàn, chắc chắn chúng ta sẽ tìm thấy điểm tựa. Có thể, chúng ta sẽ gặp mưa bão, đôi lần vấp ngã, hay phải rơi vào sự tăm tối. Nhưng qua tất cả, người tin Chúa luôn xác tín rằng Chúa đã nhìn thấy và chuẩn bị sẵn mẻ cá lạ lùng cho những ai dám dựa vào Lời Ngài.

“Ra khơi từ đâu?” – Từ tâm hồn khiêm nhườngquyết tâm phó thác vào Chúa. Từ việc biết mìnhbiết Chúa, từ tình liên đới với cộng đoànlòng nhiệt thành đối với sứ mạng Tin Mừng. Từ đó, hành trình “ra khơi” sẽ không còn đơn độc hay vô hướng, mà trở thành cuộc phiêu lưu thiêng liêng tuyệt vời, đưa chúng ta đến sự trưởng thành toàn diện, đồng thời góp phần xây dựng Nước Trời ngay trong thế giới này.

Nguyện chúc mỗi chúng ta, sau khi chiêm nghiệm những lời này, có thêm dũng khítâm hồn thanh thoát để đáp lại tiếng mời gọi của Chúa Giêsu:

“Hãy chèo ra chỗ nước sâu và thả lưới…”

Và mong rằng, khi đã can đảm ra khơi, chúng ta sẽ được trao tặng mẻ cá dồi dào của niềm vui, bình an và ơn cứu độ. Đừng sợ! Chúa đang ở trên thuyền với chúng ta, chờ đợi chúng ta chủ động nâng buồm, nắm lái và tiến tới.

Lm. Anmai, CSsR


LÀM SAO ĐỂ GIỜ GIÁO LÝ KHÔNG KHÔ CỨNG?

Trong hành trình đức tin của người Kitô hữu, giáo lý đóng vai trò vô cùng quan trọng. Đó không chỉ là một bộ môn học tập nhằm giúp tín hữu hiểu biết về Thiên Chúa, Giáo Hội, và các giáo huấn Kinh Thánh, mà còn là một phương tiện giúp người tín hữu sống đức tin cách trọn vẹn hơn. Một người có thể đọc Kinh Thánh, đi lễ, tham gia các sinh hoạt tôn giáo, nhưng nếu không có nền tảng giáo lý vững chắc, họ dễ dàng rơi vào tình trạng đức tin hời hợt, không hiểu được ý nghĩa thực sự của những điều mình tin và thực hành.

Tuy nhiên, thực tế cho thấy rằng nhiều lớp giáo lý ngày nay đang trở nên nhàm chán, khô cứng và thiếu sức sống. Học viên, đặc biệt là giới trẻ, thường xem giờ giáo lý như một nghĩa vụ hơn là một niềm vui. Nhiều em đến lớp với tâm lý "học cho xong", hoặc tệ hơn, coi đây là một khoảng thời gian dài lê thê mà các em buộc phải trải qua trước khi được Xưng Tội Rước Lễ Lần Đầu hay lãnh nhận Bí tích Thêm Sức.

Điều này đặt ra một câu hỏi lớn: Làm sao để giờ giáo lý không còn khô khan mà trở thành một trải nghiệm sống động, giúp học viên không chỉ học mà còn yêu mến Chúa nhiều hơn?

Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần đi sâu vào các nguyên nhân khiến giờ giáo lý trở nên khô cứng, đồng thời đề xuất những giải pháp sáng tạo và hiệu quả giúp giáo lý viên giảng dạy một cách hấp dẫn hơn.

I. NGUYÊN NHÂN KHIẾN GIỜ GIÁO LÝ TRỞ NÊN KHÔ KHAN

Để thay đổi một vấn đề, trước hết chúng ta cần hiểu tại sao nó tồn tại. Có rất nhiều lý do khiến giờ giáo lý trở nên khô cứng, trong đó có những nguyên nhân sau:

1. Phương pháp giảng dạy truyền thống, đơn điệu

Một trong những nguyên nhân chính khiến học viên không thích học giáo lý là vì cách giảng dạy quá khô khan. Nhiều giáo lý viên vẫn áp dụng lối dạy thuộc lòng và lặp lại, chỉ đơn thuần truyền tải kiến thức mà không có sự sáng tạo hay tương tác.

👉 Vấn đề:

Học viên chỉ tiếp thu giáo lý một cách thụ động: giáo lý viên giảng, học viên nghe và ghi chép, không có sự tham gia tích cực.

Những bài học về các mầu nhiệm đức tin thường được giảng theo kiểu học thuộc lòng định nghĩa, thay vì khám phá cách sống động.

Nội dung giảng dạy thường xa rời thực tế, không giúp người học thấy được sự liên quan giữa giáo lý và đời sống hằng ngày.

2. Giáo trình cứng nhắc, thiếu sinh động

Một số sách giáo lý được biên soạn theo cách truyền thống, chủ yếu trình bày giáo huấn bằng văn bản mà không có hình ảnh, ví dụ thực tế hoặc tình huống thực hành. Điều này khiến bài học trở nên khó tiếp cận, đặc biệt là với trẻ em và giới trẻ.

👉 Vấn đề:

Thiếu các hình thức minh họa trực quan như hình ảnh, video, sơ đồ tư duy.

Nội dung đôi khi quá hàn lâm, không dễ tiếp thu đối với học viên trẻ.

Không có những câu chuyện hấp dẫn để lôi cuốn người học.

3. Giáo lý viên thiếu kỹ năng sư phạm và nhiệt huyết

Một giáo lý viên không chỉ cần có kiến thức giáo lý vững vàng, mà còn phải có kỹ năng truyền đạt, biết cách làm cho bài giảng trở nên hấp dẫn và dễ hiểu. Nhưng thực tế, không phải giáo lý viên nào cũng có khả năng này.

👉 Vấn đề:

Một số giáo lý viên chưa được đào tạo bài bản về phương pháp giảng dạy.

Một số người chỉ xem việc dạy giáo lý như một trách nhiệm, chứ không phải một sứ mạng.

Nếu giáo lý viên không thể hiện sự hứng thú và đam mê, học viên cũng sẽ cảm thấy nhàm chán.

4. Thiếu sự kết nối giữa giáo lý và đời sống thực tế

Một trong những sai lầm lớn nhất trong việc dạy giáo lý là dạy giáo lý như một lý thuyết thuần túy, mà không giúp học viên nhận ra giáo lý có ý nghĩa gì trong cuộc sống của họ.

👉 Vấn đề:

Nếu chỉ nói về "tội lỗi", "công chính", "Bí tích" mà không liên hệ với thực tế, học viên sẽ thấy giáo lý rất xa lạ.

Học viên sẽ dễ rơi vào tình trạng học giáo lý chỉ để vượt qua kỳ kiểm tra, chứ không thực sự áp dụng vào cuộc sống.

II. CÁCH LÀM CHO GIỜ GIÁO LÝ TRỞ NÊN HẤP DẪN

Để thay đổi thực trạng trên, giáo lý viên cần đổi mới phương pháp giảng dạy, giúp giờ giáo lý trở nên sống động, hấp dẫn và gắn kết với thực tế hơn. Dưới đây là một số cách làm hiệu quả:

1. Sử dụng phương pháp giảng dạy sinh động

Một số phương pháp có thể giúp làm mới giờ giáo lý:

✅ Kể chuyện Kinh Thánh theo cách sinh động: Dùng giọng kể, cử chỉ, hình ảnh để làm cho câu chuyện hấp dẫn hơn.
✅ Học qua trò chơi: Sử dụng trò chơi giáo lý, đố vui để giúp học viên nhớ bài tốt hơn.
✅ Học qua hình ảnh, video: Chiếu phim ngắn về các vị thánh, câu chuyện Kinh Thánh để giúp học viên dễ hình dung.
✅ Diễn kịch giáo lý: Học viên đóng vai nhân vật trong Kinh Thánh để trải nghiệm thực tế bài học.

2. Kết nối giáo lý với đời sống hằng ngày

Học viên sẽ thích học giáo lý hơn nếu thấy rằng giáo lý có liên quan đến cuộc sống của họ.

Ví dụ:

Khi dạy về Bác ái, hãy kể câu chuyện về một người vô gia cư cần giúp đỡ.

Khi dạy về Tha thứ, hãy hỏi học viên về một lần họ bị tổn thương và cách họ xử lý.

Khi dạy về Cầu nguyện, hãy hướng dẫn học viên viết một lời cầu nguyện cho cha mẹ, thầy cô, bạn bè.

3. Tạo không khí vui tươi, thân thiện

✅ Khuyến khích học viên đặt câu hỏi và thảo luận.
✅ Tổ chức hoạt động nhóm để học viên tương tác với nhau.
✅ Không tạo áp lực thi cử, mà tập trung vào việc giúp học viên yêu thích đức tin.

4. Tổ chức các hoạt động thực tế ngoài lớp học

✅ Thăm trại trẻ mồ côi, nhà dưỡng lão để thực hành bác ái.
✅ Tham dự các buổi cầu nguyện chung, tĩnh tâm.
✅ Tổ chức các buổi dã ngoại, cắm trại để học giáo lý trong môi trường thoải mái hơn.

Giờ giáo lý không chỉ là một lớp học, mà là một hành trình khám phá đức tin và gặp gỡ Thiên Chúa. Nếu giáo lý viên biết cách giảng dạy một cách sáng tạo, nhiệt huyết, và gắn kết với đời sống, thì giờ giáo lý sẽ trở thành một trải nghiệm đầy hứng khởi, giúp học viên không chỉ biết Chúa mà còn yêu mến Chúa và sống đức tin cách trọn vẹn hơn.

💡 Hãy dạy bằng cả trái tim – vì giáo lý không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà còn là truyền lửa đức tin! 🔥

Lm. Anmai, CSsR

CÓ BẮT BUỘC PHẢI ĐẤM NGỰC KHI ĐỌC KINH THÚ NHẬN ĐẾN CÂU “LỖI TẠI TÔI, LỖI TẠI TÔI…” TRONG THÁNH LỄ KHÔNG?

Thánh lễ Công giáo là nguồn mạch và đỉnh cao của đời sống Kitô hữu. Trong mỗi Thánh lễ, người tín hữu không chỉ tham dự bằng tâm trí, mà còn bằng cả con tim, bằng thân thể, và bằng những cử chỉ phụng vụ thể hiện niềm tin và tâm tình thờ phượng. Một trong những phần quan trọng của Thánh lễ là Kinh Thú Nhận, nơi mỗi người tự vấn lương tâm, nhận ra những lỗi lầm của mình và xin Chúa thứ tha.

Khi đọc đến câu “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng”, nhiều người có thói quen đấm ngực – một hành động nhỏ nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Nhưng liệu việc này có phải là bắt buộc không? Nếu không đấm ngực, Thánh lễ của chúng ta có mất đi sự sốt sắng không? Nếu đấm ngực mà không có lòng sám hối thực sự, thì hành động ấy có còn ý nghĩa không?

Để trả lời những câu hỏi này, chúng ta sẽ đi sâu vào ý nghĩa của cử chỉ đấm ngực trong Kinh Thánh, truyền thống phụng vụ, giáo lý Công giáo, và đời sống thiêng liêng của người tín hữu.

I. Ý NGHĨA CỦA CỬ CHỈ ĐẤM NGỰC TRONG TRUYỀN THỐNG KITÔ GIÁO

Trong đời sống con người, cử chỉ luôn đi đôi với tâm tình. Một cái cúi đầu có thể biểu lộ sự tôn kính, một cái nắm tay có thể truyền tải sự an ủi, một cái ôm có thể nói lên tình yêu thương. Tương tự, trong đời sống đức tin, những cử chỉ phụng vụ không chỉ là hình thức bên ngoài mà còn giúp chúng ta thể hiện đức tin một cách cụ thể.

1. Đấm ngực trong Kinh Thánh

Cử chỉ đấm ngực không phải là một phong tục do Giáo Hội đặt ra, mà đã xuất hiện từ thời Cựu Ước và đặc biệt được nhấn mạnh trong Tân Ước.

Trong dụ ngôn về người thu thuế và người Pha-ri-siêu (Lc 18, 9-14), Chúa Giêsu đã đưa ra hình ảnh đối lập giữa hai con người:

Người Pha-ri-siêu ngạo nghễ đứng cầu nguyện, khoe khoang về những điều tốt đẹp mình đã làm.

Người thu thuế thì đấm ngực, không dám ngước nhìn lên trời, và chỉ thưa: “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!”

Chúa Giêsu khẳng định rằng chính người thu thuế ấy – với tâm tình sám hối và cử chỉ đấm ngực – mới là người được Thiên Chúa thứ tha và công chính hóa.

Tại sao lại là đấm ngực? Vì theo quan niệm Do Thái, trái tim là nơi khởi nguồn của mọi tư tưởng, ý định, và hành động. Khi con người phạm tội, tội lỗi xuất phát từ tâm hồn, từ chính trái tim. Đấm ngực chính là cách con người “đánh vào lòng mình”, như một hành động diễn tả sự thống hối, một lời nhắc nhở rằng chính nơi này – trái tim mình – đã gây nên những lỗi lầm.

2. Truyền thống phụng vụ của Giáo Hội Công giáo

Trong suốt lịch sử Giáo Hội, cử chỉ đấm ngực đã trở thành một phần của các nghi thức thống hối. Trong phụng vụ cổ truyền, khi đọc đến “Mea culpa, mea culpa, mea maxima culpa” (Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng), các tín hữu không chỉ đấm ngực một lần, mà ba lần, như một dấu chỉ nhấn mạnh đến ba cấp độ sám hối:

Nhận ra lỗi lầm của mình.

Cảm thấy ăn năn vì những lỗi ấy.

Quyết tâm hoán cải và thay đổi.

Mặc dù trong Sách Lễ Rôma hiện đại, Giáo Hội không bắt buộc phải đấm ngực, nhưng cử chỉ này vẫn được khuyến khích mạnh mẽ, vì nó giúp tín hữu ý thức rõ hơn về sự yếu đuối của mình trước Thiên Chúa.

II. CÓ BẮT BUỘC PHẢI ĐẤM NGỰC KHI ĐỌC KINH THÚ NHẬN KHÔNG?

Theo Quy chế Tổng Quát Sách Lễ Rôma (GIRM – General Instruction of the Roman Missal), cử chỉ đấm ngực khi đọc Kinh Thú Nhận không phải là một quy tắc bắt buộc. Tuy nhiên, nó được khuyến khích như một cách để mỗi tín hữu thể hiện lòng sám hối cách cụ thể hơn.

Điều này có nghĩa là:

Ai không làm cử chỉ này vẫn có thể tham dự Thánh lễ hợp lệ.

Ai làm cử chỉ này sẽ được lợi ích thiêng liêng hơn, nếu làm với tâm tình sám hối chân thành.

Tuy nhiên, chúng ta cũng cần lưu ý:

 Nếu chỉ đấm ngực theo thói quen, mà không có lòng ăn năn thật sự, thì cử chỉ này chỉ còn là hình thức bên ngoài.

 Nếu ai đó không thể đấm ngực do vấn đề sức khỏe hoặc lý do cá nhân, thì điều quan trọng hơn là họ có ý thức về tội lỗi của mình hay không.

III. LÀM SAO ĐỂ SỐNG TRỌN VẸN TINH THẦN SÁM HỐI?

Việc đấm ngực chỉ là một cử chỉ nhỏ, nhưng tinh thần sám hối không thể chỉ giới hạn trong một khoảnh khắc của Thánh lễ. Nếu thực sự muốn hoán cải, chúng ta cần:

1. Xét mình mỗi ngày

Mỗi tối trước khi ngủ, hãy dành ít phút nhìn lại ngày sống: Tôi đã làm gì sai? Tôi đã thiếu sót điều gì? Tôi có lỗi với ai không?

2. Tham dự Bí tích Hòa Giải thường xuyên

Nếu thực sự muốn trở nên trong sạch trước mặt Chúa, chúng ta không thể chỉ xin lỗi bằng lời nói, mà cần lãnh nhận Bí tích Hòa Giải để được ơn tha thứ.

3. Hoán cải bằng hành động cụ thể

Nếu đã biết lỗi lầm của mình, hãy sửa đổi. Nếu đã phạm lỗi với ai, hãy xin lỗi họ. Nếu đã lỡ làm điều xấu, hãy làm việc lành để bù đắp.

KẾT LUẬN

Cử chỉ đấm ngực khi đọc Kinh Thú Nhận không phải là điều bắt buộc, nhưng là một cử chỉ rất đáng quý, giúp chúng ta sống đức tin một cách sống động hơn. Điều quan trọng nhất không phải là có đấm ngực hay không, mà là có thực sự ý thức về tội lỗi và lòng thương xót của Chúa hay không.

Mỗi lần đọc “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng”, hãy để những lời ấy chạm vào trái tim, để rồi ta không chỉ đấm ngực trong Thánh lễ, mà còn đấm ngực trong lương tâm mình, quyết tâm sống tốt hơn mỗi ngày.

“Lạy Chúa, xin thương xót con, vì con là kẻ tội lỗi!” 

Lm. Anmai, CSsR


SỰ THỦY CHUNG VÀ LÒNG CHÂN THÀNH LÀ NỀN TẢNG CỦA HẠNH PHÚC TRỌNG BẤT KỲ MỐI QUAN HỆ NÀO – HÃY SỐNG NHƯ NGÀY!

Trong cuộc sống, ai cũng mong muốn có được những mối tình quan hệ bền vững, những tình cảm chân thành và một hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng để xây dựng và giữ những điều đó, không phải tiền bạc, danh vọng hay chất liệu có thể làm được, mà chính là thủy chung và xin chân thành . Những giá trị đó là nền tảng vững chắc, giúp các mối quan hệ vượt qua thử thách của thời đại, giúp người tìm thấy bình an trong tâm hồn và cảm nhận được tình yêu đích thực.

Khi Đức Giê-su đến với nhân loại, Người đã không ngừng rao giảng về tình yêu thương, sự trung tín và lòng chân thành. Chúa không chỉ dạy chúng ta phải yêu thương tha nhân, mà còn nhấn mạnh rằng tình yêu thực sự phải có chân thành, trung tín và bền vững . Nếu tình huống yêu cầu thiếu thủy chung, nó sẽ mong manh và dễ gãy; nếu thiếu chân thành, nó sẽ không có giá trị. Chúa đã dạy: "Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em." (Ga 15,12). Đó là một tình yêu không giả dối, không toan tính, không lợi ích, mà là tình yêu được sản xuất từ con tim trong sạch, từ tấm lòng chân thật.

Sự thủy chung không chỉ giới hạn trong tình yêu đôi kiến, mà còn là điều quan trọng trong mọi mối quan hệ của cuộc sống: gia đình, bạn bè, công việc, thậm chí chí là giữa người với Thiên Chúa. Một người chồng và một người vợ chung thủy sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc hạnh phúc, nơi mà con cái lớn lên trong tình yêu thương và sự tin tưởng. Một người bạn chân thành sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc, đồng hành động trong những lúc khó khăn, không phản bội dù trong hoàn cảnh nào. Một nhân viên trung thành với công việc, tận tâm với trách nhiệm sẽ góp phần tạo nên một môi trường làm việc bền vững, nơi mọi người có thể tin tưởng lẫn nhau và cùng nhau phát triển. Và trên hết, một người tín hữu luôn trung thành với Đức Tin sẽ luôn tìm thấy niềm an ủi và sức mạnh trong Chúa, không bị lay động bởi sóng gió cuộc đời.

Lòng chân thành là cội nguồn của sự tin tưởng. Nếu trong một mối quan hệ, chúng ta luôn phải nghi ngờ, luôn phải cảnh giác vì sợ bị lừa dối, thì đó không phải là một mối quan hệ hạnh phúc. Chân thành không chỉ đơn giản là không nói dối, mà vẫn sống đúng với con người mình, với cảm xúc thật của mình và tôn trọng người khác bằng sự thẳng thắn và trung thực. Một người sống chân thành sẽ không lợi ích tình cảm của người khác, không dùng những lời giả tưởng để trục lợi, không tìm cách thao túng hay lừa gạt người thân cận. Chúa Giê-su đã dạy: “Có thì nói có, không thì nói không, thêm hoành tráng điều gì là ác quỷ.”(T

Trong thời đại ngày nay, con người dễ bị cuốn theo những giá trị tạm bợ, những cám dỗ của xã hội khiến lòng người trở nên gian dối và thiếu chung thủy. Người ta dễ dàng phản bội nhau chỉ vì lợi ích cá nhân, dễ dàng đánh mất lòng chân thành vì những điều phù trọ. Nhưng liệu những điều đó có mang lại hạnh phúc lâu dài không? Một người phản bội nhiều người khác có thể đạt được lợi ích tạm thời, nhưng rồi lương tâm họ có thực sự bình an? Một mối quan hệ dựa trên sự dối trá có thể kéo dài mãi mãi không? Câu trả lời chắc chắn là không. Chính vì vậy, Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hãy sống như ngài dạy: sống với một tấm lòng chân thành, chung thủy, không chỉ với người thân yêu, mà còn với chính Chúa và với chính mình.

Sự thủy chung và lòng chân thành không chỉ giúp duy trì mối quan hệ tốt đẹp mà còn giúp tâm hồn chúng ta trở về nên thanh thản. Khi ta sống thật với chính mình và với người khác, ta không cần phải lo lắng về việc phải che giấu hay đóng kịch. Khi ta chung thủy với những giá trị tốt đẹp, ta sẽ không bị cám dỗ bởi những điều trái trái. Khi ta biết sự trân trọng của người khác bằng cả trái tim chân thành, ta sẽ nhận lại được sự yêu thương và tin tưởng từ những người xung quanh. Và khi ta trung tín với Chúa, ta sẽ luôn có Ngài đồng hành, nâng đỡ trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời.

Hãy thử nhìn lại những mối quan hệ trong cuộc đời của mình: ta có đang sống với lòng chân thành không? Ta có chung thủy với người ta yêu thương không? Ta có đang giữ sự thật và tránh xa những điều giả dối không? Nếu câu trả lời là chưa, thì đã đến lúc cần thay đổi. Đừng để khi mất đi những người quý ta mới tiếc, đừng để đến khi niềm tin bị đánh mất mới hiểu được giá trị của chân thành.

Cuộc đời là một hành trình, và mỗi người đều có cơ hội để sửa đổi, để sống tốt hơn, để trở thành một con người trung tín và chân thật hơn. Chúng ta hãy học theo Chúa Giê-su, sống với tình yêu thương chân thành, với lòng trung thành củng cố, để mỗi ngày sống không chỉ mang lại hạnh phúc cho chính mình, mà còn gieo ánh sáng yêu thương cho thế giới xung quanh. Hãy để sự thủy chung và lòng chân thành thành thành kim chỉ nam trong mọi mối quan hệ, để mỗi hành động của ta đều phản ánh ánh tình yêu mà Chúa đã dạy: một tình yêu không phục vụ, không dối trá, không phản bội, nhưng là một tình yêu biết hy sinh, biết bền bỉ, biết sống hết vì nhau.

Hãy sống như Chúa dạy! Hãy để cuộc đời ta là minh chứng cho tình yêu chân thật và sự trung thành! Bởi vì chỉ có khi ta sống trong sự chân thành và trung tín, ta mới thực sự tìm thấy hạnh phúc và sự bình an đích thực trong tâm hồn mình.

Lm. Anmai, CSsR

SỐNG ĐẸP CHO CHÍNH MÌNH VÀ CHO CHÚA

Cuộc đời là một hành trình không đo bằng những gì ta nhận lại, mà bằng những gì ta trao đi. Hãy sống thật đẹp, không phải vì mong đời sẽ trả ơn, mà vì khi nhìn lại, tâm hồn ta sẽ cảm thấy thanh thản. Mỗi hành động thiện lành, dù nhỏ bé hay lặng thầm, đều là những hạt giống ánh sáng gieo xuống trần gian. Một ngày nào đó, chúng sẽ nở hoa, dù có thể không phải ở nơi ta mong đợi.

Trong thế gian đầy những đổi thay và vô thường, đừng để lòng mình vướng bận bởi kỳ vọng hay tính toán thiệt hơn. Bởi lẽ, giá trị thật sự của đời sống không nằm ở sự đáp trả, mà ở việc ta đã sống đúng với trái tim mình, sống đúng với lương tri và phẩm giá làm người. Khi ta cho đi yêu thương mà không giữ lại điều kiện, khi ta làm điều tốt mà không đòi hồi đáp, ta đang trở thành những con người đẹp đẽ nhất trong mắt Chúa.

Chúng ta có thể không kiểm soát được cách người khác đối xử với mình, nhưng ta luôn có quyền quyết định cách mình phản ứng lại. Hãy cứ làm điều thiện, cứ rộng lòng tha thứ, cứ nâng đỡ những ai cần ta. Vì điều quan trọng không phải là kết quả tức thời, mà là sự bình an sâu thẳm trong tâm hồn – điều mà thế gian không thể lấy đi.

Và quan trọng hơn hết, hãy bám vào Chúa. Khi thế gian khiến ta mệt mỏi, khi lòng người khiến ta chông chênh, hãy nhớ rằng Chúa luôn là nơi ta có thể tựa vào. Đừng để những nỗi thất vọng làm hao mòn lòng tốt, đừng để những bất công làm phai nhạt đức tin. Vì mỗi việc thiện ta làm, mỗi lời yêu thương ta trao, Chúa đều thấy, đều thấu hiểu và sẽ nâng đỡ ta trong những cách mà ta không thể ngờ.

Hãy sống thật đẹp, không phải để được tán dương, mà để chính mình không nuối tiếc khi nhìn lại. Hãy cứ yêu thương, hãy cứ nhân hậu, hãy cứ sống với lòng chân thành. Vì dù cuộc đời có đổi thay, tình yêu và ánh sáng của Chúa luôn vĩnh cửu. Và khi bám vào Chúa, ta sẽ chẳng bao giờ lạc lối.

  

7 bài suy niệm Tin Mừng thứ Hai tuần VII TN – Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/7-bai-suy-niem-tin-mung-thu-hai-tuan-vii-tn-lm-anmai-cssr.html

ĐỨC TIN VÀ SỰ CẦU NGUYỆN – CHÌA KHÓA CỦA ƠN CỨU ĐỘ - Thứ Hai tuần VII TN – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/wmDcwSAXzQE

 Vài lời ngày 24 tháng 2 - SỐNG ĐẸP CHO CHÍNH MÌNH VÀ CHO CHÚA - Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/o6fRnUfOaBU

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 25, 2025, 12:17:20 AMFeb 25
to Alphonse Family (AF)
25 tháng 2 – vài lời – Lm. Anmai, CSsR

SỐNG CHO CHÍNH MÌNH, ĐỪNG ĐÁNH MẤT BẢN THÂN

Trong cuộc đời, chúng ta không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Có người yêu quý, sẽ có kẻ ghét bỏ. Có người trân trọng, cũng có kẻ xem thường. Đó là quy luật của cuộc sống, và điều quan trọng là ta chấp nhận nó như một phần tất yếu của hành trình trưởng thành.

Có những người đến rồi đi, có những mối quan hệ dẫu từng thân thiết cũng dần nhạt phai. Nhưng đừng buồn, đừng tiếc nuối quá nhiều. Bởi ai ở lại, người ấy trân quý ta. Ai rời đi, tức là họ chưa từng thuộc về ta. Đừng cố gắng níu giữ một ai đó khi bản thân không còn được là chính mình. Được tất cả sẽ chỉ khiến ta đánh mất chính mình – mà bản thân ta mới là điều đáng trân trọng nhất.

Sống trên đời, điều quan trọng nhất không phải là được lòng tất cả, mà là được sống đúng với con người thật của mình. Chúng ta không cần thay đổi bản thân chỉ để nhận về sự yêu thương tạm bợ. Thà bị ghét vì sống thật với chính mình, còn hơn giả tạo để làm hài lòng thiên hạ.

Bởi suy cho cùng, sau tất cả những bon chen, được – mất, đúng – sai, điều quan trọng nhất vẫn là ta có thể mỉm cười, có thể cảm nhận niềm vui, có thể yêu thương chính mình. Hạnh phúc không nằm ở ánh nhìn của người khác, mà nằm trong sự bình yên của tâm hồn ta.

Vậy nên, đừng sống vì thiên hạ, mệt mỏi lắm… Hãy sống vì bản thân, vì những điều mình tin tưởng, vì những giá trị không thể thay đổi. Bởi cuộc đời này vốn ngắn ngủi, ta không thể phí hoài nó chỉ để làm hài lòng người khác. Sống đúng với mình, đó mới là tự do thực sự!

KHIÊM NHƯỜNG VÀ PHỤC VỤ: CHÌA KHÓA ĐỂ NÊN GIỐNG CHÚA GIÊSU - Lm. Anmai, CSsR - Thứ Ba tuần VII TN

https://youtu.be/yv7_d2C5O_U

 25 tháng 2 – vài lời – Lm. Anmai, CSsR

SỐNG CHO CHÍNH MÌNH, ĐỪNG ĐÁNH MẤT BẢN THÂN

https://youtu.be/JyirtGSwtao

 7 bài giảng lễ thứ Ba tuần VII TN - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/khiem-nhuong-va-phuc-vu-chia-khoa-de-nen-giong-chua-giesu.html

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 25, 2025, 7:12:25 PMFeb 25
to Alphonse Family (AF)
SỐNG THIỆN LÀ CHO CHÍNH MÌNH – vài lời 26 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

Hãy cứ sống thật đẹp, không phải để đời trả ơn, mà để chính mình thấy nhẹ lòng khi nhìn lại. Bởi vì mỗi điều thiện bạn gieo, dù nhỏ bé hay lặng thầm, đều là những hạt giống của ánh sáng. Một ngày nào đó, chúng sẽ nở hoa, dù có thể không phải ở nơi bạn mong đợi.

Làm việc tốt không phải để được ghi nhận, không phải để nhận lại sự biết ơn. Đừng giữ kỳ vọng, cũng đừng lo nghĩ về mất còn. Bởi niềm vui lớn nhất không nằm ở sự đáp lại, mà là cảm giác thanh thản khi biết mình đã sống đúng với trái tim, đúng với giá trị làm người.

Thế gian có thể vô tâm, có thể hời hợt, nhưng điều đó không làm mất đi ý nghĩa của những điều tử tế. Đôi khi, một lời động viên, một sự giúp đỡ âm thầm, một nụ cười chân thành – tất cả đều có thể trở thành ánh sáng sưởi ấm lòng người.

Hãy cứ sống lương thiện, dù có ai đó không trân trọng. Hãy cứ tử tế, dù có lúc chẳng ai ghi nhận. Hãy cứ cho đi, dù biết rằng có thể chẳng bao giờ nhận lại.

Bởi vì khi đến cuối cùng, điều quan trọng không phải là bạn đã nhận được bao nhiêu từ thế gian, mà là bạn đã để lại bao nhiêu điều đẹp đẽ cho đời.

Sống thiện, không phải để người khác thấy, mà để chính mình không hối tiếc.

ĐỪNG NGĂN CẢN NGƯỜI TA - Thứ Tư tuần VII TN - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/J1YC1ynosEw
SỐNG THIỆN LÀ CHO CHÍNH MÌNH – vài lời 26 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR
https://youtube.com/shorts/he4ZHM00W94
7 bài suy niệm thứ Tư tuần VII TN – Lm. Anmai, CSsR
https://ducmemangden.net/7-bai-suy-niem-thu-tu-tuan-vii-tn-lm-anmai-cssr.html

Mikali Nguyễn

unread,
Feb 27, 2025, 7:41:21 PMFeb 27
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 28 tháng 2 – Lm. Anmai, CSsR

SỐNG TRỌN VẸN: ĐỪNG GHEN TỊ, HÃY TẬP TRUNG NÂNG CAO CUỘC SỐNG CỦA CHÍNH MÌNH

Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta cảm thấy vui lòng khi nhìn thấy ai đó có một cuộc sống phải như tốt đẹp hơn, thành công hơn, hạnh phúc hơn. Cảm giác ghen tị đôi khi xuất hiện một cách tự nhiên khi so sánh bản thân với người khác. Tuy nhiên, thay vì đắm chìm trong sự tị nạnh và những suy nghĩ tiêu cực, tại sao chúng ta không chuyển hóa nó thành động lực để làm cho cuộc sống của mình tốt đẹp hơn? Ghen tị xuất phát từ so sánh. Khi tìm thấy người khác có được điều mình mong muốn nhưng chưa đạt được, chúng ta dễ cảm thấy bất công, tự ti hoặc thậm chí chí oán cuộc đời. Tuy nhiên, những cảm xúc căng thẳng này không mang lại lợi ích gì mà chỉ khiến tâm hồn chúng ta thêm nặng nề. Nếu cứ bận tâm đến thành công hay hạnh phúc của người khác, ta sẽ vô tình bỏ quên chính mình. Thay vì trau dồi và cải thiện cuộc sống cá nhân, ta lại lãng phí thời gian để theo dõi từng bước chân của người khác, để rồi cảm thấy tức tối và chán nản.

Cuộc sống của mỗi người là một hành động riêng biệt, không ai giống ai. Có thể người khác thành công sớm hơn, giàu có hơn hoặc hạnh phúc hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là ta thua gần họ. Thay vì so sánh bản thân với người khác, hãy tập trung vào chính mình, vào những điều ta có thể thay đổi và phát triển. Học cách biết ơn là một trong những chìa khóa giúp ta thoát khỏi cảm giác ghen tị. Khi trân trọng những gì mình đang có, ta sẽ không còn bị cuốn vào vòng xoáy của sự so sánh. Biết ơn giúp ta nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực hơn, giúp ta cảm thấy đủ đầy thay vì chỉ chăm sóc những gì mình chưa có. Mỗi ngày, hãy dành thời gian suy ngẫm về những điều tốt đẹp trong cuộc sống của mình, dù là nhỏ bé.

Bên cạnh đó, hãy xác định mục tiêu cá nhân và triển khai theo đuổi nó. Mỗi người có một phát hiện khác nhau, một con đường khác nhau, bởi vì thế không có lý do gì để họ chạy theo thành công của những người khác mà quên đi hướng đi của chính mình. Thành công không phải nhanh hay chậm, mà quan trọng là ta đang đi đúng hướng hay không. Nếu hôm nay ta tốt hơn ngày hôm qua, thì chính là thành công. Thay vì tiêu tốn năng lượng để theo dõi cuộc sống của người khác, hãy bắt đầu tư vấn chính mình. Học hỏi, đọc sách, rèn luyện kỹ năng mới – tất cả những điều này sẽ giúp bạn tiến bộ hơn mỗi ngày. Khi tập trung phát triển bản thân, ta sẽ tăng dần nhận ra rằng điều quan trọng không phải là ta hơn ai, mà là ta đang từng ngày trở thành bản tốt nhất của chính mình.

Hạnh phúc không chỉ định từ những gì ta đạt được mà còn từ cách ta cống hiến. Khi bạn sống hữu ích, giúp đỡ người khác, bạn sẽ cảm nhận được niềm vui và đủ đầy từ chính tâm hồn mình. Hãy nhớ rằng, cuộc sống không phải là một cuộc đua với bất kỳ ai. Hạnh phúc thực sự đến từ việc sống với chính mình, không ngừng hoàn thiện bản thân và trân trọng những gì ta đang có. Thay vì ghen tỵ với cuộc sống của người khác, hãy tập trung vào con đường riêng của bạn. Mỗi ngày cố gắng một chút, mỗi ngày tiến một chút – đó chính là cách để xây dựng một cuộc đời tốt đẹp hơn.

 

TRUNG TÍN VÀ YÊU THƯƠNG - Lm. Anmai, CSsR (thứ Sáu tuần VII TN)

https://youtu.be/NRWQKvTYlG4

SỐNG TRỌN VẸN: ĐỪNG GHEN TỊ, HÃY TẬP TRUNG NÂNG CAO CUỘC SỐNG CỦA CHÍNH MÌNH - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ufngppn0MA8

7 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Sáu tuần VII TN - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/7-bai-suy-niem-tin-mung-thu-sau-tuan-vii-tn-lm-anmai-cssr.html

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 1, 2025, 12:03:31 AMMar 1
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 1 tháng 3 Lm. Anmai, CSsR

LÀM NGƯỜI, KHỜ KHẠO MỘT CHÚT SẼ HẠNH PHÚC

Trong cuộc sống, đôi khi khờ khạo một chút lại khiến tâm hồn an yên hơn. Sống quá thông minh, tính toán quá nhiều chỉ làm con người thêm mệt mỏi.

Nghĩ quá nhiều, tâm trạng dễ phiền muộn;
Quan tâm quá nhiều, dễ mẫn cảm đa nghi;
Bận tâm quá nhiều, dễ nghĩ đến được mất.

Làm người, ngốc nghếch một chút, có thể thản nhiên đối mặt với mọi sự tình. Người xưa có câu: “Kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc”. Khờ khạo không phải là thiếu trí tuệ, mà là sự thấu hiểu sâu sắc về nhân sinh, để rồi có thể đối diện với mọi chuyện bằng tâm thế nhẹ nhàng, an nhiên.

Cơ hội đến, hãy cố gắng nắm bắt, nhưng nếu không đạt được, cũng có thể mỉm cười bỏ qua. Đối với những tình cảm không thể níu giữ, hãy học cách buông tay thanh thản.

Người có một chút khờ dại, lòng dạ sẽ rộng mở hơn, dễ dàng thỏa mãn, cũng dễ dàng vui vẻ. Không so đo, cuộc sống tự nhiên an nhàn; càng tính toán, càng tự làm khổ chính mình.

Đối với những ai ham lợi nhỏ, người "ngốc" cũng không ngại nhường nhịn vài phần. Vì sau cùng, kẻ khôn ngoan có thể hơn người trong chốc lát, nhưng người khờ khạo lại sống bình yên suốt đời. 🌿

 

TRẺ EM VÀ NGHỆ THUẬT ĐÓN NHẬN NƯỚC THIÊN CHÚA - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/QOps6R_EaQw

LÀM NGƯỜI, KHỜ KHẠO MỘT CHÚT SẼ HẠNH PHÚC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/ls_hxkTyvyc

 THƯƠNG NHỚ ĐỨC CỐ GIÁM MỤC “CHÚT XÍU” Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/smevo1RUk7A

 7 Bài suy niệm Tin Mừng thứ Bảy tuần VII TN - Lm. Anmai, CSsR

https://mehangcuugiup.tv/7-bai-suy-niem-tin-mung-thu-bay-tuan-vii-tn-lm-anmai-cssr/

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 1, 2025, 11:44:34 PMMar 1
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 2 tháng 3 Lm. Anmai, CSsR

SA CƠ MỚI HIỂU SỰ ĐỜI

Cuộc sống này, theo như lời nói xưa, “sa cơ mới hiểu sự đời”, chỉ khi ta trải qua những thăng trầm, những lúc túng thiếu mới nhận ra giá trị của những phút giây bình yên. Lòng người, như chiếc gương soi hai chiều, phản chiếu cả vẻ đẹp lẫn những khuyết điểm, cho ta thấy rõ ràng rằng mỗi con người đều có những mặt tối và mặt sáng. Khi gặp khó khăn, khi cuộc đời không như ý, ta nghe những lời đàm tiếu, những lời bàn tán của muôn người – những lời ấy, dù có cay đắng, cũng chỉ là tiếng vang của xã hội, là dấu hiệu cho ta biết rằng không ai có thể tránh khỏi những thử thách.

Đời phải 1 lần túng thiếu, để ta có thể cảm nhận được hương vị của nỗi buồn, của sự mất mát, nhưng cũng chính những lúc đó, ta mới học được cách trân trọng những điều giản dị. Đôi khi, người thương bên cạnh lại chẳng nói lời ủi an, chẳng cho ta chút an ủi trong khoảnh khắc tê tái của nỗi cô đơn. Nhưng dù cho sai, dù cho đúng, thì đừng nên thở than, bởi lẽ mọi chuyện xảy ra đều mang theo hệ quả của chính hành động và thái độ của mỗi người – là nhân hay quả, rõ ràng mai sau. Chính từ những thất bại, từ những vấp ngã, ta mới thấy mình thực sự mạnh mẽ hơn, biết cách đứng dậy sau mỗi lần gục ngã.

Trong từng cung bậc của cảm xúc, giữa bao nhiêu buồn vui, hãy luôn nhớ rằng tất cả đều thuộc về Chúa. Khi ta bám chặt vào ơn Chúa, khi đặt niềm tin và sự hi vọng vào Người, mọi sóng gió của cuộc đời dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Chúa không chỉ là chỗ dựa tinh thần trong lúc ta yếu đuối, mà còn là nguồn sáng soi lối, giúp ta nhìn thấu được bản chất của mỗi sự việc, của mỗi con người. Nhờ đó, ta học được cách yêu thương và tha thứ, biết rằng những lời bàn tán, những phán xét của xã hội chỉ là tiếng vang xa, không thể làm lung lay niềm tin vững chắc trong tim ta.

Sa cơ mới hiểu sự đời – đó là bài học đắt giá mà mỗi người phải trải qua để trưởng thành. Đời người vốn dĩ không tránh khỏi những lúc vấp ngã, những nỗi đau không lời an ủi, nhưng chỉ có qua đó mà ta mới thấu hiểu được ý nghĩa của sự kiên cường và lòng tin vào Chúa. Hãy để những thử thách ấy trở thành bệ phóng, là động lực để ta nỗ lực vươn lên, để tìm kiếm và giữ gìn niềm tin trong trái tim. Khi đặt trọn niềm tin vào Chúa, mọi thứ sẽ trở nên bền vững và có ý nghĩa hơn, bởi vì tình yêu thương của Người luôn đủ sức chữa lành mọi vết thương, đủ sức thắp sáng mọi bóng tối của cuộc đời.

Vậy nên, dù cho cuộc sống có mang đến cho ta những phút giây chông gai, những lời đàm tiếu miệng đời, hãy giữ vững niềm tin, đừng để những điều trôi qua làm mất đi sự an nhiên trong tâm hồn. Hãy bám vào Chúa, để mỗi bước đi dù nhỏ bé cũng được ban phước, để mỗi thử thách dù gian khó cũng trở thành bài học quý giá trên con đường trưởng thành. Chỉ có như vậy, ta mới thực sự hiểu được sự sống, hiểu được giá trị của tình yêu và biết rằng, cuối cùng, mọi thứ đều sẽ trở nên tốt đẹp khi lòng người được chắp cánh bởi niềm tin thiêng liêng.

QUẢ VÀ CÂY - Lm. Anmai, CSsR (Chúa Nhật 8 TN năm C)
https://youtu.be/FVmxepnjvc4
SA CƠ MỚI HIỂU SỰ ĐỜI – Vài lời ngày 2 tháng 3 – 2025 – Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/tOguV_fYti4
7 bài suy niệm Lời Chúa – Chúa Nhật VIII TN – Lm. Anmai, CSsR
https://mehangcuugiup.tv/7-bai-suy-niem-loi-chua-chua-nhat-viii-tn-lm-anmai-cssr/
BỆNH “TRÌNH DIỄN TƯ TƯỞNG” TRONG NHÀ ĐẠO
https://conggiaovietnam.info/benh-trinh-dien-tu-tuong-trong-nha-dao.html
BỎ ĐI THÀNH KIẾN bên ly cà phê sáng : ĐỨC CẬY LÀ GÌ VÀ KHÁC VỚI ĐỨC TIN NHƯ THẾ NÀO? Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/EIVpd-aiLi0

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 2, 2025, 5:05:53 PMMar 2
to Alphonse Family (AF)
 Vài lời ngày 3 tháng 3 – 2025 – Lm. Anmai, CSsR


NẰM TRÊN GIƯỜNG VÀ NGHE TIẾNG LÀM CỦA TRÁI TIM

Nằm trên giường trong những khoảnh khắc tĩnh lặng của đêm khuya, ta có dịp lắng nghe tiếng lòng mình, suy ngẫm về hành trình đời người đã qua, với đủ đắng cay và ngọt bùi. Một đời người, ta đã biết tin tưởng ai, đã tìm kiếm chỗ dựa ở đâu, và qua bao thử thách, ta học được cách im lặng để tự chữa lành những vết thương lòng. Giữa những ngày tháng bão giông, khi áp lực tiền bạc, tình cảm tan vỡ, và lòng người đôi khi trở nên lạnh lùng, hiểm ác, ta dần nhận ra rằng, dù hiên nhà người khác có lớn đến đâu, thì không gì sánh được với chính mình có một chiếc ô – biểu tượng của sự tự bảo vệ, của niềm tin vào chính bản thân.

Những trải nghiệm ấy dạy ta biết rằng, tin tưởng không phải là thứ dễ dàng trao đi; nó cần được nuôi dưỡng bằng sự thấu hiểu, lòng bao dung và cả những giờ phút tự mình chữa lành. Mỗi vết thương, mỗi giọt nước mắt đều là bài học quý giá, giúp ta trưởng thành và tự tin hơn trên con đường đời. Và rồi, giữa bao nhiêu lúc cô đơn và lạc lõng, ta nhận ra rằng, điều duy nhất ta có thể tự trao cho chính mình là sức mạnh để đứng vững, để tự dựng nên chiếc ô che mát cho tâm hồn trong những cơn mưa của cuộc đời.

Nhưng bên trong những suy tư ấy, có một tiếng gọi vang vọng, một lời hứa hẹn của niềm tin thiêng liêng. Đó là lời mời gọi từ Đấng Toàn Năng – Chúa, người đã ban cho ta nguồn ánh sáng, nguồn hy vọng bất tận. Khi mọi thứ trở nên mờ nhạt, khi con đường đời đầy chông gai, ta hãy nhớ rằng, ta không bao giờ phải bước đi một mình. Hãy dựa vào Chúa, hãy ký thác toàn bộ hành trình đời mình cho Ngài. Bởi chính trong tình yêu thương vô bờ của Ngài, ta sẽ tìm thấy sự an ủi, sự che chở và sức mạnh để vượt qua mọi thử thách.

Hãy để trái tim bạn luôn mở rộng, đón nhận sự hiện diện của Chúa, để mỗi hơi thở, mỗi nhịp đập đều trở nên trọn vẹn hơn, chan chứa niềm tin và hy vọng. Khi bạn đặt niềm tin vào Ngài, chiếc ô che mát ấy không chỉ là của bạn mà còn là của Chúa – là nguồn năng lượng thiêng liêng giúp bạn đối mặt với mọi sóng gió, giúp bạn tìm lại sự an lạc giữa những thử thách của cuộc đời.

Cuối cùng, hãy sống trọn vẹn với chính mình, với tất cả những điều đã trải qua. Hãy tin rằng, dù cho cuộc đời có bao nhiêu thử thách, chỉ cần bạn luôn dựa vào Chúa và ký thác đường đời cho Ngài, mọi thứ sẽ trở nên ý nghĩa, mọi vết thương sẽ được chữa lành, và trái tim bạn sẽ luôn tràn đầy niềm tin vào một tương lai tươi sáng.

7 bài suy nim Li Chúa -  Th Hai tun VIII TN - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/category/phung-vu/suy-niem-hang-ngay

 

NẰM TRÊN GIƯỜNG VÀ NGHE TIẾNG LÀM CỦA TRÁI TIM Vài lời ngày 3 tháng 3 – 2025 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/5lnRJ4GgbHU

LÀM GÌ ĐỂ ĐƯỢC SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI?” - Thứ Hai tuần VIII TN - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/YE2IC_nUAvY

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 3, 2025, 8:32:46 PMMar 3
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 4 tháng 3

 THÂN PHẬN VÀ LỰA CHỌN  

Lm. Anmai, CSsR

Cuộc đời mỗi người là một cuốn tiểu thuyết, trong đó ta chính là nhân vật chính. Nhưng khác với những trang sách đã được tác giả định sẵn kết cục, cuộc đời ta lại mở ra với vô vàn ngã rẽ, mỗi quyết định đều có thể thay đổi cả tương lai.

Có những điều ta có thể lựa chọn, nhưng cũng có những thứ đã được định sẵn ngay từ lúc sinh ra. Ta không thể chọn cha mẹ, không thể chọn nơi mình sinh ra, càng không thể thay đổi xuất phát điểm của mình. Có người sinh ra trong nhung lụa, có người lớn lên giữa những tháng ngày cơ cực. Có người vừa chào đời đã có cả một con đường rộng mở, có người lại phải gánh trên vai gánh nặng mưu sinh từ tấm bé. Nhưng rồi, khi đã đủ lớn để tự bước đi trên đôi chân của mình, thì hành trình ấy là do chính ta quyết định.

Có thể xuất phát điểm của ta không bằng người khác, nhưng thành công hay thất bại lại phụ thuộc vào sự nỗ lực của bản thân. Một người sinh ra trong giàu có chưa chắc sẽ mãi giàu có, và một người lớn lên trong nghèo khó cũng không có nghĩa sẽ mãi nghèo khó. Tiền bạc có thể khiến cuộc sống thoải mái hơn, nhưng không phải lúc nào cũng mang lại hạnh phúc. Người giàu có nhưng keo kiệt, tính toán từng chút một, liệu có vui vẻ hơn một người tuy chẳng dư dả nhưng lại luôn biết sẻ chia?

Cuộc đời này vốn dĩ không công bằng, nhưng lại rất công tâm. Mọi thứ đến và đi đều có lý do của nó. Hạnh phúc hay khổ đau, bình an hay sóng gió, nhiều khi không chỉ do số phận mà còn là do cách ta chọn lựa. Một người có thể nhìn khó khăn như một thử thách để trưởng thành, nhưng cũng có người lại coi đó là lý do để gục ngã. Một người có thể chọn thái độ lạc quan dù đối diện với gian truân, nhưng cũng có người dù sống trong đủ đầy lại luôn thấy thiếu thốn.

Vất vả một chút cũng được, khó khăn một tí cũng chẳng sao, chỉ cần ta có sức khỏe và một trái tim biết yêu thương thì chẳng có gì phải sợ. Được sinh ra lành lặn đã là một điều may mắn. Hạnh phúc không nằm ở việc ta có bao nhiêu tiền, sống trong ngôi nhà to hay nhỏ, mà ở chỗ ta có biết trân trọng những gì mình đang có hay không.

Cuộc đời này chẳng ai tính được hết mọi chuyện, nhưng có một điều chắc chắn: Người tính không bằng Chúa tính. Vậy nên, hãy cứ mạnh mẽ bước đi, hãy là nhân vật chính trong câu chuyện của đời mình, và hãy sống sao cho mỗi ngày đều đáng giá.

THÂN PHẬN VÀ LỰA CHỌN - Lm. Anmai, CSsR Vài lời 4.3

https://youtu.be/3YdFqRtg_Jg

Từ bỏ mọi sự theo Chúa được gì ? - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/8ZnTAkTqQAc

 8 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Ba tuần VIII - Lm. Anmai, CSsR

https://mehangcuugiup.tv/8-bai-suy-niem-tin-mung-thu-ba-tuan-viii-lm-anmai-cssr/

 


 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 4, 2025, 7:30:19 PMMar 4
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 5 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR 
MUỐN SOI NGƯỜI KHÁC, PHẢI COI LẠI MÌNH

Trong cuộc sống, chúng ta thường dễ dàng rơi vào cái bẫy của lời nói xấu người khác. Đôi khi, khi nghe người ta bàn tán hay chỉ trích người khác, ta lại tự hỏi bản thân: Liệu những lời nói ấy có mang lại cho ta hạnh phúc thật sự hay chỉ là nỗi trống rỗng, là sự thỏa mãn của những cảm xúc ganh ghét, ganh tỵ đang âm ỉ bên trong?

Có lẽ, điều ta hay hay làm là nói sau lưng người khác, chỉ trích những điều mà ta cho là không hoàn hảo ở họ. Nhưng liệu hành động ấy có thực sự khiến ta cảm thấy vui vẻ, hay chỉ là cách để ta che giấu những khuyết điểm của chính mình? Trong mỗi chúng ta đều tồn tại những điều không trọn vẹn, những sai sót mà nếu biết nhìn nhận một cách khiêm nhường thì ta sẽ có thể trưởng thành hơn mỗi ngày.

Mỗi người một cuộc sống, mỗi con người có những bước đường, những thử thách và những khổ đau riêng. Khi ta say mê chỉ trích người khác, ta dần quên mất việc tự soi xét bản thân, làm sao để hoàn thiện chính mình. Chúng ta cần hiểu rằng, không ai là hoàn hảo; thay vào đó, điều quý giá là biết dừng lại, biết lặng thinh và tự nhìn vào nội tâm của chính mình để cải thiện những điều chưa tốt.

Hãy nhớ rằng, sống không chỉ là để “diễn” ra những vở kịch nhỏ nhặt của cuộc đời, mà còn là để tìm cho mình một niềm an ủi thật sự. Đừng để những lời chỉ trích, những so sánh không cần thiết chiếm lĩnh tâm trí và làm phai mờ giá trị của chính bạn. Khi biết buông bỏ, khi biết bỏ qua những hơn thua, chúng ta sẽ tìm được sự thanh thản và nụ cười trong cuộc sống – dù cho cuộc đời có đôi lúc trắc trở, vẫn phải biết nhẫn nhịn và cười trừ.

Sống cho riêng mình, không bị cuốn vào chuyện của người khác, không để tâm đến những lời đồn đại và đánh giá chưa từng biết hết. Hãy giữ cho tâm hồn mình luôn trong sạch, tự do và tràn đầy yêu thương, bởi đó chính là cách sống mà Chúa dạy. Khi ta bám vào niềm tin, khi sống với lòng biết ơn và sự khiêm nhường, ta sẽ thấy rằng cuộc sống trở nên nhẹ nhàng hơn, và niềm hạnh phúc thật sự chỉ đến từ chính nội tâm thanh thản của mỗi người.

Hãy ngẫm lại mỗi khi muốn soi xét người khác, rằng chỉ có chính bản thân ta mới xứng đáng nhận được sự quan tâm và yêu thương thực sự. Hãy sống như Chúa dạy – với lòng nhân từ, sự chân thành và một tâm hồn luôn biết yêu thương.


MÙA CHAY THÁNH: THỜI KHẮC T. LUYỆN C. ĐẤU T. LIÊNG – ĐỂ CON CÁI MÌNH LĨNH ƠN ÍCH - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/yIX5wwpn1yo

 10 bài suy niệm Thứ Tư Lễ Tro - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-tu-le-tro-lm-anmai-cssr.html

Vài lời ngày 5 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR - MUỐN SOI NGƯỜI KHÁC, PHẢI COI LẠI MÌNH

 https://youtu.be/xu3PXQCzuV8

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 5, 2025, 6:27:21 PMMar 5
to Alphonse Family (AF)
LẶNG ...

Lặng… để ta thấy Chúa bước đi song song cùng ta. Trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, khi mọi ồn ào của cuộc sống dường như tắt lịm, con mới nhận ra rằng Chúa không bao giờ rời xa. Ngài đi bên cạnh mỗi bước chân, dù con có lạc lối hay mỏi mệt, Ngài vẫn hiện hữu, dẫn dắt con qua những thử thách của cuộc đời.

Lặng… để ta thấy Chúa đau đớn hơn ta khổ đau. Khi con chìm trong nỗi buồn, khi những vết thương lòng chưa kịp lành, con chợt cảm nhận được nỗi đau của Chúa – một nỗi đau sâu sắc, trĩu nặng hơn cả những gì con từng trải qua. Đó là nỗi đau của tình yêu thương, là nỗi đau của sự hy sinh cao cả mà Ngài đã chịu đựng cho con. Chính trong phút giây tĩnh lặng ấy, con thấy được rằng, dù đau đớn, Ngài luôn cảm thông và sẻ chia, mang lại cho con nguồn an ủi vượt qua mọi khó khăn.

Lặng… để ta thấy Chúa sớt chia bao vui buồn không tên. Đôi khi, trong cuộc sống, niềm vui và nỗi buồn hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh đa sắc của cuộc đời. Nhưng khi con lặng im, con mới nhận ra rằng Chúa đã sớt chia hết thảy những cảm xúc ấy, từ hạnh phúc giản đơn đến nỗi thất vọng sâu lắng, từ những tiếng cười đến những giọt nước mắt. Ngài chia sẻ với con từng niềm vui, từng nỗi đau, để con biết rằng con không bao giờ phải chịu đựng một mình.

Ngài luôn ở bên, con có hay đâu Ngài ơi… Trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, con như được lắng nghe tiếng nói dịu dàng của Ngài, như được chạm vào cánh tay an ủi của tình thương. Con nhận ra rằng, giữa những bão giông của cuộc đời, có một nguồn sức mạnh vững chắc luôn bên cạnh – đó chính là Chúa, người bạn đồng hành trung thành, người mẹ mực yêu thương và người cha bảo bọc.

Trong im lặng ấy, con học được cách lắng nghe bản thân, học được cách cảm nhận những điều giản dị mà sâu sắc. Con hiểu rằng, đừng vội vàng chạy theo những điều phù phiếm, mà hãy dành chút thời gian để dừng lại, để cảm nhận sự hiện diện thiêng liêng bên cạnh mình. Lặng… không chỉ là khoảng lặng của âm thanh, mà còn là khoảng lặng của tâm hồn, nơi mà con có thể gặp gỡ và được gặp lại Chúa.

Và như thế, mỗi khi con cảm thấy mệt mỏi hay bối rối, con chỉ cần lặng lại, để cho lòng mình được trút bỏ hết những ưu phiền, để cho tâm hồn được chạm đến sự an yên. Trong sự lặng lẽ ấy, con biết rằng, dù thế gian có bận rộn đến đâu, dù nỗi buồn có làm con nao núng, thì Chúa luôn ở đó, bước đi song song cùng con, chia sẻ từng niềm vui, từng nỗi đau của con.

Nguyện rằng, trong mỗi khoảnh khắc lặng thinh, con sẽ cảm nhận được tình yêu thương vô bờ của Ngài, cảm nhận được sự hiện hữu của một Đấng luôn bên cạnh, luôn yêu thương và luôn che chở con trên mọi nẻo đường đời.

Lm. Anmai, CSsR


Vài lời 6 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

KHI CÓ TIỀN BẠN SẼ CẢM NHẬN ĐƯỢC CUỘC SỐNG – LÚC TÚNG THIẾU BẠN SẼ THẤM ĐƯỢC CÁI VỊ ĐỜI

Cuộc sống là một hành trình đầy màu sắc, nơi mỗi người chúng ta đều phải trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ niềm hân hoan sướng rộn của thành công cho đến những giây phút đắng cay của khó khăn. Khi có tiền, bạn có thể dễ dàng cảm nhận được những điều tốt đẹp của cuộc sống: những chuyến du lịch, những bữa tiệc ấm cúng bên bạn bè, những niềm vui giản dị mà tiền bạc có thể mua được. Nó mang lại cho bạn cảm giác an toàn, tự tin và hạnh phúc theo cách mà nhiều người mơ ước.

Tuy nhiên, không phải lúc nào ánh sáng của tiền tài cũng là tất cả. Khi bạn rơi vào những lúc túng thiếu, khi mỗi đồng tiền đều quý giá và mỗi ngày trôi qua là một bài học sống đậm chất thực tế, bạn mới thực sự thấm vào cái vị của đời. Những khó khăn tài chính có thể dạy bạn sự kiên nhẫn, sự trân trọng những gì mình có và khả năng tự cường trong những hoàn cảnh éo le. Lúc túng thiếu, bạn học được rằng giá trị của cuộc sống không chỉ nằm ở vật chất, mà còn ở những tình cảm chân thành, ở lòng nhân hậu, ở sự gắn bó của gia đình và bạn bè.

Chính những trải nghiệm này đã tạo nên con người bạn – một con người không chỉ biết tận hưởng niềm vui khi có đủ điều kiện, mà còn biết đứng vững trước sóng gió, biết vượt qua nghịch cảnh để tìm ra ánh sáng giữa đêm tối. Tiền bạc có thể làm phong phú cuộc sống, nhưng cũng chính những thử thách, những lúc thiếu thốn mới giúp ta nhận ra giá trị của sự nỗ lực, của lòng kiên trì và của những điều giản dị nhất.

Hãy trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống, dù là khi đầy đủ hay lúc khó khăn. Vì chỉ khi trải qua được cả hai mặt của cuộc sống, chúng ta mới thực sự hiểu được cái “vị đời” – vị đắng, vị ngọt xen lẫn nhau, làm nên bản chất con người và thấm đượm những bài học quý giá của cuộc sống.


KHI CÓ TIỀN BẠN SẼ CẢM NHẬN ĐƯỢC CUỘC SỐNG – LÚC TÚNG THIẾU BẠN SẼ THẤM ĐƯỢC CÁI VỊ ĐỜI

https://youtube.com/shorts/ocdev5g7BEA

 ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI: HÀNH TRÌNH HOÁN CẢI MÙA CHAY

https://youtu.be/zVIcXr_Qif4

 8 bài suy niệm Thứ Năm sau Lễ Tro - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/8-bai-suy-niem-thu-nam-sau-le-tro-lm-anmai-cssr.html


Mikali Nguyễn

unread,
Mar 6, 2025, 6:25:57 PMMar 6
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 7 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR


HÃY NHỚ RẰNG MÌNH KHÔNG CƠ ĐƠN

Hôm nay, khi cảm thấy mỏi mệt vì những áp lực và lo toan của cuộc sống, hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc. Trong thế giới rộng lớn này, ở đâu đó cũng có những người đang âm thầm vật lộn với nỗi niềm riêng, đang cố gắng vượt qua những khó khăn không lời giải.

Chúng ta có thể nhỏ bé trong biển đời mênh mông, nhưng mỗi người đều mang trong mình một sức mạnh tinh tế, một ngọn lửa hy vọng sẵn sàng thắp sáng cho chính mình và cho những người xung quanh. Ánh sáng ấy không phải để xóa đi những gánh nặng, mà là để nhắc nhở rằng có người luôn lặng lẽ đứng bên cạnh, cùng bạn chia sẻ những phút giây im lặng, cùng nhau vượt qua những thử thách khó khăn.

Khi mọi thứ trở nên u ám, hãy tự nhủ rằng sự hiện diện của người khác – dù chỉ qua một nụ cười nhẹ hay một cái gật đầu hiểu biết – cũng có thể mang đến niềm an ủi, giúp ta tiếp tục bước đi. Đôi khi, chính trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy, ta mới nhận ra rằng sức mạnh của tình người vượt lên trên mọi muộn phiền, rằng trong lòng mỗi chúng ta đều có thể trở thành nguồn cảm hứng, là ánh sáng dịu dàng cho người khác.

Hãy tin tưởng vào bản thân và vào khả năng của chính mình. Dù hành trình có chông gai, hãy nhớ rằng mỗi bước đi của bạn đã góp phần tạo nên một câu chuyện ý nghĩa, một hành trình đầy cảm hứng của tình người. Và lúc đó, bạn sẽ nhận ra rằng, dù cuộc sống có lúc khiến ta mỏi mệt, thì giữa những khó khăn ấy, sự đồng hành, dù chỉ là trong thầm lặng, luôn là minh chứng cho rằng chúng ta không bao giờ đơn độc trên con đường mình đã chọn.

HÃY NHỚ RẰNG MÌNH KHÔNG CƠ ĐƠN - Vài lời ngày 7 tháng 3 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/2OIo0D5mJPU

GIỮ LỐI SỐNG KHỔ HẠNH VÀ NIỀM VUI ĐÓN CHÀO NƯỚC TRỜI - Lm. Anmai, CSsR (Thứ Sáu sau Lễ Tro)

https://youtu.be/WdZMN5oi0eA

10 Bài chia sẻ Thứ Sáu sau Lễ Tro - Lm. Anmai, CSsR

https://mehangcuugiup.tv/10-bai-chia-se-thu-sau-sau-le-tro-lm-anmai-cssr/

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 7, 2025, 4:23:11 PMMar 7
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 8 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR
BẠN LÀ DUY NHẤT TRONG CẢ THẾ GIỚI

Dù bạn có cảm thấy mình bình thường đến đâu, bạn vẫn là duy nhất. Trong một thế giới rộng lớn với hàng tỷ con người, mỗi người trong chúng ta đều có những đặc điểm riêng biệt mà không ai có thể thay thế. Có thể bạn không là ai đó quan trọng trong mắt một người, nhưng trước mặt người khác, bạn lại là một báu vật vô giá. Mỗi người có một giá trị riêng, và giá trị ấy không thể bị định nghĩa bằng cách người khác nhìn nhận bạn.

Bạn có thể cảm thấy vô nghĩa trong một khoảnh khắc nào đó, nhưng đừng để cảm giác ấy lấn át niềm tin vào chính mình. Bởi vì có những người sẽ yêu thương bạn theo cách đơn giản nhất, không phải trêu chọc hay tính toán gì cả, mà chỉ đơn thuần là muốn đối tốt với bạn, yêu thương bạn thật lòng. Những người ấy, họ sẽ thấy được bạn, trân trọng bạn vì chính bạn là ai.

Vì thế, đừng bao giờ phủ định bản thân mình. Tin rằng, sẽ có một ngày, bạn trở thành điều quý giá nhất trong lòng ai đó. Có thể đó là người bạn chưa gặp, có thể đó là người bạn đã gặp mà chưa nhận ra. Nhưng bạn sẽ là báu vật đối với họ, không phải vì bạn phải làm gì đặc biệt, mà vì bạn chính là người mà họ đã tìm kiếm.

Thiên Chúa đã tạo bạn là người duy nhất. Ngài yêu thương bạn vô điều kiện, và bạn chính là một phần quan trọng trong kế hoạch lớn lao của Ngài. Vì thế, mỗi ngày thức dậy, hãy tạ ơn Chúa vì sự tồn tại đặc biệt của bạn trên thế gian này. Bạn là một phần không thể thiếu trong bức tranh tuyệt vời của cuộc đời. Hãy tin vào giá trị của bản thân, vì bạn xứng đáng nhận được tình yêu và sự trân trọng của cả thế giới.

7 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Bảy sau Lễ Tro - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/7-bai-suy-niem-tin-mung-thu-bay-sau-le-tro-lm-anmai-cssr.html

 

Vài lời ngày 8 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR BẠN LÀ DUY NHẤT TRONG CẢ THẾ GIỚI

 

https://youtube.com/shorts/mzRm_cEgOIA

Thứ Bảy sau Lễ Tro– Lm. Anmai, CSsR ÂN HUỆ CỦA THIÊN CHÚA

https://youtu.be/Kv6mjo-PDLg

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 8, 2025, 4:34:25 PMMar 8
to Alphonse Family (AF)
 Vài lời ngày 9 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

MỖI NGÀY, MỖI PHÚT GIÂY CHÚNG TA SỐNG ĐỀU LÀ MỘT MÓN QUÀ VÔ GIÁ

Cuộc sống này là một chuỗi những khoảnh khắc quý giá, mỗi ngày, mỗi phút giây trôi qua đều là món quà mà chúng ta không bao giờ có thể lấy lại. Những kỷ niệm, những niềm vui, những nỗi buồn, tất cả đều tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh về cuộc đời mỗi người. Và trong mỗi khoảnh khắc ấy, chúng ta đều có cơ hội để yêu thương, để sống trọn vẹn.

Hãy sống và yêu thương hết mình, đừng chần chừ, đừng để những lo toan, những sợ hãi làm ta quên đi giá trị của từng giây phút hiện tại. Bởi vì một khi thời gian đã qua, chúng ta không thể quay lại để sửa chữa hay thay đổi những gì đã xảy ra. Mỗi ngày là một cơ hội, mỗi ngày là một trang sách mới. Hãy viết lên đó những dòng chữ đẹp đẽ, phản ánh sự trân trọng và tận hưởng cuộc sống.

Hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng, vì khi chúng ta nhìn lại, điều quý giá nhất không phải là số năm ta đã sống, mà là cách ta đã sống và yêu như thế nào. Làm cho từng khoảnh khắc có ý nghĩa, vì đó chính là những gì sẽ theo ta mãi mãi.

Cuối cùng, hãy tạ ơn Chúa vì những ơn lành Ngài đã ban cho chúng ta. Tạ ơn vì mỗi ngày chúng ta được sống, được yêu thương và được tận hưởng từng giây phút trong đời. Vì mỗi món quà ấy, dù lớn hay nhỏ, đều là một phép lạ tuyệt vời.

10 bài suy niệm Chúa Nhật 1 Mùa Chay năm C (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-chua-nhat-1-mua-chay-nam-c-cua-lm-anmai-cssr.html

MỖI NGÀY, MỖI PHÚT GIÂY CHÚNG TA SỐNG ĐỀU LÀ MỘT MÓN QUÀ VÔ GIÁ- Vài lời ngày 9 - 3 Lm. Anmmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/uftdl1VNbSM

CHIẾN ĐẤU VỚI ÁC THẦN VÀ NHẬN LẠI ƠN CHÚA Chúa Nhật 1 MC năm C - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/tmuQY1naJCs

 

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 9, 2025, 6:57:43 PMMar 9
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 10 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR


NGHĨA VỤ CỦA SỰ THA THỨ VÀ SỰ BUÔNG BỎ

Trong cuộc đời mỗi con người, không ai tránh khỏi những tổn thương hay thất vọng do những mối quan hệ, những sai lầm và những mất mát. Tuy nhiên, thật kỳ diệu biết bao khi ta nhận ra rằng, người biết tha thứ với những người đã làm tổn thương mình chính là người mạnh mẽ nhất. Sự tha thứ không chỉ là hành động vượt qua quá khứ mà còn là minh chứng cho lòng dũng cảm và sự tự trọng, giúp chúng ta buông bỏ những điều không đáng xứng đáng để tìm lại chính mình.

Khi ta tha thứ, ta không chỉ đơn giản là quên đi những vết thương lòng, mà còn học cách chấp nhận rằng con người vốn dĩ không hoàn hảo. Sự tha thứ là quá trình nội tâm đòi hỏi ta phải đối diện với nỗi đau, nhìn nhận sự thật rằng trong mỗi sai lầm đều có bài học quý báu. Qua đó, ta trưởng thành hơn, nhận ra rằng việc gánh nặng của oán giận chỉ làm chậm bước tiến của bản thân. Bằng cách buông bỏ, ta cho phép tâm hồn được tự do, mở rộng để đón nhận những điều tốt đẹp hơn trong tương lai.

Chính hành động tha thứ còn là cách thể hiện sự tôn trọng bản thân. Khi chúng ta biết buông bỏ những điều không xứng đáng, ta không còn để quá khứ chi phối hiện tại hay làm mờ đi giá trị của chính mình. Tha thứ là sự khẳng định rằng giá trị con người không phụ thuộc vào những vết thương lòng, mà được xây dựng trên nền tảng của sự hiểu biết, lòng nhân ái và khả năng hồi phục. Người biết tha thứ không chỉ giải phóng chính mình khỏi gánh nặng tâm lý, mà còn trở thành nguồn cảm hứng cho những người xung quanh, khẳng định rằng sức mạnh thực sự đến từ bên trong.

Hơn nữa, việc tha thứ giúp ta mở ra một cánh cửa cho sự hòa giải và giao tiếp lành mạnh. Trong mối quan hệ giữa người với người, sự tha thứ tạo ra môi trường tin cậy, giúp giảm bớt sự căng thẳng và thúc đẩy sự hiểu biết lẫn nhau. Nó là chất keo gắn kết những mối quan hệ, làm dịu những mâu thuẫn và góp phần xây dựng một xã hội nhân văn, nơi mà lòng khoan dung và sự cảm thông được đề cao.

Tóm lại, tha thứ và buông bỏ không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối hay bỏ cuộc, mà chính là biểu hiện của sức mạnh nội tâm vượt trội. Người biết tha thứ chính là người biết tôn trọng chính mình, người có khả năng học hỏi từ quá khứ và hướng về một tương lai tràn đầy hy vọng. Hãy để sự tha thứ trở thành ngọn lửa dẫn đường, soi rọi cho những bước đi vững chắc trên con đường tìm kiếm sự an yên và hạnh phúc đích thực.

NGHĨA VỤ CỦA SỰ THA THỨ VÀ SỰ BUÔNG BỎ - Lm. Anmai, CSsR – Vài lời

https://youtu.be/wIFRDPC_q1M

XÉT XỬ CÔNG MINH CHO NGƯỜI ĐỒNG BÀO - Suy niệm Lời Chúa - Thứ Hai tuần I MC

https://youtu.be/p1tNvhBRddU

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Hai tuần I MC - Lm. Anmai, CSsR

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-hai-tuan-i-mc-lm-anmai-cssr.html

 

 


 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 11, 2025, 9:23:03 PMMar 11
to Alphonse Family (AF)
NGƯỜI THỰC SỰ – HÀNH TRÌNH ĐẾN ĐỈNH CAO
Trong cuộc đời, con người luôn được đánh giá qua tầm nhìn, ý chí và sự kiên trì không ngừng nghỉ. Người thực sự không chỉ biết trông ra xa, mà còn biết xây dựng tương lai từ những bước đi vững chắc hiện tại. Họ không mông lung, luôn có định hướng rõ ràng và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để chinh phục đỉnh cao của cuộc sống.
Sự tự kỷ luật chính là chìa khóa mở ra cánh cửa dẫn đến thành công. Khi biết tự kỷ luật, ta hiểu rằng không có con đường nào đến thành công là dễ dàng hay gần gũi. Mỗi bước đi, dù nhỏ bé, đều có ý nghĩa và đóng góp vào bức tranh tổng thể của một cuộc đời trọn vẹn. Chính sự nỗ lực không ngừng, ý chí vững vàng và sự kiên trì trong từng hành động hàng ngày đã giúp mỗi người vươn tới những thành tựu xứng đáng. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng “càng cố gắng, càng nỗ lực, càng tự kỷ luật, càng ưu tú” – một chân lý bất hủ được khắc sâu trong tâm trí mỗi người theo đuổi ước mơ.
Bên cạnh đó, con người còn được dạy rằng kỷ luật không chỉ là một phương tiện để đạt được thành công cá nhân, mà còn là bài học đạo đức quý giá. “Hãy kỷ luật như Chúa dạy” không chỉ là lời nhắc nhở về việc tuân thủ các quy tắc, mà còn là sự khẳng định niềm tin, lòng tin cậy vào những giá trị tâm linh cao đẹp. Trong hành trình chinh phục cuộc sống, những giá trị đạo đức và tinh thần kiên định đã tạo nên nền tảng vững chắc cho sự phát triển cá nhân và xã hội. Điều này càng khẳng định rằng sự tự giác và kỷ luật nội tâm chính là nguồn sức mạnh nội tại giúp mỗi con người trở nên vĩ đại.
Tóm lại, con đường đến với thành công không bao giờ là con đường ngắn ngủi hay trải đầy hoa hồng. Đó là hành trình dài với biết bao gian nan thử thách, đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực không ngừng và một tinh thần tự kỷ luật vững vàng. Khi biết trông ra xa, luôn đặt mục tiêu và kiên trì bước từng bước một, chúng ta sẽ dần hiện thực hóa được ước mơ và đạt được cuộc sống mà chúng ta khao khát. Hãy để những giá trị kỷ luật, niềm tin và sự nỗ lực trở thành nguồn động lực giúp ta chinh phục mọi đỉnh cao của cuộc đời.
Lm. Anmai, CSsR
NGƯỜI THỰC SỰ – HÀNH TRÌNH ĐẾN ĐỈNH CAO Vài lời 11 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR
https://youtube.com/shorts/xPOHdX5FZZM
HÀNH TRÌNH CẦU NGUYỆN TRONG MÙA CHAY: GẶP CHA VÀ NGHE LỜI CHÚA - Lm. Anmai, CSsR - Thứ Ba tuần I MC
https://youtu.be/N8zjXP4vVVs
7 Bài suy niệm Lời Chúa Thứ Ba tuần I Mùa Chay (của Lm. Anmai, CSsR)
https://ducmemangden.net/7-bai-suy-niem-loi-chua-thu-ba-tuan-i-mua-chay-cua-lm-anmai-cssr.html
Lễ Giỗ Bà Cố Macta : Dấu lạ đời sống đức tin của Bà Cố - Dấu lạ nồi cơm điện - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/c0SrxyUDRMI
Dấu lạ ông Giona – Dấu lạ Thánh Giá – Lõi nồi cơm điện
Trong mùa Chay, Giáo hội không đọc hoặc hát "Alleluia" và vài chia sẻ về Mùa Chay …
Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/KJLNPqtOrK0

Vài lời ngày 12 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

LÀM THẾ NÀO ĐỂ CHO ĐI MÀ KHÔNG BỊ LỢI DỤNG?
Trong cuộc sống, cho đi không chỉ là hành động nhân ái mà còn là nghệ thuật khéo léo, đòi hỏi sự cân bằng giữa lòng tốt và sự tỉnh táo. Để cho đi mà không bị lợi dụng, chúng ta cần trang bị cho mình một tư duy trao giá trị, nghĩa là giúp đỡ người khác bằng cách tạo ra cơ hội cho họ phát triển, thay vì chỉ đơn giản là cứu trợ từ lòng thương hại. Khi chúng ta trao đi giá trị, mỗi người nhận được sẽ học được cách đứng vững và tự lập, không phụ thuộc vào sự giúp đỡ của chúng ta mãi mãi.
Một yếu tố không thể thiếu trong nghệ thuật này là khả năng đặt ra giới hạn. Đôi khi, lòng tốt của chúng ta có thể bị lợi dụng nếu không biết nói "không" khi cần thiết. Việc này không hề có nghĩa là chúng ta kém cỏi hay ích kỷ, mà là biết bảo vệ năng lượng, thời gian và nguồn lực của chính mình. Sự giúp đỡ nên được trao đi một cách cân nhắc, khi mà người nhận thực sự trân trọng và sẵn sàng đón nhận giá trị đó, chứ không phải biến nó thành một chiếc bẫy khiến họ mãi phụ thuộc.
Bên cạnh đó, không thể quên rằng để giúp đỡ người khác một cách hiệu quả, trước tiên chúng ta phải đảm bảo rằng bản thân đã đủ vững vàng. Giống như lời nói "Bạn không thể rót nước từ bình rỗng", nếu không có đủ nguồn lực và sức mạnh nội tại, chúng ta sẽ dễ dàng bị suy sụp và không thể chia sẻ niềm vui, sự ổn định của mình. Khi ta dành thời gian và nỗ lực xây dựng cuộc sống, củng cố các mối quan hệ và nguồn lực cá nhân, ta sẽ có khả năng giúp đỡ người khác một cách bền vững và hiệu quả hơn.
Cho đi là một nghệ thuật của trí tuệ. Khi bạn trao đi với sự thông minh, bạn không chỉ giúp người khác phát triển mà còn góp phần tạo dựng một bản thân mạnh mẽ hơn, tự tin hơn. Đó là hành trình của sự chia sẻ, của lòng nhân ái nhưng luôn biết bảo vệ và tôn trọng giá trị của chính mình. Đây chính là chìa khóa để mỗi hành động giúp đỡ trở nên ý nghĩa, bền vững và tràn đầy sức sống.

Vài lời ngày 12 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR
LÀM THẾ NÀO ĐỂ CHO ĐI MÀ KHÔNG BỊ LỢI DỤNG?
https://youtu.be/oRx6pkadTk4
“DẤU LẠ CHO NHỮNG KẺ GIAN ÁC” - Thứ Tư tuần I MC - Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/VK9RuhuJa2A
7 bài Suy niệm Thứ Tư tuần I MC (của Lm. Anmai, CSsR)
https://ducmemangden.net/suy-niem-thu-tu-tuan-i-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 12, 2025, 12:51:14 AMMar 12
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 12 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

LÀM TH NÀO ĐỂ CHO ĐI MÀ KHÔNG B LI DNG?

Trong cuộc sống, cho đi không chỉ là hành động nhân ái mà còn là nghệ thuật khéo léo, đòi hỏi sự cân bằng giữa lòng tốt và sự tỉnh táo. Để cho đi mà không bị lợi dụng, chúng ta cần trang bị cho mình một tư duy trao giá trị, nghĩa là giúp đỡ người khác bằng cách tạo ra cơ hội cho họ phát triển, thay vì chỉ đơn giản là cứu trợ từ lòng thương hại. Khi chúng ta trao đi giá trị, mỗi người nhận được sẽ học được cách đứng vững và tự lập, không phụ thuộc vào sự giúp đỡ của chúng ta mãi mãi.

Một yếu tố không thể thiếu trong nghệ thuật này là khả năng đặt ra giới hạn. Đôi khi, lòng tốt của chúng ta có thể bị lợi dụng nếu không biết nói "không" khi cần thiết. Việc này không hề có nghĩa là chúng ta kém cỏi hay ích kỷ, mà là biết bảo vệ năng lượng, thời gian và nguồn lực của chính mình. Sự giúp đỡ nên được trao đi một cách cân nhắc, khi mà người nhận thực sự trân trọng và sẵn sàng đón nhận giá trị đó, chứ không phải biến nó thành một chiếc bẫy khiến họ mãi phụ thuộc.

Bên cạnh đó, không thể quên rằng để giúp đỡ người khác một cách hiệu quả, trước tiên chúng ta phải đảm bảo rằng bản thân đã đủ vững vàng. Giống như lời nói "Bạn không thể rót nước từ bình rỗng", nếu không có đủ nguồn lực và sức mạnh nội tại, chúng ta sẽ dễ dàng bị suy sụp và không thể chia sẻ niềm vui, sự ổn định của mình. Khi ta dành thời gian và nỗ lực xây dựng cuộc sống, củng cố các mối quan hệ và nguồn lực cá nhân, ta sẽ có khả năng giúp đỡ người khác một cách bền vững và hiệu quả hơn.

Cho đi là một nghệ thuật của trí tuệ. Khi bạn trao đi với sự thông minh, bạn không chỉ giúp người khác phát triển mà còn góp phần tạo dựng một bản thân mạnh mẽ hơn, tự tin hơn. Đó là hành trình của sự chia sẻ, của lòng nhân ái nhưng luôn biết bảo vệ và tôn trọng giá trị của chính mình. Đây chính là chìa khóa để mỗi hành động giúp đỡ trở nên ý nghĩa, bền vững và tràn đầy sức sống.

Vài lời ngày 12 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

LÀM TH NÀO ĐỂ CHO ĐI MÀ KHÔNG B LI DNG?

https://youtu.be/oRx6pkadTk4

 “DẤU LẠ CHO NHỮNG KẺ GIAN ÁC” - Thứ Tư tuần I MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/VK9RuhuJa2A

7 bài Suy niệm Thứ Tư tuần I MC (của Lm. Anmai, CSsR)

 https://ducmemangden.net/suy-niem-thu-tu-tuan-i-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

Lễ Giỗ Bà Cố Macta : Dấu lạ đời sống đức tin của Bà Cố - Dấu lạ nồi cơm điện

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 12, 2025, 8:44:49 PMMar 12
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 13 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

SỐNG MỖI NGÀY ĐỂ HOÀN THIỆN BẢN THÂN

Cuộc sống vốn dĩ chẳng vì nỗi buồn của ta mà thay đổi, cũng chẳng vì những lời than trách của ta mà trở nên nhẹ nhàng hơn. Dù ta có mệt mỏi hay chán nản, thì thời gian vẫn trôi, vũ trụ vẫn quay, ngày hôm nay rồi cũng sẽ thành quá khứ. Vậy thì hà cớ gì phải để tâm hồn mình chìm đắm trong muộn phiền, để những khó khăn làm ta chùn bước?

Cuộc đời không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, cũng chẳng bao giờ dễ dàng với bất kỳ ai. Nhưng chính những thử thách, những gian nan, những lần vấp ngã mới là điều khiến ta trưởng thành. Nếu chưa từng trải qua bể dâu, chưa từng đối diện với mất mát, có lẽ ta sẽ không bao giờ học được cách kiên cường. Mỗi khó khăn đều là một bài học, mỗi vấp ngã đều là một cơ hội để ta mạnh mẽ hơn.

Ta vẫn biết kiếp người mong manh như một giấc mộng. Mới hôm qua còn vui cười, hôm nay có thể đã thành kỷ niệm. Mới hôm nay còn nắm chặt trong tay, ngày mai có thể đã là điều xa xôi không thể chạm tới. Đời người ngắn ngủi, không ai có thể biết trước tương lai, cũng chẳng ai có thể quay ngược thời gian để sửa chữa những điều đã qua. Một chiếc lá xanh hôm nay có thể đã lìa cành chỉ vì một cơn gió nhẹ, một khoảnh khắc ta vô tình bỏ lỡ có thể là điều mà ai đó cả đời không có cơ hội gặp lại. Vậy nên, điều quan trọng không phải là ta đã có được bao nhiêu, mà là ta đã trân trọng những gì mình đang có hay chưa.

Chúng ta thường mải mê chạy theo những thứ xa vời mà quên mất giá trị của hiện tại. Ta dễ dàng xem nhẹ những điều nhỏ bé quanh mình, cho rằng nó là hiển nhiên, nhưng đến khi đánh mất mới nhận ra đó lại là điều vô giá. Đừng để những điều quý giá nhất trong cuộc đời chỉ trở thành hoài niệm. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc, từng con người bên cạnh, từng cơ hội mà ta đang có. Vì khi thời gian trôi qua, không gì có thể quay trở lại.

Ai cũng biết rằng chẳng có gì tồn tại mãi với thời gian. Vạn vật trên đời đều thay đổi, đều có sinh có diệt. Nhưng có một điều ta có thể làm, đó là hoàn thiện bản thân mỗi ngày, để khi nhìn lại, ta không hối tiếc về những tháng ngày đã sống. Sống không phải để than trách số phận, mà là để vững vàng trước mọi nghịch cảnh. Sống không phải để chờ đợi điều tốt đẹp đến, mà là để mỗi ngày ta trở nên tốt đẹp hơn.

Hãy học cách buông bỏ những điều không đáng bận tâm, trân trọng những gì ta đang có và kiên cường bước tiếp. Vì sau tất cả, những gì ta có thể làm tốt nhất chính là sống một cuộc đời có ý nghĩa, để khi nhìn lại, ta có thể mỉm cười mà không nuối tiếc.

Vài lời ngày 13 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR
SỐNG MỖI NGÀY ĐỂ HOÀN THIỆN BẢN THÂN
https://youtu.be/crDBsjhxCKw
Thứ Năm Tuần I Mùa Chay - TRONG GIAN TRUÂN TÔI CẬY TRONG AI | Lm Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh CSsR
https://youtu.be/_K_fvKokFtY
8 Bài suy niệm Lời Chúa Thứ Năm I MC (của Lm. Anmai, CSsR)
https://ducmemangden.net/8-bai-suy-niem-loi-chua-thu-nam-i-mc-cua-lm-anmai-cssr.html
MUỐN GÌ THÌ HÃY LÀM
chuyện bên ly cà phê sáng GIỜ CHẾT
Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/QKux8ztmiik

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 13, 2025, 8:52:00 PMMar 13
to Alphonse Family (AF)
NÀY NGƯỜI, ĐI ĐÂU LÀM GÌ CŨNG LUÔN NHỚ GÌN GIỮ TRÁI TIM MÌNH LƯƠNG THIỆN! HÃY SỐNG TỬ TẾ NHƯ CHÚA DẠY

Giữa cuộc đời đầy bon chen, được mất, hơn thua, con người dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của tham vọng và cám dỗ. Nhưng, dù đi đâu, làm gì, xin hãy luôn nhớ gìn giữ trái tim mình lương thiện!

Lương thiện không phải là một điều cao xa, mà đơn giản là biết sống tử tế, biết yêu thương, biết thứ tha. Chúa Giêsu đã từng phán: "Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình" (Mác 12:31). Yêu thương không chỉ là một lời dạy, mà là một lẽ sống. Sống tử tế không phải để được khen ngợi, không phải để đổi lấy phần thưởng, mà bởi vì đó là điều đúng đắn mà con người cần làm.

Có người nói: "Lòng tốt là một sự ngu ngốc trong thế giới này". Nhưng nếu tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy, thế giới này sẽ ra sao? Nếu ai cũng sống bằng sự hoài nghi, toan tính và chỉ quan tâm đến lợi ích của mình, liệu trái tim con người có còn biết rung động trước nỗi đau của người khác?

Sống lương thiện không có nghĩa là không bị tổn thương. Đôi khi, người lương thiện lại chính là người chịu thiệt thòi, là người bị phản bội, bị lợi dụng. Nhưng hãy nhớ rằng, Chúa cũng từng chịu đớn đau vì yêu thương nhân loại, và chính tình yêu ấy đã cứu chuộc thế gian.

Có những ngày ta sẽ cảm thấy lòng tốt của mình chẳng mang lại kết quả gì, ta tự hỏi: "Tại sao mình tử tế mà vẫn bị đối xử tệ bạc?". Nhưng đừng quên rằng Chúa không kêu gọi chúng ta làm điều đúng vì sự ghi nhận của người đời, mà vì lương tâm chúng ta cần điều đó.

Lương thiện không khiến ta giàu có về vật chất, nhưng sẽ khiến ta giàu có về tâm hồn. Người sống lương thiện luôn có bình an, vì họ biết rằng mình chưa từng làm tổn thương ai một cách cố ý.

Thế gian có thể đổi thay, lòng người có thể phai nhạt, nhưng xin đừng để sự dối trá của cuộc đời làm phai mờ ánh sáng trong tâm hồn mình. Đừng để lòng tốt trở thành thứ bị lãng quên giữa những bon chen.

Dù có chuyện gì xảy ra, dù cuộc sống có thử thách ta ra sao, hãy luôn nhớ rằng: đi đâu, làm gì, cũng hãy sống tử tế như Chúa dạy!

NHỚ GÌN GIỮ TRÁI TIM MÌNH LƯƠNG THIỆN! – Vài lời ngày 14 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/8OXpd95-rzY

Hãy đi làm hòa với anh em trước đã – Thứ Sáu tuân I MC – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/4TXWRi7I5bg

7 bài Suy niệm Thứ Sáu tuần I MC (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/suy-niem-thu-sau-tuan-i-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 15, 2025, 10:26:48 PMMar 15
to Alphonse Family (AF)
NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý VỀ HỘI TÁC QUYỀN THÁNH NHẠC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/JRRN43d485M

 NHÀ LÀ NƠI CHÚNG TA VỀ - Vài lời ngày 16 tháng 3 - Lm. Anmai, CSsR

Nhà không chỉ đơn thuần là một nơi trú ngụ, mà còn là tổ ấm, là điểm tựa tinh thần của mỗi con người. “Nhà là nơi chúng ta về” – câu nói giản dị nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, gợi nhắc chúng ta về giá trị của gia đình và tình thân. Ở đó, chúng ta tìm thấy sự yêu thương chân thành, không toan tính, không điều kiện, là thứ tình cảm thiêng liêng mà không nơi nào khác có thể thay thế.

Gia đình là nơi mọi người luôn dang rộng vòng tay chào đón ta, bất kể ta thành công hay thất bại. Trong cuộc sống bộn bề, đôi khi chúng ta bị cuốn vào những lo toan, áp lực mà quên mất rằng, gia đình chính là bến đỗ bình yên nhất. Người nhà – những người thân yêu như cha mẹ, anh em, vợ chồng – là những người luôn sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ và đồng hành cùng ta qua mọi cung bậc của cuộc đời. Chính vì vậy, đối xử tử tế với người nhà không chỉ là trách nhiệm, mà còn là một cách để ta bày tỏ lòng biết ơn và trân trọng những gì họ đã dành cho ta.

Cư xử với người nhà bằng sự vui vẻ, ấm áp là điều chúng ta nên làm mỗi ngày. Một nụ cười, một lời hỏi han, hay đơn giản là sự quan tâm nhỏ bé cũng có thể làm cho không khí gia đình trở nên hạnh phúc hơn. Đôi khi, vì quá quen thuộc, chúng ta dễ dàng bỏ qua cảm xúc của những người thân yêu, thậm chí vô tình làm tổn thương họ bằng lời nói hay hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng hãy nhớ rằng, gia đình không phải là nơi để ta trút giận hay đòi hỏi, mà là nơi để yêu thương và sẻ chia. Một gia đình hòa thuận, hạnh phúc sẽ là nền tảng vững chắc giúp mỗi thành viên có thêm động lực để bước đi trên đường đời.

Hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình, bởi thời gian không chờ đợi ai. “Nhà là nơi chúng ta về” – không chỉ là về mặt vật chất, mà còn là về trái tim và tâm hồn. Dù cuộc sống có đưa ta đi xa đến đâu, hãy luôn hướng về gia đình với tất cả sự tử tế, vui vẻ và ấm áp nhất, bởi đó là nơi yêu thương chân thành mãi mãi tồn tại.

NHÀ LÀ NƠI CHÚNG TA VỀ - Vài lời ngày 16 tháng 3 - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/UsF7njNQDks

CANH TÂN BẢN THÂN - Lm. Anmai, CSsR - Chúa Nhật II TN

https://youtu.be/tgGXaW5P0ng

10 bài suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật II MC (của lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-ii-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

CANH TÂN BẢN THÂN Chuyện bên ly cà phê : Ý NGHĨA CỦA “CARITAS”Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/vA_wB8tSPWU

Lời thiêng - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/hH8zneuOAyk

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 17, 2025, 8:41:25 AMMar 17
to Alphonse Family (AF)
AI CŨNG SẼ CHẾT, HÃY LƯU LẠI TIẾNG THƠM Vài lời ngày 17 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

Con người sinh ra trên đời, dù sống đến bảy mươi, tám mươi năm, dù đạt được địa vị cao vời vợi, danh tiếng vang xa ngàn dặm, thì cuối cùng cũng không thoát khỏi quy luật của tạo hóa: trở về với ba tấc đất. Khi ngày ấy đến gần, mọi thứ từng nằm trong tầm tay dần tuột khỏi sự kiểm soát, không còn tuân theo ý muốn của mình nữa. Càng gần cái chết, con người càng phải đối diện với những lựa chọn lớn lao: chính hay tà, thuận hay nghịch với đạo trời, hợp hay trái với lòng người. Chính trong những khoảnh khắc ấy, bản chất của mỗi người được bộc lộ rõ ràng nhất.

Với những ai làm quan, giữ trọng trách cai quản dân chúng, hãy khắc cốt ghi tâm lời dạy của Tuân Tử, được Nguyễn Trãi sau này nhắc lại nhiều lần: "Dân như nước, nước có thể chở thuyền, mà cũng có thể lật thuyền." Đạo làm quan không phải là vun vén cho bản thân, mà là nghĩ cho dân, vì dân. Dân đóng thuế để nuôi quan, nhưng cũng chính dân có thể tước bỏ quyền lực của quan. Trong thời chiến, dân là chỗ dựa bảo vệ quan; trong thời bình, dân cũng có thể đứng lên lật đổ nếu quan phụ lòng họ. Làm quan mà không hiểu đạo lý này, không khác gì tự đào mồ chôn danh tiếng và tương lai của chính mình.

Điều này càng trở nên quan trọng đối với người Việt Nam chúng ta. Dân mình, nói không ngoa, thuộc nhóm nghèo khổ nhất thế giới. Cuộc sống vốn đã cơ cực, chỉ một chút quan tâm nhỏ từ người làm quan thôi cũng đủ khiến dân chúng khắc ghi trong lòng, biết ơn không quên. Còn ai hết lòng vì dân, đặt lợi ích của dân lên trên hết, thì chắc chắn tiếng thơm sẽ lưu truyền mãi trong sử sách. Tiếng thơm ấy không chỉ là phần thưởng cho bản thân, mà còn là di sản để lại cho con cháu. Sống trên đời, ta có thể không màng danh lợi, nhưng con cái ta cần một cái tên trong sạch, một dòng họ không phải cúi đầu xấu hổ trước thiên hạ.

Vậy nên, ai cũng sẽ chết, đó là điều không thể tránh khỏi. Nhưng trước khi nhắm mắt xuôi tay, hãy sống sao cho xứng đáng, để lại tiếng thơm cho đời. Đừng để con cháu sau này phải gánh chịu những hệ lụy từ sai lầm của ta hôm nay. Một đời người ngắn ngủi, nhưng tiếng thơm có thể trường tồn vạn thuở. Hãy chọn con đường chính đạo, thuận lòng trời, hợp lòng người – đó là cách duy nhất để vượt qua cái chết mà vẫn sống mãi trong lòng hậu thế.

AI CŨNG SẼ CHẾT, HÃY LƯU LẠI TIẾNG THƠM Vài lời ngày 17 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ASwDL88ktI0

HÃY SỐNG NHÂN TỪ NHƯ CHA TRÊN TRỜI - Thứ Hai tuần II MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/nZ3GwsKBaw4

10 bài suy niệm Thứ Hai tuần II MC (của lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-hai-tuan-ii-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

Dấu chân trên cát - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/wG6oWy1q8xw

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 17, 2025, 9:24:35 PMMar 17
to Alphonse Family (AF)
ĐỜI NGƯỜI NGẮN LẮM, HÃY SỐNG SAO CHO Ý NGHĨA – Vài lời ngày 18 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

Đời người ngắn ngủi, thoáng chốc như một cái chớp mắt. Chúng ta chỉ được sống một lần duy nhất, không có cơ hội làm lại từ đầu. Vậy nên, hãy sống sao cho thật ý nghĩa, bởi khi nhắm mắt xuôi tay, tiền bạc, của cải, dù có chất đầy kho báu, cũng không thể mang theo. Thứ duy nhất còn lại là những gì ta đã làm, cách ta đã sống, và dấu ấn ta để lại trong lòng người khác.

Một đời người, dài thì bảy tám mươi năm, ngắn thì chỉ vài chục mùa xuân. Dù dài hay ngắn, thời gian ấy trôi qua nhanh đến không ngờ. Có người dành cả đời để chạy theo tiền bạc, danh vọng, tích góp của cải ngập tràn, nhưng đến cuối cùng, họ nhận ra rằng tất cả chỉ là phù du. Khi nằm xuống, đôi tay buông thõng, chẳng thể nắm giữ được gì. Tiền bạc mua được nhà cao cửa rộng, nhưng không mua được sự thanh thản trong tâm hồn. Danh vọng có thể khiến người đời ngưỡng mộ, nhưng không thể đổi lấy một ngày sống thêm khi số phận đã điểm.

Vậy sống ý nghĩa là sống thế nào? Đó là sống bằng trái tim chân thành, bằng lòng tử tế, và bằng những việc làm mang lại giá trị cho bản thân và người khác. Một nụ cười sẻ chia với người khốn khó, một bàn tay nâng đỡ kẻ yếu đuối, hay đơn giản là sống trọn vẹn với những gì mình tin tưởng – đó mới là những điều đọng lại sau khi ta rời xa cõi đời. Tiền bạc có thể tiêu tan, nhưng tình người và những điều tốt đẹp ta gieo sẽ mãi mãi nảy mầm, sinh sôi trong ký ức của ai đó.

Đời người ngắn lắm, đừng lãng phí nó vào những thứ hư ảo, phù phiếm. Hãy sống sao cho khi nhìn lại, ta không phải hối tiếc vì đã bỏ lỡ cơ hội làm điều tốt, sống điều thiện. Bởi lẽ, khi cái chết đến, ta không mang theo được gì ngoài một tâm hồn nhẹ nhàng hay nặng trĩu – điều đó phụ thuộc vào cách ta đã chọn sống hôm nay. Hãy sống một lần, nhưng sống cho thật đáng, để khi ra đi, ta vẫn để lại chút gì đó ý nghĩa cho đời.

ĐỜI NGƯỜI NGẮN LẮM, HÃY SỐNG SAO CHO Ý NGHĨA – Vài lời ngày 18 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/GJdU_-G8SG8

PHỤC VỤ ĐẾN CÙNG - Thứ Ba tuần II MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/C1bqgDwrlb8

9 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Ba tuần II MC (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/9-bai-suy-niem-tin-mung-thu-ba-tuan-ii-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Khoảng cách xa nhất trái đất : Từ miệng đến bàn tay - Chuyện bên ly cà phê : Người Công Giáo CÓ ĐƯỢC XEM TUỔI, NGHE CÁC BÀI GIẢNG BÊN PHẬT GIÁO KHÔNG? Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/anNk5Cun2K4

ĐỜI NGƯỜI NGẮN LẮM, HÃY SỐNG SAO CHO Ý NGHĨA Lm Anmai CSsR

https://youtu.be/JcNs_wB2LZU

Thứ Ba Tuần II Mùa Chay - PHỤC VỤ ĐẾN CÙNG - Lm Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh CSsR

https://youtu.be/SvOQWRfOlT0

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 19, 2025, 12:45:24 AMMar 19
to Alphonse Family (AF)
TRONG CUỘC ĐỜI NÀY – Vài lời 19 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

Trong cuộc đời này, điều quý giá nhất mà bạn có được không phải là những thứ vật chất xa hoa hay những danh hiệu uy nghi, mà chính là những con người không cùng máu mủ nhưng vẫn đối đãi với bạn bằng tất cả sự chân thành. Giữa biển lớn nhân loại, dù thế giới rộng lớn biết bao và hàng tỷ con người trôi dạt qua cuộc đời, vẫn luôn có người dành cho bạn sự quan tâm chân thành – đó là niềm kiêu hãnh, là nguồn động viên tinh thần vô giá mà bạn được ban tặng.

Lòng người đôi khi nhỏ bé và bất an, nhưng thật sự, nếu có ai đó đặt bạn trong tim họ, coi bạn là người quan trọng, thì đó chính là niềm tự hào lớn lao mà bạn nên trân trọng. Không phải tiền bạc hay của cải có thể mua được điều đó; bạn có thể dùng tiền để mua những thứ xa xỉ, sở hữu những vật chất hào nhoáng, nhưng dù có bao nhiêu tiền đi nữa, bạn cũng không thể mua được một trái tim thật lòng đối đãi với mình. Điều chân thành, niềm tin và tình yêu thương không vụ lợi là thứ hiếm hoi, là điều không thể thay thế bởi bất cứ giá trị vật chất nào.

Vậy nên, nếu có ai đó sẵn sàng dành cho bạn sự quan tâm và lòng yêu thương chân thành, hãy biết ơn, trân trọng và giữ gìn họ như báu vật của cuộc đời. Hãy nhớ rằng, trong thế giới rộng lớn này, nơi mà những giá trị vật chất dễ thay đổi và tạm bợ, sự chân thành của con người lại là điều hiếm hoi nhất, là nguồn sức mạnh để chúng ta vượt qua những gian nan, vấp ngã và khó khăn của cuộc sống.

Sống như hoa lá, nhẹ nhàng và trân trọng những người đối đãi tốt với bạn. Hãy để tâm hồn mình tĩnh lặng, biết ơn từng phút giây và từng con người đã mang lại cho bạn niềm hạnh phúc chân thực. Tĩnh để tạ ơn Chúa, vì chính Ngài đã ban cho ta những người như thế – những mảnh ghép tuyệt vời, góp phần làm cho cuộc đời ta thêm trọn vẹn, ý nghĩa và đầy yêu thương.

12 Bài suy niệm Lễ Thánh Giuse (Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/12-bai-suy-niem-le-thanh-giuse-lm-anmai-cssr.html

TRONG CUỘC ĐỜI NÀY – Vài lời 19 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/iVx477UjGI0

GIUSE, NGÀI LÀ ĐẤNG CÔNG CHÍNH – Lễ Thánh Giuse – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/QuV1GfZ-Kf8

THÁNH GIUSE, MẪU GƯƠNG THỜI ĐẠI MỚI Bài giảng như thế nào gọi là chuẩn & hay Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/ABz9LZ8Kdt4

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 21, 2025, 5:03:59 AMMar 21
to Alphonse Family (AF)
Vài lời ngày 21 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR


THẤY....NHƯNG? 

Có những lúc, ta thấy hoa nở rực rỡ, rồi tự dưng ngỡ rằng đó chính là mùa xuân tươi đẹp, nhưng lại chẳng hay rằng cũng chỉ là những đóa hoa tạm thời, những mảnh ký ức mờ nhạt của thời gian. Đừng vội cho rằng vẻ ngoài luôn là sự thật, bởi vì không phải lúc nào ngọn heo may cũng là dấu hiệu của bầu trời đang trở lạnh.

Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra nụ cười trên môi của người thân hay bạn bè, tưởng chừng như đó là biểu hiện của hạnh phúc, nhưng đôi khi, đằng sau nụ cười ấy là những giọt nước mắt đọng trữ niềm thương, là những tâm sự thầm lặng mà chỉ người trong cuộc mới hiểu. Hạnh phúc thật sự không chỉ nằm ở những khoảnh khắc sung sướng, mà còn được nuôi dưỡng qua cả những nỗi buồn, những vết thương tâm hồn.

Có những điều ta thấy trên đời, ta tưởng rằng đó là sự an lành, là điều may mắn, nhưng chẳng bao giờ biết rằng, có khi điều ta mất đi lại chính là điều may mắn ẩn chứa trong đó. Giữa đêm tối, hay trong những lúc bầu không khí nặng nề của tâm hồn, ta nhận ra rằng, những thứ tưởng chừng mất mát có thể mang đến một khởi đầu mới, một tia sáng nhỏ giúp ta nhận ra giá trị thật của cuộc sống.

Mọi thứ trên đời đều có hai mặt, và những gì ta thấy chưa chắc đã là sự thật cuối cùng. Hãy luôn tỉnh táo, lắng nghe tiếng lòng của mình, và không vội vàng đánh giá một sự việc chỉ qua vẻ bề ngoài. Cuộc sống này dạy ta rằng, chỉ có khi ta hiểu được sâu sắc cả những mảng tối và ánh sáng của cuộc đời, ta mới có thể sống một cách trọn vẹn và ý nghĩa, hướng về chính sự thật và cái đẹp bền vững.

DỤ NGÔN VỀ NHỮNG NGƯỜI TRỒNG NHO GIẾT NGƯỜI: BÀI HỌC VỀ SỰ BẤT TRUNG Thứ Sáu tuần II MC - Lm. Anmai

https://youtu.be/Z75tlovphq0

 

THẤY....NHƯNG? Vài lời ngày 21 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/2TlvrzxOu7A

 

10 Bài suy niệm Thứ Sáu tuần II MC (Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-sau-tuan-ii-mc-lm-anmai-cssr.html

 

DỤ NGÔN NHỮNG TÁ ĐIỀN VÀ TRÁCH NHIỆM CỦA CHÚNG TA TRONG NƯỚC THIÊN CHÚA Chuyện bên ly cà phê sáng - NGUYÊN TẮC LÀM VIỆC BÁC ÁI THEO ĐẠO CÔNG GIÁO Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/BbeVb67X_BU

 

Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay LOẠI TRỪ CÁI ÁC NƠI CON NGƯỜI Lm Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh CSsR

https://youtu.be/oKOJIyMqXZY

THẤY...NHƯNG... - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/M9xor8CSRCA

Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay - HỆ QUẢ TỪ LÒNG ÍCH KỶ - Lm Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh CSsR

https://youtu.be/QfmcsTJoU04

 

Câu Chuyện Bên Ly Cafe Sáng - NGUYÊN TẮC LÀM VIỆC BÁC ÁI THEO ĐẠO CÔNG GIÁO _ Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/bg-0uZzYLLE

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 22, 2025, 11:18:42 PMMar 22
to Alphonse Family (AF)
HỌC CÁCH TỪ BỎ - Lm. Anmai, CssR – Vài lời ngày 23 tháng 3

Trong cuộc sống đầy ắp những thứ thừa đỗi, học cách từ bỏ không chỉ là biết dọn bỏ những vật dụng không cần thiết mà còn là nghệ thuật giải phóng tâm hồn khỏi những gánh nặng của quá khứ và những điều không còn mang lại giá trị. Khi ta dần buông bỏ những thứ không phục vụ cho sự phát triển của mình, ta chính mình được tự do hơn, sống nhẹ nhàng hơn và hạnh phúc hơn.

Việc từ bỏ không chỉ đơn thuần là việc không mua những thứ thừa thãi hay vứt bỏ những món đồ cũ kỹ nữa; đó còn là khả năng nhận diện được đâu là thứ cần giữ lại và đâu là thứ nên bỏ đi. Những mối quan hệ độc hại, những ký ức đắng cay, hay những niềm tin không còn phù hợp đều cần được để lại phía sau. Khi ta buông bỏ chúng, không gian tâm trí của ta trở nên rộng mở hơn, cho phép ta đón nhận những điều mới mẻ, tích cực và đầy ý nghĩa.

Sự từ bỏ là một năng lực thiêng liêng, bởi nó đòi hỏi ta phải can đảm đối mặt với sự trống rỗng ban đầu, nhưng đồng thời cũng là bước đệm để xây dựng cuộc sống giản dị, trong sạch và chân thật. Mỗi khi ta từ bỏ một thứ không cần thiết, ta cũng đang dành chỗ trống cho những trải nghiệm, những mối quan hệ và những giá trị tinh thần tốt đẹp hơn. Nhờ đó, 99% những phiền muộn, những áp lực từ bên ngoài dần tan biến, nhường chỗ cho một tâm hồn tự do, không còn bị ràng buộc bởi những thứ đã qua.

Hãy tưởng tượng một không gian sống được làm mới hoàn toàn khi chỉ còn lại những điều quan trọng nhất, nơi mà mỗi vật dụng, mỗi suy nghĩ đều mang ý nghĩa thiết thực và góp phần làm cho cuộc sống trở nên thanh thản. Đó chính là minh chứng rõ ràng cho sức mạnh của việc từ bỏ. Sự giản dị không chỉ giúp ta dọn sạch lối đi cho tâm hồn mà còn mở ra cánh cửa đón nhận những niềm vui giản dị, những hạnh phúc nhỏ bé nhưng đầy đặn.

Như vậy, học cách từ bỏ là hành trình tìm lại chính mình, là quá trình nhận thức và lựa chọn giữa những thứ thực sự cần thiết và những thứ chỉ làm nặng lòng. Khi ta biết từ bỏ, ta không chỉ giải phóng được không gian vật chất mà còn giải phóng cả tâm trí, tạo nên sự nhẹ nhõm và tự do thật sự. Đó là hành trình hướng về một cuộc sống tinh giản, nơi mà mỗi khoảnh khắc đều trở nên ý nghĩa và trọn vẹn hơn.

 

 

 

12 bài giảng Chúa Nhật III MC (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/wp-admin/post.php?post=10456&action=edit

HỌC CÁCH TỪ BỎ - Lm. Anmai, CssR – Vài lời ngày 23 tháng 3

 

https://youtu.be/CWJUhc4_1jI

 

Đừng xét đoán - Chúa Nhật III MC - Lm. Anmai, CSR

https://youtu.be/7HciT4f1M8Q

NGƯỜI ƠI ! ĐỪNG ÁC TÂM NỮA ! Chuyện bên ly cà phê sáng LÀM BÁC ÁI CÓ DỄ KHÔNG Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/Cwn46Q-BiOk

 

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 24, 2025, 5:59:06 PMMar 24
to Alphonse Family (AF)
THỜI GIAN VÔ HẠN, ĐỜI NGƯỜI CÓ HẠN – Vài lời ngày 24 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

Trong vũ trụ bao la, thời gian trôi đi không ngừng, vô hạn và bao la, nhưng đời người thì ngắn ngủi đến mức ta chẳng thể nào đo đếm hết được. Chính sự hữu hạn của cuộc đời khiến mỗi khoảnh khắc trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Nếu biết trân trọng từng phút giây, biết dốc hết sức mình cho những mục tiêu ý nghĩa, chúng ta sẽ nhận ra rằng sự kiên trì và khả năng quản lý bản thân chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa thành công. Không có một công thức chung nào cho mọi người, nhưng mỗi cá nhân đều có thể tự vẽ nên con đường của riêng mình thông qua sự quyết tâm và nỗ lực không ngừng nghỉ.

Khi đối diện với những giới hạn của thời gian, mỗi chúng ta cần nhận thức rõ rằng việc lãng phí bất kỳ phút giây nào là điều không thể chấp nhận. Hãy đặt ra những mục tiêu cụ thể, rõ ràng và luôn nhớ rằng hành trình chinh phục những ước mơ không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Những thử thách, thất bại hay những lúc tạm dừng dường như là những “bờ vực” khiến ta chùn bước, nhưng chính những thử thách đó lại giúp chúng ta rèn giũa ý chí, mài dũa sức mạnh nội tại và trưởng thành theo thời gian. Qua từng ngày, từng tháng, sự bền bỉ sẽ biến những nỗ lực nhỏ thành thành quả to lớn, mở ra một con đường dẫn tới sự mạnh mẽ thực sự.

Mỗi người chúng ta đều có thể trở nên vững vàng và tự tin nếu biết quản lý thời gian của mình một cách hiệu quả, biết phân chia giữa công việc và nghỉ ngơi, giữa mục tiêu cá nhân và trách nhiệm đối với cộng đồng. Sự khéo léo trong việc cân bằng những ưu tiên sẽ giúp ta không chỉ đạt được thành công trong sự nghiệp mà còn tìm được niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống. Chỉ cần không ngừng cố gắng, học hỏi và dám mơ ước, mỗi bước đi dù nhỏ bé cũng góp phần tạo nên con người mạnh mẽ, tự do và trọn vẹn hơn.

Khi chúng ta hiểu rằng thời gian là vô hạn nhưng đời người lại có hạn, thì việc sống trọn vẹn và biết đánh giá cao giá trị của từng khoảnh khắc trở thành một nghệ thuật tinh tế. Đó không chỉ là việc theo đuổi thành công mà còn là hành trình tìm về chính bản thân mình, biết yêu thương và trân trọng những người xung quanh, biết chia sẻ và cảm nhận hạnh phúc từ những điều giản dị nhất. Một ngày nào đó, khi chúng ta nhìn lại quãng đường đã qua, sẽ nhận ra rằng sức mạnh thực sự không chỉ đến từ những thành tựu đã đạt được, mà còn từ quá trình vượt qua giới hạn, từ sự kiên trì không bao giờ buông tay trước khó khăn. Đó chính là con người mạnh mẽ mà mỗi chúng ta đều có thể trở thành.

THỜI GIAN VÔ HẠN, ĐỜI NGƯỜI CÓ HẠN – Vài lời ngày 24 tháng 3 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/3Rvb2Y-Wj8E

 

SỐNG VÂNG PHỤC VÀ TIN - Thứ Hai tuần III MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/1sTX0FZyTuE

12 Bài suy niệm Lời Chúa – Thứ Hai tuần III MC (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/12-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-iii-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Khiêm nhường đi người ơi ! Chuyện bên ly cà phê sáng : Nghĩa trang – Nhà tù – Nhà thương Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/WYqvC9rAN4g

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 26, 2025, 7:42:16 PMMar 26
to Alphonse Family (AF)
LÀM NGƯỜI – GIỮ CHO MÌNH MỘT CHỮ “ĐÀNG HOÀNG, TỬ TẾ” – Lm. Anmai, CSsR – vài lời

Làm người, không cần quá xuất sắc, chỉ cần đàng hoàng, tử tế. Đàng hoàng trong suy nghĩ, trong cách sống, trong từng lời nói và hành động. Người đàng hoàng không vì chút lợi ích mà đánh mất lương tâm, không vì chút khó khăn mà bán rẻ nhân cách.

Làm người, có thể không giàu sang, nhưng nhất định phải có cốt cách. Cốt cách nằm ở sự tử tế, biết trước biết sau, biết trọng chữ tín, biết giữ lòng ngay thẳng. Đừng vì hơn thua mà tổn hại người khác, cũng đừng vì lòng tốt mù quáng mà để kẻ xấu lợi dụng.

Làm người, nhất định phải biết trân trọng điều xứng đáng, buông bỏ điều không đáng. Ai tốt với mình, mình tốt lại gấp đôi. Ai bạc với mình, chỉ cần giữ khoảng cách, không thù hận nhưng cũng chẳng níu kéo. Đời không dài, hãy dành thời gian cho những người xứng đáng.

Một đời người, có thể đi xa hay không không quan trọng, quan trọng là đi đúng hướng. Đừng vì những thứ phù phiếm mà đánh mất sự đàng hoàng. Vì cuối cùng, điều quý giá nhất không phải là giàu có hay danh vọng, mà là có thể đứng trước cuộc đời này với một tâm hồn thanh thản, không thẹn với lòng. Hãy sống tử tế vì thời gian ta sống có hạn và hãy tử tế như Chúa dạy.

Thầy đến để kiện toàn Lề Luật - Thứ Tư tuần III MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/vLzQ5rqkZjk

LÀM NGƯỜI – GIỮ CHO MÌNH MỘT CHỮ “ĐÀNG HOÀNG, TỬ TẾ” – Lm. Anmai, CSsR – vài lời

https://youtube.com/shorts/d1ir9BApPss

11 bài suy niệm Thứ Tư tuần III Mùa Chay (của lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/11-bai-suy-niem-thu-tu-tuan-iii-mua-chay-cua-lm-anmai-cssr.html

Người ơi ! Xin đừng vụ luật ! Chuyện bên ly cà phê sáng Đập – Xây ! Vinh danh ai Vinh danh Chúa

-        Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/AOdHezu7GVk

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 28, 2025, 5:15:54 AMMar 28
to Alphonse Family (AF)
MỖI CÂY MỖI HOA, MỖI NHÀ MỖI CẢNH – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời ngày 28 tháng 3

Trong cuộc sống này, ai cũng có những nỗi khổ riêng. Đó là những điều không ai có thể tránh khỏi, dù là người giàu có hay người nghèo khó. Mỗi người đều có một con đường riêng, một câu chuyện riêng, và những thử thách riêng biệt mà chỉ họ mới hiểu thấu.

"Cây mỗi hoa, nhà mỗi cảnh" – câu nói ấy như một lời nhắc nhở về sự đa dạng trong cuộc sống. Không ai giống ai, và mỗi hoàn cảnh đều mang một màu sắc riêng biệt. Đôi khi, những gì chúng ta thấy bên ngoài chỉ là lớp vỏ, còn bên trong mỗi người lại là một thế giới riêng đầy những nỗi niềm mà khó ai có thể chia sẻ.

Nhưng chính những khó khăn đó lại tạo nên sự mạnh mẽ và trưởng thành. Những thử thách, dù đau đớn, cũng giúp ta nhận ra rằng cuộc sống không chỉ có những phút giây vui vẻ, mà còn có những lúc ta phải học cách đối mặt và vượt qua những cơn bão đời.

Lẽ sống của mỗi người là tự tìm ra sự bình an và niềm vui trong chính những khoảnh khắc nhỏ bé nhất. Đôi khi, chỉ cần thấu hiểu và cảm thông cho người khác, ta sẽ nhận ra rằng chính bản thân mình cũng có thể trở thành một nguồn động viên cho người xung quanh. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, nhưng cuối cùng, tất cả chúng ta đều chung một hành trình: hành trình tìm kiếm ý nghĩa và hạnh phúc trong cuộc sống.

ĐỪNG NHỐT CHÚA (Tĩnh tâm mùa Chay của Lm. Anmai, CSsR)

https://youtu.be/BU3ge2UzcNM

 

MỖI CÂY MỖI HOA, MỖI NHÀ MỖI CẢNH – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời ngày 28 tháng 3

https://youtube.com/shorts/4ZrwY9Oj7Ms

 

YÊU MẾN THIÊN CHÚA VÀ YÊU NGƯỜI THÂN CẬN – Thứ Sáu tuần III MC – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ecRfa1AMjMQ

9 bài suy niệm Thứ Sáu tuần III MC (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/9-bai-suy-niem-thu-sau-tuan-iii-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

Ơ HAY ! NÓI THT NHÉ ! TA CÒN… XA NƯỚC THIÊN CHÚA LM!

Chuyn bên ly cà phê : RI LON LO ÂU VÀ HƯỚNG GII QUYT

Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/36LegLH2dyg

Mikali Nguyễn

unread,
Mar 30, 2025, 5:52:42 PMMar 30
to Alphonse Family (AF)
KHI BẠN LÀM TỔN THƯƠNG MỘT NGƯỜI CÓ LÒNG TỐT CHÂN THÀNH 

Vài lời ngày 30 tháng 3 Lm. Anmai, CSsR

 Có những con người trong cuộc đời này mang một trái tim hiền lành và chân thành đến mức khiến người ta cảm thấy bình an chỉ bằng sự hiện diện của họ. Họ không ồn ào, không khoa trương, và không phô diễn lòng tốt như một lời tuyên bố. Lòng tốt nơi họ là điều tự nhiên, như hơi thở, như ánh sáng mặt trời ban mai – lặng lẽ nhưng sưởi ấm mọi tâm hồn. Và nếu một ngày bạn vô tình hay cố ý làm tổn thương một người như thế, bạn sẽ không thấy họ tranh cãi, không nghe họ buộc tội, cũng chẳng chứng kiến cảnh họ làm ầm ĩ hay trách móc ồn ào. Họ chọn im lặng.

Sự im lặng ấy không phải vì họ yếu đuối, mà bởi họ hiểu được giá trị của sự bình an và lòng bao dung. Họ biết rằng tranh cãi chỉ làm tổn thương cả hai phía, rằng oán trách không hàn gắn được điều gì, và rằng đôi khi, im lặng chính là tiếng nói mạnh mẽ nhất của nỗi đau. Khi bạn làm tổn thương một người có lòng tốt, họ không đáp trả, không vì họ không thể, mà vì họ không muốn làm tổn thương bạn như cách bạn đã vô tình làm họ đau. Họ chọn giữ lấy phần đau ấy cho riêng mình, như một sự gìn giữ cuối cùng cho những gì từng là đẹp đẽ giữa hai con người.

Nhưng đừng nhầm lẫn. Sự im lặng của họ không có nghĩa là họ không cảm thấy gì. Trái lại, chính người có lòng tốt mới là người cảm nhận mọi vết xước một cách sâu sắc nhất. Vì họ sống chân thành, nên khi bị tổn thương, đó là một cú chạm rất sâu vào lòng tin. Và nếu bạn để mất một người như thế, bạn không chỉ đánh mất một mối quan hệ – bạn đánh mất một tấm lòng quý giá, một ân huệ mà không phải lúc nào cuộc đời cũng ban cho lần thứ hai.

Lòng tốt chân thành không phải là điều dễ gặp trong một thế giới đầy toan tính. Và người có lòng tốt ấy, khi đã bước ra khỏi cuộc đời bạn trong im lặng, họ sẽ không trở lại. Không phải vì họ không còn yêu thương, mà vì họ hiểu rằng: ở lại để tiếp tục bị tổn thương là điều không công bằng cho chính mình. Họ ra đi – nhẹ nhàng như cách họ đã từng đến. Để lại phía sau một khoảng trống mà có lẽ, mãi về sau bạn mới nhận ra là không thể lấp đầy.

Vì vậy, nếu bạn may mắn có ai đó bên cạnh với tấm lòng dịu dàng và chân thật, xin hãy trân trọng họ. Đừng thử thách họ bằng sự vô tâm. Đừng nghĩ rằng họ sẽ luôn ở đó dù bạn đối xử thế nào. Những người có lòng tốt không đòi hỏi gì nhiều, nhưng một khi họ im lặng rời đi, đó là lời chia tay thầm lặng mà sâu sắc nhất.

Lòng tốt là thứ ánh sáng hiếm hoi trong một thế giới dễ tối tăm. Xin đừng làm nó tắt đi.

 

KHI BẠN LÀM TỔN THƯƠNG MỘT NGƯỜI CÓ LÒNG TỐT CHÂN THÀNH - Vài lời ngày 30 tháng 3 Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/qXwxPvuDQ6M

  

Người Cha phung phí ! Chúa Nhật 4 MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/fFRBF3Tm8uk

 

10 bài suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật IV Mùa Chay (Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-iv-mua-chay-lm-anmai-cssr.html

Chia sẻ lời Chúa : Cảm ơn ông chủ trại heo “DỄ THƯƠNG” - Chúa Nhật IV Mùa Chay
Chuyện bên ly cà phê sáng : Tại sao đi 14 chặng đường Thánh Giá mà lại ngắm 15 Ngắm– Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/uYtZcYrtDV8

 

SỨ ĐIỆP TỪ TRỜI, CON CÁI SỰ SÁNG, SÁCH SỰ THẬT đã, đang và sẽ phá GIÁO HỘI

https://youtu.be/69-cstgW9Nk

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 1, 2025, 8:14:54 AMApr 1
to Alphonse Family (AF)
MỘT CÂY KIM KHÂU KHÔNG BAO GIỜ CÓ HAI ĐẦU NHỌN – Vài lời – Lm. Anmai, CSsR

Cuộc sống này luôn đầy những phép so sánh. Chúng ta thường so sánh mình với người khác, để rồi đôi khi cảm thấy thiếu thốn, tự ti, hay ngược lại, tự mãn, tự cao. Nhưng hãy nhớ rằng, một cây kim khâu không bao giờ có hai đầu nhọn. Con người cũng vậy, mỗi người đều có những điểm mạnh và điểm yếu riêng biệt.
Đừng bao giờ so sánh điểm yếu của mình với điểm mạnh của người khác. Điều đó chỉ khiến bạn nuôi dưỡng cảm giác ghen tị và thất bại. Cũng đừng lấy điểm mạnh của mình để so với điểm yếu của người khác rồi huênh hoang, tự đắc. Cuộc sống không phải cuộc đua, và mỗi người đều có một con đường riêng, một vai trò đặc biệt trong cuộc sống này.
Bạn không cần phải là người đẹp nhất, nhưng bạn có thể là người nấu ăn ngon nhất. Bạn không cần phải là người giàu có nhất, nhưng bạn có thể là người bao dung và sẵn sàng cho đi nhiều nhất. Mỗi chúng ta đều có giá trị riêng, và giá trị đó không đo bằng sự so sánh với người khác.
Hãy nhận ra điểm mạnh của mình để trau dồi, điểm yếu để khắc phục. Đừng để những điều bên ngoài làm bạn mệt mỏi hay cảm thấy mình thiếu thốn. Bạn không cần phải ghen tị hay nổi giận với bất kỳ ai, bởi vì bạn đã hiểu rằng bạn là một cá thể duy nhất với những đặc điểm riêng biệt.
Làm được như vậy, bạn sẽ không phải là người giàu có nhất, nhưng chắc chắn bạn sẽ là người hạnh phúc nhất, đầy đủ nhất. Hạnh phúc không phải là sở hữu tất cả, mà là biết trân trọng những gì mình có và không ngừng hoàn thiện bản thân.

PHÉP LẠ ĐẦU TIÊN VÀ Ý NGHĨA CỦA SỰ CHUYỂN ĐỔI – Thứ Hai tuần IV MC – Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/K0Aom2Xvm4I

MỘT CÂY KIM KHÂU KHÔNG BAO GIỜ CÓ HAI ĐẦU NHỌN – Vài lời – Lm. Anmai, CSsR
https://youtu.be/jVrdnNU9_1Y

9 bài giảng Lễ Thứ Hai tuần IV Mùa Chay (của Lm. Anmai, CSsR)
https://ducmemangden.net/9-bai-giang-le-thu-hai-tuan-iv-mua-chay-cua-lm-anmai-cssr.html

SỰ MÂU THUẪN VÀ YẾU ĐUỐI CỦA CON NGƯỜI
Chuyện bên ly cà phê Người li dị có được rước Lễ không Lm. Annai, CSsR
https://youtu.be/tniikrIUOn0

BUÔNG BỎ KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ THẤT BẠI, MÀ LÀ HÀNH ĐỘNG YÊU THƯƠNG CHÍNH MÌNH

Cuộc sống đôi khi khiến ta cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng và bế tắc. Chúng ta luôn bận rộn với công việc, gia đình, và những mối quan hệ xung quanh, mà đôi khi quên đi sự quan trọng của việc chăm sóc chính bản thân mình. Nhưng "buông bỏ" không phải là dấu hiệu của sự thất bại. Thật ra, đó chính là một hành động yêu thương chính mình, là sự thấu hiểu và chăm sóc sâu sắc cho những nhu cầu tinh thần và cảm xúc của bản thân.

Khi ta học cách đặt bản thân lên hàng đầu, ta không có nghĩa là ích kỷ hay vô tâm với người khác. Trái lại, đó là một bước quan trọng để nuôi dưỡng lòng yêu thương thật sự. Lắng nghe và trân trọng cảm xúc của mình giúp ta hiểu rõ hơn về những gì mình cần, từ đó tạo ra một sự cân bằng trong cuộc sống. Nếu không biết yêu thương bản thân, làm sao ta có thể yêu thương và quan tâm đến người khác một cách chân thành?

Buông bỏ không phải là từ bỏ, mà là để lại sau lưng những áp lực, những lo toan không cần thiết, để mình có không gian thở, để lắng nghe chính mình, và để yêu thương chính mình. Khi làm được điều này, ta sẽ có sức mạnh và năng lượng tích cực để lan tỏa yêu thương đến những người xung quanh.

Chúng ta cần nhớ rằng yêu thương bản thân không phải là hành động tự cao, mà là một phần thiết yếu của sự sống. Chỉ khi ta thật sự yêu thương và chăm sóc bản thân, ta mới có thể mang đến những tình cảm chân thành, đong đầy yêu thương đến những người khác.

 

Vô cảm và vụ luật

Chuyện bên ly cà phê sáng : ĐIỀU GÌ NGĂN CẢN CHÚNG TA NÊN THÁNH? Lm. Anmai, CSsR

 https://youtu.be/VhxHCoDScTY

  BUÔNG BỎ KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ THẤT BẠI, MÀ LÀ HÀNH ĐỘNG YÊU THƯƠNG CHÍNH MÌNH – Vài lời – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/0OTZOqEG0uo

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Ba tuần IV MC (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-ba-tuan-iv-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

ĐỨC GIÊSU VÀ NGƯỜI BẠI LIỆT–TÌNH YÊU THẬT SỰ VÀ ĐƯỜNG LỐI CHỮA LÀNH - Lm. Anmai, CSsR - t3 tuần 4 MC

https://youtu.be/0ELaI1y9Jp0

 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 2, 2025, 9:43:09 PMApr 2
to Alphonse Family (AF)
ĐIỀU QUÝ GIÁ NHẤT KHÔNG PHÔ TRƯƠNG  
Vài lời ngày 2 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Có người ấn nút thích trên tất cả dòng trạng thái của bạn trên mạng xã hội nhưng chưa từng đọc.

Lại có người đọc hết tất cả mọi thứ về bạn nhưng chưa từng để lại một lượt thích.

Tình yêu cũng vậy, có người luôn nói yêu bạn nhưng không nghĩ về bạn.

Lại có người mỗi ngày đều nghĩ về bạn nhưng chưa một lần nói yêu

Có người luôn mỉm cười với bạn mỗi ngày, nhưng khi bạn biến mất, họ chẳng hề bận tâm.
Lại có người không nói gì, chẳng hay bày tỏ, nhưng âm thầm để ý từng thay đổi nhỏ trong cuộc sống của bạn.

Có người luôn nhắn cho bạn “chúc ngủ ngon” như một thói quen, nhưng trái tim họ không ở lại trong lời chúc ấy.
Lại có người mỗi đêm đều nghĩ đến bạn trước khi ngủ, nhưng không biết phải nói sao cho khỏi ngượng ngùng.

Có người luôn ở bên bạn trong những ngày nắng đẹp.
Lại có người chẳng dám bước vào đời bạn, nhưng âm thầm cầu nguyện cho bạn giữa những ngày giông bão.

Tình yêu – lòng tin – sự hiện diện – không phải lúc nào cũng ồn ào.
Đôi khi, điều chân thành nhất lại mang hình dáng của sự im lặng.
Và điều quý giá nhất… thường không phô trương.

 

Ý của ai ?

Chuyện bên ly cà phê sáng : Các vị thánh cũng từng vấp ngã như chúng ta – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/lX0Yww82v_M

  

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Tư tuần IV MC (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-tu-tuan-iv-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

 Lm. Anmai, CSsR

TRẢI NGHIỆM ĐỨC TIN - Thứ Tư tuần IV MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/dxMvqGyySAY

  ĐIỀU QUÝ GIÁ NHẤT KHÔNG PHÔ TRƯƠNG – Vài lời ngày 2 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/jhdvgc3z7k4

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 3, 2025, 6:57:00 PMApr 3
to Alphonse Family (AF)
CẢM XÚC, LÀ MỘT LOẠI NĂNG LƯỢNG 

Vài lời ngày 3 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Mỗi ngày, chúng ta đều sống giữa một biển cảm xúc, từ niềm vui sướng cho đến nỗi buồn sâu lắng, từ sự phấn khích cho đến cảm giác mệt mỏi, chán nản. Cảm xúc không chỉ đơn thuần là những phản ứng tâm lý mà còn là nguồn năng lượng mạnh mẽ, có khả năng lan tỏa xung quanh ta, dù chúng ta có muốn hay không. Chính vì vậy, việc lựa chọn môi trường và những con người chúng ta gắn bó hàng ngày trở nên vô cùng quan trọng.

Khi ở gần những người tràn đầy năng lượng tích cực, ta không chỉ được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua khó khăn, mà còn được truyền cảm hứng, động lực để sống trọn vẹn với ước mơ và hoài bão của mình. Nụ cười, lời nói động viên hay một cử chỉ ân cần của họ có thể giúp ta làm mới tâm hồn, xua tan đi những nỗi buồn, lo âu. Ngược lại, nếu ta để những cảm xúc tiêu cực của người khác ảnh hưởng, chẳng mấy chốc, ta cũng dễ bị cuốn theo, mất đi niềm tin và hy vọng.

Hãy nhận thức rằng cảm xúc là thứ năng lượng có sức lan tỏa mạnh mẽ. Mỗi khi ta cười, mỗi khi ta chia sẻ yêu thương, ta đang góp phần tạo nên một bầu không khí tích cực xung quanh mình. Điều đó không chỉ giúp ta mà còn lan tỏa đến những người thân yêu, bạn bè và cộng đồng. Vì thế, hãy chủ động tìm kiếm và ở gần những người có tinh thần lạc quan, đầy năng lượng tích cực, những người luôn biết truyền cảm hứng, biết khích lệ ta mỗi khi gặp khó khăn.

Bên cạnh đó, việc tự chăm sóc bản thân cũng là một yếu tố không kém phần quan trọng. Hãy tạo cho mình những khoảng lặng để thư giãn, để lắng nghe chính tâm hồn mình, để tái tạo năng lượng tích cực từ bên trong. Khi ta học cách điều chỉnh cảm xúc, ta cũng học được cách kiểm soát được năng lượng của mình, biến nó thành động lực để tiến bước và vượt qua mọi thử thách.

Hãy nhớ rằng, cuộc sống vốn đã đầy rẫy những thử thách và biến động, nhưng nếu ta biết lựa chọn cách sống và biết chọn lựa môi trường xung quanh, ta sẽ tìm thấy được nguồn năng lượng tích cực vô hạn. Cảm xúc – dù là thứ không thể chối cãi – cũng chỉ là công cụ để ta xây dựng cuộc sống ý nghĩa nếu ta biết cách sử dụng đúng cách.

Vậy nên, hãy để lòng mình được thắp sáng bởi những tia nắng của niềm tin, hãy tìm kiếm và vun đắp những mối quan hệ mang lại năng lượng tích cực. Đừng để những cảm xúc tiêu cực làm mờ đi ánh sáng của chính bạn. Hãy sống trọn vẹn, lan tỏa yêu thương và hãy tin rằng, mỗi nụ cười, mỗi hành động yêu thương của bạn đều góp phần tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn.

10 bài suy niệm Thứ Năm tuần IV Mùa Chay (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-nam-tuan-iv-mua-chay-cua-lm-anmai-cssr.html

CẢM XÚC, LÀ MỘT LOẠI NĂNG LƯỢNG – Vài lời ngày 3 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/1dascI1Kc_k

LỜI CHỨNG CỦA TÌNH YÊU VÀ SỰ THẬT - Thứ Năm tuần IV MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/3UxqEavEL7s

 

Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất

Chuyện bên ly cà phê sáng : Vấn đề phá thai – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/u116d82T64Q

 

 

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 4, 2025, 7:42:20 PMApr 4
to Alphonse Family (AF)
HÃY SỐNG TỬ TẾ, DÙ ĐỜI LẮM NIỀM ÁC – Lm. Anmai, CSsR 

Người gieo cho ta những lời cay nghiệt, những hành động nhẫn tâm hay ánh mắt lạnh lùng – có lẽ họ đang sống trong vùng tối của chính mình. Đừng vội oán giận. Đừng để sự dữ nơi họ khiến tâm hồn ta trở nên u tối. Ta có thể mỉm cười, bước đi nhẹ nhàng và để mọi điều buông theo gió. Đừng chấp nhặt làm chi những điều khiến tim ta nặng nề.
Hơn thua, cay cú – để làm gì? Khi ta để tâm đến sự nhỏ nhen của người khác, ta tự giam lòng mình trong hận thù. Khi ta đố kỵ, ta đánh mất bình an. Khi ta trả đũa, ta tiếp tay cho vòng xoáy của khổ đau. Hãy nhớ: mọi điều trên đời đều là gieo và gặt. Gieo điều dữ, sớm muộn sẽ gặt khổ đau. Gieo điều lành, hoa trái sẽ là bình an và hạnh phúc, dù có muộn màng.
Hãy sống tử tế, không phải vì người khác xứng đáng, mà vì ta chọn tử tế như một cách sống. Tử tế để trái tim không chai cứng. Tử tế để thế giới bớt lạnh. Tử tế để chính ta được bình yên. Và rồi, những điều tốt đẹp sẽ đến – không vì ta mong cầu, mà vì ta xứng đáng với chúng.
Người nhẫn tâm có thể gieo ta niềm ác, nhưng chính ta có quyền gieo lại ánh sáng. Bởi ánh sáng không cần lớn lao, chỉ cần bền bỉ – và bóng tối sẽ dần tan.
10 bài suy niệm Thứ Sáu tuần IV MC (của Lm. Anmai, CSsR)
HÃY SỐNG TỬ TẾ, DÙ ĐỜI LẮM NIỀM ÁC – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời
CHÚA GIÊSU – ĐẤNG ĐƯỢC SAI ĐẾN ĐỂ MẶC KHẢI CHÂN LÝ VÀ BAN ƠN CỨU ĐỘ - Thứ Sáu tuần IV MC - Lm. Anmai
Biết Chúa sao ?
Chuyện bên ly cà phê sáng : Không ai có quyền phán xét người khác phải sa hỏa ngục - Lm. Anmai, CSsR

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 5, 2025, 6:30:51 AMApr 5
to Alphonse Family (AF)
ĐỪNG VỘI TIN MẮT THẤY TAI NGHE – Vài lời ngày 5 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Đôi khi điều chúng ta nhìn thấy hoặc nghe thấy chưa chắc đã là sự thật. Bề ngoài có thể đánh lừa. Lời nói có thể sai lệch. Sự thật, nhiều khi, nằm ẩn sau những điều tưởng chừng quá rõ ràng. Một nụ cười có thể che giấu nước mắt. Một người trầm lặng có thể đang gào thét trong lòng. Một hành động bị hiểu sai có thể xuất phát từ tình thương.

Cuộc sống vốn phức tạp. Con người lại đầy những tầng sâu khó đoán. Đừng vội xét đoán chỉ vì một hình ảnh, một câu chuyện, một góc nhìn. Mắt có thể thấy sai. Tai có thể nghe nhầm. Và lòng người – vẫn là điều khó hiểu nhất.

Hãy học cách lắng nghe kỹ hơn, nhìn sâu hơn, và quan trọng nhất – biết đặt câu hỏi trước khi phán xét. Hãy chừa chỗ cho lòng bao dung, để ta không trở thành người làm tổn thương kẻ vô tội. Hãy sống khiêm nhường trong suy nghĩ, nhẹ nhàng trong lời nói, và công bằng trong đánh giá.

Bởi lẽ, chính ta cũng từng bị hiểu lầm. Chính ta cũng từng ước người khác cho mình cơ hội giải thích. Vậy thì hãy trao cho người khác điều mà ta từng khao khát: sự cảm thông và thời gian để hiểu họ đúng hơn.

Sự thật không luôn lộ diện ở lần đầu tiên. Và chỉ trái tim biết yêu thương mới có thể nhìn thấu điều mắt không thấy, tai không nghe.

ĐỪNG VỘI TIN MẮT THẤY TAI NGHE – Vài lời ngày 5 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/44P4_7DLh_E

 

CHÚA GIÊSU – ĐẤNG GÂY CHIA RẼ ĐỂ MANG LẠI SỰ THẬT  - Thứ Bảy tuần IV MC – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/f45qmNlrZp8

 

10 bài suy niệm Thứ Bảy Tuần IV MC (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-bay-tuan-iv-mc-cua-lm-anmai-cssr.html

 

 

Chúa Giêsu rắc rối ???Chuyện bên ly cà phê sáng : Giảm đau Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/sjLlksOohI0

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 6, 2025, 8:39:52 PMApr 6
to Alphonse Family (AF)
…VÌ CHỈ CÓ CHÚA MỚI THẬT SỰ HIỂU NỖI LÒNG TA – Vài lời ngày 6 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Bạn có thể che giấu nỗi buồn sau nụ cười. Bạn có thể kiềm nén giận dữ để không làm tổn thương ai. Nhưng bạn không thể giấu được sự mỏi mệt trong tâm hồn mình trước Thiên Chúa. Ngài thấy tất cả – những giọt nước mắt chưa kịp rơi, những lần bạn nhẫn nhịn đến nghẹn lòng, những cơn tức giận bạn nuốt vào trong để giữ hòa khí.

Chỉ một mình Thiên Chúa hiểu trọn nỗi lòng của bạn.

Vì thế, thay vì viết nỗi buồn lên gương mặt, hãy viết nó vào lời cầu nguyện. Thay vì để tâm trạng xấu lây sang người khác, hãy mang tất cả đến trước Thánh Giá. Hãy để Chúa an ủi bạn – theo cách không ai trên trần gian này làm được. Ngài sẽ không trách bạn yếu đuối, không xét đoán bạn vô lý, không bỏ rơi bạn khi bạn trở nên khó hiểu. Ngài kiên nhẫn, dịu dàng, và luôn đón nhận.

Và điều lạ lùng là: khi bạn dâng hết tâm trạng rối bời cho Chúa, bạn sẽ nhẹ đi. Không phải vì hoàn cảnh thay đổi, mà vì lòng bạn đã có nơi để tựa vào. Bạn không còn cần trút lên ai nữa, không còn cần nén lại trong đau đớn nữa, vì bạn đã được lắng nghe – trọn vẹn, yêu thương, và không phán xét.

Cuộc đời này vốn đầy thử thách. Sẽ còn nhiều ngày tâm trạng bạn không ổn. Nhưng bạn không đơn độc. Có Đấng đang đồng hành. Có Đấng luôn đợi bạn mỗi khi bạn cần nghỉ ngơi. Và khi bạn đủ bình an, bạn sẽ lại biết mỉm cười – không phải vì mọi chuyện đã ổn, mà vì bạn biết có Chúa ở đó, gánh một nửa nỗi buồn cùng bạn.

Thế nên, lần sau khi bạn muốn viết sự mệt mỏi của mình lên mặt – hãy dừng lại. Hít một hơi thật sâu. Và nhớ rằng: có một nơi bạn có thể viết hết tâm trạng ấy – là trong thinh lặng với Chúa. Ngài không cần bạn phải nói thật hay, chỉ cần bạn thật lòng. Và Ngài sẽ đáp lại bằng sự bình an, nhẹ nhàng như một cái ôm vô hình giữa bao nhiêu xô bồ của cuộc đời.

Giữ mặt tươi tắn cho đời. Giữ lòng chân thật cho Chúa. Và giữ bình an cho chính mình.

 

…VÌ CHỈ CÓ CHÚA MỚI THẬT SỰ HIỂU NỖI LÒNG TA – Vài lời ngày 6 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/v8Haz-eCl0M

 

Ném hay buông ? - Chúa Nhật V MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ZcRvOBXott4

10 bài suy niệm Chúa Nhật V Mùa Chay (Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-chua-nhat-v-mua-chay-lm-anmai-cssr.html

 

 

Bỏ hay ném ?

Chuyện bên ly cà phê sáng : Đừng nhìn vào vùng tối của Giáo Hội – Hãy nhìn vùng sáng để yêu mến Giáo Hội hơn  Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/6gQxK9X688g

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 8, 2025, 8:19:28 PMApr 8
to Alphonse Family (AF)
GẶP NHAU LÀ ƠN CHÚA, Ở BÊN NHAU LÀ MỘT LỰA CHỌN – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời

Đời người là một hành trình kỳ diệu dệt nên từ muôn vàn cuộc gặp gỡ. Có người chỉ thoáng qua nhau như gió, có người đi cùng ta một chặng đường, và có người trở thành một phần trong cuộc sống, không thể thiếu vắng. Nhưng dù là ngắn hay dài, thoáng qua hay bền lâu, mỗi lần gặp gỡ đều mang trong mình một dấu ấn của ân sủng: gặp nhau là ơn Chúa.

Trong muôn ngàn con người giữa thế giới bao la, ta không vô tình mà gặp được ai đó. Có những người bước vào đời ta vào đúng lúc, đúng chỗ, đúng tâm trạng. Có người đến để nâng ta dậy, để làm bạn đồng hành, để dạy ta một bài học, để chạm vào nỗi đau, hoặc đơn giản chỉ để nhắc rằng: "Con không cô độc." Đó không phải ngẫu nhiên, mà là dấu chỉ âm thầm nhưng rõ rệt của bàn tay Thiên Chúa.

Quen biết nhau là ơn Chúa – vì có những người đi qua nhau mà không bao giờ nhớ tên, không để lại điều gì. Nhưng có người, chỉ cần một lần chạm mắt đã thành thân quen, một lần chia sẻ đã thấy lòng gắn bó. Mỗi sự thân tình, mỗi câu chuyện dần hình thành qua những ngày tháng đi cùng nhau, đều là dấu hiệu cho thấy Chúa đang mời gọi chúng ta học yêu thương và trưởng thành trong tương quan.

Đến được với nhau không chỉ là ý trời, mà còn là sự lựa chọn. Thiên Chúa ban cơ hội. Nhưng phần còn lại là ở ta. Yêu thương cần can đảm. Gắn bó cần sự dấn thân. Có những khi ta lướt qua nhau vội vã – vì kiêu ngạo, vì bận bịu, hay vì chưa nhận ra giá trị của người ấy. Nhưng ơn Chúa không dễ mất đi. Ơn gọi tương phùng có thể bị chậm lại, nhưng nếu là ý Ngài, và nếu lòng ta vẫn rộng mở, thì những vòng đời sẽ lại giao nhau.

Cuộc đời không thiếu những điều “suýt nữa”: suýt nữa yêu, suýt nữa hiểu, suýt nữa đi cùng nhau đến cuối đời. Nhưng những “suýt nữa” ấy có thể biến thành “trọn vẹn” nếu ta biết nhận ra điều gì là ân sủng, điều gì là lời mời gọi, và điều gì đáng để giữ lại giữa muôn điều phải buông tay.

Gặp nhau là hồng ân. Giữ được nhau là bổn phận. Sống cho nhau là ơn gọi. Và đi đến cuối cùng cùng nhau là ân sủng cộng với sự lựa chọn mỗi ngày.

Nếu có ai đó trong đời cha, mà sự hiện diện của họ đã làm cha thêm tin vào tình yêu, thêm vững đức tin và lòng biết ơn, thì xin tạ ơn Chúa. Và nếu có cuộc gặp gỡ nào cha từng vội vã lướt qua, hãy tin rằng vẫn còn đó một cơ hội để yêu lại, để hiểu lại, để đi cùng nhau thêm một đoạn đường – với trái tim trưởng thành hơn, và ánh nhìn sâu sắc hơn.

GẶP NHAU LÀ ƠN CHÚA, Ở BÊN NHAU LÀ MỘT LỰA CHỌN – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời

https://youtu.be/4VfXQ6Ahm-0

Nhìn lên Thánh Giá - Thứ Ba tuần V MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/Uu4D9LWbgww

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Ba tuần V Mùa Chay (Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-ba-tuan-v-mua-chay-lm-anmai-cssr.html

Vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người

Câu chuyện bên ly cà phê sáng : “Chết êm dịu” (Euthanasia) là gì?

 

https://youtu.be/DMH2KUpwMyo

 

Thập Giá Dấu Chỉ Tình Yêu Thứ Ba Tuần V Mùa Chay Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/96fT6uCoMwI

Chết Êm Dịu Euthanasia Là Gi Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/kXxgeRJZPco

GẶP NHAU LÀ ƠN CHÚA, Ở BÊN NHAU LÀ MỘT LỰA CHỌN Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/ZGqbbFVtBIo

THẬP GIÁ- Con Đường Cứu Độ - Thứ Ba Tuần V Mùa Chay - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/epupgGFXAKI

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 10, 2025, 9:33:12 PMApr 10
to Alphonse Family (AF)
KHÔNG VUI VẺ MÃI, MÀ CŨNG CHẲNG ĐAU BUỒN HOÀI – Vài lời ngày 10 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Đời người vốn dĩ là một chuỗi những cung bậc cảm xúc: vui buồn, hạnh phúc hay tuyệt vọng. Thế nhưng, chẳng có niềm vui nào kéo dài mãi, cũng chẳng có nỗi buồn nào tồn tại vĩnh viễn. Tất cả cảm xúc rồi cũng sẽ trôi qua, như cách mà ngày và đêm thay phiên nhau mang lại những khung cảnh mới cho cuộc sống.

Cuộc sống luôn chuyển động, và chẳng điều gì cố định mãi. Hạnh phúc, thành công hay nỗi buồn, thất bại – tất cả chỉ là những khoảnh khắc tạm thời. Khi hiểu được quy luật vô thường, ta sẽ trân trọng hơn lúc vui vẻ, và không quá bi lụy lúc đau buồn.

Mỗi cảm xúc đều có giá trị riêng, giúp ta hiểu mình và cuộc đời rõ hơn. Khi buồn, hãy cho phép bản thân thừa nhận nỗi buồn và quan sát nó. Khi vui, đừng vì quá say sưa trong niềm hạnh phúc mà quên chăm sóc tâm hồn mình. Những cảm xúc đến rồi đi là cơ hội để ta hoàn thiện và trưởng thành.

Giữa hai thái cực vui – buồn, còn có nhiều trạng thái bình yên mà ta có thể tìm thấy. Sự tỉnh thức cho phép ta nhận ra bản chất của mọi điều xung quanh, sống trọn vẹn trong phút giây hiện tại. Khi tâm trí an nhiên, ta không còn bị cuốn trôi bởi cơn sóng cảm xúc vô tận.

Động lực sống đến từ những mục tiêu, khát khao và tình yêu dành cho cuộc đời. Mỗi ngày, hãy tự hỏi: “Mình muốn mang điều tốt đẹp gì cho bản thân và cho người khác?” Khi có đích đến rõ ràng, cảm xúc dù thăng hay trầm cũng chỉ là bước đệm giúp ta đến gần hơn với mục tiêu.

Đừng quên rằng niềm vui sẽ nhân đôi khi ta biết sẻ chia, và nỗi buồn sẽ vơi đi phân nửa khi có người đồng cảm. Kết nối với gia đình, bạn bè và những người xung quanh giúp ta không cảm thấy cô đơn trong cả niềm vui lẫn nỗi buồn.

Cuộc sống là chuỗi ngày đan xen giữa hạnh phúc và khổ đau, thành công và thất bại. Không vui vẻ mãi, mà cũng chẳng đau buồn hoài – đó là quy luật tự nhiên. Điều quan trọng là ta biết trân trọng từng khoảnh khắc, chấp nhận mọi cung bậc cảm xúc và tiếp tục tiến về phía trước với lòng kiên định, tình yêu thương và sự lạc quan.

KHÔNG VUI VẺ MÃI, MÀ CŨNG CHẲNG ĐAU BUỒN HOÀI Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/oiQW25iEsTQ

 

ĐẤNG HIỆN HỮU: SỰ SỐNG VĨNH CỬU CỦA ÐẤNG CỨU THẾ - Thứ Năm tuần V MC - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/A2yHmwcP0QM

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Năm tuần V Mùa Chay (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-nam-tuan-v-mua-chay-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết

NGUYÊN NHÂN VÀ BỐI CẢNH CỦA STRESS TRONG THỜI HIỆN ĐẠI – Lm. Anmai. CSsR

https://youtu.be/4th3eRKDkIc

 

 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 14, 2025, 9:01:20 PMApr 14
to Alphonse Family (AF)
MỖI NGÀY VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH, KHÔNG PHẢI ĐỂ HƠN NGƯỜI, MÀ ĐỂ TRỞ NÊN TỐT HƠN 
– Vài lời 14 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Chúng ta không được sinh ra để chạy đua với người khác, cũng không phải để đong đếm đời mình bằng thước đo của thiên hạ. Mỗi người là một hành trình duy nhất, một nhịp sống không lặp lại, một ánh sáng có sắc màu riêng biệt trong bàn tay Thiên Chúa. Nếu cứ mãi nhìn ngang để xem người khác đã đi được bao xa, ta sẽ quên mất việc ngước nhìn lên để thấy mình đã tiến được bao nhiêu bước về phía ánh sáng.

Có những ngày ta thấy mình dậm chân tại chỗ. Có những tháng năm tưởng chừng như vô nghĩa. Nhưng trong thinh lặng của từng cố gắng âm thầm, của từng lần đứng dậy sau vấp ngã, ta đang lớn lên – không phải để chứng tỏ, mà để hiểu mình hơn, vững vàng hơn, và nhân hậu hơn. Mỗi bước tiến, dù là một bước nhỏ, vẫn có giá trị lớn lao khi nó là kết quả của sự kiên trì, can đảm và niềm tin.

Sẽ có những ngày bầu trời chẳng xanh, lòng người chẳng sáng. Những ngày mà tin nhắn chẳng ai trả lời, công việc chẳng có gì mới, và ánh mắt trong gương nhìn mình cũng nhạt nhòa. Nhưng hãy nhớ: ngay cả trong bóng tối, hạt giống vẫn âm thầm nảy mầm. Thiên Chúa không bao giờ ngưng hành động. Ngài đang âm thầm biến đổi ta trong lặng thinh, đang đồng hành với ta dù ta chẳng nhận ra. Ánh sáng của Ngài vẫn chờ đợi, kiên nhẫn và đầy hy vọng.

Hãy dịu dàng với chính mình. Đừng vội khắt khe khi mình còn yếu đuối. Đừng nhanh chóng kết luận rằng mình không xứng đáng hay chẳng làm nên điều gì. Những con đường thật sự bền vững luôn được xây nên từ những bước chân chậm rãi và cẩn trọng. Không có ai trưởng thành trong một đêm. Và cũng không ai hiểu được giá trị của ánh sáng nếu chưa từng đi qua bóng tối.

Chúng ta không thể chọn hết mọi điều xảy ra trong đời – không chọn được nơi sinh ra, hoàn cảnh lớn lên, hay cả những mất mát xảy đến. Nhưng ta luôn có thể chọn cách mình đối diện: với lòng tin, với bình an, với lòng biết ơn. Ta có thể chọn không để những điều tiêu cực định nghĩa bản thân. Có thể chọn sống tử tế, dù cuộc đời có lúc bất công. Có thể chọn hy vọng, ngay cả khi lòng mình vừa bị một cơn giông bão quét qua.

Nếu hôm nay cuộc đời bạn chưa rực rỡ, chưa như mơ ước, đừng vội thất vọng. Mặt trời phải lặn mới có thể mọc lại. Trái tim ta cũng thế – có quyền nghỉ ngơi, có lúc mỏi mệt, nhưng luôn có cơ hội để hồi sinh, để bắt đầu lại, để yêu thương nhiều hơn và sống trọn vẹn hơn ngày hôm qua.

Hãy tiếp tục bước đi, dù chậm. Hãy tiếp tục tin tưởng, dù thế gian có lúc khiến bạn hồ nghi. Hãy giữ lòng mình nhân hậu – với người khác và với chính mình. Vì mỗi lần bạn chọn thứ tha, chọn cảm thông, chọn cố gắng – là mỗi lần bạn đang đi đúng hướng: về phía ánh sáng.

Một ngày đẹp trời đang chờ bạn phía trước – không phải vì nó hoàn hảo, mà vì bạn đã sẵn sàng để đón nhận nó bằng đôi tay mới, trái tim mới, và một niềm tin được tôi luyện qua những ngày tưởng như vô nghĩa nhất.

Hãy sống, nhẹ nhàng mà kiên định.

Hãy sống, không để hơn thua làm lu mờ mục đích thật sự của cuộc đời:

Trở nên chính mình – tốt hơn, sâu hơn, nhân hậu hơn – mỗi ngày.

 

Thứ Hai tuần Thánh - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/0Z76aiQ8zsk

MỖI NGÀY VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH, KHÔNG PHẢI ĐỂ HƠN NGƯỜI, MÀ ĐỂ TRỞ NÊN TỐT HƠN – Vài lời 14 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/MnZ8WikJ2F8

 

10 bài suy niệm Thứ Hai tuần Thánh (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-hai-tuan-thanh-cua-lm-anmai-cssr.html

 

 

TĨNH TÂM MÙA CHAY NGÀY THỨ 2 DO Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/hzaGqdvlZZA

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 15, 2025, 6:54:08 PMApr 15
to Alphonse Family (AF)
ĐỪNG CHỜ NHAU TRONG IM LẶNG RỒI HÓA NGƯỜI DƯNG – Vài lời 15 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Tình bạn, nếu không vun đắp, cũng sẽ úa tàn như bất cứ thứ tình cảm nào khác. Có những người từng là một phần không thể thiếu trong thanh xuân của ta, từng đi bên nhau qua bao kỷ niệm, từng ôm bụng cười cả đêm không biết mệt… rồi chỉ vì cả hai đều chờ một lời hỏi thăm, chờ một cuộc gọi trước, mà dần dần… trở thành người xa lạ.

Bạn bè nếu thật sự thân, thì đừng giữ cái tôi cao quá. Đừng nghĩ mình nhắn tin trước là hạ thấp giá trị. Đừng nghĩ cứ đợi người ta hỏi thăm mới gọi là được quý. Đừng vì một chút tự ái vô hình mà bỏ lỡ cả một tình bạn từng quý hơn vàng. Bởi có những mối quan hệ, một khi đã lạnh đi trong im lặng, thì rất khó quay lại như xưa.

Tình bạn không cần gặp nhau mỗi ngày, cũng không cần trò chuyện không ngừng nghỉ. Nhưng tình bạn thực sự là khi cả hai vẫn nhớ đến nhau, vẫn chủ động giữ liên lạc, vẫn có thể nói chuyện như chưa hề có khoảng cách – dù đã lâu không gặp. Chỉ cần một lời hỏi thăm chân thành, một dòng tin nhắn giản dị: “Dạo này sao rồi?”, cũng đủ để sưởi ấm cả một góc lòng đã nguội lạnh.

Cuộc đời này ai cũng bận. Ai cũng có những nỗi lo riêng, những mối quan hệ mới, những thăng trầm phải vượt qua. Nhưng một người bạn tốt sẽ luôn có cách để không bỏ quên bạn. Và nếu bạn cũng trân quý mối quan hệ ấy, thì xin đừng chờ người kia lên tiếng trước. Hãy là người bước một bước về phía nhau, để không phải nhìn lại và tiếc nuối: “Ngày xưa thân lắm, không hiểu sao giờ chẳng còn gì…”

Thời gian có thể làm mờ đi nhiều thứ, nhưng cũng chính thời gian cho ta cơ hội để giữ lấy những điều thật lòng. Đừng đợi đến khi người kia gặp chuyện buồn mới nhớ đến, đừng đợi đến lúc lướt qua nhau trên phố mà không biết chào ai. Một cuộc gọi, một cái hẹn cà phê, một dòng tin nhắn “Tao nhớ mày” – đôi khi lại là sợi dây cứu vớt một tình bạn sắp mất.

Bạn bè là thứ tình cảm không ràng buộc, không hợp đồng, không điều kiện – nhưng không vì thế mà nó bền bỉ mãi mãi. Muốn giữ thì phải chăm, muốn thân thì phải hỏi. Đừng sống theo kiểu “nó không nhắn thì tôi cũng kệ” – vì cuối cùng, cả hai đều đánh mất nhau trong chính sự im lặng ấy.

Tình bạn không tự nhiên mà có, cũng không tự nhiên mà mất.
Giữ hay buông, là do cách chúng ta đối xử với nhau mỗi ngày.
Và nếu bạn thật sự quý ai đó, đừng ngại nhắn trước. Đừng đợi…
Vì biết đâu, người kia cũng đang chờ bạn chủ động để mối dây tình thân không đứt gãy.

10 bài suy niệm Thứ Ba tuần Thánh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-ba-tuan-thanh-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Ba tuần Thánh - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/kUXdrJ7lB-I

 

ĐỪNG CHỜ NHAU TRONG IM LẶNG RỒI HÓA NGƯỜI DƯNG – Vài lời 15 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/aicEju5zVLs

Tĩnh tâm ngày 3 ; ĐONG Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/tUFwmSBF_s8

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 17, 2025, 7:35:49 PMApr 17
to Alphonse Family (AF)
Tri kỷ - một ân ban – Vài lời ngày 17 tháng 4 – 2025 – Lm. Anmai, CSsR

Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa đã ban cho ta một người tri kỷ thiêng liêng – người không chỉ là bạn đồng hành trên con đường đời mà còn là ánh sáng dìu dắt tâm hồn ta trong những lúc tăm tối nhất. Người ấy là món quà vô giá, là minh chứng sống động của tình yêu thương và sự an ủi chân thành mà ta không thể kiếm tìm được ở đâu khác.

Khi gặp khó khăn, khi mọi thứ dường như mất đi hy vọng, chỉ cần nhớ đến ánh mắt trìu mến và nụ cười dịu dàng của người ấy, ta lại tìm thấy sức mạnh để vững bước. Người tri kỷ ấy không đòi hỏi lời giải thích hay đưa ra những phán xét khắc nghiệt; thay vào đó, họ lặng lẽ hiện diện như chiếc đèn nhỏ ấm áp, truyền cảm hứng yêu thương và niềm tin để ta vươn lên sau mỗi thất bại.

Có người nói, “Giữa biển người, tìm được một tri kỷ là tìm được một phần linh hồn của chính mình.” Đúng vậy, nhờ có người ấy, ta học được cách sống thật – sống không cần gồng mình, sống không sợ bị phán xét, và trên hết, sống với trái tim rộng mở, luôn biết ơn những phút giây được sẻ chia niềm vui và nỗi buồn cùng nhau.

Vậy nên, trong mỗi bước đi, mỗi khoảnh khắc của cuộc đời hữu hạn này, hãy nhớ rằng, người tri kỷ ấy là minh chứng cho ân tình của Thiên Chúa, là sự hiện diện của tình yêu chân thành giữa muôn vàn con người. Giữ lấy họ như giữ lấy chính trái tim mình, bởi trong những lúc ta cảm thấy cô đơn và lạc lõng, chỉ có tình bạn đích thực mới có sức mạnh làm tan biến mọi bức màn đen của sự cô đơn và tạo nên một con đường tràn đầy hy vọng và hạnh phúc.

Tri kỷ - một ân ban – Vài lời ngày 17 tháng 4 – 2025 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/I3EcAK2nyTI

 

Tình vô tận - Lm. Anmai, CSsR - Thánh Lễ Tiệc Ly - Thứ Năm Tuần Thánh

https://youtu.be/Nnd415ZQwDc

 

10 bài suy niệm Thứ Năm Tuần Thánh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-thu-nam-tuan-thanh-cua-lm-anmai-cssr-2.html

Tình vô tận Một chút về Phụng Vụ Thứ Năm Tuần Thánh Lm Anmai, CSsR

https://youtu.be/em770nxuGKI

 

 

 


 

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 22, 2025, 6:55:41 PMApr 22
to Alphonse Family (AF)
HÀNH TRÌNH CỦA NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT – Vài lời ngày 21 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

Nhiều người hỏi rằng “có bao giờ bạn vừa đi vừa khóc không?” Tôi cũng không nhớ nữa, bởi có quá nhiều lần như thế. Khóc dưới mưa, khóc giữa trời nắng rát, khóc giữa con đường tối đen bởi màn đêm… Mỗi giọt nước mắt như một dấu chân in trên hành trình mệt mỏi, đánh dấu từng mảnh vỡ của hy vọng mà tôi phải nhặt nhạnh lại.

Cuộc đời mỗi người là một bản đồ đầy những khúc quanh không tên, nơi nỗi đau không phân biệt ngày nắng hay đêm tối. Có những lúc, chỉ một kẽ lá rơi cũng đủ khiến lòng ta chùng lại, nhưng lại không sao khóc tiếp được vì môi đã khô, lệ đã khựng. Chính trong giây phút ấy, tôi chợt nhận ra: nước mắt không phải là sự yếu đuối, mà là minh chứng cho trái tim vẫn đang sống và đập nhịp giữa bão giông.

Với tôi, hành trình chữa lành là một quá trình đơn độc, nơi vết thương tự tay tôi khâu vá, từng mũi chỉ xâu suốt nỗi buồn và niềm tin. Tôi không mạnh mẽ; tôi chỉ cương quyết không để mình gục ngã. Có những đêm tôi ôm gối rồi thôi không dám khóc, sợ chính nỗi đau đánh thức lại vết thương chưa lành. Rồi sáng ra, tôi vẫn đi tiếp, mang theo nỗi buồn như chiếc túi cũ nát, nhưng trong đó có cả khát khao được bình yên.

Tôi chưa thành công, nhưng chưa từng bỏ cuộc. Mỗi bước chân qua đau thương là một bước tôi học cách thở chậm lại, học cách để ý đến nhịp tim mình, học cách trao cho bản thân một cái ôm tưởng tượng. Tôi nói với chính mình: “Hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa để được hy vọng.” Và thế là tôi lại tiếp tục, dù đôi lần gục xuống, vẫn tự đứng dậy, nhặt mảnh hy vọng vụn vỡ, chắp vá thành bức tranh ngày mai.

Có lẽ, điều kỳ diệu không nằm ở việc nỗi buồn biến mất hoàn toàn, mà ở chỗ ta biết biến nó thành sức mạnh. Biết lấy từng giọt lệ làm thước đo giá trị của tình yêu và lòng kiên trì. Biết rằng trong bóng tối đen nhất vẫn tồn tại một tia sáng bên trong ta, chỉ chờ được khơi lên bằng niềm tin không ngừng nghỉ.

Vậy nên, nếu có lần nào đó bạn lặng lẽ lau đi nước mắt trên đường đời, xin đừng vội chê trách mình đã yếu đuối. Đó là dấu hiệu cho thấy bạn vẫn đủ sống, đủ yêu, và đủ hy vọng. Hành trình chữa lành còn dài, nhưng mỗi giọt nước mắt đã đổ xuống sẽ tưới mát cho mầm sống mới trong tâm hồn. Và rồi một ngày, bạn sẽ nhận ra: mình đã không chỉ vượt qua, mà còn trở nên kiên cường hơn bao giờ hết.

CHÚA GIÊSU SỐNG LẠI – ĐỪNG SỢ, HÃY ĐI BÁO TIN - Thứ Hai tuần BNPS - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/qSNJ2J6TMME

  

HÀNH TRÌNH CỦA NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT – Vài lời ngày 21 tháng 4 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/XzJlUJF6pzA

10 bài suy niệm Tin Mừng thứ Hai tuần Bát Nhật PS (của Lm. Anmai, CSsR)

https://mehangcuugiup.tv/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-hai-tuan-bat-nhat-ps-cua-lm-anmai-cssr/

  

ÁNH SÁNG PHÉP LẠ CỦA THÁNH Ý TRONG BUỔI BÌNH MINH PHỤC SINH

Chuyện bên ly và phê sáng

NGƯI N CÓ ĐƯC ĐC TRÌNH THUT THƯƠNG KHÓ VI LINH MC CH T HAY KHÔNG

PHỤNG VỤ CHO HAI THÁNH LỄ VỌNG PHỤC SINH TRONG CÙNG MỘT NHÀ THỜ - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/U-yDUpd36iI

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 25, 2025, 8:35:05 PMApr 25
to Alphonse Family (AF)
ĐỜI THỰC NGẮN, HÃY TỈNH THỨC VÀ BÁM VÀO CHÚA – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời

Đời người chóng vánh như một hơi thở phả ra trong sáng sương sớm: thoáng ấm rồi tan. Mỗi bình minh mở mắt là thêm một ngày vốn dĩ không dài, và chẳng ai dám chắc buổi hoàng hôn kia còn thuộc về mình. Thế nên, nếu hôm nay có niềm vui, có một nụ cười đủ để soi ấm khuôn mặt, xin đừng khất lại ngày mai. Đừng đợi đến khi tro bụi phủ đời mới ngậm ngùi rằng lẽ ra ta đã có thể yêu, có thể ôm, có thể nói lời cảm ơn, có thể lắng nghe tiếng chim hót bên hiên và mùi cà phê giản dị lúc tinh sương. Hãy để trái tim rung lên nhịp sống hiện tại, bởi hiện tại là quà tặng tinh khôi nhất Thiên Chúa đặt vào tay ta mỗi sớm.

Cũng bởi đời ngắn, ta càng cần bao dung. Mỗi người lỡ làm tổn thương ta, hay chính ta lỡ làm tổn thương họ, cũng chỉ là những mảnh vỡ mong manh trên hành trình kiếm tìm ý nghĩa. Tha thứ không làm ta cao cả hơn ai; tha thứ chỉ nhẹ tay gỡ bỏ hòn đá đang đè nặng lồng ngực mình, để ta thở nhẹ hơn, bước thanh thản hơn. Khi buông bỏ món nợ oán hờn, ta không nâng ai lên – ta tự kéo đời mình ra khỏi vùng tối tăm, cho ánh sáng chan hòa trở lại. Và ta sẽ nhận ra: Chúa vẫn ở đó, dịu hiền thắp ngọn đèn hy vọng giữa trái tim đã từng giằng xé.

Hãy học nhận những điều giản đơn: một cơn gió mát, một cánh phượng hồng, tiếng ve đầu hạ, cái chạm tay khe khẽ của người thân. Và hãy dám tin những con người bình thường quanh ta – bởi chính qua những bàn tay thô ráp ấy, Thiên Chúa luồn vào đời bằng vạn nẻo dịu dàng. Khi ta mở lòng với đất trời, khi ta thôi ngờ vực mà gật đầu với sự tốt lành ẩn sau dáng hình mỏi mệt của anh em, đất trời cũng trút xuống lòng ta cơn mưa lành, tưới mát bao khô cằn cố chấp. Quy luật nhiệm mầu ấy vẫn âm thầm: lòng rộng bao nhiêu, ơn phúc tràn bấy nhiêu; tay mở bao nhiêu, hồng ân rơi bấy nhiêu; mắt hiền bao nhiêu, bình an sâu bấy nhiêu.

Nhưng để bao dung, để nhận, để tin, điều then chốt là phải tỉnh thức. Người say trong lốc xoáy danh vọng, người mê trong vũng lầy thù hận, người ngủ quên nơi gối êm vật chất – tất cả đều lạc mất nhịp gõ thời gian kỳ diệu. Tỉnh thức không phải căng thẳng nhìn đồng hồ từng phút, nhưng là ý thức rằng đời mong manh, và mỗi khoảnh khắc đều đáng giá vĩnh cửu. Tỉnh thức là biết hít sâu hơi thở hiện diện của Chúa, nghe người phu quét lá vang tiếng chổi như điệp ca phục vụ, thấy con nít hồn nhiên mà học lại bài học phó thác.

Rốt cuộc, điểm tựa duy nhất không phai mòn là chính Đức Kitô. Bám vào Chúa không phải bấu víu trong sợ hãi, nhưng là nép vào bờ vai an toàn để rồi dám bước ra thế giới với trái tim rộng mở. Khi gió bão dục vọng ào tới, ta nắm lấy Lời Ngài; khi hoang mạc cô đơn rát bỏng, ta đánh động giếng Mình Máu Thánh giới nuôi; khi đêm tội lỗi phủ, ta bám ánh đèn Giải tội chan hòa. Người tỉnh thức trong Chúa sẽ không hụt hẫng trước vô thường, bởi biết rõ đích đến là vòng tay Cha hiền đã đợi sẵn ngoài cánh cửa thời gian.

Vậy thì hôm nay, thay vì toan tính liệu ngày mai chạm được đỉnh cao nào, ta hãy sống trọn nụ cười dành cho người đang ngồi trước mặt; thay vì cất giữ tổn thương như vật báu, ta hãy trao nhau ánh mắt làm lành; thay vì co quắp trong nghi ngại, ta hãy giãn nở lòng tin để đất trời ôm ấp. Và mỗi tối đặt lưng xuống, ta khẽ thưa: “Lạy Chúa, con đã sống thêm một ngày ngắn ngủi, con đã tha thứ, con đã tin, con đã vui như Cha muốn; phần còn lại, con xin ký thác.” Trong lời kết ấy, Thiên Chúa sẽ nở nụ cười, và ta sẽ ngủ an, dù bình minh mai có đến hay không. Vì đời thực sự ngắn lắm – nhưng trong Chúa, khoảnh khắc nhỏ nhất cũng đủ gieo mầm vĩnh cửu.

 

ĐỜI THỰC NGẮN, HÃY TỈNH THỨC VÀ BÁM VÀO CHÚA – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời

https://youtu.be/gyQ9M9HJmkY

 

Chia sẻ Thứ Sáu tuần BNPS NGÀI LÀ ĐÁ TẢNG – HÃY THẢ LƯỚI VỀ BÊN HỮU - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/4vmuX4s7vgI

10 bài suy niệm Tin Mừng thứ Sáu tuần Bát Nhật PS (của Lm. Anmai, CSsR)

https://conggiaovietnam.info/10-bai-suy-niem-tin-mung-thu-sau-tuan-bat-nhat-ps-cua-lm-anmai-cssr.html

TA THẢ BÊN PHẢI HAY BÊN TRÁI MẠN THUYỀN ?

Chuyện bên ly cà phê ĐỨC PHANXICÔ - VỊ GIÁO HOÀNG CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT (phần tiếp theo) – Lm. Anmai, CSsR

 https://youtu.be/2TxF_qN4DPA

Mikali Nguyễn

unread,
Apr 29, 2025, 8:41:14 PMApr 29
to Alphonse Family (AF)
THỞ VÀO – THỞ RA: HƠI THỞ CỦA ÂN SỦNG – Vài lời ngày 29-4 Lm. Anmai, CSsR

Thở vào, tôi trở về với chính mình.
Thở ra, tôi buông nhẹ những điều nặng lòng.

Có những ngày, dường như tất cả nỗ lực đều trở nên xa xỉ. Nhịp sống hối hả ngoài kia vẫn ào ạt, nhưng sâu trong tâm khảm, ta chỉ mong được ngồi lặng, khép hờ mi, để hơi thở làm người dẫn đường. Giữa bao ồn ào của thế kỷ kỹ thuật số, tiếng thở hiền lành kia vang lên như chuông báo thức của linh hồn, nhắc ta nhớ: “Bạn vẫn còn ở đây – trong giây phút này – và điều đó là đủ rồi.” Còn sống, nghĩa là còn những nhịp trầm bổng của lồng ngực, còn cơ hội tri ân Đấng Tạo Dựng và cất tiếng cảm ơn nhau.

Ngay từ buổi đầu sáng thế, Kinh Thánh đã khắc ghi một cử chỉ đầy yêu thương: Thiên Chúa “hà hơi” vào hình nặn bằng bùn đất, để con người trở nên sinh linh (x. St 2,7). Hơi thở ấy là hạt mầm thần linh, là nhịp đập đầu tiên khởi sự mọi câu chuyện nhân loại. Và khi Đức Giê-su Phục Sinh hiện ra với các môn đệ, Người lại “thổi hơi” và ban Thánh Thần (x. Ga 20,22) – hơi thở mới, mở ra kỷ nguyên cứu độ. Từ nguồn cội đến tận cùng lịch sử, mọi luồng khí đi vào – đi ra nơi ta đều mang dấu vân tay của Ân Sủng.

Có lẽ vì thế mà thánh Phaolô đã thốt lên: “Trong Chúa, chúng ta sống, cử động và hiện hữu” (Cv 17,28). Mỗi nhịp hít vào – thở ra là một lời cầu nguyện âm thầm. Hít vào: ta mời Thánh Thần thấm sâu đến từng tế bào, nâng đỡ những chỗ gãy của trái tim. Thở ra: ta trao phó muộn phiền, sợ hãi, tựa như đặt gánh nặng xuống chân thập giá. Chỉ cần một hơi thở có ý thức – đủ để ta “bắt đầu lại”, đủ để rũ khỏi mình khói bụi chen lấn suốt ngày dài.

Thử hình dung một buổi sớm bình minh. Mảnh sân ướt sương, chim chóc còn ngái ngủ, và ta lắng nghe hơi thở lan ra khắp thân thể như dòng suối mát. Trong lặng thinh, ta nhận ra Thiên Chúa đang nhịp nhàng hít thở cùng ta. Ðó là giây phút ta đụng chạm đến “Thiên đường dưới mái ngói”, nơi mà khoảng cách giữa đất và trời thu hẹp lại chỉ bằng một làn hơi mong manh.

Nhưng hơi thở cũng mong manh biết mấy! Một cơn dịch bệnh, một tai nạn, hoặc chỉ một cơn hen bất chợt… là đủ để ta thấy cuộc sống thực sự “treo” trên sợi tơ hồng mỏng manh. Vì vậy, biết trân quý từng nhịp thở là học bài học lớn về khiêm tốn. Ta không nắm giữ buồng phổi của mình, càng không điều khiển được chu kỳ sinh – tử. Ta chỉ có thể đón nhận như món quà và phân phát như ân huệ: hít vào lòng thương xót, thở ra lòng nhân ái. Ai càng sống chậm với hơi thở, người ấy càng biết nương nhẹ với nhân sinh.

Trong truyền thống linh đạo Kitô giáo, các tu sĩ sa mạc đã thực hành “lời nguyện của trái tim” bằng chính nhịp thở: “Lạy Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa, xin thương xót con.” Họ để nửa câu đầu đi vào cùng hơi hít, nửa câu sau theo luồng thở ra. Dần dần, lời nguyện hòa tan vào máu chảy, trở nên mạch sống âm ỉ – lúc lao động, khi nghỉ ngơi, cả trong giấc ngủ. Đó không phải kỹ thuật thư giãn, mà là thái độ phó thác trọn vẹn: nhận biết “tôi là tôi”, vì “Chúa là Chúa”, và tôi được yêu thương vô điều kiện. 

Nếu ngày nay ta đem thực hành ấy vào đô thị, ta không phải đứng nơi sa mạc cát vàng nhưng giữa tiếng còi xe, chuông thông báo, cuộc họp dồn dập. Ở đó, một hơi thở có ý thức vẫn đủ làm “ốc đảo”, giúp ta tránh sa vào phản ứng vội vã, nóng nảy. Ta thở vào để “trở về”, rồi thở ra để “buông nhẹ những điều nặng lòng”: lời chỉ trích chưa kịp tuôn, nỗi bực bội nơi hàng chờ, áp lực thành tích… Tất cả được đặt trở lại trong tay Đấng biết rõ ta cần gì hơn chính ta.

Hơi thở cũng kết nối ta với tha nhân. Khi ta ngồi bên người bệnh, nghe tiếng họ thở khò khè, ta hiểu mỗi luồng khí là cuộc chiến sinh tử. Khi ôm lấy đứa trẻ khóc nấc, ta nhận ra hơi thở đồng điệu làm dịu cơn hoảng sợ. Khi cầu nguyện trước hài cốt của thành nhân, ta ý thức mình là “người thừa kế” từng hơi thở họ trao lại. Thế nên, tri ân Chúa về hơi thở đồng nghĩa với tri ân mọi con người đã chia sẻ không khí, thời gian, ánh nhìn với ta.

Bởi lẽ, sống không chỉ hít thở mà còn hít thở cùng. Ta không thể nói “tôi bình an” nếu phớt lờ cơn ngạt thở của hàng xóm nghèo thiếu oxy, hay tiếng kêu cứu của trái đất nóng lên từng ngày. Mỗi lần ta cố thở chậm và sâu, xin nhớ dành một giây gởi lời nguyện thầm cho những ai đang thở hụt trong bệnh viện, khu hầm trú chiến tranh, hay tận đáy nỗi lo tài chính. Chính trong hiệp thông ấy, hơi thở của ta mới thực sự trở thành “hơi thở yêu thương”.

 THÁNH CA-TA-RI-NA XI-Ê-NA – ÁNH SÁNG BÉ MỌN CHIẾU RẠNG GIỮA ĐÊM ĐEN – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/JfDdPWayyD8

 THỞ VÀO – THỞ RA: HƠI THỞ CỦA ÂN SỦNG – Vài lời ngày 29-4 Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/dx5f2wtPbrg

 10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần II Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-tuan-ii-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Chia sẻ Tin Mừng : MỪNG THÁNH CA-TA-RI-NA XI-Ê-NA, TRINH NỮ, TIẾN SĨ HỘI THÁNH

Chuyện bên ly cà phê sáng : MƯỜI HÀNH VI NGÔN SỨ CỦA ĐỨC PHANXICÔ: HÀNH TRÌNH CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT VÀ HÒA BÌNH (tiếp theo) – Lm. Anmai, CSsR

 https://youtu.be/IBYL58ZYD4M

 

 

 


 


Virus-free.www.avast.com

Mikali Nguyễn

unread,
May 1, 2025, 10:14:35 PMMay 1
to Alphonse Family (AF)
TỰ THƯƠNG MÌNH – KHỞI NGUỒN CHO NIỀM VUI – Vài lời ngày 2 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

Mình không thương mình thì còn ai thương mình nữa. Đó là mệnh đề giản đơn nhưng chứa đựng chân lý sâu xa: bạn chính là người bạn đồng hành đầu tiên và cuối cùng trên chặng đường đời. Khi tình yêu dành cho bản thân đủ vững vàng, bạn mới có thể trao đi yêu thương một cách trọn vẹn, không vay mượn sự đón nhận hay chờ đợi sự công nhận từ người khác.

Tức giận chẳng phải là công cụ trừng phạt kẻ khác, mà thực chất là dùng lỗi lầm của người khác để trừng phạt chính mình. Mỗi lần bạn nổi giận, bạn để cơn giận xâm chiếm tâm trí, bào mòn bình an sâu bên trong. Tức giận không chữa lành vết thương, mà chỉ làm tổn thương thêm cho trái tim bạn.

Phiền não không sinh ra từ thế giới bên ngoài, mà từ chính lỗi lầm bạn đã gây ra và không thể tha thứ cho mình. Bạn tự buộc mình vào xiềng xích hối hận, lặp đi lặp lại nỗi đau, tự hỏi “giá như…” mà không nhận ra mỗi giọt nước mắt ấy chỉ càng đè nặng lên đôi vai vốn đã mệt nhoài.

Hối hận là mảnh cùn của quá khứ cứa vào hiện tại. Bạn dùng sự bất lực trong quá khứ để hủy hoại chính bản thân của hôm nay, khiến ngày mới đến cũng mang theo ưu phiền ngày cũ. Nhưng quá khứ đã qua rồi, không thể thay đổi—thay vì đắm chìm trong hối hận, bạn hãy rút ra bài học và nhẹ nhàng buông tay để bước tiếp.

Lo lắng là kẻ hù dọa khôn ngoan bậc nhất: bạn dùng suy nghĩ quá độ của bản thân để dọa chính mình, tự dựng lên những kịch bản tăm tối chưa từng xảy ra. Mỗi lần bạn lo sợ về tương lai, bạn để tâm trí băng giá, che khuất ánh nắng của hiện tại.

Tự ti là sự so sánh khắc nghiệt: bạn đem ưu điểm của mình và cái nhìn của người khác ra cân đo, rồi tự hạ thấp chính mình. Trong khi mỗi người là duy nhất, sở hữu những điểm mạnh đáng trân trọng, bạn lại chọn soi xét qua lăng kính giới hạn của người khác.

Thế nên, hãy sống vui vẻ, đừng nên buồn rầu. Hãy dành cho bản thân những nụ cười chân thành nhất—nụ cười không phải để che giấu nước mắt, mà để khẳng định rằng bạn vẫn kiêu hãnh đứng vững. Hãy học cách quên đi quá khứ, bởi ký ức chỉ nên là hành trang, không phải là gánh nặng. Đừng để cơn giận, nỗi phiền não, hối hận, lo lắng hay tự ti chi phối từng ngày của bạn.

Hãy sống cho hiện tại và phấn đấu vì tương lai. Mỗi sáng thức dậy, bạn được tặng cho một trang giấy trắng—hãy tự tay viết nên những chương mới rực rỡ hy vọng. Khi bạn tự thương mình, bạn đang gieo mầm cho niềm vui nở hoa, cho tâm hồn an nhiên giữa bão giông cuộc đời. Và chính trong hơi thở bình thản ấy, bạn sẽ nhận ra: không ai có thể yêu thương bạn trọn vẹn hơn chính bạn.

 

TỰ THƯƠNG MÌNH – KHỞI NGUỒN CHO NIỀM VUI – Vài lời ngày 2 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/9F3UuZ3YdmA

CHÚA VẪN ÂM THẦM LÀM PHÉP LẠ VÀ GIÁO HỘI VẪN KHÔNG NGỪNG RAO GIẢNG

https://youtu.be/dzj79Vd6bZk

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần II Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

 https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-sau-tuan-ii-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Mikali Nguyễn

unread,
May 3, 2025, 9:17:49 PMMay 3
to Alphonse Family (AF)
CHUNG THỦY – MỘT LỰA CHỌN CẢ ĐỜI, KHÔNG PHẢI MỘT TÍNH CÁCH BẨM SINH – Vài lời 4 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

Có những người yêu rất sâu, nhưng lại không biết giữ lòng thủy chung. Có những người không quá giỏi biểu lộ cảm xúc, nhưng chưa bao giờ để lòng mình đi lạc khỏi mối quan hệ họ chọn gắn bó. Vì sao vậy? Bởi vì chung thủy không phải là bản năng – nó là một lựa chọn. Một lựa chọn nghiêm túc, có ý thức, và phải lặp lại mỗi ngày.

Nếu chỉ dựa vào cảm xúc, con người sẽ dễ xao lòng. Nhưng nếu yêu bằng sự lựa chọn tỉnh táo, ta sẽ giữ được tình yêu đến cuối cùng.

 

Bản năng của con người là bị thu hút bởi cái mới, cái đẹp, cái lạ. Đó là sự thật. Khi bước vào một mối quan hệ, điều khiến ta bắt đầu yêu có thể là xúc cảm, rung động, hấp dẫn về hình thể, sự đồng điệu tâm hồn. Nhưng tất cả những điều đó – đều là cảm tính, đều thay đổi theo thời gian.

Người bạn yêu hôm nay là người làm bạn cười. Nhưng một ngày kia, người ấy không còn tươi mới như trước, không còn làm bạn ngỡ ngàng như thuở đầu, thì sao? Nếu tình yêu chỉ dựa vào cảm xúc, bạn sẽ thấy lòng mình xao động bởi một ai đó khác. Và như thế, chung thủy sẽ bị phá vỡ.

Bởi vậy, người ta không thể dùng câu: “Tôi sinh ra đã là người chung thủy” để biện minh. Vì bản năng không đảm bảo điều gì cả. Chung thủy là một chọn lựa tỉnh táo – chọn yêu một người, và chọn từ chối những hấp dẫn khác dù có cơ hội.

 

Trong hôn nhân hay tình yêu, người ta hay hứa: “Anh sẽ mãi yêu em”, “Em sẽ không thay lòng đổi dạ”. Những lời đó rất đẹp. Nhưng để biến thành hiện thực, chúng cần một lựa chọn có trách nhiệm, chứ không chỉ là cảm xúc khi con tim dâng trào.

Sự chung thủy đòi hỏi con người phải giữ lòng trung thành ngay cả khi cảm xúc nguội lạnh. Nó giống như người lính giữ lời thề sắt son trong chiến trận, dù giữa khói lửa và hiểm nguy. Chung thủy cũng vậy – là giữ trọn niềm tin khi cám dỗ rình rập, khi nhàm chán bắt đầu xâm lấn, khi đời sống tình cảm không còn màu hồng.

Ai cũng có thể rung động. Nhưng người chọn không phản bội – đó là người đáng quý.

 

Nếu bạn nghĩ rằng “người tử tế thì sẽ chung thủy”, thì xin hãy nghĩ lại. Người tử tế có thể vô tình khiến ai đó cảm mến mình, và nếu không đủ bản lĩnh, họ có thể ngã lòng. Chung thủy không tự nhiên mà có. Nó cần được rèn luyện bằng sự tỉnh táo mỗi ngày.

Chung thủy không phải là không thấy ai đó hấp dẫn hơn người yêu mình. Mà là nhìn thấy điều hấp dẫn ấy – nhưng vẫn chọn quay về với người đang đợi mình. Đó là bản lĩnh.

Một người chung thủy là người luôn đặt giới hạn rõ ràng trong mọi mối quan hệ. Họ không vô tư nhắn tin thân mật với người khác giới, không đi tìm những lời khen bên ngoài khi mối quan hệ hiện tại đang trục trặc. Họ không dùng từ “đồng nghiệp thân thiết”, “bạn tâm giao khác phái” để biện minh cho những rung động nguy hiểm.

Chung thủy là nghệ thuật của việc không để cảm xúc vượt quá giới hạn – và chỉ có người bản lĩnh mới làm được điều đó.

CHUNG THỦY – MỘT LỰA CHỌN CẢ ĐỜI, KHÔNG PHẢI MỘT TÍNH CÁCH BẨM SINH – Vài lời 4 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

 

https://youtu.be/5sjg8smmUAs

Chúa Nhật 3 Phục SinhHÃY CHĂM SÓC CHIÊN CỦA THẦY: LỜI MỜI GỌI DẤN THÂN VÌ TÌNH YÊU

https://youtu.be/cDYb2i-Djdg

10 bài suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật III Phục Sinh năm C (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-iii-phuc-sinh-nam-c-cua-lm-anmai-cssr.html

Mikali Nguyễn

unread,
May 4, 2025, 9:56:29 PMMay 4
to Alphonse Family (AF)
THẲNG THẮN VÀ TRÂN TRỌNG – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời ngày 5 tháng 5

Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều nhiều lần phải nhờ người khác giúp đỡ, từ cử chỉ nhỏ nhặt như xin mượn cây bút đến những việc hệ trọng như nhờ tư vấn hay hỗ trợ công việc. Mỗi lời nhờ vả đều gói ghém niềm tin và sự mong đợi, đồng thời hé lộ thái độ của chúng ta với thời gian và công sức của người khác. Khi ta hỏi “Bạn có thời gian không?”, ẩn chứa phía sau là sự do dự pha lẫn nỗi sợ “làm phiền”, nhưng cũng vô tình đặt người được hỏi vào vị thế phải cân đo đong đếm hữu ích của mình. Một lời thăm dò như vậy thường khiến cuộc trò chuyện dừng lại ở “có” hay “không”, chứ không dẫn đến kết quả cụ thể nào.

Thực tế cho thấy, ai trong chúng ta cũng có những công việc bận rộn, những lịch trình chi chít và những ưu tiên phải cân nhắc. Thay vì để người khác phải tự hỏi xem “Liệu tôi có rảnh để giúp không?”, hãy bắt đầu bằng thông tin rõ ràng: “Mình đang cần bạn giúp đọc và góp ý bài trình bày dài năm trang trước chiều mai.” Sự trực tiếp ấy không chỉ tiết kiệm thời gian cho cả hai, mà còn thể hiện sự tôn trọng thái độ chuyên nghiệp và trách nhiệm của bạn đối với người được nhờ. Bạn không giao cho họ gánh nặng về “thời gian”, mà trao cho họ cơ hội hiểu ngay câu chuyện và đánh giá xem có thể hỗ trợ thế nào.

Khi bạn thẳng thắn trình bày nhu cầu, người nhận lời nhờ dễ dàng hình dung quy mô công việc, thời gian cần bỏ ra, và mức độ ưu tiên so với những việc họ đang đảm trách. Từ đó, họ có cơ sở nói “có” hay “không” một cách dứt khoát và có trách nhiệm. Nếu khả năng cho phép, họ sẽ sắp xếp để giúp bạn; nếu không, họ sẽ cho bạn biết sớm để bạn tìm giải pháp khác. Như thế, bạn giữ được chữ tín với người khác và tránh những khoảnh khắc chờ đợi mệt mỏi.

Còn khi bạn chỉ hỏi chung chung về thời gian, có thể nhận được câu trả lời “có” để lịch sự, nhưng câu trả lời đó lại thường dẫn đến ám ảnh “mình có giúp được không?”, khiến cả hai chung sống trong sự lưỡng lự. Người giúp không dám đảm bảo chất lượng, bạn cũng không yên tâm về kết quả. Khoảng trống mập mờ đó dễ tạo ra hiểu lầm, tổn thương và ảnh hưởng đến niềm tin lẫn nhau. Ngược lại, bằng việc nói rõ “tôi cần bạn làm A, B, C trong khoảng thời gian X”, bạn đang thiết lập nền tảng cho một cam kết minh bạch.

Thẳng thắn không đồng nghĩa với bất lịch sự hay áp đặt, mà chính là biểu hiện cao nhất của sự tôn trọng. Khi bạn cho người khác thấy mình đánh giá cao thời gian và công sức của họ, bạn cũng tự nhắc bản thân phải cân nhắc từng yêu cầu, không nhờ vặt một cách vô tội vạ. Người nhận lời sẽ trân quý hơn và sẵn lòng giúp đỡ với tâm thế tích cực, vì họ hiểu rõ điều mình đồng ý làm. Từ đó, mọi mối quan hệ sẽ trở nên chân thành và hiệu quả hơn, tạo nên một nền văn hóa sẻ chia dựa trên trách nhiệm và niềm tin.

Hãy để mỗi lời nhờ vả là một minh chứng cho phong thái trưởng thành: không do dự vòng vo, không khiến người khác trở thành “giám khảo thời gian” của bạn. Thay vào đó, hãy cất lên lời mời gọi cụ thể, để họ có đủ thông tin cân nhắc, đủ tôn trọng để sẵn lòng hỗ trợ, và đủ tự tin để khẳng định cam kết. Khi đó, chính bạn cũng sẽ nhận lại sự chuyên nghiệp, lòng nhiệt thành và kết quả xứng đáng nhất.

 

THẲNG THẮN VÀ TRÂN TRỌNG – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời ngày 5 tháng 5

https://youtu.be/3hl8Ew3mcsI

CHÚA VẪN ÂM THẦM LÀM PHÉP LẠ VÀ GIÁO HỘI VẪN KHÔNG NGỪNG RAO GIẢNG - Lm. Anmai, CSsR-Thứ Hai III PS

https://youtu.be/dzj79Vd6bZk

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần III Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-iii-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

 

TIN VÀO ĐẤNG THIÊN CHÚA ĐÃ SAI ĐẾN – Thứ Hai tuần III PS

Chuyện bên ly cà phê sáng : TỔNG THỐNG DONALD TRUMP GÂY SỐC VỚI ẢNH CHẾ GIÁO HOÀNG VÀ TUYÊN BỐ MUỐN TRỞ THÀNH GIÁO HOÀNG CÔNG GIÁO TIẾP THEO

Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/lH0V9J6BvBQ

Mikali Nguyễn

unread,
May 7, 2025, 6:07:43 PMMay 7
to Alphonse Family (AF)
KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VỪA LÒNG THIÊN HẠ 
 Vài lời ngày 7 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

Mikali Nguyễn

unread,
May 12, 2025, 6:53:18 PMMay 12
to Alphonse Family (AF)
HẠNH PHÚC TRONG TỪNG PHÚT GIÂY HIỆN TẠI – Vài lời 12 tháng 5. Lm. Anmai, CSsR

Trong dòng chảy không ngừng của thời gian, đời người ngắn ngủi tựa như một hơi thở. Chớp mắt một cái, ngày đã trôi qua; ngoảnh đầu nhìn lại, năm đã kết thúc; và chỉ một lần quay lưng, cả một kiếp sống đã lặng lẽ khép lại. Cuộc sống, như lời Thánh Kinh đã dạy, là “hơi thở thoảng qua, như bóng mây trôi trên mặt đất” (Gióp 14:2). Chúng ta thường mải miết chạy theo những điều xa xôi, những ước mơ lớn lao, những hạnh phúc tưởng chừng như vĩnh cửu, mà quên rằng món quà quý giá nhất mà Thiên Chúa ban tặng chính là phút giây hiện tại – nơi tình yêu và ân sủng của Ngài đang hiện diện cách sống động.

Hạnh phúc mà con người tìm kiếm không nằm ở quá khứ, nơi những ký ức có thể khiến lòng ta day dứt vì những lầm lỡ hay nuối tiếc. Nó cũng không nằm ở tương lai, nơi những lo toan và bất định có thể làm tâm hồn ta bất an. Hạnh phúc đích thực, như ánh sáng dịu dàng của ngọn nến Phục Sinh, tỏa sáng ngay trong khoảnh khắc hiện tại mà ta đang sống. Đó là bữa tối đơn sơ trên bàn ăn, nơi những người thân yêu quây quần bên nhau, chia sẻ từng miếng cơm, từng câu chuyện đời thường. Đó là niềm vui của ba bữa cơm mỗi ngày, là những mùa xuân hạ thu đông luân chuyển, là hình ảnh gia đình mạnh khỏe, bình an, cùng nhau bước đi trong tình yêu thương và sự chở che của Thiên Chúa.

Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa đầy yêu thương, đã đặt để trong cuộc sống của mỗi người những điều giản dị nhưng sâu sắc để nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự hiện diện. Ngọn đèn ấm áp trong căn nhà nhỏ không chỉ sưởi ấm không gian mà còn thắp sáng lòng biết ơn trong trái tim ta. Tiếng cười của con trẻ, ánh mắt hiền từ của cha mẹ, hay cái nắm tay ấm áp của người bạn đời – tất cả đều là những dấu chỉ của tình yêu Chúa, những ân huệ Ngài ban để ta nhận ra rằng hạnh phúc không cần phải tìm kiếm đâu xa. Nó ở ngay đây, trong từng nhịp thở, từng khoảnh khắc ta sống với lòng tin và lòng mến.

Chúng ta hãy sống chậm lại, để cảm nhận sâu sắc hơn sự hiện diện của Thiên Chúa trong từng phút giây. Đừng để lòng mình bị cuốn vào vòng xoáy của những lo toan trần thế, mà hãy hướng lòng về những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa: một lời cầu nguyện buổi sáng, một cái ôm dành cho người thân, hay một nụ cười trao đi cho người lân cận. Hãy nhớ rằng, mỗi ngày ta sống là một ngày Thiên Chúa ban tặng để ta yêu thương và được yêu thương. Đời người tuy ngắn ngủi, nhưng nếu ta biết sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc hiện tại, ta sẽ tìm thấy niềm vui vĩnh cửu mà Chúa đã hứa ban – niềm vui của một tâm hồn bình an, luôn hướng về Ngài, Đấng là nguồn hạnh phúc chân thật và đời đời.

 Lm. Anmai, CSsR

HẠNH PHÚC TRONG TỪNG PHÚT GIÂY HIỆN TẠI – Vài lời 12 tháng 5. Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/wMERZ1Y6rY4

Thứ Hai Tuần IV - Mùa Phục Sinh DƯỚI  ÁNH SÁNG CỦA CỬA CHIÊN, MỌI NGƯỜI ĐỀU ĐƯỢC MỜI GỌI SỐNG DỒI DÀO

https://youtu.be/dRWSHYBAwYE

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

 https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-iv-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

  

Thứ Hai tuần IV PS : CỬA CHIÊN – NGÕ VÀO SỰ SỐNG DỒI DÀO

Chuyện bên ly cà phê sáng : KHI HÔN NHÂN KHÔNG CÒN TÌNH YÊU, LÀM SAO ĐỂ CHÚNG TA CÓ THỂ TIẾP TỤC CHUNG SỐNG VỚI NHAU? Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/wVikSxojUzs

Mikali Nguyễn

unread,
May 18, 2025, 8:24:33 PMMay 18
to Alphonse Family (AF)
 ĐỪNG CHỤP MŨ VỘI VÃ – Lm. Anmai, CSsR – 18.5

Trong thế giới phong phú của tri thức và quan điểm, mỗi con người là một phiên bản duy nhất, mang trong mình hành trang trải nghiệm, niềm tin và góc nhìn riêng. Việc “chụp mũ” – dán nhãn phân loại một cách tùy tiện, vội vàng – chẳng khác nào ta phủ lên họ một lớp sơn che lấp mọi sắc thái tinh tế. Khi ta gán cho ai đó những định kiến chuẩn mực, ta đã tự khoá chặt cánh cửa gặp gỡ, đặt lên lòng họ gánh nặng bị hiểu sai, và tự tước mất cơ hội được lắng nghe một tâm hồn đích thực.

Thay vì phán xét, hãy dành thời gian để tìm hiểu lý do dẫn đến câu nói hay hành động khác biệt. Mỗi quan điểm, dù trái ngược đến đâu, đều là thành quả của quá trình suy tư hoặc hoàn cảnh sống cá nhân. Khi bạn đặt câu hỏi nhẹ nhàng, “Tại sao bạn lại nghĩ như vậy?”, bạn không chỉ tôn trọng đối tượng, mà còn mời họ chia sẻ, để góc nhìn ấy có cơ hội được thấu hiểu. Sự kiên nhẫn ấy chính là sợi dây vô hình gắn kết hai thế giới tưởng chừng xa cách.

Chụp mũ vội vàng không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn làm nghèo nàn tâm hồn chính bạn. Khi bạn tự cho mình quyền phán xét nhanh chóng, bạn đã bỏ lỡ cơ hội khám phá ý tưởng mới, đánh mất bài học quý giá từ những giây phút đối thoại chân thành. Hãy luôn nhắc nhở bản thân: “Tôi không biết hết, và tôi cần học hỏi.” Bằng thái độ khiêm tốn, bạn không chỉ giữ gìn phẩm giá của người khác, mà còn nâng tầm giá trị của chính mình.

Lòng tôn trọng không có chỗ cho những cái mũ gán ghép vô căn cứ. Tôn trọng nghĩa là nhận ra mỗi con người xứng đáng được đối xử công bằng, được giải thích và bày tỏ để người nghe cảm nhận được cái mình đang chia sẻ. Khi bạn tạm ngưng phán xét, bạn đang trao đi một món quà vô giá: sự tự do để người khác sống đúng với bản sắc, và khuyến khích họ tiếp tục bộc lộ ý tưởng mà không e ngại.

Cuối cùng, từ bỏ thói quen chụp mũ vội vã là bước khởi đầu cho một xã hội văn minh, nơi con người không chỉ chung sống mà còn đồng hành trong yêu thương và hiểu biết. Hãy để từng lời nói, từng cuộc đối thoại là cơ hội để bạn khám phá thế giới nội tâm rộng lớn của người khác. Bởi chỉ khi thôi gán ghép, chúng ta mới thực sự nhìn thấy nhau, tôn trọng nhau và cùng nhau kiến tạo những giá trị bền vững.

ĐỪNG CHỤP MŨ VỘI VÃ – Lm. Anmai, CSsR – 18.5

https://youtu.be/8Lny_7yXsfU

Chúa Nhật 5 PS - YÊU THƯƠNG ANH EM – ĐIỀU RĂN MỚI VÀ ĐẶC THÙ CỦA KITÔ GIÁO - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/3OT7_FLSh4M

10 bài suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần V Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-chua-nhat-tuan-v-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Chúa nhật 5 phục sinh TÌNH YÊU THƯƠNG LÀ DẤU CHỨNG ĐÍCH THỰC CỦA NGƯỜI MÔN ĐỆ CHÚA

Chuyện bên ly cà phê sáng : CHUYỆN TĂNG MỨC HÌNH PHẠT KHI VI PHẠM GIAO THÔNG ĐẾN MỨC 200 TRIỆU Anmai, CSsR

https://youtu.be/HuFWoBcBWig

Mikali Nguyễn

unread,
May 20, 2025, 9:29:37 PMMay 20
to Alphonse Family (AF)
CHỈ LÀ MỘT CHỚP MẮT TRONG CÕI VÔ THƯỜNG – Vài lời ngày 20 – 5 – Lm. Anmai, CSsR

Đời người, xét cho cùng, chỉ là một chớp mắt trong cõi vô thường. Khi ta nhận ra rằng thế gian này chẳng qua là cõi tạm, lòng bỗng nhẹ nhàng như áng mây trôi. Ta chỉ là một lữ khách, bước chân qua con đường nhân gian đầy bụi đỏ, nơi những được mất, thua thắng, cuối cùng cũng chỉ dẫn về một điểm chung: ngày ta nằm xuống, mọi thứ hóa thành hư không, tựa như làn khói sương tan biến trong ánh bình minh.

Có những khoảnh khắc, khi mái tóc đã điểm sợi bạc, khi đôi mắt chẳng còn sáng trong như thuở đôi mươi, ta mới giật mình nhìn lại. Năm tháng trôi qua, nhanh như một cái chớp mắt, chẳng chờ đợi ai. Những lo toan, những tham vọng từng khiến ta thao thức đêm dài, giờ đây bỗng hóa thành phù du. Ta hiểu rằng, đời sống này mong manh, và chính sự mong manh ấy dạy ta cách trân quý từng phút giây. Giữa dòng đời xô bồ, ta học cách bình thản, để lòng mình không vương vấn bởi những hạt bụi trần ai. Chốn hồng trần, dẫu có rực rỡ đến đâu, cũng chỉ là một giấc mộng, và ta, kẻ lữ hành, chỉ cần bước đi với tâm hồn thanh thản.

Hạnh phúc, hóa ra, không nằm ở những điều cao xa. Nó chẳng phải là danh vọng ngút trời hay của cải chất đầy. Hạnh phúc là những điều bình dị, là nụ cười sẻ chia giữa những người xa lạ, là bàn tay ấm áp nâng đỡ kẻ khốn khó, là lòng can đảm buông bỏ những muộn phiền đã đè nặng tâm hồn. Ta từng nghĩ rằng hạnh phúc là đích đến, nhưng rồi ta nhận ra, nó chính là hành trình. Là khi ta biết tha thứ cho những lầm lỡ, biết mỉm cười trước những vết sẹo của đời, và biết rằng, sau cơn giông bão, bầu trời sẽ lại trong xanh, mây đen sẽ tan biến, để lại ánh nắng dịu dàng ôm lấy lòng người.

Vậy nên, ta chọn cách sống thong thả, không vội vã, không bon chen. Ta đặt niềm tin vào sự an bài của Chúa, để Người dẫn lối qua những khúc quanh của cuộc đời. Mỗi ngày trôi qua, ta học cách yêu thương nhiều hơn, sống thật hơn, và trân trọng những gì đang có. Bởi lẽ, đời này là cõi tạm, và ta, chỉ là khách qua đường. Hãy để hành trình ấy đẹp đẽ, để khi ngày cuối cùng khép lại, ta có thể mỉm cười, biết rằng mình đã sống một đời trọn vẹn, chẳng hối tiếc điều gì.

 

CHỈ LÀ MỘT CHỚP MẮT TRONG CÕI VÔ THƯỜNG – Vài lời ngày 20 – 5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/roNfW0Gwxu4

Thứ Ba tuần 5 BÌNH AN GIỮA GIAN KHỔ – CỬA NƯỚC TRỜI LUÔN MỞ CHỜ NGƯỜI KIÊN TRUNG - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/4VLM4Sm2_vk

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần V Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-ba-tuan-v-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Thứ Ba tuần 5 phục sinh : BÌNH AN CỦA CHÚA: MÓN QUÀ VƯỢT TRÊN MỌI THỬ THÁCH

Chuyện bên ly cà phê sáng : HÀNH TRÌNH BUÔNG BỎ CÁI TÔI ĐỂ SỐNG THEO THÁNH Ý CHÚA Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/9x_I0caceV0

Mikali Nguyễn

unread,
May 24, 2025, 8:01:44 PMMay 24
to Alphonse Family (AF)
PHÍA SAU MỖI NGƯỜI LÀ MỘT CÂU CHUYỆN 

Lm. Anmai, CSsR – vài lời 24 tháng 5.

Cuộc sống giống như một cuốn sách dày, mỗi người là một chương, và mỗi chương lại ẩn chứa những câu chuyện không ai giống ai. Có những trang sáng rực rỡ, ngập tràn niềm vui, nhưng cũng có những trang lem màu đau khổ, lặng lẽ giấu kín trong lòng. Phía sau mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt, mỗi dáng hình quen thuộc mà ta bắt gặp hàng ngày, là cả một thế giới nội tâm với những vết sẹo chẳng ai hay. Họ có thể đang bước đi với vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng bên trong, trái tim họ có thể đang âm thầm rỉ máu.

Tôi từng gặp một người phụ nữ trung niên ở góc chợ nhỏ. Bà luôn tươi cười, giọng nói vang vang chào mời khách mua hàng. Ai cũng nghĩ bà là một người lạc quan, yêu đời. Nhưng một lần tình cờ, tôi thấy bà ngồi lặng lẽ sau sạp hàng, đôi mắt đỏ hoe nhìn xa xăm. Hỏi ra mới biết, bà vừa mất đi đứa con trai duy nhất trong một vụ tai nạn. Nỗi đau ấy, bà giấu kín sau nụ cười rạng rỡ, sau dáng vẻ tất bật. Bà bảo: “Chú à, cười để sống tiếp, chứ khóc thì ai thương mình mãi được?” Câu nói ấy khiến tôi lặng người. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài mạnh mẽ của bà là cả một bầu trời đổ nát.

Mỗi người đều có những câu chuyện riêng, những nỗi đau chẳng dễ dàng chia sẻ. Có người chọn giấu nó vào một góc sâu thẳm trong tâm hồn, có người lại mang ra để tìm chút an ủi từ thế giới. Nhưng dù họ chọn cách nào, ta cũng chẳng có quyền phán xét. Tôi nhớ một người bạn từng tâm sự rằng, cậu ấy luôn bị coi là kẻ bất cần, sống vô tư đến mức vô tâm. Nhưng ít ai biết, cậu lớn lên trong một gia đình tan vỡ, nơi mà những trận cãi vã và bạo lực là điều cậu chứng kiến mỗi ngày. Nụ cười bất cần của cậu, hóa ra, là cách cậu che giấu những vết thương lòng chưa bao giờ lành. Nếu ta không đặt mình vào vị trí của người khác, làm sao ta hiểu được vì sao họ lại hành xử như thế?

Sống trên đời, ai mà chưa từng tổn thương, chưa từng mất mát? Có những nỗi đau hiển hiện, như mất đi người thân, như thất bại trong công việc, như tan vỡ trong tình yêu. Nhưng cũng có những nỗi đau vô hình, như cảm giác cô đơn giữa đám đông, như áp lực phải mạnh mẽ khi cả thế giới dường như đang chống lại mình. Tôi từng nghĩ rằng nỗi đau của mình là lớn nhất, rằng không ai có thể hiểu được những gì tôi đang trải qua. Nhưng rồi, khi lắng nghe câu chuyện của những người xung quanh, tôi nhận ra rằng, ai cũng có một “góc tối” trong lòng. Chỉ là, cách họ đối diện với nó khác nhau mà thôi.

Vậy nên, thay vì vội vàng buông lời phán xét, sao ta không học cách cảm thông? Một lời nói vô tình, một ánh mắt coi thường, có thể vô tình xát muối vào vết thương mà người khác đang cố gắng chữa lành. Tôi nhớ một lần, trong một buổi họp lớp, một người bạn bị mọi người trêu đùa vì tính cách khép kín, ít nói. Ai cũng nghĩ cậu ấy “chảnh”, “lạnh lùng”. Nhưng sau đó, tôi biết được rằng cậu ấy vừa trải qua một cú sốc lớn: cha mẹ ly hôn, bản thân phải vật lộn với căn bệnh trầm cảm. Những lời trêu đùa vô thưởng vô phạt chúng ta hãy trân trọng những cảm xúc của nhau.

PHÍA SAU MỖI NGƯỜI LÀ MỘT CÂU CHUYỆN – Lm. Anmai, CSsR – vài lời 24 tháng 5.

https://youtu.be/ne_pexr5nKQ

Thứ Bảy tuần 5 PS TRỞ NÊN HIỆU QUẢ TRONG VIỆC LOAN BÁO TIN MỪNG - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/RzYxV25UBCs

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần V Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-bay-tuan-v-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Bảy tuần V Phục Sinh : TÌNH YÊU TRONG SỰ GHÉT BỎ

Chuyện bên ly cà phê sáng : NGƯỜI KITÔ HỮU VÀ THẦN SỐ HỌC: MỘT HƯỚNG DẪN THẦN HỌC VÀ MỤC VỤ TOÀN DIỆN – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/C6lZfYmXZFE

 

 

 

 

 

 


 

Mikali Nguyễn

unread,
May 26, 2025, 5:57:07 PMMay 26
to Alphonse Family (AF)
MẶT NƯỚC LOANG VÀ BÀI HỌC 
Vài lời – 26.5 – Lm. Anmai, CSsR

Đá ném xuống nước, mặt nước còn loang. Một hành động nhỏ, dù vô tình hay cố ý, cũng để lại dấu vết không thể xóa nhòa. Người đời thường lầm tưởng rằng việc xấu mình làm, nếu khéo che đậy, sẽ mãi chìm trong bóng tối. Nhưng đời vốn công bằng, hoa quả như hình với bóng, làm sao thoát được? Cái ác, cái gian dối, dù có ẩn mình tài tình đến đâu, rồi cũng sẽ lộ diện. Chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Người trí hiểu rõ đạo lý này. Họ chọn thật thà, không phải vì không biết cách gian dối, mà vì họ thấu rằng gian dối chỉ là phù du, chẳng thể bền lâu. Một lời nói dối có thể che giấu tạm thời, nhưng sự thật luôn tìm cách bứt phá, như ánh sáng xuyên qua màn đêm. Người trí chọn sống ngay thẳng, lấy thiện làm gốc, bởi họ biết rằng lòng trong sạch là nguồn suối bình an, đi đâu cũng mang theo sự thanh thản.

Lấy từ bi làm thói quen, lòng người trở nên nhẹ nhàng. Một nụ cười chân thành, một hành động tử tế, dù nhỏ bé, cũng đủ để xoa dịu những vết thương vô hình. Từ bi không chỉ là cách đối đãi với người khác, mà còn là cách đối đãi với chính mình. Khi tâm hồn được nuôi dưỡng bằng lòng tốt, những gánh nặng cuộc đời dường như nhẹ đi, con đường phía trước trở nên sáng rõ hơn.

Chuyện thế nhân, càng tính toán càng mệt mỏi. Chuyện lòng người, càng đoán mò càng sai lầm. Đời sống vốn dĩ phức tạp, lòng người lại muôn hình vạn trạng. Càng cố gắng kiểm soát, càng dễ rơi vào bế tắc. Thay vì lao vào vòng xoáy tranh đoạt, người khôn ngoan chọn lùi một bước, để tâm hồn tĩnh lặng. Trong sự bình lặng ấy, họ nhìn xa hơn, thấu hiểu rõ hơn. Họ học được cách mỉm cười trước những đắng cay, bình thản đối diện với những sóng gió cuộc đời.

Cuộc sống là một dòng sông, mỗi hành động là một viên đá ném xuống. Dù viên đá có chìm sâu, mặt nước vẫn loang. Hãy chọn ném xuống những viên đá của lòng thiện, của sự chân thành, để những vòng sóng lan tỏa mang theo ánh sáng và hy vọng. Bởi lẽ, hoa quả không bao giờ bỏ sót một ai, và chỉ có lòng trong sạch mới dẫn ta đến bến bờ an nhiên.

MẶT NƯỚC LOANG VÀ BÀI HỌC Vài lời – 26.5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ED7yx-OTn9A

Thứ Hai tuần 6 Phục Sinh ĐẤNG BẢO TRỢ - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/PCvKTw7_WD4

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần VI Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-vi-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

CHÚA THÁNH THẦN – ĐẤNG BẢO TRỢ VÀ LÀM CHỨNG CHO NGƯỜI

UNG THƯ KHÔNG PHẢI LÀ BỆNH: HÀNH TRÌNH HIỂU BIẾT VÀ CHỮA LÀNH TOÀN DIỆN – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/qCau7MDSr7w

 

 

 

 

 


 

Mikali Nguyễn

unread,
May 29, 2025, 8:24:23 PMMay 29
to Alphonse Family (AF)
NGHÈO VÀ HẠNH PHÚC: NHÌN TỪ GÓC ĐỘ BẢN THÂN 

Vài lời 29-5 – Lm. Anmai, CSsR

Con người ta thường nhận ra giá trị của một điều gì đó mạnh mẽ nhất khi ta chưa có nó, hoặc khi đã mất đi. Ngược lại, khi được sở hữu, ta lại dễ dàng xem nhẹ, cho rằng đó là điều hiển nhiên. Sự khao khát, vì thế, dao động giữa cực thịnh và cực suy, làm cho ta luôn trăn trở về cái “đủ” và cái “thiếu”. Nhưng thật ra, khái niệm “nghèo” không chỉ bó hẹp trong giới hạn vật chất; chúng ta có thể nghèo kiến thức, nghèo trải nghiệm, nghèo tình cảm hay tinh thần. Vậy nghèo – theo bất cứ cách nào – có hạnh phúc được không? Câu trả lời nằm ngay trong cách chúng ta định nghĩa và cảm nhận cuộc sống của chính mình.

Buổi sáng thức dậy, nếu trong túi chẳng đủ tiền cho bữa sáng đầy đặn, bạn có thể chạnh lòng trước những người xung quanh rộn ràng cốc cà phê thơm và bữa điểm tâm đắt tiền. Nhưng nếu biết biến khoảnh khắc ấy thành lúc để ngắm bình minh, nghe tiếng chim hót, bỏ công đến một hiệu sách còn kẹt nắng sớm, bạn sẽ phát hiện ra rằng, “nghèo” vật chất không thể ngăn cản bạn giàu có những trải nghiệm quý giá. Có thể hôm nay bạn dành trọn buổi sáng để lật từng trang sách dở, để tâm hồn lắng trong giai điệu bản nhạc đằm thắm, hoặc thả trôi dòng suy tư giữa không gian tĩnh lặng. Chính những khoảnh khắc giản đơn ấy mới khơi dậy niềm hạnh phúc chân thật, bởi bạn tự do chọn sống cho chính mình, không phụ thuộc vào áp lực tiền bạc hay kỳ vọng bên ngoài.

Cũng như vậy, bạn có thể không phải là người trả lời xuất sắc mọi câu hỏi hóc búa trên truyền hình, hay sở hữu giọng hát trời phú để làm say lòng hàng triệu người. Nhưng khi bạn cất lời ngân nga ca khúc ruột, khi tiếng hát của bạn vang lên từ trái tim, làm tan biến ưu phiền, bạn đang trao tặng chính mình một món quà vô giá—một trải nghiệm hạnh phúc mà không trang vàng hay huy chương nào có thể sánh bằng. Có khi hàng trăm nghệ sĩ chuyên nghiệp cũng chỉ ước ao được hát bằng cảm xúc thuần khiết như thế. Nghèo “tài năng” theo tiêu chuẩn chung không làm mất đi sự phong phú của cảm xúc cá nhân.

Hạnh phúc, do đó, không nằm ở những tiêu chí so sánh với người khác, mà nằm ở cách nhìn nhận thế giới qua lăng kính của chính mình. Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh hay đổ thừa số phận để biện minh cho nỗi buồn trong lòng. Bởi tâm hồn vui vẻ sẽ khiến cả vạn vật xung quanh ngả nghiêng theo. Hãy thử thay đổi góc nhìn: một mái nhà nhỏ khi ta trút bỏ gánh nặng so đo, sẽ thành nơi ấm áp; một bữa cơm đạm bạc khi chan chứa niềm biết ơn, trở thành dạ tiệc no đầy. Cuộc sống thực tế vẫn như cũ, chỉ có “ánh nhìn” là khác biệt, và chính nó sẽ làm thay đổi cảm xúc, làm giàu cho tâm hồn.

Vậy thì, hãy bắt đầu bằng… một nụ cười. Mỉm môi rồi hít thở sâu, cảm nhận sự sống đang chảy trong từng nhịp tim. Dẫu vật chất còn thiếu thốn, khát vọng chưa thành, ta vẫn có quyền tận hưởng những phút giây bình yên này. Bởi hạnh phúc không phải là điểm đến, mà là cách ta đi qua hành trình mình đang sống. Dẫu nghèo, ta vẫn có thể giàu hạnh phúc, miễn là biết trân trọng những điều giản đơn nhất mà cuộc đời ban tặng.

NGHÈO VÀ HẠNH PHÚC: NHÌN TỪ GÓC ĐỘ BẢN THÂN – Vài lời 29-5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/sy2j8AoW1z8

 

Thứ Năm tuần 6 Phục Sinh ĐAU KHỔ VÀ NIỀM VUI PHỤC SINH - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/9GP5bY8nmCw

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần VII Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

 https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-nam-tuan-vii-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Năm tuần VI PS NIỀM VUI SAU NỖI BUỒN – ÁNH SÁNG SAU TĂM TỐI

Chuyện bên ly cà phê sáng :  GIA ĐÌNH SỢ GÌ VÀ CẦN GÌ? Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/6knBkibv7xQ

Mikali Nguyễn

unread,
May 31, 2025, 10:49:37 PMMay 31
to Alphonse Family (AF)
MUỐN TỒN TẠI Ở ĐỜI, HÃY CHỌN LƯƠNG THIỆN – NHƯNG ĐỪNG BAO GIỜ MỀM LÒNG

Giữa một thế giới đầy biến động, nơi giá trị thật giả lẫn lộn, đúng sai bị bóp méo, người ta ngày càng hoài nghi rằng sống lương thiện có thực sự giúp ta tồn tại hay không? Có người nói rằng: "Ở đời, người ngay thẳng thì thường chịu thiệt, kẻ gian dối lại dễ thành công." Thực tế này khiến nhiều người đánh mất phương hướng sống, không còn giữ được nguyên tắc đạo đức căn bản. Nhưng người Kitô hữu, đặc biệt là trong môi trường giáo dục Công giáo, lại được dạy rằng: lương thiện không chỉ là một đức tính đạo đức – mà là một biểu hiện của trí tuệ sống, một sự khôn ngoan xuất phát từ niềm tin vào Thiên Chúa, Đấng là Chân, Thiện, Mỹ. Tuy nhiên, lương thiện không đồng nghĩa với yếu đuối, dễ dãi hay ngây thơ để người khác lạm dụng. Bởi thế, bài học sâu sắc mà người Công giáo cần khắc ghi là: hãy sống lương thiện, nhưng đừng bao giờ mềm lòng sai chỗ; hãy mềm, nhưng là cái mềm của thép, không phải của cỏ rũ trong gió.

Lương thiện là một loại trí tuệ. Trí tuệ ấy không phải thứ mưu mô của thế gian, nhưng là sự sáng suốt trong tâm hồn, biết phân biệt điều đúng – sai, thiện – ác, biết sống công bình và quảng đại nhưng không ngây ngô. Trí tuệ ấy đến từ Lời Chúa, từ ánh sáng Phúc Âm soi vào tận cùng mọi ngóc ngách lương tâm, dạy con người sống thật, sống ngay, sống có trách nhiệm. Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu không dạy các môn đệ phải ngây ngô dễ dãi; trái lại, Người bảo họ “hãy khôn ngoan như con rắn và đơn sơ như chim bồ câu” (Mt 10,16). Câu nói ấy chính là kim chỉ nam để người tín hữu sống giữa thế gian mà không để thế gian cuốn trôi, sống lương thiện mà vẫn tỉnh táo và vững vàng trong nguyên tắc.

Trong môi trường giáo dục Công giáo, việc hình thành nhân cách con người luôn bắt đầu từ việc dạy biết sống lương thiện. Từ bậc mầm non cho đến đại học, các trường học Công giáo đều cố gắng xây dựng một nền tảng đạo đức dựa trên tinh thần Tin Mừng, giúp học sinh sinh viên biết sống tử tế, trung thực và nhân ái. Nhưng điều quan trọng hơn cả là làm sao để các em không ngộ nhận rằng lương thiện là luôn luôn mềm lòng, dễ tha thứ, dễ chấp nhận. Một người giáo viên Công giáo tốt không chỉ là người biết dạy chữ, mà còn biết dạy trò mình rắn rỏi trong lý tưởng sống, biết đứng vững trước cái xấu và không để mình trở thành kẻ "cả tin" trước mưu mô của đời.

Thực tế cho thấy, nhiều người sống lương thiện nhưng lại bị hiểu nhầm là kém khôn ngoan. Họ giúp người nhưng bị lợi dụng, họ nhẫn nhịn nhưng bị coi thường. Cũng có người khi bị tổn thương vì lòng tốt bị xem thường, họ sinh ra cay đắng, dần đánh mất niềm tin vào con người và thậm chí cả vào Thiên Chúa. Đó là một thảm họa tinh thần. Bởi vậy, lương thiện cần đi kèm với khả năng bảo vệ chính mình và những giá trị mà mình trân trọng. Nếu ai cũng hiểu rằng lương thiện không phải là tin người mù quáng, không phải là tha thứ không điều kiện hay dễ dàng từ bỏ lập trường đạo đức, thì họ sẽ sống tốt đẹp hơn và mạnh mẽ hơn trong tâm hồn.

Một người Kitô hữu chân chính là người biết đặt lòng tốt của mình vào đúng chỗ, biết từ chối những điều không hợp với Tin Mừng. Trong đời sống thường nhật, có rất nhiều tình huống đòi hỏi ta phải nói “không”: từ chối đồng lõa với cái xấu, từ chối bị lợi dụng trong các mối quan hệ, từ chối sự thỏa hiệp với gian dối, dù là trong học đường, công sở hay đời sống xã hội. Cái “không” ấy không phải là lạnh lùng hay thiếu bác ái, nhưng là một sự can đảm cần thiết để bảo vệ sự thật và công lý. Như Chúa Giêsu đã bao lần nói “không” với giả hình, với thói đạo đức giả của các kinh sư, luật sĩ; Người đã đứng lên bênh vực sự thật dù điều đó khiến Người bị thù ghét, bị kết án và phải chết trên thập giá.

Học thuyết xã hội Công giáo nhấn mạnh rằng: lương tâm cá nhân cần được huấn luyện và soi sáng bởi chân lý để con người biết sống đúng đắn trong tự do đích thực. Lương thiện không thể tách rời khỏi sự thật. Một lương tâm trưởng thành là lương tâm biết từ chối điều sai trái, biết sống công chính, và sẵn sàng chịu thiệt để bảo vệ điều đúng. Chính vì thế, trong giáo dục Công giáo, việc huấn luyện lương tâm đóng vai trò trọng yếu: không chỉ dạy các em biết vâng lời mà phải biết lý do vì sao mình phải làm điều tốt, vì ai mà mình phải đứng về phía sự thật, và dám bảo vệ công lý dù phải trả giá.

Không thể phủ nhận rằng, xã hội hôm nay ngày càng thực dụng, lạnh lùng và đôi khi vô cảm. Giữa dòng chảy ấy, người lương thiện dễ bị “chìm”. Nhưng điều làm nên sự khác biệt của người Kitô hữu không phải là sự “giỏi hơn” về tài năng, mà là một đời sống có nguyên tắc đạo đức được soi sáng bởi niềm tin. Người ấy có thể hiền, nhưng không yếu đuối; có thể nhẫn nại, nhưng không thỏa hiệp; có thể mềm, nhưng là cái mềm của lòng thương xót Chúa, mạnh mẽ từ bên trong. Người ấy hiểu rằng, nếu không tỉnh táo, lòng tốt sẽ trở thành cái bẫy, bị người đời giăng ra để khai thác, để thao túng. Và người ấy chọn giữ lòng lương thiện như một biểu hiện cao quý nhất của trí tuệ thiêng liêng – không phải để được khen, cũng không phải để tránh tội, mà vì đó là cách sống đẹp lòng Thiên Chúa.

Tốt bụng quá – người ta sẽ nghĩ bạn ngu ngơ. Đó là một thực tế đáng buồn. Nhưng thay vì cay đắng, người sống theo Tin Mừng cần hiểu: lòng tốt không phải để “làm vừa lòng thiên hạ”, mà là để thể hiện chân dung của Chúa Kitô trong chính đời sống mình. Bởi vì Chúa đã sống tử tế đến tận cùng, và vẫn bị đóng đinh. Nhưng sự tử tế đó đã cứu thế gian. Người Kitô hữu sống lương thiện không phải để được dễ dãi sống bình yên, mà là để dấn thân yêu thương trong một thế giới thiếu yêu thương. Và tình yêu chân thật nào cũng đòi hỏi can đảm, đòi hỏi bản lĩnh, đòi hỏi nguyên tắc rõ ràng.

“Thế giới này không phẳng”, như bạn từng nói. Có người yêu bạn, cũng có người muốn dẫm lên bạn mà đi. Người Kitô hữu không ảo tưởng về sự công bằng tuyệt đối ở đời này. Nhưng cũng không vì thế mà đánh mất cái tâm, đánh mất ánh sáng của đức tin soi lối. Sống tử tế trong một thế giới không tử tế là một thử thách. Nhưng đó cũng là lời mời gọi khẩn thiết từ Tin Mừng: “Các con là muối cho đời, là ánh sáng cho trần gian.” (Mt 5,13-14). Muối phải mặn mới giữ được thức ăn, ánh sáng phải sáng mới xua tan được bóng tối. Lòng tốt phải mạnh mẽ mới có thể truyền cảm hứng và bảo vệ được bản thân cùng tha nhân.

Vậy nên… hãy sống tử tế, nhưng không dễ dãi. Hãy lương thiện, nhưng phải có nguyên tắc. Hãy mềm, nhưng là cái mềm của thép, không phải của cỏ rũ trong gió. Đó không chỉ là nguyên tắc sống khôn ngoan cho bất cứ ai muốn tồn tại giữa đời, mà còn là cốt lõi giáo dục Công giáo: dạy người ta sống giống Chúa Kitô – sống công chính, nhân từ, khiêm tốn và can đảm. Một nền giáo dục chân chính là nền giáo dục làm cho người ta biết sống tử tế trong lòng trung thực và biết chiến đấu để bảo vệ điều thiện hảo ấy trong thực tế.

Kết lại, người Kitô hữu được mời gọi không chỉ để "tồn tại" mà là để làm chứng cho sự sống, cho ánh sáng, cho chân lý giữa cuộc đời. Lương thiện là chọn đi con đường của Chúa – dù hẹp, dù khó, dù đôi khi cô đơn. Nhưng chính trên con đường đó, người ta tìm thấy bình an, phẩm giá, và một hạnh phúc không ai lấy mất được. Vì như lời Kinh Thánh nói: “Phúc cho ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa” (Mt 5,8). Và trong mọi bước đi của đời sống, giáo dục Công giáo luôn dẫn con người đến chỗ ấy: trở nên người lương thiện – mạnh mẽ – có nguyên tắc – để sống không uổng một đời.

Lm. Anmai, CSsR

LÒNG BIẾT ƠN – CỘI RỄ CỦA MỌI THÀNH CÔNG ĐÍCH THỰC

Làm người tử tế trong thế giới hôm nay là một chọn lựa đầy can đảm, nhất là khi nhiều giá trị đạo đức đang bị xói mòn vì những toan tính vụ lợi, cạnh tranh khốc liệt, và thái độ sống thực dụng. Trong tất cả các đức tính cần thiết để một con người sống tử tế, lòng biết ơn là một điều không thể thiếu. Đó là phẩm chất không chỉ làm nên sự cao quý trong tâm hồn một người, mà còn là chiếc cầu nối đưa ta đến với sự trưởng thành, thành công và bình an thật sự.

Giáo dục Công giáo không ngừng nhấn mạnh đến việc vun đắp tâm hồn con người bằng các nhân đức. Trong số đó, lòng biết ơn chiếm một vị trí đặc biệt. Bởi vì biết ơn là điều kiện để nhận ra ơn Chúa trong cuộc sống, nhận ra tình người trong từng biến cố, và biết sống không phải chỉ cho mình, mà còn cho những ai đã nâng đỡ, hy sinh, âm thầm bước bên ta suốt hành trình làm người. Một người càng thành công, nếu thật sự sống trong ánh sáng của Tin Mừng, thì lại càng khiêm nhường và biết ơn. Bởi vì họ hiểu rằng mình không thể đạt được điều gì nếu thiếu bàn tay Thiên Chúa và tấm lòng bao dung của tha nhân.

Cuộc sống của Chúa Giêsu chính là mẫu gương tuyệt hảo của lòng biết ơn. Dù là Con Thiên Chúa, nhưng trong mọi biến cố, Ngài luôn hướng lòng về Chúa Cha để cảm tạ. Ngay cả trước bữa Tiệc Ly, trong đêm bị phản bội, Chúa Giêsu vẫn cầm lấy bánh và rượu mà “dâng lời tạ ơn.” Đó là sự biết ơn thẳm sâu, ngay cả khi đối diện với đau khổ và cái chết. Qua hành động đó, Chúa dạy chúng ta rằng: Biết ơn không phải là lời nói đầu môi, mà là một cách sống – một chọn lựa của tâm hồn hướng thượng, của lòng tin vào tình yêu Thiên Chúa luôn hiện diện, kể cả trong những lúc đời ta bị đổ vỡ.

Lòng biết ơn không tự nhiên mà có. Nó là hoa trái của một tâm hồn khiêm nhường, của một trái tim không bị khô cứng vì ích kỷ. Trẻ em không tự nhiên biết nói “cảm ơn”, nếu không được dạy dỗ. Người lớn cũng không tự nhiên biết cúi đầu tri ân, nếu đã quen sống kiêu căng, vô cảm. Chính vì thế, giáo dục lòng biết ơn là một phần không thể tách rời trong mọi tiến trình giáo dục đức tin. Gia đình Kitô giáo được mời gọi trở nên “ngôi trường đầu tiên của lòng biết ơn” – nơi cha mẹ dạy con không chỉ bằng lời nói, mà bằng chính đời sống yêu thương, quảng đại, và khiêm tốn của mình.

Người thành công đích thực không phải là người bước lên đỉnh vinh quang một cách cô độc, mà là người biết ngoái nhìn lại và cúi đầu tri ân những bàn tay đã từng nâng mình dậy từ vực sâu. Họ không quên ai đã dạy mình bài học đầu tiên, ai đã mở cho mình cánh cửa hy vọng, ai đã lặng lẽ ở bên khi mình thất bại. Người càng có địa vị càng dễ quên ơn người khác nếu thiếu lòng khiêm tốn. Và chính sự vô ơn đó, sớm muộn rồi cũng sẽ khiến họ sụp đổ – không phải vì kẻ thù, mà vì mất căn gốc nơi lòng người.

Sách Huấn Ca dạy: “Con ơi, hãy nhớ ơn những ai đã dạy con, và đừng bao giờ khinh dể người lớn tuổi, vì họ là kho tàng khôn ngoan của ngươi.” Câu Lời Chúa ấy vang lên như một tiếng gọi lương tâm: hãy biết ơn những người đã gieo vào đời ta những giá trị đẹp, dù chỉ bằng một lời dạy, một hành động, một sự hy sinh thầm lặng. Đừng đợi đến lúc họ không còn bên ta nữa, ta mới nhỏ những giọt nước mắt muộn màng trên phần mộ. Hãy học cách bày tỏ lòng biết ơn khi còn kịp, khi trái tim ta còn biết rung động.

Trong giáo dục Công giáo, lòng biết ơn không chỉ là đạo đức xã hội, mà còn là sự gắn bó thiêng liêng với mầu nhiệm cứu độ. Người tín hữu mỗi khi tham dự Thánh Lễ là mỗi lần tuyên xưng lòng biết ơn sâu xa đối với Thiên Chúa qua hy tế Thập Giá của Đức Kitô. Từ tiếng Hy Lạp “Eucharistia” – nghĩa là “Tạ ơn” – chúng ta được mời gọi sống như những con người biết ơn trong mọi hoàn cảnh, dù vui hay buồn, dù thành công hay thất bại. Lòng biết ơn giúp ta không gục ngã trong bi quan khi đời đầy sóng gió, và cũng không ngạo mạn khi được ca tụng, bởi vì ta biết: tất cả đều là ơn.

Thật đáng buồn khi xã hội hôm nay ngày càng nhiều người sống vô ơn. Họ quên ơn cha mẹ – những người đã hy sinh cả cuộc đời để nuôi nấng họ nên người. Họ quên ơn thầy cô – những người gieo vào đầu họ những hạt giống tri thức. Họ quên ơn bạn bè – những người đã từng sát cánh bên họ lúc gian nan. Tệ hại hơn nữa, họ còn sẵn sàng quay lưng, phản bội, và chà đạp lên người đã từng giúp mình – chỉ để tiến nhanh hơn một bước, chiếm được thêm một danh lợi hão huyền. Đó không phải là thành công, mà là một kiểu ngụy tạo thành công – bởi không ai đứng trên đống tro tàn của ân nghĩa mà có thể hạnh phúc lâu dài.

Làm người tử tế là biết tri ân ngay cả khi người khác không đòi hỏi mình phải biết ơn. Làm người tử tế là luôn nhớ rằng: mình không thể bước một mình. Mỗi bước đi trong cuộc đời, luôn có dấu chân của người khác bên cạnh – dù ta có nhận ra hay không. Một lời chỉ dẫn, một cái nhìn cảm thông, một bữa ăn đơn sơ, một lần cho mượn vai tựa... tất cả đều là những ân nghĩa cần được khắc ghi. Và cũng vì thế, người tử tế không bao giờ sống vô ơn. Họ không sợ thiệt thòi, bởi trong tâm hồn họ luôn có sự sung mãn của tình nghĩa và lòng trung tín.

Trong xã hội hôm nay, cần lắm những con người dám sống biết ơn một cách chân thành. Dù người khác có quên, thì người Kitô hữu cũng không được phép quên. Dù người khác có sống vô ơn, thì ta vẫn phải sống như Đức Kitô: không ngừng yêu thương, không ngừng cúi xuống, không ngừng cảm tạ. Bởi vì người tín hữu không sống theo luật đời, mà sống theo luật của Tin Mừng – luật của tình yêu, của tha thứ, và của lòng biết ơn.

Lòng biết ơn chính là dấu chỉ của người trưởng thành trong Đức tin. Người biết ơn, dù nghèo khổ vẫn sống vui. Người vô ơn, dù giàu sang cũng chẳng hạnh phúc. Người biết ơn, dù có bị quên lãng, vẫn được Thiên Chúa nhớ tới. Người vô ơn, dù được cả thiên hạ tung hô, cũng bị Lời Chúa cảnh báo. Hãy lắng nghe lời Thánh Phaolô: “Trong mọi hoàn cảnh, anh em hãy tạ ơn Thiên Chúa, vì đó là điều Thiên Chúa muốn nơi anh em trong Đức Giêsu Kitô.” (1 Tx 5,18). Biết ơn không phải chỉ khi được người khác giúp đỡ, mà còn là cách sống của một trái tim luôn hướng về Thiên Chúa và tha nhân, biết nhận ra ơn trong cả điều nhỏ nhặt.

Cuối cùng, nếu có một điều mà người giáo dục Công giáo cần gieo vào tâm hồn thế hệ trẻ hôm nay, thì đó chính là: dạy họ biết ơn. Biết ơn Thiên Chúa – vì được hiện hữu. Biết ơn cha mẹ – vì được sinh ra. Biết ơn thầy cô – vì được lớn lên. Biết ơn mọi người – vì không ai có thể một mình làm nên tất cả. Và biết ơn cả chính mình – vì đã dám sống tử tế, trong một thế giới mà tử tế thường bị xem là yếu đuối.

Bởi vì, thành công không đo bằng bao nhiêu tiền tài hay chức vị, mà đo bằng lòng biết ơn có sâu đến đâu. Càng thành công càng phải cúi mình, càng nổi bật càng phải nhớ ai đã nâng mình lên. Và cũng chính từ lòng biết ơn đó, người tử tế sẽ không bao giờ bị đạp đổ – vì họ đã sống đúng tinh thần của người môn đệ Chúa Kitô: biết mình là ai, và biết phải sống vì ai.

Lm. Anmai, CSsR

Mikali Nguyễn

unread,
May 31, 2025, 10:59:06 PMMay 31
to Alphonse Family (AF)
SỰ THẬT ẨN SAU LỚP VỎ  
Vài lời ngày 30 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

Sự thật, như một viên ngọc quý bị vùi sâu dưới lớp cát bụi, không phải lúc nào cũng lấp lánh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Có những điều tưởng chừng hiển nhiên, nhưng lại che giấu những bí mật chỉ chờ được khám phá bởi những tâm hồn biết yêu thương và kiên nhẫn. Cuộc sống, với muôn vàn sắc màu, thường thử thách chúng ta bằng cách giấu đi những gì chân thực nhất, để rồi chỉ những ai lắng nghe bằng trái tim mới có thể chạm đến bản chất sâu xa.

Mắt ta có thể thấy, tai ta có thể nghe, nhưng không phải lúc nào chúng cũng dẫn ta đến sự thật. Một lời nói dối ngọt ngào có thể dễ dàng lấn át tiếng thì thầm chân thành. Một nụ cười giả tạo có thể che đậy nỗi đau sâu kín. Nhưng trái tim, với khả năng cảm nhận vượt xa giác quan, lại có thể nhìn thấu những điều vô hình. Nó nghe được nhịp đập run rẩy của một tâm hồn đang che giấu, và thấy được ánh sáng lấp lánh của sự thật bị chôn vùi.

Chỉ khi ta yêu thương – yêu thương chính mình, yêu thương người khác, và yêu thương cả những điều chưa rõ ràng – ta mới có đủ dũng cảm để gỡ bỏ từng lớp vỏ bọc. Yêu thương không chỉ là cảm xúc, mà còn là sự kiên trì, lòng tin và sự nhạy bén để nhận ra rằng sự thật đôi khi cần thời gian để hé lộ. Như một bông hoa nở trong bóng tối, sự thật cần được nuôi dưỡng bởi sự chân thành trước khi nó có thể tỏa sáng.

Hãy để trái tim dẫn lối, bởi chỉ nó mới có thể nhìn thấy những điều mắt không thấy, nghe được những âm thanh tai không nghe. Và khi đó, sự thật – dù từng bị che giấu – sẽ hiện ra, rực rỡ và không thể chối từ.

SỰ THẬT ẨN SAU LỚP VỎ - Vài lời ngày 30 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtube.com/shorts/_PTd1s-Nm5o

Thứ Sáu tuần 6 Phục Sinh ANH EM SẼ KHÓC LÓC VÀ THAN VAN - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/EwXNx9MwZWE

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần VI Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-sau-tuan-vi-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Sáu tuần VI PS NIỀM VUI KHÔNG AI LẤY MẤT ĐƯỢC

Chuyện bên ly cà phê sáng : HOA TRÁI CỦA ĐAU KHỔ - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/JbxV2FReqY8

 

Mikali Nguyễn

unread,
Jun 1, 2025, 9:28:46 PMJun 1
to Alphonse Family (AF)
LẶNG LẼ NỞ HOA  
Vài lời ngày 1 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

Trước đây, tôi từng sống với một niềm tin mãnh liệt rằng mọi nỗ lực của mình cần được nhìn thấy. Tôi nghĩ rằng nếu mình cố gắng, phải có ai đó chứng kiến. Nếu mình tốt, phải có người công nhận. Nếu tôi yêu, tình cảm ấy cần được đối phương thấu hiểu, thậm chí là khắc ghi. Tôi đã từng chạy theo những ánh mắt, những lời khen, và cả những sự thừa nhận từ thế giới bên ngoài, như thể giá trị của tôi chỉ tồn tại khi được ai đó xác nhận.

Nhưng rồi, thời gian, như một người thầy kiên nhẫn, đã dạy tôi một bài học giản dị mà sâu sắc: Những điều thực sự đẹp đẽ không bao giờ cần phải gào thét để được chú ý. Chúng lặng lẽ tỏa sáng, như hoa hướng dương nghiêng mình về phía mặt trời. Chẳng cần khoe khoang, chẳng cần ai nhìn, chúng vẫn cứ rực rỡ, vẫn cứ kiên định với hành trình của riêng mình.

Tôi dần nhận ra rằng, giá trị của một con người không nằm ở việc họ được công nhận bao nhiêu, mà ở cách họ lặng lẽ vun đắp chính mình. Lặng lẽ làm việc, không cần ai vỗ tay. Lặng lẽ thay đổi, không cần ai tán dương. Lặng lẽ chữa lành những vết thương trong lòng, không cần ai phải hiểu. Không phải vì bạn chẳng cần ai, mà bởi bạn đã học được cách tin tưởng vào chính mình, đủ để không phải tìm kiếm sự an ủi từ những điều bên ngoài.

Bạn không cần phải hét lên về những kế hoạch lớn lao. Không cần giải thích vì sao bạn chọn im lặng hay tạm rời xa. Không cần thông báo rằng bạn đang trưởng thành, đang mạnh mẽ hơn từng ngày. Chỉ cần bạn ở đó, lặng lẽ kiên trì, lặng lẽ nở hoa theo cách của riêng mình. Như một cái cây âm thầm đâm rễ sâu vào lòng đất, bạn không cần ai nhìn thấy quá trình ấy – chỉ cần một ngày, họ sẽ thấy tán lá xanh tươi vươn lên bầu trời.

Và khi bạn sống như thế, bạn sẽ nhận ra một điều kỳ diệu: Những người thực sự quan trọng sẽ nhìn thấy bạn, không phải vì bạn cố gắng chứng minh, mà vì ánh sáng từ sự chân thành và bền bỉ của bạn đã tự nói lên tất cả. Họ sẽ đến, không phải vì bạn kêu gọi, mà vì họ cảm nhận được vẻ đẹp lặng lẽ mà bạn mang theo.

Hãy cứ là hoa hướng dương. Hãy cứ nghiêng về phía ánh sáng của riêng bạn. Và hãy tin rằng, dù không ai nhìn thấy, bạn vẫn đang nở hoa, theo cách đẹp đẽ nhất.

LẶNG LẼ NỞ HOA – Vài lời ngày 1 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/zf3OEFhwhv0

Chúa Lên Trời - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/TFKtNoI-HxY

10 bài suy niệm Lời Chúa Lễ Chúa Lên Trời (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-le-chua-len-troi-cua-lm-anmai-cssr.html

Chúa Nhật Thăng Thiên : VÌ SAO CHÚA VỀ TRỜI?

Chuyện bên ly cà phê sáng : TĨNH LẶNG – SỰ XA XỈ MÀ AI CŨNG CẦN

– Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/zKrCs4GwYHU

 

Mikali Nguyễn

unread,
Jun 2, 2025, 7:27:58 PMJun 2
to Alphonse Family (AF)
SỐNG NHƯ HOA HỒNG: ĐẸP, THƠM VÀ CÓ GAI 

Vài lời ngày 2 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

Bạn có bao giờ để ý trong một nhóm bạn bè, người luôn được ca ngợi là “tốt bụng, hiền lành, tử tế” thường lại là người dễ bị đem ra đùa cợt, lợi dụng và thậm chí lừa gạt? Không khó để nhận ra rằng những ai nhất mực dễ dãi với tất cả đều mang một cái giá rất đắt: họ mất dần đi sự tôn trọng của người khác, bị xem nhẹ cảm xúc và chẳng có tiếng nói riêng. Đó chính là lời cảnh tỉnh cho những ai vẫn còn nghĩ rằng “hiền lành” đồng nghĩa với “được lòng tất cả”.

Sự tử tế, nhân hậu là đức tính cao đẹp, nhưng khi đức tính ấy không đi kèm với giới hạn và sự khôn ngoan, nó sẽ trở thành con dao hai lưỡi. Người sống “quá tốt” thường miễn cưỡng nói “không”, nhẫn nhịn chịu đựng quá mức, chấp nhận mọi sai sót của người khác, và cuối cùng, lại chính là người chịu thiệt thòi nhất. Trong khi đó, kẻ lợi dụng và kẻ ích kỷ sẽ nhanh chóng nhận ra điểm yếu ấy để trục lợi, thậm chí lấn át, ép buộc mà bạn không hề hay biết.

Thay vì trở thành “đứa ngu nhất” – tức người được khen tốt bụng đến mức ai cũng dễ dàng đè đầu cưỡi cổ – hãy học cách đặt ra ranh giới rõ ràng cho chính mình. Tử tế nhưng không hiền khô; nhẫn nại nhưng không nhu nhược; sẵn lòng giúp đỡ nhưng biết từ chối khi cần. Có như vậy, sự tử tế của bạn mới được trân trọng, lòng khoan dung mới thực sự phát huy giá trị, và bạn không mất đi bản ngã, không bị cuốn trôi theo những lợi dụng tầm thường.

Hoa hồng, loài hoa được yêu thích nhất vì sắc đẹp kiêu sa và hương thơm nồng nàn, lại luôn trang bị cho mình những chiếc gai sắc nhọn. Đó không phải là vũ khí tấn công người khác, mà là lá chắn bảo vệ thân hoa mong manh. Khi cần thiết, gai hồng sẽ nhắc nhở bất cứ kẻ nào muốn bứt cánh hay hái trộm rằng “hãy tôn trọng khoảng cách, đừng tiến quá gần nếu không sẵn sàng chịu thương tổn.”

Hãy học theo hoa hồng: trước tiên là hoàn thiện vẻ đẹp nội tâm. Hãy tự tin nuôi dưỡng tri thức, nâng cao đạo đức và nhân sinh quan sâu sắc. Hoa hồng không chỉ đẹp ở cánh, mà còn đẹp ở cách nó vươn lên từ thân gai góc, rễ bám sâu đất đai để sống sóng sức sống mãnh liệt. Thứ hai, tỏa hương thơm của lòng trắc ẩn và tình cảm chân thành. Một nụ cười cảm thông, một lời động viên đúng lúc, một hành động sẻ chia thầm lặng sẽ để lại dấu ấn khó phai trong lòng người.

Và cuối cùng, đừng quên “có gai” – nghĩa là biết bảo vệ bản thân, giữ gìn giá trị cá nhân và xứng đáng được đối xử công bằng. Khi ai đó cố lợi dụng bạn, hãy kiên quyết đứng dậy, biết nói “không” mà không hổ thẹn. Khi có người chà đạp hoặc lừa dối, hãy dũng cảm rút lui, không để bản thân trở thành miếng mồi ngon. Chính nhờ có gai, hoa hồng mới giữ được sự trong trắng cho cánh hoa và độ bền bỉ trước gió sương.

Cuộc đời vốn không thùy mị như bông huệ, cũng không mỏng manh như cánh lan. Thay vì cứ mãi mong được khen ngợi vì “tốt bụng, hiền lành, tử tế”, hãy để lời khen dành cho sự đẹp đẽ của tâm hồn và sự mạnh mẽ của ý chí. Khi bạn sống như một bông hoa hồng – vừa rực rỡ, vừa thơm ngát, lại không thiếu đi gai nhọn – bạn sẽ khiến người khác kính nể chứ không thương hại, trân quý chứ không xem thường.

Hãy là bản thể tròn đầy của chính mình: đẹp mà không mong manh, thơm mà không hư ảo, và có gai để bảo vệ giá trị riêng. Khi đó, mỗi bước đi của bạn trên đời sẽ vững chãi hơn, mỗi mối quan hệ sẽ được xây dựng trên nền tảng tôn trọng, và chính bạn mới thực sự là người chiến thắng trong trò chơi tinh tế gọi là “cuộc sống”.

SỐNG NHƯ HOA HỒNG: ĐẸP, THƠM VÀ CÓ GAI – Vài lời ngày 2 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/Opx0y67R3Xw

THẦY ĐÃ THẮNG THẾ GIAN – SUY NIỆM LỄ THỨ HAI TUẦN 7 PHỤC SINH - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/y-MYH6agtC8

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần VII Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-vii-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Hai tuần VII PS : CAN ĐẢM LÊN, THẦY ĐÃ THẮNG THẾ GIAN

Chuyện bên ly cà phê sáng LỜI CHÚA DẪN LỐI QUA MỌI NẺO ĐƯỜNG ĐỜI – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/ZAUncbuDxrY

Mikali Nguyễn

unread,
Jun 3, 2025, 9:39:55 PMJun 3
to Alphonse Family (AF)
SỐNG KÍN ĐÁO
Trong một thế giới mà mọi khoảnh khắc đều có thể được ghi lại, chia sẻ và lan truyền chỉ trong vài giây, sống kín đáo dường như đã trở thành một nghệ thuật bị lãng quên. Thời đại của chúng ta bị ám ảnh bởi sự “truyền thông hóa” – nơi giá trị của một hành động dường như chỉ được công nhận khi nó được công khai, được chụp ảnh, được hashtag và nhận về hàng trăm lượt thích. Một lời cầu nguyện thầm thì trong góc phòng, một hy sinh âm thầm không ai biết, hay một bữa ăn chay giản dị không được khoe khoang trên mạng xã hội, dường như trở thành những điều xa lạ, thậm chí bị xem nhẹ. Nhưng chính trong sự kín đáo ấy, trong sự thinh lặng của tâm hồn, mới là nơi Thiên Chúa đặt ánh nhìn yêu thương của Ngài. Bởi vì, như Kinh Thánh đã nói, “Thiên Chúa thấu suốt những gì kín đáo” (Mátthêu 6:4).
Con người ngày nay sống trong một xã hội mà giá trị cá nhân thường được đo lường bằng sự hiện diện trên các nền tảng công cộng. Chúng ta được khuyến khích phải “tỏa sáng”, phải “lên tiếng”, phải để cả thế giới biết về những gì mình làm, mình nghĩ, mình cảm nhận. Một hành động từ thiện không được ghi hình, một khoảnh khắc tĩnh lặng không được chia sẻ, dường như bị xem là vô nghĩa. Có một áp lực vô hình buộc chúng ta phải công khai hóa mọi khía cạnh của cuộc sống – từ những thành công rực rỡ đến những nỗi đau thầm kín. Nhưng điều này dẫn chúng ta đến đâu? Phải chăng là một cuộc sống mà mọi thứ đều trở thành biểu diễn, nơi tâm hồn không còn chỗ cho sự riêng tư, sự chân thật, và sự kết nối sâu sắc với chính mình và với Thiên Chúa?
Sự cám dỗ của việc phô diễn không phải là mới. Ngay cả trong thời Chúa Giêsu, những người Pharisêu đã bị khiển trách vì thích cầu nguyện nơi công cộng, nơi họ có thể được nhìn thấy và khen ngợi (Mátthêu 6:5). Họ tìm kiếm sự công nhận từ con người hơn là từ Thiên Chúa. Ngày nay, mạng xã hội chỉ là một phiên bản hiện đại của “góc đường” mà Chúa Giêsu từng nhắc đến – nơi chúng ta dễ dàng rơi vào cạm bẫy của việc sống để được người khác nhìn thấy. Nhưng Thiên Chúa không nhìn chúng ta qua lăng kính của lượt thích hay bình luận. Ngài nhìn vào trái tim, nơi không có ánh đèn sân khấu, chỉ có sự thật trần trụi của con người.
Sống kín đáo không phải là trốn tránh thế giới hay sống cô lập. Nó là một lựa chọn có ý thức để giữ gìn sự thiêng liêng của những khoảnh khắc chỉ thuộc về mình và Thiên Chúa. Một lời kinh thầm thì trong đêm, một hành động hy sinh không ai biết, một bữa ăn chay không cần phải công khai – những điều ấy mang một sức mạnh thầm lặng nhưng sâu sắc. Chúng là những viên ngọc quý trong mắt Thiên Chúa, bởi vì chúng được dâng lên không vì sự công nhận, mà vì tình yêu.
Sự kín đáo là một hành trình của sự khiêm nhường. Nó đòi hỏi chúng ta từ bỏ nhu cầu được công nhận, được khen ngợi, được chú ý. Đó là một con đường hẹp, đầy thách thức, nhưng cũng đầy tự do. Khi chúng ta sống mà không cần sự tán dương từ người khác, chúng ta tìm thấy một niềm vui sâu sắc hơn – niềm vui của sự kết nối chân thật với Thiên Chúa, Đấng thấu hiểu mọi ngóc ngách trong tâm hồn chúng ta. Chính trong sự thinh lặng, chúng ta nghe được tiếng Ngài rõ ràng hơn. Chính trong sự kín đáo, chúng ta tìm thấy ý nghĩa thật sự của việc sống.
Hơn nữa, sự kín đáo bảo vệ tâm hồn chúng ta khỏi sự phân tâm của thế giới. Khi chúng ta không bận tâm đến việc phải “truyền thông hóa” mọi điều, chúng ta có không gian để suy ngẫm, để cầu nguyện, để lắng nghe. Trong một thế giới ồn ào, nơi mọi người tranh nhau nói, sự thinh lặng trở thành một món quà quý giá. Nó cho phép chúng ta sống chậm lại, nhìn sâu vào chính mình, và nhận ra rằng giá trị của chúng ta không nằm ở những gì thế giới thấy, mà ở những gì Thiên Chúa biết.
Kinh Thánh nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa không nhìn con người như cách con người nhìn nhau. “Người đời nhìn bề ngoài, còn Thiên Chúa nhìn vào tâm hồn” (1 Samuel 16:7). Những gì chúng ta làm trong thinh lặng, trong sự kín đáo, không bao giờ vô nghĩa trong mắt Ngài. Một lời cầu nguyện không ai nghe, một hành động yêu thương không ai thấy, một sự hy sinh không được ghi nhận – tất cả đều được Thiên Chúa trân trọng. Ngài không cần những tấm hình được chỉnh sửa kỹ lưỡng hay những bài đăng được lan truyền rộng rãi. Ngài chỉ cần một trái tim chân thành.
Câu chuyện về bà góa trong Tin Mừng (Máccô 12:41-44) là một minh chứng sống động cho giá trị của sự kín đáo. Trong khi những người giàu có dâng cúng số tiền lớn với sự chú ý của đám đông, bà góa chỉ dâng hai đồng xu nhỏ bé – một hành động không ai để ý, trừ Chúa Giêsu. Ngài đã nhìn thấy không chỉ hành động của bà, mà còn trái tim của bà. Đối với Thiên Chúa, giá trị của món quà không nằm ở con số, mà ở sự hy sinh và tình yêu đằng sau nó. Đó là bài học cho chúng ta hôm nay: những gì nhỏ bé, kín đáo, nhưng được dâng lên với cả tấm lòng, đều có ý nghĩa vĩnh cửu.
Làm thế nào để chúng ta có thể sống kín đáo trong một thế giới luôn đòi hỏi sự phô bày? Đó không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Nó đòi hỏi sự can đảm để đi ngược lại dòng chảy của xã hội, để chọn sự thinh lặng thay vì tiếng ồn, để chọn sự khiêm nhường thay vì sự chú ý. Nhưng đó là một con đường đáng để bước đi.
Trước hết, chúng ta cần nuôi dưỡng một đời sống cầu nguyện sâu sắc. Cầu nguyện không phải là để được nhìn thấy, mà là để kết nối với Thiên Chúa. Hãy tìm những khoảnh khắc thinh lặng trong ngày – có thể là buổi sáng sớm, khi cả thế giới còn đang ngủ, hoặc buổi tối muộn, khi mọi thứ đã lắng xuống. Trong những khoảnh khắc ấy, hãy để tâm hồn bạn nói chuyện với Thiên Chúa, không cần đến bất kỳ khán giả nào.
Thứ hai, hãy thực hành sự hy sinh thầm lặng. Đó có thể là một việc làm nhỏ bé – giúp đỡ ai đó mà không cần họ biết, nhịn một bữa ăn để cầu nguyện cho một ý chỉ, hay dành thời gian lắng nghe một người đang cần. Những hành động này không cần được công khai, vì giá trị của chúng nằm ở tình yêu mà bạn đặt vào.
Cuối cùng, hãy học cách hài lòng với việc không được công nhận. Đây có lẽ là thử thách lớn nhất, nhưng cũng là điều giải phóng nhất. Khi bạn sống mà không cần sự tán dương của người khác, bạn sẽ tìm thấy một sự bình an sâu sắc – sự bình an chỉ có thể đến từ Thiên Chúa.
Thật không dễ để sống kín đáo trong thời đại này, nơi mọi thứ đều được “truyền thông hóa”. Nhưng chính trong sự kín đáo, chúng ta tìm thấy ý nghĩa sâu sắc nhất của cuộc sống. Những lời kinh thầm thì, những hy sinh không ai biết, những hành động yêu thương trong thinh lặng – đó là những viên ngọc quý trong mắt Thiên Chúa. Ngài không cần chúng ta phải tỏa sáng trước mặt người đời. Ngài chỉ cần chúng ta tỏa sáng trong tình yêu, trong sự chân thành, và trong sự kết nối sâu sắc với Ngài.
Hãy chọn con đường hẹp của sự kín đáo. Hãy để tâm hồn bạn là một nơi thánh, nơi chỉ có bạn và Thiên Chúa. Bởi vì, trong sự thinh lặng của trái tim, bạn sẽ nghe được tiếng Ngài, và trong sự kín đáo của cuộc sống, bạn sẽ tìm thấy niềm vui vĩnh cửu.
Lm. Anmai, CSsR

DÁM LÀ CHÍNH MÌNH 

Vài lời ngày 31 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

Trong dòng chảy bất tận của cuộc sống, giữa những tiếng vỗ tay dành cho thành công rực rỡ của người khác, có những ngày bạn thấy mình nhỏ bé, lạc lõng, như một vì sao mờ nhạt giữa bầu trời đầy ánh sáng. Những câu hỏi tự vấn vang lên trong tâm trí: “Mình đã làm được gì? Mình có đang tụt lại phía sau? Liệu mình có đủ tốt để sánh vai với những người kia?” Nhưng bạn ơi, hãy dừng lại một chút, hít một hơi thật sâu, và lắng nghe một chân lý giản dị mà mạnh mẽ: Bạn không cần phải giống ai cả.

Chỉ một câu nói thôi, nhưng đủ sức lay động trái tim, đủ để kéo bạn ra khỏi vòng xoáy của sự so sánh và tự ti. Bạn không cần phải ép mình vào một khuôn mẫu nào đó, không cần phải chạy theo hình bóng của bất kỳ ai để cảm thấy mình có giá trị. Bởi lẽ, mỗi con người là một câu chuyện riêng, một hành trình độc nhất, được viết nên bởi những bước đi, những lần vấp ngã, và cả những khoảnh khắc tỏa sáng theo cách của riêng họ.

Có người sớm chạm đến đỉnh cao, ánh hào quang rực rỡ vây quanh. Có người chọn con đường vòng, chậm rãi nhưng bền bỉ, khám phá những cảnh sắc mà ít ai để ý. Có người vừa đi vừa ngã, đôi chân mỏi mệt, nhưng mỗi lần đứng dậy, họ lại mạnh mẽ hơn một chút. Tất cả những hành trình ấy, dù nhanh hay chậm, dù rực rỡ hay giản dị, đều xứng đáng với ý nghĩa của riêng nó. Cuộc đời không phải một cuộc đua để xem ai đến đích trước, mà là một chuyến đi để bạn khám phá chính mình, để bạn sống trọn vẹn với những giá trị bạn tin tưởng.

Nếu hôm nay, bạn nhìn quanh và thấy mình chưa bằng ai đó – chưa có được thành công như họ, chưa sở hữu những điều họ có – thì cũng chẳng sao cả. Điều quan trọng không phải là bạn đang đứng đâu so với người khác, mà là bạn có còn muốn bước tiếp hay không. Chỉ cần bạn vẫn tin vào những điều tốt đẹp, vẫn giữ trong mình ngọn lửa của hy vọng, vẫn sống tử tế và chân thành, thì bạn đã đủ đầy. Đủ để tự hào, đủ để yêu thương chính mình, đủ để tiếp tục hành trình mà không cần phải gồng mình để giống bất kỳ ai.

Hãy ngẩng cao đầu lên, bạn nhé. Không phải để kiêu hãnh hay chứng tỏ điều gì với thế giới, mà để thấy rằng bầu trời phía trên kia vẫn luôn rộng lớn, luôn dang tay chào đón những người dám sống thật với chính mình. Bầu trời ấy không phân biệt bạn là ai, bạn đã đạt được gì, hay bạn đang ở đâu trên hành trình của mình. Nó chỉ lặng lẽ nhắc bạn rằng: chỉ cần bạn dám là chính mình, dám bước đi với trái tim chân thành và lòng tin mãnh liệt, thì mọi con đường đều sẽ dẫn bạn đến những chân trời mới.

Vậy nên, giữa đám đông thành công ngoài kia, giữa những ánh đèn rực rỡ của người khác, hãy nhớ rằng bạn không cần phải giống ai cả. Bạn là bạn – độc nhất, quý giá, và đáng trân trọng. Hãy yêu lấy những vết sẹo trên hành trình của mình, hãy trân quý những giấc mơ dù nhỏ bé, và hãy bước đi với niềm tin rằng chỉ cần bạn không ngừng cố gắng, không ngừng tử tế, thì cuộc đời sẽ luôn có chỗ cho bạn tỏa sáng.

Lm. Anmai, CSsR

DÁM LÀ CHÍNH MÌNH – Vài lời ngày 31 tháng 5 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/NFIDJ_BTaK8

Hãy thăm viếng như Mẹ – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/4rHMi7-kOTY

12 Bài suy niệm Lễ ĐỨC MA-RI-A THĂM VIẾNG BÀ Ê-LI-SA-BÉT (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/12-bai-suy-niem-le-duc-ma-ri-a-tham-vieng-ba-e-li-sa-bet-cua-lm-anmai-cssr.html

 MẸ THĂM VIẾNG

Câu chuyện bên ly cà phê sáng TỐT NGHIỆP TÁM GIỚI HẠN ĐỂ XÂY DỰNG SỰ NGHIỆP – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/9gfW9EHtYcQ

Reply all
Reply to author
Forward
0 new messages