Trường Trung Học Cơ Sở Thị Trấn Việt Lâm
Ai cũng biết, trường học là nơi đào tạo cho đất nước những công dân
tốt, giỏi về mọi mặt. Muốn biết vận mệnh, tương lai của một đất nước,
người ta thường nhìn vào những em bé đang cấp sách đến trường ngày hôm
nay. Vừa qua, tại ngôi trường Trung Học Cơ Sở Thị Trấn Việt Lâm, Huyện
Vị Xuyên, Tỉnh Hà Giang, ở nơi đây, theo bản án của tòa sơ thẩm, hiệu
trưởng tên Sầm Đức Xương, 53 tuổi bị kết án 10 năm tù về tội mua dâm
trẻ em, nữ sinh Nguyễn Thúy Hằng, 19 tuổi, bị kết án 6 năm tù và nữ
sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy, 18 tuổi, bị kết án 5 năm tù với cáo buộc
“môi giới mại dâm”. Theo "Ông Mai Thanh Báu (đoàn luật sư tỉnh Tuyên
Quang) thông tin với VietNamNet: Đồng nghiệp của ông, luật sư Vương Lỷ
đưa ra tại tòa chi tiết về việc 15 cháu bé đưa đi giám định pháp y và
cho ơ quan điều tra và có sự giám định pháp y, tất cả 15 học sinh tuổi
từ 13 đến 17 đều bị tổn thương đến vùng kín, hai trong số các cháu đó
bị “đánh tráo” bằng hai cháu gái khác không liên quan tới vụ việc
này."(*1), chúng ta tạm thời không bàn đến vụ đánh tráo này. Rồi đây
các phụ huynh học sinh sẽ không còn tin tưởng vào hệ thống giáo dục.
Chúng ta không thể để những ngôi trường thân yêu trở thành nơi mua bán
trinh tiết của những đứa bé vô tội. Vấn đề chính được đặt ra, đây có
phải là một trường hợp cá biệt của ngành giáo dục tại nước
CHXHCNVN ??? Và làm cách nào để có thể ngăn chận ???
Từ
trái sang phải, Hằng, áo màu cam, và Thúy, áo màu đỏ hồng
Trước năm 1975, người dân sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa, từ tiểu
học (lớp 1-5) lên đến trung học (lớp 6-12), rồi chọn ngành hoặc thi
tuyển ở đại học công lập như Y Khoa, Văn Khoa, Luật Khoa, Nông Lâm
Súc, Phú Thọ, Sư Phạm ...mà chẳng ai phải trả một đồng bạc nào, ngoại
trừ học ở mấy trường tư thục, phải trả tiền học phí. Trong suốt 20 năm
của Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa (1955-75), một thế hệ con người Việt
Nam đã được đào tạo một cách tốt đẹp về mọi mặt, từ văn hóa, xã hội,
đạo đức, trách nhiệm, lòng yêu tổ quốc, cho đến kỹ thuật, nghề nghiệp.
Thanh niên thời đó biết nhường chỗ cho người gìa, hoặc phụ nữ mang
thai khi đi xe buýt, dẫn dắt người tàn tật qua đường, không xả rác nơi
công cộng, giỡ nón chào khi thấy đám ma đi qua, không chửi thề, không
xì ke ma túy, kính người gìa cả, giúp đỡ mọi người bất cứ lúc nào,
không tham lam, trộm cắp, năng tập thể dục, thể thao, tiên học lễ, hậu
học văn, thương cha, kính mẹ, trọng thày, chẳng có ai dạy phải yêu
"bác Hồ"... Cha mẹ không kính yêu, đi yêu "bác Hồ" là hỏng rồi. Làm
người mà không biết kính yêu cha mẹ chắc chẳng có ai mà họ kính yêu,
và vì thế sẽ dễ trở nên ác độc, đạo đức suy đồi. Thế rồi, tai ương
của biến cố tháng 4, 1975, trên 2 triệu dân Nam vượt biên, vượt biển
tìm tự do, dù họ biết chắc rằng ra biển sẽ bị hải tặc, sẽ bị đói,
khát, sẽ bị đắm tàu. Theo ước tính, có trên 500 ngàn người Việt chết
trên biển, nhưng đi vẫn cứ đi. Chúng ta có thể dễ dàng so sánh giữa 2
nền giáo dục, VNCH và CHXHCNVN, không mang tính cách kỳ thị Nam Bắc.
Nhìn các quốc gia như Anh, Pháp, nước Canada, Thụy Điển, Ba Lan, Tiệp
Khắc, Hungary, Nga, Úc..., họ khám phá ra tất cả những người trồng cỏ
(cần sa) đều có nguồn gốc từ miền Bắc xã hội chủ nghĩa, và họ cũng
chiếm đa số trong những án mạng, giết người, buôn lậu, vi phạm luật
pháp. Riêng ở Hoa Kỳ, có khoảng 1.8 triệu người Việt tị nạn cộng sản,
thành công vượt bực so với nhiều cộng đồng khác có từ lâu đời như cộng
đồng Phi, Đại Hàn, Trung Hoa, Mễ, ... Con cái người tị nạn thường được
đưa lên mặt báo vì đứng đầu trong các trường tiểu học và trung học mỗi
năm. Bên Mỹ này, họ chuyên môn làm thống kê, và họ đã đề cao sự đóng
góp rất lớn của người Việt tị nạn cho nước Mỹ trên mọi lãnh vực. Qúy
vị có thể tìm thấy bằng chứng sự phân biệt giữa 2 nhóm người Việt miền
Nam và người Việt miền Bắc ngay tại các phi trường quốc tế. Nhiều khi
bạn gặp phải câu hỏi: "ông là người miền Bắc hay miền Nam". Nếu bạn
trả lời là người miền Bắc, e rằng bạn sẽ bị đối xử không được đẹp, có
nghĩa là họ sẽ khám xét bạn kỹ lưỡng hơn, đúng như đức giàm mục Ngô
Quang Kiệt đã từng nói."Tôi rất lấy làm xấu hổ khi phải mang hộ chiếu
nước CHXHCNVN", vì tại mọi phi truờng quốc tế họ đều phân biệt đối xử
như thế.
Qua những dẫn chứng về 2 nền giáo dục trên, chúng ta tìm thấy trên mặt
báo, biết bao những tệ nạn xảy ra từ trước tới nay như:
- Đổi tình lấy điểm (http://my.opera.com/dacuoi/blog/show.dml/373719
thày giáo Đỗ Tư Đông và cô học sinh Vũ Thị Vân Anh, có băng ghi âm).
- Phao thi (http://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/06/3BA0FAE1/ Đề
Văn vừa sức, phao thi vẫn xuất hiện).
- Mua bằng (http://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2007/07/3B9F8A10/ 7
triệu đồng một bằng đại học)
- Lộ đề (http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/Giao-duc/2009/11/3BA154FD/
Nghi vấn lộ đề, hàng trăm sinh viên có thể thi lại tốt nghiệp)
- Phim sex (http://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/Nhip-dieu-tre/
2007/04/3B9F53C8/ 'Sống thử', phim sex tấn công học đường)
- Ma túy (http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/
200947/20091117220248.aspx "Định mức" xét nghiệm ma túy học đường gây
phản cảm)
- Trò đánh thày (http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/
201003/20100117001214.aspx Trò đánh thầy trên bục giảng, tội gì?)
- Trò giết thày (http://vietnamnet.vn/giaoduc/201002/Tro-giet-thay-vi-
bi-diem-thap-893082/ Trò giết thày vì bị điểm thấp)
- Học sinh giết và chặt đầu cô giáo (http://video.xalo.vn/
play_3933886_1_2___0/h%E1%BB%8Dc+sinh/xem-video-clip-tin-tuc-Hoc-sinh-
giet-va-chat-dau-co-giao-vui-hay-hot-download.html)
- Học sinh giết nhau (http://dantri.com.vn/c20/s20-216421/hoc-sinh-
giet-nhau-truoc-cong-truong.htm học sinh giết nhau trước cỗng trường)
- Cờ bạc (http://vietbao.vn/Xa-hoi/Co-bac-Nguyen-nhan-tu-van-trong-hoc-
sinh-sinh-vien/30055378/126/ Cờ bạc: Nguyên nhân tự vẫn trong học
sinh, sinh viên)
Tất cả những sự việc trên, đâu phải chỉ xảy ra một hai lần, nó ẩn hiện
mỗi ngày trong cuộc sống, ngày một gia tăng, chứ không có dấu hiệu
giảm. Vì lý do đó, chúng ta có thể khẳng định tệ nạn bán trinh tiết
tại học đường ở trường Việt Lâm không thể là một trường hợp cá thể. Có
thể hiện tại, có biết bao nhiêu trường hợp đang xảy ra tương tự, nhưng
chưa bị khám phá thôi. Tục ngữ ta có câu: "Một lần bắt được trăm lần
không" để nói lên mặt chìm của mọi vấn đề. Ấy thế mà đau đớn thay, một
nhân vật cầm quyền tên Nguyễn Minh Triết lại lớn lối lộng ngôn lên
tiếng, đòi đưa ngành giáo dục đào tạo lên đỉnh cao của thế giới.
(http://www.youtube.com/user/missthuymiss#p/u/4/0AH4BJ6dT40).
Nói tóm lại, hàng chục năm qua, tất cả những vấn nạn trong học đường
cũng gia tăng không ngưng nghỉ, xem chừng chẳng khác gì quốc nạn tham
nhũng của đất nước, bao đời thủ tướng đã qua, nhưng vẫn không dẹp
được. Làm sao diệt trừ tất cả những vấn nạn, quốc nạn này, có lẽ phải
học hỏi lại những chương trình giáo dục khi xưa của VNCH, họa may mới
ngăn chặn được, hay ít ra làm giảm thiểu đi. Thể chế VNCH dựa trên nền
tảng tự do, dân chủ, đa nguyên, đa đảng, được chia làm 3 ngành phân
lập: Lập Pháp, Hành Pháp, và Tư Pháp. Điều khác biệt với CHXHCNVN ở
chỗ "phân lập", có nghĩa là mỗi ngành đều độc lập riêng biệt, không bị
chi phối bởi 2 ngành kia. CHXHCNVN cũng có 3 ngành nhưng tất cả đều bị
chi phối bởi một Đảng Cộng Sản Việt Nam, xem ra giống y như vừa đá
banh vừa làm trọng tài. Nhưng tiếc thay, những vụ xử án 16 nhà dân chủ
yêu nước vừa qua đã khẳng định tính chất độc tài độc đảng của chế độ
CHXHCNVN. Điều này e rằng muốn đi ngược lại, cái đó sẽ khó lắm đó.
(dùng lời của Nguyễn Minh Triết)
Ngày 7 tháng 2 năm 2007
Myli...@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
PS:
(*1) http://www.vietnamnet.vn/xahoi/phapluat/201001/Doi-ngay-tuyen-an-vi-het-gio-lam-viec-892206/
(15 học sinh tuổi từ 13 đến 17 đều bị tổn thương đến vùng kín, hai
trong số các cháu đó bị “đánh tráo” bằng hai cháu gái khác không liên
quan tới vụ việc này.)